Nghe mẹ c.hửi vợ không biết sinh con, chồng nhanh miệng nói ra một chuyện khiến bà ’sốc ngất’, bất ngờ hơn là sự thật phía sau
Chẳng giấu gì mọi người, nguyên nhân không có con là do em. Bác sĩ nói khả năng có con của em gần như bằng 0.
Thành ra bọn em vẫn cố gắng như vậy, thế nhưng trong lòng cả hai đều hiểu một điều, rằng có thể mọi hy vọng đều không được đền đáp.
Em không biết mình nên vui hay buồn sau tất cả những chuyện đã xảy ra. Em có một người chồng yêu vợ hết mực. Anh kiếm ra t.iền, chẳng bao giờ chơi bời bên ngoài. Đã vậy, dù gặp chuyện lớn bé gì, anh cũng luôn bình tĩnh giải quyết mà không ca thán nửa lời.
Vợ chồng em kết hôn 3 năm nay rồi. Như bình thường, đáng lẽ lúc này, bọn em đã phải có con đi học mẫu giáo. Thế nhưng chẳng kế hoạch, vợ chồng em vẫn chưa có được mụn con nào. Mấy năm nay, em chạy vạy ngược xuôi, đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ, vậy mà lần nào bác sĩ cũng lắc đầu.
Chẳng giấu gì mọi người, nguyên nhân không có con là do em. Bác sĩ nói khả năng có con của em gần như bằng 0.
Thành ra bọn em vẫn cố gắng như vậy, thế nhưng trong lòng cả hai đều hiểu một điều, rằng có thể mọi hy vọng đều không được đền đáp.
Ông bà có mỗi một cậu con trai, bây giờ lấy vợ mà không sinh con, thành ra ông bà cũng sốt ruột. Ảnh minh họa: Internet
Có lẽ ông trời không muốn lấy đi của em tất cả. Không có con, nhưng bù lại, em có một người chồng biết yêu thương và che chở. Anh chưa bao giờ nhiếc móc em, thậm chí còn động viên ngược: “Thời giờ người ta xin con nuôi đầy ra đấy. Em cứ nặng tư tưởng làm gì? Vài năm nữa vẫn chưa có thì mình xin con nuôi, em không phải lo”.
Video đang HOT
Thế nhưng nhà chồng em lại không như vậy. Ông bà có mỗi một cậu con trai, bây giờ lấy vợ mà không sinh con, thành ra ông bà cũng sốt ruột. Hôm vừa rồi, mẹ chồng em lên thành phố khám bệnh. Thấy em uống thuốc bổ, bà mỉa: “Gái độc không con, có uống nữa cũng chỉ như thế thôi. Biết vậy ngày xưa lúc thằng Mạnh nó chưa lấy chị, tôi bắt nó dẫn chị đi khám, như thế đã chẳng có ngày hôm nay”. Em biết mình sai nên im lặng không nói, vậy mà chồng em lại không nhịn được, anh ngồi xuống bảo: “Thôi, đến nước này con cũng nói luôn với mẹ. Nguyên nhân là do con đấy, con bị vô sinh, vợ con không có tội tình gì cả”.
Nghe xong, mẹ chồng em lăn đùng ra ngất. Còn em thì méo mặt không hiểu tại sao chồng lại làm vậy. Sau hôm đó, mẹ chồng không còn nhắc đến em nữa. Thế nhưng em lại cảm thấy áy náy. Chồng em quá thiệt thòi khi lấy một người vợ không biết sinh con. Các chị ơi, các chị cho em lời khuyên với ạ. Em có nên chủ động để anh ra ngoài kiếm một đứa con không
Trót dại qua đêm với người yêu cũ sau buổi họp lớp, ngày đi đẻ giây phút con vừa chào đời, chồng nói một câu khiến tôi tím tái mặt mày trong ân hận
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân.
Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm.
Khi nhìn chiếc que thử thai 2 vạch gạch đỏ chói trước mắt, tôi muốn lả đi vì sợ hãi và ân hận. Đứa con ấy không phải của chồng tôi!
Buổi họp lớp trước đó 1 tháng, tôi gặp lại người yêu cũ, gã đàn ông đã phụ bạc bỏ tôi đi theo người khác. Vậy nhưng hôm đó tôi lại điên rồi tới mức uống rượu say và qua đêm với hắn ta.
Sáng ra tỉnh dậy, tôi bàng hoàng nhận ra một sự thật, đó là tôi không hề còn tình cảm dành cho gã. Thứ tôi tiếc nuối chỉ là những kỷ niệm và cả cảm giác không cam lòng khi mình đã hết lòng yêu một người mà lại bị phản bội.
