Nghe tiếng rên rỉ của vợ trong nhà vệ sinh, tôi mới ngã ngửa lý do vợ không mặc quần đi ngủ
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn chết đứng. Em đang không mặc quần và đang oằn mình với những thứ đồ kì dị đó nhưng vẻ mặt của em, thực sự rất thỏa mãn. Tôi sốc, thực sự rất sốc.
Khi đặt bút viết những dòng tâm sự này tôi thật sự đang rất bế tắc, tôi không biết phải làm thế nào, cứu vãn hay buông bỏ cuộc hôn nhân của mình đây.
Tôi và vợ kết hôn sau 3 năm yêu nhau. Chúng tôi vốn là bạn thân của nhau, rồi từ thân chuyển thành người yêu từ lúc nào chẳng hay. Vợ tôi vốn là khoa khôi của trường, tôi khi ấy giống như cái đuôi suốt ngày lẽo đẽo theo em vậy. Nhiều kẻ cười chê tôi lắm nhưng tôi chẳng quan tâm, được ở bên em mới là điều làm tôi hạnh phúc nhất. Em giỏi hơn tôi nhưng không bao giờ có ý lên mặt hay coi thường tôi. Em rất tôn trọng ý kiến của tôi, làm việc gì, muốn gì, em cũng đều hỏi ý kiến tôi trước. Nói chung, tôi thấy mình là kẻ may mắn lắm.
Cuộc hôn nhân của tôi quả thực không có điều gì phải phàn nàn. Em thực sự là người phụ nữ quá sức tuyệt vời. Tất cả những việc em làm tôi đều hài lòng vô cùng. Bố mẹ tôi nói, thực sự nhà tôi có phúc khí lắm mới có được người con dâu như em. Tôi cũng cứ ngỡ rằng cuộc hôn nhân của mình như thế là trọn vẹn thì ngờ đâu…
Em dạo này có vẻ mệt mỏi. Tôi có hỏi thì em chỉ trả lời rằng do em bận rộn công việc quá nhiều sinh áp lực mà thôi. Tự nhiên tôi thấy bản thân mình thật là kém cỏi, tôi không lo được cho em một cuộc sống đầy đủ để em phải tự bươn trải. Tôi nói với em xin chuyển sang công việc khác, ít tiền hơn nhưng an nhàn, thoải mái.
- Em làm được mà, anh không phải lo cho em đâu.
Em đã nói vậy, tôi cũng chẳng dám ép em nữa, chỉ còn cách chăm sóc em tốt hơn mà thôi. Rồi một sáng nọ…
Mở mắt ra, tôi bàng hoàng trước cảnh tượng ấy. Em không mặc quần. Thấy thái độ hột hoảng của tôi, em ngập ngừng:
Video đang HOT
- Là do em nóng quá thôi mà. Đi ngủ thế này cũng thoải mái mà anh.
Tôi ậm ừ. Nhưng nếu một hai hôm thì không sao. Đằng này cả tháng em đều như vậy. Không những thế, chuyện vợ chồng của chúng tôi 1 tháng rồi cũng không có diễn ra. Thấy em có vẻ mệt mỏi nên tôi cũng chẳng dám đòi hỏi. Nhưng chuyện em không mặc quần, từ trước tới nay là không hề có. Với lại, trướ khi đi ngủ em vẫn mặc quần kia mà. Nên ngày hôm ấy…
Cánh cửa nhà vệ sinh đóng hờ, tôi dồn hết can đảm hé mắt vào. (Ảnh minh họa)
Phải uống tới mấy ly café đen đặc tôi mới không buồn ngủ. Tôi muốn biết lý do vì sao em lại có những biểu hiện lạ như vậy. Quả đúng như tôi nghĩ, nửa đêm em nhẹ nhàng rời khỏi giường. Nghe tiếng cửa phòng ngủ đóng lại, tôi mới dám mở mắt đi ra khỏi giường. Hành lang tối om, tôi còn đang chưa biết tìm em ở đâu thì tiếng rên rỉ ấy kéo tôi lại gần nhà vệ sinh.
Nhà chỉ có hai vợ chồng, tiếng rên rỉ ấy không phải là của tôi thì chắc chắn là của em rồi. Cánh cửa nhà vệ sinh đóng hờ, tôi dồn hết can đảm hé mắt vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn chết đứng. Em đang không mặc quần và đang oằn mình với những thứ đồ kì dị đó nhưng vẻ mặt của em, thực sự rất thỏa mãn. Tôi sốc, thực sự rất sốc.
Đây liệu có phải là lý do mà cả tháng trời nay chuyện vợ chồng của chúng tôi không diễn ra và em đi ngủ không hề mặc quần hay không? Tôi định xông thẳng vào phòng vệ sinh hỏi em mọi chuyện cho rõ ràng nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy bản thân mình không đủ can đảm. Sĩ diện của một thằng đàn ông bị tổn thương. Vợ tôi lại trốn tránh tôi để lén lút tự làm chuyện đó một mình. Em coi thường tôi hay không còn cần tôi nữa. Đối diện với em, tôi thấy mệt mỏi, phiền não và có chút bực tức. Tôi thực sự thấy bế tắc lắm. Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo Afamily
Nghe tiếng rên rỉ của vợ trong nhà vệ sinh, tôi mới biết lý do vợ không mặc quần đi ngủ
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn chết đứng. Em đang không mặc quần và đang oằn mình với những thứ đồ kì dị đó nhưng vẻ mặt của em, thực sự rất thỏa mãn. Tôi sốc, thực sự rất sốc.
