Nghe tiếng ú ớ trong điện thoại, mẹ chồng tức tốc đi hỏi tội con dâu nhưng đến nơi lại khen hết lời khi nhìn thấy cháu nội
Phương cũng hết hồn không hiểu chuyện gì đang xảy ra mà con trai thì đang học thêm tiếng Anh. Chờ hơn 30 phút đến giờ con tan học mà lòng Phương nóng như lửa đốt.
Mâu thuẫn trong cách dạy con là câu chuyện khá quen thuộc ở mỗi gia đình. Thường thì các nàng dâu khi ở chung với bố mẹ chồng luôn than vãn chuyện bất đồng quan điểm sống vì khoảng cách giữa 2 thế hệ. Nhưng ở xa như Phương (28 tuổi đang sinh sống và làm việc tại Hà Nội) mà vẫn bị mẹ chồng kiểm soát gắt gao thì thật là khó nói.
Phương tâm sự: “Mẹ chồng mình lại không phải tuýp các cụ truyền thống. Bà rất tân tiến, vì nghỉ hưu rồi nên có nhiều thời gian quan tâm con cháu. Nhưng mình thấy bà có phần hơi bảo thủ. Ví dụ như việc mỗi lần mình cho con về chơi là bà thường chăm cháu theo kiểu của bà: cho chơi thoải mái, đồ ăn lúc nào cũng phải đồ xịn, sữa ngoại, bỉm ngoại, bánh kẹo cũng ngoại hết. Hôm nào mình để lại đồ cho con bé là bà lại càu nhàu mẹ mày cứ tiết kiệm, để đấy bà sắm hết.
Ảnh minh họa
Nói chung mẹ chồng mình rất thương con cháu nhưng bà lại thương không đúng cách. Năm nay con bé lên 5 tuổi mà đã có tư tưởng kiểu sính ngoại và coi thường những đồ rẻ tiền mà mẹ mua hoặc được cho”.
Phương cho biết cô rất khổ tâm và khó xử. Vì rõ ràng bà vừa tốn tiền mà con dâu vẫn không hài lòng thì bà phật ý là dễ hiểu thôi. Phương đã nhờ chồng, em chồng nói với bà nội của con mình rất nhiều song đều không có tác dụng.
Thời gian vừa rồi ở quê bùng dịch, Phương đón con lên Hà Nội luôn để cho con bé đi học, sang năm vào lớp 1 rồi. Ở nhà 3 tháng với bà nội mà con bé lại gầy đi. Đã nhờ vả ông bà nên Phương không dám nói năng gì, trẻ con số cân lên xuống cũng là bình thường.
“Toàn chuyện vặt vãnh nhưng gộp lại rất đau đầu. Bà đưa gì mình cũng cầm cho bà vui nhưng đón được con lên là mình chăm nó theo ý mình, giờ giấc sinh hoạt, ăn uống cũng phải vào khuôn khổ.
Thế mà cũng đã hơn 2 tháng trôi qua, mấy lần bà đòi lên thăm cháu vì nhớ nhưng chồng mình bảo dịch không nên đi lại. Bà có vẻ cũng buồn và hơi tự ái. Hôm vừa rồi không biết con bé gọi điện cho bà nói chuyện gì mà bà tức tốc đi taxi 50km lên để hỏi tội con dâu”, Phương kể.
Video đang HOT
Vừa vào đến nhà mẹ chồng Phương đã nặng giọng: “Chị Phương đâu rồi, chị chăm cháu tôi thế nào để con Bông nó gọi bà vừa khóc vừa nói không thành lời, cháu tôi đâu? Ôi rồi ôi tôi biết ngay mà…”.
Phương cũng hết hồn không hiểu chuyện gì đang xảy ra mà con trai thì đang học thêm tiếng Anh. Chờ hơn 30 phút đến giờ con tan học mà lòng Phương nóng như lửa đốt.
Ảnh minh họa
Cuối cùng cũng đến giờ đón con bé về để hỏi cho “ra ngô ra khoai”. Nhưng vừa nhìn thấy bà nội là con bé ôm chầm. Mẹ chồng Phương ngắm cháu mắt không chớp, quên cả nỗi lo. Bà thốt lên: “ Sao có 2 tháng mẹ không gặp mà nó phổng phao thế này cơ à?”.
Ngồi chơi với bà 1 lúc thì con bé bật tivi có bài hát tiếng Anh, thấy nó hát theo mẹ chồng Phương tấm tắc không ngớt. Con bé còn mang sách học toán Soroban ra khoe cô mới cho điểm 10. Bấy giờ bà mới thôi trách con dâu.