Chồng tôi là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, hai đứa quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn rồi tiến đến hôn nhân.
Thời điểm xảy ra sự việc, chúng tôi đã sống với nhau được một năm rưỡi, hôn nhân êm ấm.
Tôi áy náy và ân hận bởi lỗi lầm của mình nhưng cuối cùng vẫn chọn cách nói dối chồng, để anh tưởng rằng là con của anh. Con không có lỗi, tôi sẽ không bao giờ bỏ con. Chồng mừng lắm, chăm lo cho vợ bầu hết mực. Đồ ăn thức uống anh mua về chẳng thiếu thứ gì, anh còn làm hết việc nhà để tôi được nghỉ ngơi. Nhìn anh như vậy, lòng tôi lại quặn lên đau đớn xót xa và cả căm hận chính bản thân mình.
Song lúc đó bụng mang dạ chửa, tôi không có t.iền trong người, chẳng biết đi đâu, chỉ đành mặt dày khốn nạn ở lại, lừa chồng để anh chăm sóc mình. Tôi định bụng sinh con xong sẽ nói rõ sự thật với chồng rồi l.y h.ôn. T.iền nong và công sức anh chăm sóc tôi, sau này sẽ tìm cách trả lại đầy đủ.
Đủ ngày đủ tháng, tôi sinh được một b.é g.ái khỏe mạnh và đáng yêu rất giống tôi. Chồng vui mừng bế em bé trên tay. Nhìn cảnh đó, tôi ân hận và tiếc nuối tột cùng, giá như nó là đứa con của chồng thì có phải hạnh phúc biết bao.
Nghĩ đến việc khai sinh cho con, tôi thử dò hỏi chồng:
- Em khai sinh cho con mang họ em được không, anh đồng ý nhé.
- Sao lại như vậy, chúng ta kết hôn đàng hoàng, con phải theo họ bố chứ.
- Bởi vì...
- Bởi vì con bé không phải con của anh đúng không?
Anh đột ngột thốt ra một câu khiến tôi rụng rời chân tay. Không đợi tôi nói gì, anh đã nắm tay vợ cười nhẹ nhàng:
- Em đừng nói gì cả, anh đã biết mọi chuyện rồi nhưng anh chấp nhận. Anh làm vậy là vì hai lý do. Lý do thứ nhất vì anh rất yêu em yêu, đến mức sẵn sàng chấp nhận bỏ qua lỗi lầm để chúng ta vẫn là một gia đình. Thứ hai là vì trong suốt thời gian qua anh hiểu em đã phải khổ sở dằn vặt rất nhiều. Em cũng là người có liêm sỉ chứ không phải kẻ khốn nạn trắng trợn. Em muốn khai sinh tên con để sau này l.y h.ôn không ràng buộc gì nữa đúng không?
Tôi nhìn chồng rồi nghẹn ngào bật khóc. Anh đã biết mọi chuyện nhưng vẫn chấp nhận tha thứ cho tôi, thậm chí còn cam tâm nuôi con gã đàn ông khác. Như thế đủ biết anh bao dung rộng lượng và yêu tôi đến mức nào.
- Anh biết khi lấy anh thì em vẫn còn tương tư người yêu cũ. Thôi thì chuyện đã xảy ra rồi, nếu em thật lòng hối hận thì hãy để anh nhận làm cha của đ.ứa b.é. Chúng ta sẽ là một gia đình, bí mật này chỉ có em và anh biết mà thôi, không có người thứ ba biết nữa.
Tôi gục vào vai anh khóc nức nở. Vậy là tôi vẫn còn cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình. Vậy là tôi vẫn giữ được anh bên cạnh, thậm chí anh còn nhận con riêng của vợ là con. Thật sự quá may mắn khi tôi gặp được một người đàn ông như anh và nhận được tình yêu lớn lao này...
Đi họp lớp về muộn, còn chưa kịp mở đèn tôi đã bị bóng người từ trong nhà lao ra ôm ghì xuống đất, còn ghé vào tai nói 1 câu này Sau khi ra trường được một năm, tôi làm đám cưới. Ngày cưới, bố mẹ và họ hàng, bạn bè ai cũng chúc mừng tôi, kêu tôi tốt phước mới lấy được người chồng hiền lành, được chồng chiều chuộng. Tôi cũng nghĩ vậy. Khi học năm 2 đại học, chồng theo đuổi tôi tha thiết. Gần một năm sau, khi bước sang...