Cánh cửa nhà vệ sinh đóng hờ, tôi dồn hết can đảm hé mắt vào. (Ảnh minh họa)
Khi đặt bút viết những dòng tâm sự này tôi thật sự đang rất bế tắc, tôi không biết phải làm thế nào, cứu vãn hay buông bỏ cuộc hôn nhân của mình đây.
Tôi và vợ kết hôn sau 3 năm yêu nhau. Chúng tôi vốn là bạn thân của nhau, rồi từ thân chuyển thành người yêu từ lúc nào chẳng hay. Vợ tôi vốn là khoa khôi của trường, tôi khi ấy giống như cái đuôi suốt ngày lẽo đẽo theo em vậy. Nhiều kẻ cười chê tôi lắm nhưng tôi chẳng quan tâm, được ở bên em mới là điều làm tôi hạnh phúc nhất. Em giỏi hơn tôi nhưng không bao giờ có ý lên mặt hay coi thường tôi. Em rất tôn trọng ý kiến của tôi, làm việc gì, muốn gì, em cũng đều hỏi ý kiến tôi trước. Nói chung, tôi thấy mình là kẻ may mắn lắm.
Cuộc hôn nhân của tôi quả thực không có điều gì phải phàn nàn. Em thực sự là người phụ nữ quá sức tuyệt vời. Tất cả những việc em làm tôi đều hài lòng vô cùng. Bố mẹ tôi nói, thực sự nhà tôi có phúc khí lắm mới có được người con dâu như em. Tôi cũng cứ ngỡ rằng cuộc hôn nhân của mình như thế là trọn vẹn thì ngờ đâu...
Vợ tôi vốn là khoa khôi của trường, tôi khi ấy giống như cái đuôi suốt ngày lẽo đẽo theo em vậy. (Ảnh minh họa)
Em dạo này có vẻ mệt mỏi. Tôi có hỏi thì em chỉ trả lời rằng do em bận rộn công việc quá nhiều sinh áp lực mà thôi. Tự nhiên tôi thấy bản thân mình thật là kém cỏi, tôi không lo được cho em một cuộc sống đầy đủ để em phải tự bươn trải. Tôi nói với em xin chuyển sang công việc khác, ít tiền hơn nhưng an nhàn, thoải mái.
- Em làm được mà, anh không phải lo cho em đâu.
Em đã nói vậy, tôi cũng chẳng dám ép em nữa, chỉ còn cách chăm sóc em tốt hơn mà thôi. Rồi một sáng nọ...
Mở mắt ra, tôi bàng hoàng trước cảnh tượng ấy. Em không mặc quần. Thấy thái độ hột hoảng của tôi, em ngập ngừng:
- Là do em nóng quá thôi mà. Đi ngủ thế này cũng thoải mái mà anh.
Tôi ậm ừ. Nhưng nếu một hai hôm thì không sao. Đằng này cả tháng em đều như vậy. Không những thế, chuyện vợ chồng của chúng tôi 1 tháng rồi cũng không có diễn ra. Thấy em có vẻ mệt mỏi nên tôi cũng chẳng dám đòi hỏi. Nhưng chuyện em không mặc quần, từ trước tới nay là không hề có. Với lại, trướ khi đi ngủ em vẫn mặc quần kia mà. Nên ngày hôm ấy...
Phải uống tới mấy ly café đen đặc tôi mới không buồn ngủ. Tôi muốn biết lý do vì sao em lại có những biểu hiện lạ như vậy. Quả đúng như tôi nghĩ, nửa đêm em nhẹ nhàng rời khỏi giường. Nghe tiếng cửa phòng ngủ đóng lại, tôi mới dám mở mắt đi ra khỏi giường. Hành lang tối om, tôi còn đang chưa biết tìm em ở đâu thì tiếng rên rỉ ấy kéo tôi lại gần nhà vệ sinh.
Nhà chỉ có hai vợ chồng, tiếng rên rỉ ấy không phải là của tôi thì chắc chắn là của em rồi. Cánh cửa nhà vệ sinh đóng hờ, tôi dồn hết can đảm hé mắt vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn chết đứng. Em đang không mặc quần và đang oằn mình với những thứ đồ kì dị đó nhưng vẻ mặt của em, thực sự rất thỏa mãn. Tôi sốc, thực sự rất sốc.
Đây liệu có phải là lý do mà cả tháng trời nay chuyện vợ chồng của chúng tôi không diễn ra và em đi ngủ không hề mặc quần hay không? Tôi định xông thẳng vào phòng vệ sinh hỏi em mọi chuyện cho rõ ràng nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy bản thân mình không đủ can đảm. Sĩ diện của một thằng đàn ông bị tổn thương. Vợ tôi lại trốn tránh tôi để lén lút tự làm chuyện đó một mình. Em coi thường tôi hay không còn cần tôi nữa. Đối diện với em, tôi thấy mệt mỏi, phiền não và có chút bực tức. Tôi thực sự thấy bế tắc lắm. Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo blogtamsu
Nghe tiếng rên rỉ lúc nửa đêm của vợ sau cánh cửa nhà tắm, tôi mới tá hỏa về lý do mình phải "ăn chay" nửa năm nay Tới nửa đêm, tôi thấy em bắt đầu cựa quậy rồi em lặng lẽ rời khỏi giường, mở ngăn kéo tủ lấy ra chiếc hộp gì đó rồi bước nhanh vào nhà vệ sinh. Hạnh phúc hiện tại của chúng tôi là sự kết thành của tình yêu 5 năm bền chặt. Thậm chí trước khi yêu, chúng tôi cũng đã có một...