Hóa ra tiếng ú ớ như tiếng khóc lẫn nói không thành lời mẹ chồng Phương bảo chính là tiếng con bé tự diễn clip tiếng Anh. Bà không nghe rõ với xung quanh nhiều âm thanh quá nên tưởng con dâu đánh cháu nội bà.
Phương kể, đến tối mẹ chồng phát hiện ra đồ bà gói cho cháu nội mang đi vẫn còn nguyên trong tủ bà khó chịu ra mặt.
“Trong khi mình chưa biết giải thích thế nào cho mẹ chồng hiểu thì con bé khoe: Con thích uống sữa mới mẹ mua bà ạ. Con không ăn bánh kẹo nữa đâu, bánh kẹo này nhiều đường không tốt cho sức khỏe. Bà cau mày nhìn sang hộp sữa mình pha cho con trước khi đi ngủ, trên đó vẫn còn giá chưa bóc bà lại ngạc nhiên: Sao rẻ thế này liệu có đảm bảo không con?. Thấy bà dịu xuống mình bật luôn clip tư vấn sữa của viện dinh dưỡng, mình cũng nói rõ đôi khi đồ đắt không phải đồ tốt. Nó phải phù hợp với hệ tiêu hóa của trẻ và điều kiện của bố mẹ nữa”, Phương giãi bày.
Dù mẹ chồng chưa thông suốt hẳn nhưng nhìn cháu thay đổi rõ rệt, lanh lợi thông minh bà không còn khó khăn nữa. Thế mới nói để thay đổi suy nghĩ của 1 người là cả quá trình, phải cho họ thấy kết quả họ mới tâm phục khẩu phục.
Mẹ chồng khó chịu khi con dâu bán hàng online
Ngày trước mẹ chồng chị hay khen con dâu làm ăn giỏi giang, tháo vát. Còn giờ, nhắc đến chị, mẹ lại thở dài.
6 giờ sáng, chị đã dậy sớm soạn hàng. Tối qua, nhờ đăng bài trong nhóm cư dân của phường nên hôm nay chị có nhiều đơn đặt hàng hơn hẳn. Sửa soạn xong xuôi, chị mới kịp ngồi xuống uống một ngụm sữa. Vô tình lúc ngước mặt lên, chị thấy mẹ chồng trong bếp ngó ra nhìn chị, thở dài.
Chị biết, từ ngày chị đổi nghề, chuyển sang buôn bán online, mẹ chồng chị không thích. Bà vốn là người trọng sĩ diện lắm. Nhà chồng chị cũng toàn là công chức, bố chồng làm ngành luật, mẹ thì từng làm giáo viên cả 30 năm trời. Ông bà luôn tự hào về truyền thống gia đình "chữ nghĩa". Bởi vậy, hồi cưới con dâu làm phó phòng, mẹ chồng chị có phần tự hào. Bà chỉ không ngờ rằng đến khi dịch giã, chị đổi nghề phát một.
Ban đầu, khi chị đòi lấy cái khoảng sân trước nhà để bày hàng hóa, ông bà cản lắm. Bà không thích cả việc chị "rao hàng" trên mạng, có biết bao nhiêu người quen của bà vào nhìn thấy. Hôm trước, chị vô tình đọc được bình luận của bạn mẹ, nói rằng: "Tưởng con dâu chị làm chức lớn, giờ dịch giã hàng quá về bán rau rồi hả?".
Câu hỏi đó, mẹ chị không trả lời, nhưng chị biết mẹ tự ái. Có mấy lần, mẹ nói chị ngừng buôn bán đi, đợi hết dịch thì đi làm lại. Chị không chịu, dù mẹ chồng có nói sẽ cho thêm ít tiền sinh hoạt mỗi tháng. Bởi chị sinh ra là con nhà thuần nông, ở yên một ngày không đi làm là tay chân bứt rứt, khó chịu. Trên hết là chị còn trẻ khỏe, không muốn ở nhà dùng tiền hưu của ông bà. Thế là chị bướng bỉnh cứ lấy hàng về, cứ sáng ra soạn đơn, trưa chuẩn bị hàng cho người giao, tối lại ngồi cộng sổ sách.
Chị từng là người con dâu giỏi giang, thanh lịch trong mắt mẹ chồng (Ảnh minh họa)
Mẹ chị nói không được cũng chán, bà quyết không thèm phụ. Chị cũng hiểu tính bà. Cũng đúng, trước kia chị quần là áo lượt, bước ra khỏi nhà là mặc đồ công sở, mang giày cao gót. Hàng xóm xung quanh ai nhìn vào cũng khen chị xinh lại giỏi, khen mẹ chồng chị khéo chọn con dâu.
