Nghệ sĩ Thu An ‘mẹ chồng tôi’ qua đời vì trọng bệnh
Nghệ sĩ Thu An, gương mặt quen thuộc của màn ảnh Việt trong các phim “ Chung một dòng sông”, “ Mẹ chồng tôi”… đã qua đời ở tuổi 89 vào lúc 19h30 ngày 3/10 sau thời gian dài lâm trọng bệnh. Gia đình và đông đảo bạn bè nghệ sĩ vô cùng đau buồn trước sự ra đi của bà.
Khán giả không thể nào quên hình ảnh của NSƯT Thu An trong những vai diễn nông dân với nụ cười đôn hậu trong nhiều bộ phim truyện nổi tiếng của Việt Nam, từ Chung một dòng sông đến Mẹ chồng tôi, Sao tháng Tám, Tướng về hưu… Mặc dù đã về hưu từ nhiều năm nay nhưng niềm đam mê đóng phim chưa bao giờ tắt trong bà. Với Thu An, chỉ cần được hóa thân vào các nhân vật, dù chính hay phụ đều không quan trọng, miễn là bà còn được sống với nghề.
Không chỉ hiền hậu trên phim ảnh mà ngoài đời, nghệ sĩ Thu An cũng sống nặng về tình cảm. Bà được đông đảo đồng nghiệp kính trọng và yêu quý. Về hưu gần 40 năm nay, nhiều khán giả vẫn gặp người diễn viên họ yêu mến ở quán trà nhỏ trên đường Hoàng Hoa Thám. Không ít người ghé vào quán nước của bà chỉ để nghe bà ôn lại những kỷ niệm khó quên trong những bộ phim họ từng xem.
Nghệ sĩ Thu An ở tuổi 89 vì trọng bệnh.
Ở tuổi 89, nghệ sĩ Thu An cũng không cưỡng lại nổi quy luật sinh tử của cuộc đời. Sau một thời gian dài lâm trọng bệnh, bà đã trút hơi thở cuối cùng vào lúc 19h30 ngày 3/10 trong vòng tay của người thân.
Nghệ sĩ Chiều Xuân, người gắn bó với NSƯT Thu An từ phim Mẹ chồng tôi hết sức đau buồn trước sự ra đi của bà. Chị chia sẻ: “Tôi cũng mới biết được tin buồn này và đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng. Với tôi, cô An như một người mẹ thứ hai. Nhà mẹ tôi ở gần nhà cô nên tôi thường xuyên qua thăm hỏi và trò chuyện cùng cô. Tuy nhiên, thời gian cô lâm bệnh, vì bận rộn với công việc nên tôi chưa thể qua. Vậy mà bây giờ cô đã không còn…”.
Lễ tang nghệ sĩ Thu An sẽ diễn ra từ 8h30-11h ngày 6/10 tại nhà tang lễ Bệnh viện E, số 87 Trần Cung, Hà Nội.
Độc giả gửi chia sẻ với gia đình nghệ sĩ Thu An tại hộp thư Hautruong@ngoisao.net.
NTDNguyen Thi Dung [dungnt@hanosimex.com.vn] – Tôi vô cùng thương tiếc khi biết tin nghệ sĩ Thu An qua đời. Bà để lại trong lòng khán giả Việt Nam hình ảnh người mẹ, người bà mẫu mực. Tôi xin gửi lời chia buồn tới gia đình nghệ sĩ Thu An. Cầu mong linh hồn bà được siêu thoát nơi vĩnh hằng. Dang Thi Thanh Son [dtts@life.ku.dk] – Chúng tôi vô cùng đau đớn và tiếc thương bác Thu An khi nghe tin bác đã qua đời!!!! Gương mặt phúc hậu của bác và những vai diễn giản dị, ấm áp tình thương yêu của bác sẽ còn được khán giả lưu giữ mãi trong tâm trí mỗi người dân Việt Nam. Xin được gửi lời chia buồn sâu sắc nhất đến gia đình và các nghệ sỹ, Vĩnh biệt Bác! Banh hai [banhduchai@gmail.com] – Thành thật chia buồn cùng gia quyến và đất nước đã mất đi một người nghệ sĩ tài ba. Chúc cho linh hồn bà được an nghỉ bình yên nơi chín suối.
Video đang HOT
Theo VN Express
NSƯT Bạch Tuyết: "Vẫn mắc nợ nhân sinh"
Bao niềm vui, nỗi buồn, cả những vị mặn của thế thái nhân tình đi qua cuộc đời - sàn diễn, lại là chất liệu sống - gom thành cái triết lý xanh tươi nhất cho NSƯT Bạch Tuyết: "Sống là cho và được cho".
Và, hôm nay, may mắn được trò chuyện cùng chị, tôi mới thực sự nhận ra những điều người ta nói.
