Nghe tin chồng có bồ, tôi thở phào như trút được gánh nặng
Nghe cô bạn thân chơi chung với 2 vợ chồng tôi rỉ tai chuyện chồng có bồ, tôi không cảm thấy đau khổ mà còn như trút được gánh nặng.
Vợ chồng tôi kết hôn khi tôi đi làm được 4 năm. Chồng cùng cơ quan với tôi. Khi đó, tôi đã 27, anh 28. Bố anh mất sớm, n hà anh chỉ còn một mẹ già đã ngoài 80, bà cụ cũng yếu lắm rồi, chính vì thế khi biết tin anh có người yêu, mẹ anh ra sức giục giã đám cưới, bà nói với anh, bà muốn có cháu bế trước khi đi theo ông.
Tôi lúc đấy tuổ.i cũng đã cứng, thấy anh có công ăn việc làm ổn định, mẹ anh lại hiền lành nên cũng đồng ý kết hôn. Vậy là cả yêu cả cưới, vỏn vẹn trong vòng 2 tháng. Có lẽ vì quá vội vàng nên tôi không hiểu hết về anh, khi đã về sống chung rồi, tôi mới cay đắng nhận rõ bản chất con người thật của chồng bên trong vẻ đẹp trai, sáng sủa kia.
Thời gian đầu, chồng vẫn bình thường với tôi, cuộc hôn nhân khá êm ấm, nhưng chỉ được vài tháng, càng ngày chồng càng khiến tôi sững sờ khi anh bộc lộ con người thật của mình.
Chồng tôi là người gia trưởng và bảo thủ. Trong nhà, mọi quyết định đều ở anh, thậm chí cả mẹ chồng lớn tuổ.i nhất nhà cũng không có tiếng nói, bà có góp ý gì anh cũng đều gạt phăng đi, anh bảo mẹ già rồi, mọi việc cứ để con lo, bà không phải lo nghĩ gì cho mệt. Thế là bà lại lủi thủi vào trong phòng, nhiều khi tôi thấy rất thương mẹ chồng.
Tôi là vợ nhưng cũng chỉ giống cái bóng trong nhà, anh chẳng bao giờ tôn trọng tôi, nói gì chồng cũng không nghe. Không những thế anh còn bảo thù, có nhiều chuyện tôi thấy vô lý, góp ý với anh, anh chỉ quắc mắt lườm tôi rồi nói: “Đàn bà biết cái gì mà nhiều chuyện”.
Không những thế, chồng tôi còn có tính ích kỷ, ghen tuông vô lối. Anh ra ngoài chơi bời, đàn đúm, nhậu nhẹt bạn bè thì không sao, nhưng hễ thấy vợ ra ngoài là tỏ vẻ khó chịu, hằn học. Có lần tôi đi làm, do công việc bận nên về hơi muộn, về đến nhà thấy chồng mặt nặng mày nhẹ, hỏi không nói, tôi biết tính chồng nên cũng mặc kệ.
Chồng tôi thích ăn diện, bảnh bao, nhưng lại ghét vợ làm đẹp, mỗi lần thấy tôi mặc đẹp, trang điểm đi làm là anh lại bóng gió: “Có chồng rồi còn trang điểm mà đong giai à”… Mỗi lần như thế, tôi thấy khó chịu và tổn thương vô cùng. Tôi mua quần áo, chồng tôi lại cằn nhằn, tỏ vẻ bực tức lắm, bảo làm được mấy đồng mà suốt ngày mua sắm. Hóa ra, anh còn có tính keo kiệt.
Video đang HOT
Ở nhà với vợ thì thế, nhưng ra đường chồng tôi lại khác hoàn toàn. Anh tỏ ra phong lưu, hào phóng, cộng thêm cái mác hào nhoáng, dù có vợ rồi nhưng khối cô vẫn thích chồng tôi ra mặt.
Đã không dưới 3 lần, tôi bắt được tin nhắn của những người phụ nữ khác trong điện thoại của anh. Tôi đau khổ bắt anh giải thích. Anh không những không xin lỗi, giải thích với tôi còn mắng tôi vì tự ý động vào điện thoại của anh. Chồng tôi còn ngang nhiên nói: “Tôi là đàn ông, tôi làm gì là quyền của tôi, làm vợ thì chỉ cần ít lời đi là được”.
Rồi đỉnh điểm đến một lần, khi giặt quần áo cho chồng, tôi phát hiện ra một hộp ba.o ca.o s.u còn nguyên trong túi áo. Tôi choáng váng vô cùng, anh dùng thứ này làm gì, tôi và anh đang mong con, hơn nữa có bao giờ chúng tôi dùng đến đâu. Tôi xây xẩm khi nhớ đến chuyến công tác cách đây 3 ngày của chồng. Chẳng nhẽ, anh nói dối tôi để cặp bồ sao?