Chị biết mẹ chồng thương mình, chỉ có điều bà quá trọng hình thức và những lời bàn ra tán vào trong thiên hạ. Nhưng đây không phải lúc để sĩ diện, bởi chị vẫn làm ăn chân chính, vẫn giúp nhà nhà có cơm ngon canh ngọt, đôi khi thấy nhà nào khó khăn, chị còn gửi tặng bó rau, mớ cá.
Mẹ chồng chị chưa thấy được những niềm vui nhỏ nhoi khi bán buôn ấy. Thời gian đầu, bà khó chịu khi chị bận rộn hàng hóa, quên cả giờ cơm. Dần dần, nỗi khó chịu tăng lên khi bà thấy con trai ra phụ vợ xếp hàng, đóng gói. Từ người con dâu được lòng mẹ chồng, chị bỗng trở thành người mà cứ hễ thấy, bà lại thở dài.
Hôm nay chị lại định bụng lên mạng rao vài món đồ chưa bán hết. Đến khoảng nửa chiều, thấy người mệt mệt, chị tính nghỉ bán sớm, thế là hàng hóa còn bao nhiêu, chị đăng bài xin phép tặng người quen, ai cần dùng cứ nhắn, chị sẽ gửi qua tận nhà.
Không ngờ, bạn của mẹ chồng nhắn cho chị, bảo nếu còn thì gửi cho cô ấy một ít. Chị xởi lởi vun vén từng quả cam, trái ổi, mớ rau bỏ vào thùng hàng, gửi shipper mang đi. Tự nhiên chị thấy lòng hân hoan hơn hẳn, chiều đó chị tắm sớm, phụ mẹ chồng nấu nướng, dọn nhà.
Không ngờ bạn mẹ sau khi nhận hàng của chị thì gọi điện cho mẹ, cảm ơn rối rít. Thì ra bữa giờ nhà cô ấy có người đi cách ly, khó khăn đủ đường. Chị thấy mẹ nghe điện thoại, cứ luôn miệng nói: "Không có gì đâu, đừng ngại".
Tối hôm ấy, mẹ chồng thay đổi thái độ với chị. Không hẳn chỉ vì chuyện bạn của mẹ được tặng rau, mà còn vì mẹ mới biết chị vừa chuyển tiền cho bà dì dưới quê. Ở tỉnh giờ cũng giãn cách theo chỉ thị 16, dì lại sống một mình, đó là người em ruột mà mẹ chồng chị rất thương.
Mẹ chồng chị là người rất trọng sĩ diện (Ảnh minh họa)
Chị lựa lời nói với mẹ, rằng chị buôn bán không hẳn vì kiếm tiền cho riêng mình, mà còn vì muốn giúp những người yếu thế hơn. Rằng chị không ngại trút bỏ bộ quần áo công sở thanh lịch để mặc đồ bộ soạn rau bán hàng, chị chỉ mong ở trong gian khó vẫn có thể tự lập, tự lao động như bao nhiêu người khác. Và chị biết rằng việc chị bán buôn có thể làm mẹ ngại với bà con, bạn bè, nhưng chẳng có nghề gì đáng xấu hổ lúc này, miễn là lương thiện, miễn là có thể tạo ra giá trị và giúp đỡ mọi người.
Chị biết, mẹ chị ngồi im nghe, thỉnh thoảng có chêm vài chữ: "Ừ, thôi thì tùy các con", nhưng trong lòng mẹ đã thôi sĩ diện. Tối ấy, chị đăng bài bán hàng cho ngày mai, mẹ chị vào chia sẻ, còn ghi vài chữ: "Con dâu tui bán, ai mua thì ủng hộ nhé".
Chị mỉm cười, thật may vì giờ đây đã có mẹ sát cánh.
Vừa đón mẹ tôi lên chăm cháu được 1 tuần thì vợ đã khiến bà tự ái đến mức bỏ cả cơm tối Mẹ tôi tự ái đến bữa tối không ăn cơm. Tôi tức quá hỏi vợ tại sao lại làm như thế thì cô ấy nói qua một tuần ở chung phát hiện không thể hòa hợp được với mẹ chồng. Con gái tôi vừa tròn 5 tháng, vợ sắp đi làm lại nên tôi bảo đón bà nội lên chăm bé giúp. Đằng...