Nếu ai đọc tiểu sử của chị, ắt hẳn có nhiều xúc cảm khác nhau. Đó là một Bạch Tuyết lúc trên đỉnh vinh quang, lúc tràn đầy nghị lực, cũng có lúc yếu đuối đến khó ngờ, nhưng chung quy lại người ta vẫn dành cho chị một sự ngưỡng mộ đáng kính?
Khi bàn tay ấm nóng của mẹ vừa buông khỏi tay tôi, lời dặn của mẹ ở lại "hai chị em sống sao đừng để người ta cười là con không mẹ". Cũng từ ngày ấy, theo năm tháng, lời dặn của mẹ cũng là tâm niệm sống của tôi để đến hôm nay tôi tự hào mình đã làm đúng và sống đúng với những gì mẹ tôi gửi lại trước khi đi xa.
Nghệ sĩ cải lương Bạch Tuyết
Bằng cách nào chị vượt qua những khúc gấp của số phận?
Tôi không quan niệm cuộc đời - số phận là một đường thẳng chính xác thì đó là một không gian đa chiều, do đó, bạn không chỉ nhìn nhận và tự đặt mình trong hai điểm A và B mà bạn phải quy chiếu mình qua nhiều điểm R khác. Từ đó, mỗi biến cố, sự cố đến với tôi, tôi cố gắng bình tĩnh để có sự đối diện và xử lý một cách... lặng lẽ nhất, đơn giản nhất. Dĩ nhiên, nói như R. Tagore thì cho dù cái đập nước đã được đắp lại thì một ít nước cũng đã tràn qua...
Đã có lần chị nói "Sự nổi tiếng âu cũng chỉ là tình cờ số phận...", phải chăng nếu không có sự tình cờ trong số phận, chị sẽ không có thành công?
Một khảo sát của các nhà Xã hội học đã đưa ra một thực trạng: hầu hết những người nổi tiếng (ở nhiều lĩnh vực) đều có một tuổi thơ...không bình thường, nghĩa là mồ côi cha mẹ, hoặc cha hoặc mẹ. Tôi xót xa với thành quả nghiên cứu ấy bởi hình như, không ai có quyền được lựa chọn bởi còn có sự chọn lựa nào đau đớn hơn khi hành trình đi đến sự nổi tiếng lại phát khởi từ sự mất mát, nỗi đau về một tình yêu thương không trọn vẹn.
Cả cuộc đời tôi là sự cố gắng để "vượt trước" với chính mình, sống tốt hơn chính bản thân mình, trả ơn nhiều hơn những gì mình đã nhận được nhưng tôi thấy mình vẫn "mắc nợ" nhân sinh...
Giờ đây, chị có gặp nhiều khó khăn để đối mặt với áp lực của một người đứng trên đỉnh vinh quang?
Ngày đầu tiên đi theo gánh hát, sáng mở mắt, thức giấc ở một phòng khách sạn đẹp đẽ ở tỉnh Kiên Giang, tôi thả bộ xuống phố và bắt gặp hình ảnh cùng cái tên Bạch Tuyết giăng to ở trước cửa rạp hát. Tôi lơ mơ. Nhưng thật lạ, tôi thầm hãnh diện và tự hào nghĩ về mẹ mình, tôi lại vừa tự nhủ: sáng nay người ta treo mình lên thì sáng mai người ta sẽ tháo xuống.
Với nghề, tôi luôn mang theo cảm xúc của một đứa trẻ vừa thức giấc với cái nhìn tinh khôi. Với "giao diện" cuộc đời, tôi luôn "click" bằng cảm giác đang sải bước trên đường và mọi việc vẫn hình như chưa được gì chưa mất gì, cái có và cái không đều mang đến cho tội sự thích thú khám phá của một đứa trẻ thơ hồn nhiên dùa giởn với bóng tối và ánh sáng của mình. Hơn nữa, tôi luôn thấy mình đồng hành với cuộc sống, với không thời gian chớ chẳng có đỉnh nào để phải nhón chân.
NSƯT Bạch Tuyết: "Sống là cho và được cho".
Chị đã khiến nhiều khán giả, trong đó có tôi phải bật khóc và nhớ mãi nhân vật Cô Lựu trong vỡ kịch "Đời Cô Lựu". Có nghĩa chị đã hóa thân thành công. Nhưng, nếu được làm lại vai diễn, chị sẽ thay đổi điều gì để nhân vật hay hơn nữa?
