Nghe tiếng hổn hển trong nhà tắm, tôi bật cửa vào, để rồi…
Tôi hận mình quá chủ quan, hận mình quá tin người, để rồi bị hai người mình yêu thương nhất l.ừa g.ạt…
ảnh minh họa
Tôi và Phong yêu nhau đến giờ cũng hơn 2 năm. Chúng tôi chuyển đến sống chung với nhau được hơn 5 tháng. Hai đứa đều đã đi làm, gia đình hai bên biết chuyện và tán thành, chỉ chờ t.uổi đẹp là là kết hôn.
Trong số những người bạn thân của tôi, Phương là người thân nhất. Phương tốt nghiệp đại học nhưng về quê làm việc, sau đó thời gian gần đây lên Hà Nội học cao học. Cô ấy chỉ học có 2 ngày cuối tuần nên xin tôi cho ở nhờ. Tôi hỏi Phong bảo không có gì bất tiện nên tôi đồng ý. Dù sao có bạn cũng vui.
Trùng hợp người yêu tôi và Phương lại cùng ngành dọc nên hai người nhanh chóng làm thân và tâm đầu ý hợp. Mỗi tuần Phương đều đặn xuống 1 lần, 3 chúng tôi rất tâm đầu ý hợp.
Tôi còn nhớ, lần đầu tôi cảm thấy bất an là tuần Phương ốm không xuống được, Phong tỏ ra rất bồn chồn, anh cứ ra ngóng và trông. Khi nghe tôi nói Phương ốm, Phong còn đòi đi thăm dù bình thường công việc của anh rất bận. Tôi bắt đầu nghi hoặc từ dạo ấy.
Sau đó tuần sau Phương lên, để ý hai người, nỗi lo lắng trong tôi lớn dần khi thấy cách họ đối xử với nhau quả thực không bình thường chút nào. Vậy mà trước giờ tôi vô tư quá.
Nghi ngờ chồng có vấn đề, tôi để ý nhưng không phát hiện ra. Cuối cùng, tôi chờ ngày anh không ở nhà, lén lắp camera theo dõi, lại kết nối với điện thoại nên rất tiện.
Video đang HOT
Chẳng bao lâu sau, khi còn đang ở công ty, tôi c.hết điếng khi chứng kiển cảnh người yêu và bạn thân đang quấn nhau trong nhà tắm. Tôi phát điên lao về nhà, vì công ty gần nên tôi đi có mấy phút.
Vào đến nhà, âm thanh phát ra ngày càng rõ rệt. Tôi tưởng mình lúc đó phát điên, đạp cửa nhà tắm, tôi c.hết đứng khi thấy hai người bọn họ, không một mảnh vải che thân.
Vì điên quá, tôi lao vào t.úm t.óc rồi đ.ánh Phương một trận thảm hại, mặc cho cô ta khóc lóc, cầu xin. Người yêu tôi đứng ngoài ôm lấy tôi xin lỗi nọ kia, tôi hận đến xương tủy nên chỉ muốn lao vào g.iết luôn hai con người bội bạc ấy thôi.
Tôi dọn ra khỏi nhà và chia tay ngay hôm ấy, người yêu khóc lóc, tha thiết cầu xin tôi. Phương vì quá xấu hổ nên cũng bỏ về quê. Tôi thì đ.au đ.ớn cùng cực, có c.hết cũng không ngờ, hai người bọn lại đ.âm sau lưng tôi một vố đau như thế.
Chỉ vì tôi quá tin người, quá ngây thơ nên mới nuôi ong tay áo. Không biết hai người họ lừa dối tôi từ bao giờ nữa, nếu không phải tôi còn chút tỉnh táo mà nhận ra, thì có lẽ tôi vẫn thành con rối trong tay hai con người tàn nhẫn đó.
Theo blogtamsu
Nghe tiếng thở gấp gáp của vợ sau cánh cửa nhà tắm, tôi mới hiểu lý do mình bị “bỏ đói” lâu nay
Tiến lại gần nhà tắm thì tiếng thở mỗi lúc một mạnh, vội vã hơn. Có vẻ vợ anh ở trong đó rất mệt và vợ đang cố gồng mình theo người kia thì phải.
Chiều vừa đi làm về Hà đã nhận được điện thoại bảo anh về quê có việc gấp cần bàn bạc. Vội thay đồ rồi bảo với vợ chở mình ra bắt xe về quê xem có chuyện gì. Thấy vợ ở nhà một mình Hà cũng lo lo, anh dặn dò cô kỹ lưỡng phải khóa cửa cẩn thận không kẻ gian vào nhà. Minh - vợ Hà chỉ cười trừ nói trêu anh rằng nhà có gì mà trộm lẻn vào chứ.
Đến bến xe Hà chỉ kịp nói với vợ rằng ngày kia mình sẽ về rồi lên xe mất. Quay xe về nhà Minh lại tất bật dọn đống đồ chồng bày ra khắp phòng. Ở quê xử lý chuyện tranh chấp đất đai giúp bố mẹ xong sớm. Ngay ngày hôm sau Hà đã bắt xe về nhà. Về đến nhà cũng đã hơn 12h trưa rồi mà trong bụng anh đói meo. Định gọi vợ xuống bếp chuẩn bị cơm cho mình, mà nghĩ thương vợ Hà lại thôi. Anh vào bếp lần mò mì gói nấu ăn qua loa cho xong.
