Nghệ thuật kết nối trong đời sống vợ chồng
Tình nghĩa vợ chồng được gắn kết bước đầu từ hôn thú, và bằng những đứa con. Nhưng thật sự giữa hai người, sợi dây ấy liệu có bền chặt?
Bạn đến tìm gặp tôi rủ uống rượu giải sầu, nói rằng dạo này cuộc sống hôn nhân của bạn thật tẻ nhạt. Hai vợ chồng đi làm 8 tiếng một ngày. Sáng anh chở con đi học, chiều vợ đi đón. Tối về hai người ăn uống qua loa, dọn nhà bở hơi tai rồi leo lên giường đánh một giấc tới sáng. Ngày nào cũng như ngày nào. Anh cảm thấy cuộc sống vợ chồng chẳng còn tươi trẻ như trước đây nữa.
Dù rất yêu vợ, nhưng anh chẳng thể nào thay đổi những nhịp guồng hối hả trong cuộc sống. Hai người ngày càng ít nói chuyện với nhau, mà có nói, cũng chỉ toàn vì những căng thẳng ngày thường, những vấn đề cần đưa ra để hỏi ý người kia. Lâu lắm rồi, cả hai chẳng có thời gian lắng nghe nhau nữa.
Chẳng ít người như bạn của tôi, sự kết nối giữa hai vợ chồng bị phá vỡ bởi những bộn bề cuộc sống. Họ vẫn có tờ giấy kết hôn như một minh chứng cho tình yêu, họ vẫn có những đứa con ngoan ngoãn như là một kết tinh của tình yêu đẹp. Thế nhưng trong lòng của cả hai sự gắn kết đã không còn quá bền chặt như cái thuở họ mới bước chân vào đường tình.
Thật ra, kết nối vợ chồng chẳng khó, chỉ là chúng ta đã không để ý. Chúng ta mong chờ một chuyến đi xa hâm nóng tình cảm, nhưng lại chẳng có thời gian. Chúng ta mong chờ có một cuộc yêu nóng bỏng như thời mới cưới, nhưng ban đêm lại mệt nhoài, chỉ muốn đi ngủ. Chúng ta nhớ về những ngày còn yêu, đèo nhau đi ăn sáng, ăn tối thật tình, nhưng rốt cuộc lại ở nhà vì quá lười và quá ngại bước chân ra đường.
Cuộc sống bận rộn khiến nhiều cặp đôi ít thời gian chia sẻ cùng nhau – Ảnh minh họa
Đời sống vợ chồng, muốn kết nối nhau thì có rất nhiều cách, không nhất thiết cứ phải ái ân, du lịch, hưởng thụ son trẻ cùng nhau thì mới gắn bó bền chặt. Hôn nhân là trong những lúc khó khăn nhất, hoàn cảnh nhất, người ta vẫn ở bên nhau và thấu hiểu nhau.
Video đang HOT
Có một chị vợ, lấy phải anh chồng vô tâm. Chị không biết làm cách nào để kết nối hàng ngày với chồng khi mà anh cứ thờ ơ như vậy. Thế rồi, chị nghĩ ra một cách, chị nói với chồng rằng chị luôn phải uống thuốc bổ hàng ngày vào mỗi trưa để duy trì sức khỏe. Nhưng chị lại có tính hay quên, chị thỏ thẻ nhờ anh giúp bằng cách gọi điện thoại nhắc chị.
Buổi trưa hôm đầu tiên, anh gọi bảo cụt lủn: Nhớ uống thuốc nghe chưa! Buổi trưa thứ hai, cũng lại là một câu cộc lốc. Nhưng qua đến các hôm sau, chị khéo léo hỏi thêm: Anh đã ăn cơm chưa/ Anh nhớ nghỉ trưa nhé/ Anh…? Thế rồi anh cũng hỏi lại chị, cuộc nói chuyện xuất phát từ việc nhắc nhở uống thuốc trở thành hỏi han, quan tâm nhau. Về sau này, dù chị chẳng uống thuốc nữa, nhưng anh vẫn gọi vào mỗi trưa, như một thói quen đã dành cho chị.