Tôi đã đọc ở đâu đó một bài thơ nước ngoài với đại ý như sau: Đọc một bài thơ hay. Cảm giác đầu tiên, thấy mình làm được. Cảm giác sau cùng, thấy mình bất lực. Với tôi, suất diễn đêm nào cũng là đêm diễn cuối cùng với chừng ấy sự hồi hộp, cảm xúc, nguyên vẹn, tinh khôi... Tôi chưa bao giờ hối tiếc về những đêm diễn đã qua và cũng chưa bao giờ hứa hẹn rằng, đêm mai mình sẽ ca - diễn hay hơn... Nhân vật cô Lựu là một trong những vai diễn lớn của đời ca kỹ của tôi. Cả ngàn suất diễn là ngàn xúc cảm, tôi trôi theo số phận của nhân vật của mình.
Tôi cảm nhận, trên sân khấu chị mang duyên nhiều với những nhân vật có số phận bi kịch?
Mỗi nhân vật bước lên sàn diễn là đã mang một số phận của riêng nó. Bạn thấy đấy, trong Đời cô Lựu, mỗi cái tách thôi cũng đã là một... số phận để sống cùng nhân vật. Bà Lựu cầm cái tách lên, bảo "Nói mấy đứa nhỏ lấy tro chùi cho sạch mà tụi nó quên hoài...Lâu rồi má không đi đến chổ đông người...", để diễn tả một cảnh huống quạnh hiu, đơn tẻ... Tôi may mắn được nhận những vai diễn có tính cách và số phận nhiều nỗi niềm, lắm nghịch cảnh nên "đất" cho nghệ thuật ca - diễn trở nên giàu có...Vâng, nếu có thể gọi thì đấy là một chữ duyên.
Nếu từ thập kỷ 60 (thế kỷ trước) trở về trước, khán giả đi tìm sân khấu, thì từ thập kỷ 60 trở về sau sân khấu lại đi tìm khán giả. Theo chị, người nghệ sĩ cũng là một nhà khoa học nghiên cứu về sân khấu, sự thay đổi này là do đâu?
Hơi có vẻ lý luận một chút thì mọi lĩnh vực thuộc kiến trúc thượng tầng, trong đó có nghệ thuật sân khấu đều phụ thuộc vào hạ tầng cơ sở do đó, khi đời sống xã hội thay đổi với nhiều nhu cầu, phương tiện mới thâm nhập, hình thành thì bản thân nhu cầu thưởng thức sân khấu cũng thay đổi theo, không thể tránh. Vấn đề là trong nỗ lực của mình, chúng ta làm sao để có được sự song hành, nếu ở một cấp độ lý tưởng hơn thì bao hàm tính vượt trước để bản thân nghệ thuật - sân khấu phải mang tính phản ánh - dự báo.
Theo chị, người nghệ sĩ sân khấu cần có tố chất gì riêng biệt?
Đã là nghệ sĩ thì tố chất sáng tạo, khám phá là phẩm chất riêng với sân khấu cải lương thì cộng thêm yêu cầu giọng ca, sắc vóc và... diễn xuất sân khấu.
Nhân đây, tôi xin được nhắc lại Trường ca Hồ Chí Minh - công trình mới nhất được NSƯT Bạch Tuyết chuyển thể từ tập thơ "Nhật ký trong tù" của Bác. Chị chia sẻ gì với khán giả về sự thành công mang nhiều ý nghĩa này?
Xin được gọi đây là công trình của lòng biết ơn và trả ơn, tôi thực hiện với tâm niệm ấy và tôi hạnh phúc vì đã được sự tiếp sức của nhiều người, nhiều tổ chức, đơn vị. Thành quả của công trình này thuộc về nhiều người, trong đó đặc biệt là của NSƯT - nhạc sĩ - đạo diễn Trần Kiên, tôi xin phép để công chúng đánh giá.
Gặp chị, cũng là lúc bắt đầu một ngày mới, một sự khởi đầu mới, một niềm vui mới đón chờ?
Cám ơn bạn! Như mọi ngày, tôi thức dậy và dùng điểm tâm với món cháo trắng và muối tiêu nghe bản tin buổi sáng, đọc báo và bắt tay viết hoặc chuyển thể hay một điều gì đó có liên quan đến...cải lương. Tôi gọi điện hỏi thăm những người thân của mình. Tôi đi dạy cải lương cho các bạn sinh viên ở Trường Cao đẳng VHNT... Chưa bao giờ tôi thôi yêu cuộc sống này và đó chính là niềm vui bất tận của tôi... Thế thôi!
Cám ơn và chúc chị hạnh phúc!
Theo Dân Trí
NSƯT Thành Lộc dễ thổn thức trước người đẹp "Một đôi mắt, nụ cười, cử chỉ, bờ môi... tất cả đều khiến tôi say đắm và yêu", "phù thủy sân khấu" chia sẻ. Thành công với hơn 500 vai diễn lớn nhỏ, được hàng triệu người yêu mến, vậy mà Thành Lộc không nhận mình là nghệ sĩ lớn. Anh bảo: "Còn lâu mới chạm đến đỉnh" vì với anh, nghệ thuật...