Tôi bủn rủn chân tay khi suy nghĩ đó ập về, nước mắt từ đâu cứ thế tuôn ra không kiểm soát nổi. Tôi gạt chậu quần áo, mang hộp ba.o ca.o s.u lên phòng, chồng tôi đang xem phim ngoài phòng khách, vứt ba.o ca.o s.u xuống bàn uống nước, tôi cay đắng hỏi: “Cái gì đây, anh giải thích ngay cho em”.
Chồng tôi sau thoáng bất ngờ, anh lấy lại bình tĩnh: “Cô thấy rồi tôi cũng không giấu cô nữa, đúng là tôi đã đi gái đấy…”. Không để chồng nói hết câu, tôi dang tay tát một cái hết sức vào mặt anh ta, lúc đấy cơn điên trong tôi đã lấn át hết sự sợ hãi và uất ức. Bị bất ngờ, chồng tôi ngã chúi xuống. Đứng dậy được, anh ta lao vào tôi đấ.m đ.á túi bụi, trận đòn chỉ kết thúc khi mẹ chồng lập cập khóc lóc lao vào ôm lấy tôi xin anh, còn tôi người ngợm bầm dập, nằm lê lết dưới sàn nhà, không còn tự đứng dậy được nữa.
Sau trận đòn của chồng, tôi ốm liệt gần tuần, mẹ chồng thương tôi, chỉ có bà chăm nom, xoa dầu, chườm đá vào vết bầm tím, cơm nước cháo lão cho tôi ăn.
Trong thời gian nằm một chỗ, tôi nghĩ ngợi rất nhiều, vừa đa.u đớ.n, vừa tuyệ.t vọn.g, chán nản, tôi nung nấu ý định l.y hô.n. Tôi không thể sống chung với anh ta, một người chồng vừa vũ phu, gia trưởng, lại ích kỷ như thế được.
Khỏe lại, tôi nói chuyện với chồng, rằng tôi muốn l.y hô.n. Tôi nói, anh chắc cũng chẳng yêu đương hay hạnh phúc gì khi ở với tôi, chẳng bằng chúng ta giải thoát cho nhau, để cho nhau cơ hội mới. Nghe tôi nói, chồng cười khẩy, anh ta nói: “Tôi đâu có ngu mà l.y hô.n, cô đừng mơ chuyện tôi sẽ l.y hô.n với cô nhé”.
Tôi căm hận vô cùng, rút cuộc anh ta muốn cái gì ở tôi.
Hơn 2 tháng sau, tôi phát hiện mình có bầu, cũng thời điểm đó, cô bạn đồng nghiệp chơi chung với tôi rỉ tai tôi chuyện hình như anh có bồ. Cô không chắc chắn thông tin có xác thực không, nhưng thấy trong cơ quan mọi người đang đồn ầm lên như thế. Con bé đó ở phòng kế toán, mới đến làm việc được hơn 3 tháng.
Thú thực, khi nghe tin chồng có bồ, tôi không những không đau khổ mà còn thấy nhẹ nhõm vô cùng. Cuối cùng, cơ hội l.y hô.n của tôi cũng đến, tôi sẽ không nói cho anh ta việc tôi có bầu. Chỉ cần tìm chứng cứ chồng ngoạ.i tìn.h , tôi sẽ chủ động nộp đơn ra tòa, tôi phải giải thoát cho cuộc đời chính mình.
Đưa tay lên xoa bụng, tôi chỉ cần con tôi thôi, làm mẹ đơn thân cũng tốt, tôi không muốn con tôi lớn lên với một người bố vô trách nhiệm như vậy được.
Theo Blogtamsu
Tôi là bà mẹ đơn thân hạnh phúc
Tôi từ bỏ người đàn ông của mình như thế dù tôi cũng đã từng tha thiết yêu anh. Tình yêu đến rất nhanh nhưng nó cũng rất dễ ra đi vì nỗi đau phản bội là không thể nào tha thứ.
Tôi chưa bao giờ vỗ ngực tự hào vì mình làm mẹ đơn thân và cũng không cho rằng, việc là mẹ đơn thân là việc đáng khen ngợi gì cả. Người ta chỉ khen ngợi những bà mẹ đơn thân có nghị lực, dũng cảm vượt qua khó khăn để nuôi con cái của mình, chứ họ không khen ngợi những người chọn con đường làm mẹ đơn thân. Bởi, phụ n.ữ sin.h ra, ai cũng sẽ mong muốn có một gia đình hạnh phúc, có một người đàn ông để dựa vào, để yêu thương và lo lắng. Nhưng có những hoàn cảnh khác nhau buộc con người ta phải chọn cách sống riêng của mình, đó là quyền của họ, cần tôn trọng họ.