Sự hài hước, quan tâm nhau giúp sợi dây kết nối của hai vợ chồng bền chặt – Ảnh minh họa
Tương tự, khi đã là vợ chồng, có những cặp đôi tối về gặp nhau chẳng muốn nói gì, vì mệt, vì áp lực, hoặc đơn giản vì chẳng biết gì để nói. Nhưng cũng có những cặp đôi vừa về đến nhà là vui vẻ cười nói, bắt đầu từ câu chào: “Em chào chồng”. Ồ, lúc đó anh chồng cũng sẽ phải hưởng ứng lại: “Anh chào vợ” chứ!
Bắt đầu từ câu chào hỏi đó, họ sẽ có nhiều thứ để kể cho nhau nghe. Muốn kết nối với người bạn đời của mình, bạn hãy hỏi những câu tích cực, tránh khơi gợi những điều tiêu cực.
Thay vì hỏi anh đi làm có mệt không thì hãy mở lời bằng hôm nay có gì vui không anh?… Nếu là vợ chồng, các bạn có hàng tỉ thứ để nói với nhau mỗi ngày đó chứ. Nào là chuyện đi chợ, chuyện xã hội, chuyện sức khỏe, tinh thần, chuyện hài hước bạn có được ở cơ quan, bạn bè…
Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé rất đỗi ngày thường – Ảnh minh họa
Đừng để chồng hoặc vợ nghe cái câu: “Về rồi đấy à” ngay khi bước chân vào cửa, đừng than vãn chuyện tiền giá xăng tăng, giá điện tháng này cao quá, tiền chi tiêu càng ngày càng thâm hụt… Chuyện tiền nong, giá cả đã xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi.
Bạn không thể thay đổi, càng không thể để nó làm cho sợi dây kết nối cả hai người thêm rệu rã. Cuộc sống đã có quá nhiều áp lực, vì thế thay vì cứ căng lên thì hãy chùng xuống, để lắng nghe người bạn đời nhiều hơn, kết nối họ siết chặt với mình nhiều hơn bằng tình cảm, bằng sự sẻ chia, chân thành và hài hước.
Khi bạn biết dùng tài giao tiếp khéo léo của mình để nói chuyện với chồng, khi bạn biết kết nối chồng với mình bằng những điều tích cực thì tin rằng chẳng có cuộc hôn nhân nào trở nên nhàm chán cả. Anh ấy ở bên bạn vì bạn là bạn đời, là người sẻ chia những vui buồn cuộc sống chứ không phải vì tờ giấy đã kí, vì những đứa con đã sinh.
Đừng để sợi dây kết nối giữa hai người căng như dây đàn, đừng để nó rơi vào quên lãng mà hãy bện nó chặt thêm, dày thêm bằng những yêu thương nho nhỏ, những thói quen nho nhỏ, tự lúc đó, bạn sẽ thấy gắn bó, đủ đầy!
Theo Báo Phụ Nữ
Tiết lộ kinh hoàng của chồng đằng sau những video ghi cảnh vợ chồng ân ái
Ngày mới cưới nhau, trong những lúc vợ chồng gần gũi, chồng tôi thường bật điện thoại muốn quay lại cảnh ái ân. Thời gian đầu tôi thấy hành động đó thật khủng khiếp và đáng xấu hổ nên tuyệt đối không đồng ý...
Anh giải thích với tôi, rằng "khi yêu nhau thì không nên làm vậy chứ mình vợ chồng rồi còn ngại ngùng gì nữa. Ghi lại những cảnh nồng nàn như lưu giữ những khoảnh khắc kỉ niệm, chỉ có anh và em biết, có gì mà phải xấu hổ hay biến thái". Dần dần tôi mới chấp nhận được chuyện này, nghĩ đó là mong muốn của chồng tôi, vả lại là vợ chồng với nhau, có lẽ chuyện đó cũng chẳng có gì ghê gớm lắm.
Chồng tôi tương đối hay ghen. Bị mối tình đầu phản bội sau bốn năm yêu nhau khiến anh ấy có tâm lý luôn lo sợ bị bỏ rơi. Hồi yêu tôi anh luôn nói: "Nếu khi nào em hết tình cảm với anh thì hãy nói thẳng, cho anh thời gian để chấp nhận rồi chia tay. Đừng lừa dối, đừng quay lưng đột ngột, anh không dễ chịu đựng được điều đó".
