Nghe tin anh chồng mất, tôi đem 200 triệu đến viếng thì bị chị dâu vứt tiền vào người đuổi về, còn chồng tuyên bố sẽ nộp đơn ly hôn ngay sau tang lễ
Tôi đem 200 triệu đặt lên khay đựng tiền viếng đám tang. Không ngờ phản ứng của chị dâu khiến tôi chết đứng tại chỗ.
Gia đình tôi thuộc hàng khá giả nên tôi được đầu tư làm ăn từ khi còn học đại học. Vì thế, ở tuổi 30, tôi đã có trong tay nhà cao cửa rộng, xe ô tô đắt tiền. Tôi đầu tư tiền bạc vào kinh doanh bất động sản và đạt thành công khá lớn.
Ngược lại, gia đình chồng tôi làm ăn buôn bán nhỏ, chỉ đủ sinh sống qua ngày. Hồi tôi và anh cưới, ai cũng bảo anh “chuột sa chĩnh gạo”. Chính tôi là người đứng ra bênh vực chồng, giúp chồng hòa nhập với những bạn bè giàu sang của mình. Tôi còn nhờ bố mẹ nâng đỡ anh trong công việc, đưa anh lên chức phó giám đốc dù anh không muốn. Anh nói không muốn nhờ cậy quá nhiều từ nhà vợ. Nhưng khi tôi đem tiền về cho bố mẹ anh sửa nhà hoặc tìm việc cho anh chồng thì anh chẳng có ý kiến gì cả. Dù anh ngược đời như thế nhưng tôi vẫn yêu chồng tha thiết.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi sống tại căn biệt thự ở thành phố. Một tháng, chúng tôi về nhà chồng một lần, lần nào tôi cũng đem quà cáp cho cả nhà. Tôi còn hay cho tiền cháu chồng, mua đồ ăn ngon mà họ chưa từng được ăn. Vì thế, nhà chồng quý mến tôi lắm.
Vì thế, ở tuổi 30, tôi đã có trong tay nhà cao cửa rộng, xe ô tô đắt tiền. (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện có lẽ sẽ êm đẹp mãi nếu anh chồng tôi không phát hiện bị ung thư phổi, đã di căn. Chị dâu đến nhà tôi vay 500 triệu để chữa bệnh cho chồng, tôi đã từ chối. Một phần vì tôi đã hỏi han bạn bè là bác sĩ của mình, những bệnh nhân ung thư phổi đã di căn thì có chạy chữa cũng khó mà sống được. Một phần vì tôi đã dốc tiền vào hai khách sạn lớn nhưng đang rơi vào tình trạng điêu đứng. Dù từ chối nhưng tôi vẫn cho chị dâu 50 triệu. Cho hẳn, không phải cho vay. Thế mà chị dâu lại trách móc tôi keo kiệt, có tiền mà không muốn cho nhà chồng mượn để chữa bệnh cho anh chồng.
Tôi cứ nghĩ chồng mình cũng hiểu cho vợ. Nhưng không, anh hằn học, cay cú, nhiếc mắng tôi vô tình vô nghĩa. Anh nói 500 triệu đối với tôi chẳng là gì, thế mà tôi lại so đo với một người đang cần tiền để kéo dài sự sống. Rồi anh bỏ bê tôi, thường xuyên về nhà ở qua đêm. Tôi buồn lắm nhưng vì sĩ diện quá cao nên cũng không muốn giải thích hay níu kéo.
Video đang HOT
Cay đắng hơn, chồng còn đuổi thẳng tôi về nhà, tuyên bố sau khi lo xong tang lễ sẽ ly hôn. (Ảnh minh họa)
Hai ngày trước, tôi nghe tin anh chồng đã trút hơi thở cuối cùng tại nhà. Đợi khi phát tang, tôi đi ô tô về nhà chồng, đặt tiền viếng 200 triệu đồng lên khay lễ phần để phụ chị dâu lo đám tang, phần còn lại để sau này chị lo cho các cháu. Nhưng tôi không ngờ, chị dâu lại vơ hết số tiền đó vứt vào người tôi rồi vừa khóc vừa hét to: “Cút, cô cút đi cho tôi”.
Tôi chết điếng, đứng sững tại chỗ. Điều đáng nói là sự lạnh nhạt của cả nhà chồng tôi. Mẹ chồng còn bảo tôi cầm tiền về nhà đi, họ không cần số tiền ấy nữa. Dù tôi cố giải thích rằng số tiền đó tôi cho chị dâu để nuôi con nhưng họ vẫn không chấp nhận. Cay đắng hơn, chồng còn đuổi thẳng tôi về nhà, tuyên bố sau khi lo xong tang lễ sẽ ly hôn.
Hai ngày nay, tôi vẫn không hiểu mình sai ở đâu. Chồng tôi vẫn chưa về, chỉ nhắn tin mắng tôi là đồ máu lạnh, hám tiền. Nếu hám tiền, sao tôi lại cho hẳn 50 triệu và 200 triệu chứ? Anh chồng mất cũng mất rồi, tôi chỉ nghĩ cho hai đứa cháu chồng thôi, sao họ không hiểu nhỉ? Tôi mệt mỏi quá. Tôi có nên về lại nhà chồng một lần nữa không, hay cứ đợi chồng về rồi giải thích với anh?