Tôi cũng đã phải đấu tranh rất nhiều để lựa chọn cho mình cuộc sống như thế. Từ khi biết yêu, biết chọn người mình yêu đến khi quyết định làm mẹ đơn thân, đó là một quá trình vô cùng khó khăn với tôi. Đàn bà bị đàn ông phản bội và mất niềm tin. Họ nghĩ, trên đời này chỉ có họ yêu thương chính họ, đàn ông đôi khi là những kẻ lăng nhăng, có người yêu nhưng vẫn không chung tình, có vợ rồi nhưng vẫn thích ngoạ.i tìn.h . Không chấp nhận kiếp chung chồng, tôi quyết định chọn con đường làm mẹ đơn thân khi vừa phát hiện người yêu mình ngoạ.i tìn.h với người cũ, trong khi chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới.
Trước ngày cưới mà anh còn léng phéng bên ngoài thì sau này, khi đã làm vợ chồng, ai đảm bảo anh không phải là kẻ vô liêm sỉ, đểu giả? Tôi không thể nào chấp nhận chuyện đó. Dù khi ấy, tôi đang mang trong mình đứa con của tôi và anh.
Thì thầm bên con, tôi xin lỗi con vì đã làm điều khiến con buồn. Con chưa sinh ra mà đã không có cha, không được hưởng tình yêu thương của cả cha, cả mẹ. Nhưng sống với người chồng như vậy, tôi thà là không có chồng còn hơn. Tôi không giỏi giang quá nhưng có thể tự lập lo cho cuộc sống của mình. Tôi cũng tự tin mình có thừa khả năng kiếm được tiề.n nuôi con tôi bằng bạn bằng bè. Chỉ là sau này khi lớn lên, con sẽ thiệt thòi khi không có cha... Mong con sẽ hiểu cho lựa chọn của mẹ.
Xó.t x.a vô cùng, bao người ngạc nhiên trước quyết định hủy hôn của tôi nhưng tôi vẫn mặc kệ. (Ảnh minh họa)
Xó.t x.a vô cùng, bao người ngạc nhiên trước quyết định hủy hôn của tôi nhưng tôi vẫn mặc kệ. Tôi quyết định không hàn gắn, không nhận bất cứ lời xin lỗi nào của anh. Anh muốn sao thì muốn, anh cầu xin thế nào cũng được, với tôi, anh chẳng còn có ý nghĩa gì trong cuộc đời này nữa. Những gã đàn ông như anh rất dễ &'ngựa quen đường cũ'. Thà là dứt tình để đau một lần còn hơn cả đời đa.u đớ.n.
Tôi từ bỏ người đàn ông của mình như thế dù tôi cũng đã từng tha thiết yêu anh. Tình yêu đến rất nhanh nhưng nó cũng rất dễ ra đi vì nỗi đau phản bội là không thể nào tha thứ. Tôi làm mẹ đơn thân, quyết định chọn con đường này trước ánh mắt nhìn ngó của mọi người. Mặc kệ vì phải sống cho bản thân mình, phải sống hiện đại hơn, phải nghĩ tích cực hơn, không thể ép mình cả đời tủi hổ.
Bây giờ, con tôi đã khôn lớn, cháu đã học lớp 1. Tôi cũng nhiều lần nói bóng gió về chuyện cha của cháu để hi vọng sau này lớn lên cháu sẽ hiểu được, làm mẹ đơn thân thật chẳng dễ dàng gì. Và mong cháu nhận ra, mẹ cháu đã nỗ lực thế nào. Đây không phải là lựa chọn mà mẹ mong muốn nhưng mà nó lại muốn chọn mẹ. Tôi chỉ hi vọng con vượt qua mọi mặc cảm, sống cuộc đời thật vui vẻ. Và tôi hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho con.
Không có đàn ông bên cạnh, không có một bờ vai vững chãi dựa vào nhưng tôi tin, chỉ cần mẹ con tôi đồng tâm, mọi khó khăn không là gì. Tôi sẽ làm thay vai trò của người cha và làm cả người mẹ hiền, tốt bụng, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu con thơ. Tôi chưa từng hối hận về quyết định làm mẹ đơn thân của mình cho đến bây giờ. Và mãi sau này, tôi cũng không có ý định lấy chồng...
Theo Blogtamsu
30 tuổ.i: Không chồng mà lại chửa có ngoan? Giả sử có một ngày, tôi quyết định không lấy chồng mà chỉ xin một đứa con để nuôi, có được không nhỉ? Tôi có thể tự làm, tự nuôi con, những lúc bận rộn có thể nhờ mẹ chăm cháu, không cần ràng buộc với một gã đàn ông làm gì cho sinh nhiều chuyện. 30 tuổ.i, công việc ổn định, có...