Tôi biết sau lần đổ vỡ đó anh đã mất niềm tin vào phụ nữ rất nhiều. Tôi đã cố gắng hiểu anh, cố gắng dùng tình yêu của mình để xoa dịu trái tim anh. Ngay cả việc anh hay ghen khi thấy tôi cùng người khác phái trao đổi hay chuyện trò thân mật tôi cũng nghĩ do anh đã tổn thương quá nhiều nên không bao giờ tôi cáu giận khi thấy anh tỏ thái độ quá đáng.
Những lúc vợ chồng gần gũi, anh thường chủ động để điện thoại ở chế độ quay video. Thời gian đầu tôi cũng khó chịu, không thoải mái không tự nhiên, nhưng dần tôi cũng không để ý đến nó nữa. Tôi nghĩ, là vợ chồng ai chẳng làm chuyện đó, lưu giữ hay không cũng đâu quan trọng gì, cũng chẳng phải việc gì xấu xa phải lo lắng.
Thế nhưng, mới mấy hôm trước thôi, chồng tôi có bạn đến chơi nhà. Nhà có khách, tôi tranh thủ ra ngoài mua ít đồ nhắm cho hai người uống rượu. Vừa về đến cửa, tôi nghe tiếng chồng tôi oang oang với bạn: "Tao bảo mày, để đề phòng bị con bồ mày "đá", mày nên bí mật ghi lại cảnh nóng giữa hai người, nó mà léng phéng với thằng nào hay có ý định chia tay, mày cứ giơ cái clip ấy ra là nó sợ ngay. Hồi trước tao không biết cái trò này nên mới để con người yêu cũ "đá" một phát đau điếng như vậy. Nếu không, nó không yên thân với tao đâu. Giờ vợ tao tao cũng phải dùng chiêu này. Vợ chồng yên lành thì coi như kỉ niệm, còn mà tơ tình thằng nào thì cho cả thiên hạ thấy nó "làm diễn viên phim cấp ba" ngay. Đàn bà chẳng tin được đâu, khối đứa chồng con rồi cũng ngoại tình như cơm bữa".
Tôi nghe lời chồng tôi nói, chân tay rụng rời chỉ muộn khuỵu xuống. Thật không ngờ anh ấy cứ đòi quay clip khi vợ chồng ân ái chẳng phải vì sở thích, chẳng phải để làm kỉ niệm, để lưu giữ những khoảnh khắc nồng nàn thanh xuân như anh ấy nói, mà là để làm vũ khí trừng phạt tôi nếu tôi có ý thay lòng đổi dạ.
Tự nhiên tôi thấy sợ chồng tôi khủng khiếp. Sau một lần bị phụ tình, đầu óc và trái tim anh ấy chỉ chứa đầy nỗi hận thù và nghi hoặc. Anh ấy luôn lo lắng một ngày tôi sẽ bỏ anh ấy chạy theo người khác như mối tình đầu của anh ấy. Và cẩn thận hơn, anh ấy đã chuẩn bị mọi thứ để có thể ngăn chặn hoặc trừng phạt vợ mình nếu chuyện đó xảy ra.
Sau khi biết được chuyện kinh khủng này, tôi dường như sợ chồng tôi nhiều hơn là yêu thương. Mọi nỗi cảm thông, mọi sự bao dung trước nỗi tổn thương chồng phải chịu đựng trước đây bỗng dưng tiêu tan mất. Tôi không biết phải đối diện với anh ấy như thế nào. Làm ngơ như không hay không biết cũng chỉ là vẻ bề ngoài, còn thâm tâm vẫn có nhiều suy nghĩ. Còn nếu nói thẳng với anh ấy chuyện này thì sao? Anh ấy sẽ phản ứng thế nào khi biết rằng những "âm mưu" của mình bị lộ? Nói ra sự thật này có thể thay đổi những suy nghĩ của anh ấy không, có ảnh hưởng gì đến quan hệ vợ chồng không? Tôi thật sự rất hoang mang.
Theo Dân trí
Cô đơn cùng cực khi sống cùng người chồng 10 năm chỉ áp dụng duy nhất... một quy trình trên giường Phá vỡ kén như nào để có thể bứt ra được, thật sự đến lúc này chị vẫn không tìm được câu trả lời! Lấy chồng được chục năm rồi, nhưng chưa bao giờ chị biết "đỉnh" là gì. Chị năm nay 35 tuổi, có một gia đình ổn về mọi thứ trong mắt những người xung quanh. Kinh tế khá giả, con...