(kyduyen…@gmail.com.vn)
Thấy điện tắt, cửa đóng tưởng không có ai, tôi nhè nhẹ bước vào thì chết điếng với toan tính của mẹ chồng và chị dâu
Tôi dựng xe ngoài sân, nhè nhẹ bước vào thì phát hiện cửa không khóa, bên trong vẫn sáng đèn. Chắc mọi người đang ăn uống. Nhưng cũng hơi kì lạ, tại sao lại phải tắt hết đèn, đóng cửa im ỉm như vậy chứ.
Tôi lấy Thuận được gần 2 năm, nhưng dù cố gắng thế nào vẫn chưa có dấu hiệu gì bầu bí. Đi khám mấy nơi, bác sĩ đều khẳng định do phía chồng, nhưng anh có vẻ không chịu tin.
Lúc nào anh cũng nói kết quả sai rồi, nhìn tôi gầy như thế nên chuyện khó có con đích thị do tôi. "Em ăn uống đầy đủ vào đi cho anh nhờ. Người như con cò hương thì bầu bí gì nổi. Mà từ giờ đừng có mất công đi khám xét vớ vẩn nữa, mệt người, tốn tiền" - Thuận mắng tôi sau lần 3 đi khám và kết quả không như ý.
Và thế là tôi dù buồn, vẫn phải ra sức động viên chồng uống thuốc bổ này kia. Tôi nịnh anh như gì anh mới chịu uống. Đương nhiên, chuyện hiếm muộn do Thuận mà ra tôi cũng không được ho he nửa lời ra ngoài.
Nhưng người ngoài thì thế nào cũng xong, khổ nhất chính là mẹ chồng và chị dâu cứ lời ra tiếng vào. Ngày ngày mẹ chồng hỏi tôi xem có dấu hiệu gì chưa, rồi chuyện sinh hoạt vợ chồng thế nào...
Trong bữa ăn, mẹ chồng cũng tối ngày bóng gió con nhà này xóm dưới, con nhà kia xóm trên sinh đôi sinh ba... Tôi hiểu ý bà chứ, nhưng chuyện này tôi cũng buồn kém gì đâu.
Nhưng đau lòng nhất, mỗi lần mẹ chồng giục hay bóng gió chuyện con cái, Thuận không bao giờ lên tiếng bênh vực tôi 1 câu. Những lúc ấy, tôi vừa sợ mẹ chồng trách không làm tròn phận con dâu, lại vừa lo chồng giận. Quả thật khó xử vô cùng. Chính bởi thế, suốt 2 năm kết hôn tôi hầu như chẳng vui vẻ nổi một ngày.
Hôm vừa rồi, tôi phải ở lại tăng ca nên đã gọi điện báo với chồng, mẹ chồng từ sớm. Bà chỉ ừ một câu, chẳng hỏi gì thêm cũng không tỏ thái độ gì. Mải miết làm việc, tới gần 8h tôi mới tới nhà.
Nhưng bất ngờ là điện cổng, điện sân đều tắt tối om. Cửa nhà thì khép kín, tôi hơi ngờ ngợ: "Chẳng lẽ nay mọi người đi đâu? Nhưng mẹ chồng và Thuận cũng không có nói gì mà?"
Nhưng mà tôi lại thấy cả xe của chị dâu và anh chồng ở đây. Chẳng lẽ họ tới rồi cả nhà kéo nhau đi ăn hàng? Tôi dựng xe ngoài sân, nhè nhẹ bước vào thì phát hiện cửa không khóa, bên trong vẫn sáng đèn. Chắc mọi người đang ăn uống. Nhưng cũng hơi kì lạ, tại sao lại phải tắt hết đèn, đóng cửa im ỉm như vậy chứ? Thật không giống phong cách thường ngày của bố mẹ chồng tôi.
Vừa hé cửa vào, tôi bất ngờ thấy mẹ chồng đang nói rất say mê: "Đấy, thằng Thuận về nói chuyện với con Hương đi. 2 năm trời không bầu bí nổi, chạy chữa chỉ tốn tiền. Giờ chả phải làm gì tự dưng có con mà nuôi, có ai sướng như nó không?"
Tôi lạnh người rồi, nhưng vẫn cố đứng đó nghe xem chuyện gì xảy ra thì thấy chị dâu cầm tay mẹ chồng, thủ thỉ: "Thương bố mẹ quá, chờ bao lâu không có thêm đứa cháu nữa. Thôi, em dâu không làm tròn trách nhiệm con sẽ giúp mẹ. Chuyện này vất vả lắm, ảnh hưởng tới sức khỏe và tinh thần, nhưng vì 2 em con sẽ cố".
"Ừ con cố gắng lên. Nghĩ thoáng ra, sinh xong không cần phải nuôi, chăm sóc, tốn kém gì. Thuận nó cũng hứa rồi đó, sẽ cho con khoảng 400 triệu tiền cho vợ nó đi thụ tinh nhân tạo".
Tôi nghe tới đó mà điếng người. Cả gia đình họ coi tôi là người ngoài hay sao? Tôi sợ hãi không dám bước vào. Từ đó tới giờ tôi vẫn im im nhưng thật sự đau đớn vô cùng.
Theo m52/Báo Tổ quốc
Anh chồng làm đủ việc nhà rồi mới dám đi nhậu vẫn bị vợ 'chơi khăm' Tuần nhậu 2,3 lần, trước khi đi còn làm đủ việc nhà thế nhưng không ngờ vẫn chịu kết quả cay đắng. Cuộc sống vợ chồng có những lúc không hài lòng về nhau dù đó chỉ là những chuyện cỏn con. Những chuyện này bắt nguồn chủ yếu từ chuyện tình yêu hay chuyện đàn ông chơi bời, nhậu nhẹt. Phụ nữ...