Vừa ăn được thìa mì thì tiếng thở gấp gáp ở nhà tắm phát ra khiến Hà khựng người lại. Anh vội đặt bát đĩa xuống ra gần chỗ đấy xem thế nào. Rõ ràng đây là tiếng thở của vợ anh mà, ở nhà chỉ có mình anh lẽ nào trong thời gian anh đi vắng cô ấy đã đưa trai về nhà vào vào nhà tắm hú hí sao? Thật không ngờ cô vợ ngoan hiền của anh lại đổ đốn thế này, bảo sao cả tháng trời nay vợ luôn "bỏ đói" anh, cô ấy nhất định không cho anh gần mình. Thì ra là vợ, hôm nay vợ sẽ c.hết với Hà.
Tay Hà cầm cây vợt cầu lông mà vẻ mặt đầy căm giận lẫn bực tức (ảnh minh họa)
Tiến lại gần nhà tắm thì tiếng thở mỗi lúc một mạnh, vội vã hơn. Có vẻ vợ anh ở trong đó rất mệt và đang đuối sức thì phải. Người đàn ông kia lại đủ sức làm vợ anh yêu đến thế sao? Có lẽ nào hắn là tình cũ của vợ 4 năm về trước không. Tay Hà cầm cây vợt cầu lông mà vẻ mặt đầy căm giận lẫn bực tức. Anh không thể ngờ mình lại có ngày hôm nay.
Hà mở toang cánh cửa phòng tắm ra, cảnh tượng trái ngược hoàn toàn với những suy nghĩ của anh. Vợ anh đang ôm bồn cầu nôn ra m.áu, sắc mặt cô ấy tái nhợt như sắp ngất. Chẳng có người đàn ông nào trong đó cả, là anh suy diễn lung tung rồi đổ oan cho vợ l.ăng l.oàn thôi.
Vội vứt chiếc vợt xuống sàn nhà, Hà đỡ vội vợ ra ngoài lau mặt cho vợ. Thấy chồng đột nhiên xuất hiện trước mặt mình Minh vội lấy tay che đi vết m.áu mình vừa nôn ra. Thấy thái độ luống cuống và cố tỏ ra không sao của vợ, Hà nổi khùng lên quát cô.
- Em làm cái quái gì đấy. Em có bệnh từ bao giờ mà giấu tiệt anh như vậy. Anh có phải là chồng em không vậy?
- Em xin lỗi. Em bị cảm nên thế thôi, em không sao đâu ạ.
- Cảm mà tới mức này ư? Đi, đi lên nhà thay đồ rồi cùng anh đến bệnh viện.
- Không. Có c.hết em cũng không đến nơi đó đâu, anh biết là em sợ bệnh viện như thế nào rồi mà. Xin anh đừng bắt em đến chỗ đó.
Và lý do em cấm vận anh "chuyện ấy" cũng là vì nó sao? (ảnh minh họa)
- Vậy thì em nói đi, em bị bệnh gì? Từ bao lâu rồi.
- Em...bị ung thư...em biết hơn 3 tháng nay rồi ạ.
- Hả??? Ung thư mà em giấu anh như vậy sao? Bảo sao mấy tháng trở lại đây em gầy dộc và xanh xao hẳn. Và lý do em cấm vận anh "chuyện ấy" cũng là vì nó sao?
- Vâng. Em xin lỗi, chắc em không thể làm vợ anh, mang lại hạnh phúc cho anh được nữa rồi. Anh l.y h.ôn em đi trước khi quá muộn.
- Vợ ngốc này. Em là vợ anh, anh phải có trách nhiệm với em chứ? Em đừng suy diễn lung tung. Anh sẽ đưa em sang nước ngoài chữa bệnh. Đừng nản lòng. Dù em có thế nào thì anh vẫn mãi yêu em. Em hiểu điều đấy chứ.
Minh ôm lấy Hà khóc nức nở. Những câu mà Hà vừa nói ra khiến cô hạnh phúc biết bao. Số cô sinh ra đã khổ, nay kết hôn chưa được bao lâu thì đã mắc bệnh hiểm nghèo thế này. Có được một người chồng như Hà, Minh chẳng thấy hối hận điều gì. Cô chỉ tiếc rằng cuộc đời mình quá ngắn để đem lại hạnh phúc cho chồng và không thể sinh cho anh một đứa con. Đó là điều Minh đau và cảm thấy có lỗi với Hà vô cùng.
Hà chẳng nói câu gì với vợ nữa, vì anh biết nếu an ủi vợ thêm cô ấy sẽ tủi thân và khóc nhiều hơn. Có lẽ chuyện này là một cơn ác mộng với 2 vợ chồng anh. Hà cứ nghĩ thà tiếng thở gấp gáp vừa rồi của vợ là cô ấy n.goại t.ình với người khác còn hơn những gì Hà nhìn thấy. Chẳng bao lâu nữa anh sẽ mất vợ, anh phải làm gì đây để níu kéo hạnh phúc lâu dài hơn mỗi ngày?
Theo Một Thế Giới
Vợ nhắn: “Em không về kịp” chồng ung dung sang nhà hàng xóm “làm tí” để rồi sốc nặng... Hải chạy sang định bật điện lên thì nghe giọng Hà từ trong phòng ngủ nói vọng ra: "Anh đừng bật, vào đây luôn với em cho bí hiểm". Hải tí tởn nhảy vào, định lật chăn ra ôm chầm lấy người tình thì lúc đó điện bật sáng. ảnh minh họa Từ ngày cô hàng xóm xinh đẹp sang nhà Hải tắm...