Nghe lời bồ đuổi vợ ra khỏi nhà để rồi chưa đầy 1 năm sau phải quỳ gối xin lỗi vợ
Tôi say mê bồ tới mức đuổi vợ con ra khỏi nhà và rước cô bồ về, ai ngờ gần 1 năm sau tôi mới phát hiện ra con người bạc bẽo của tình nhân nhưng đã quá muộn rồi…
ảnh minh họa
Tôi kết hôn cách đây 6 năm, có một con gái lên 4. Tôi là kỹ sư công nghệ thông tin, còn vợ là giáo viên mầm non.
Vợ tôi là người hiền lành, chịu đựng, nết na, công tâm mà nói, cô ấy thực sự là mẫu phụ nữ chuẩn mực của gia đình.
Thế nhưng đàn ông tham lam, chẳng biết đâu là đủ, tôi từng yêu vợ, nhưng cô ấy ngày càng già nua, xồ xề, lôi thôi thành ra tôi chán. Rồi tôi có bồ, Minh – nhân tình của tôi trẻ đẹp, mặt xinh, dáng chuẩn và cực kỳ nóng bỏng.
( ảnh minh họa )
Tôi say người tình như điếu đổ, Minh trẻ trung, khéo léo, ngọt ngào, cô ấy thừa các chiêu trò khiến một gã đàn ông như tôi không có cách nào cưỡng lại được, nhất là chuyện giường chiếu, thật sự là thiên đường.
Video đang HOT
Tôi mê muội tới mức nghe nhân tình về ruồng bỏ vợ con. Vợ tôi đau khổ, cầu xin, bảo tôi đi đâu cũng được, nhưng xin đừng đuổi mẹ con cô ấy đi. Tôi nhất định không nghe, chỉ đưa cho cô ấy ít tiền bảo thuê ngoài mà sống. Vợ tôi không cầm đồng nào, ngay hôm sau, cô ấy dọn đồ, ôm con về nhà ngoại.
Tôi đón bồ về không lâu sau đó, thời gian đầu chúng tôi sống vui vẻ, ngọt ngào. Tôi thấy mình mê man trong những trải nghiệm và khoảnh khắc vô cùng mới mẻ.
Thế nhưng được gần 3 tháng, bắt đầu có những trục trặc xảy ra. Minh lười làm việc nhà kinh khủng, cô ấy chưa hề vào bếp kể từ khi đến sống với tôi, tất cả đều gọi từ nhà hàng, chưa kể còn chơi bời, mua sắm. Tiền tiết kiệm mấy năm của tôi nhanh chóng hao hụt.
Sau đó không bao lâu, tôi bị tai nạn giao thông phải đóng đinh 1 chân, gần như nằm 1 chỗ. Lúc này tôi mới nhìn rõ bộ mặt thật của nhân tình. Minh đi sớm ngày, bỏ đói tôi, nếu tôi không tự gọi đồ thì coi như nhịn. Việc vệ sinh cá nhân cũng vô cùng khó khăn.
Tôi nói với Minh, cô ấy bảo thích thì thuê ô sin chứ cô ấy không hầu tôi được. Sau đó khoảng nửa tháng thì Minh nói chia tay và bỏ đi.
Lúc này tôi mới thấm tháp cảm giác ê chề, nhục nhã, ân hận, xót xa. Tôi gọi điện cho vợ cũ nhưng cô ấy đổi số. Cực chẳng đã, tôi đành phải gọi cho mẹ. Mẹ tôi giận lắm, bảo từ mặt tôi từ lúc tôi bỏ vợ, nhưng giờ thấy tôi như thế bà không đành nên buộc phải lên chăm nom.
Tôi khỏi chân, đến nhà vợ tìm nhưng cô ấy tránh mặt. Tôi hối hận sâu sắc rồi, hóa ra trên đời này, không ai có thể tốt hơn vợ cũ. Giờ tôi phải làm gì để cô ấy tha thứ cho tôi đây?
Theo blogtamsu
Vợ mới cưới muốn tôi đưa mẹ ra khỏi nhà để được yên ổn
Yêu nhau 2 năm, tôi ra sức chiều chuộng em vì em là cô gái ngoan hiền, nhu mì và rất trong sáng. Tôi không giàu có, chỉ là chàng trai 24 tuổi tay trắng, chỉ có trái tim yêu em...
Tâm trí tôi rối bời khi đứng giữa vợ và mẹ.
Em nhận lời lấy tôi bất chấp bao nhiêu người giàu có hơn, có vị trí, đẹp trai hơn tôi theo đuổi. Tôi hạnh phúc còn hơn bắt được vàng, nguyện cả đời này sẽ làm mọi điều để em hạnh phúc.
Trước ngày cưới, em đã trao tôi cái quý giá nhất đời con gái. Giữa lúc mặn nồng, em thủ thỉ: "Cưới em về, anh đừng để em phải khổ đâu đấy. Em vụng lắm, chỉ sợ mẹ chồng thôi". Tôi cười xòa, mẹ anh hiền lắm, em đừng lo.
Nhưng quan hệ mẹ chồng nàng dâu lại là thứ khiến tôi phải lo nhất sau ngày cưới. Mẹ tôi mới hơn 50 tuổi, hay ốm đau. Mẹ rất hiền nhưng có tính hay nói nhiều.
Từ khi em về làm dâu, việc nhà mẹ vẫn làm giúp để tôi và em yên tâm đi làm. Em là cô giáo mầm non đang đi dạy hợp đồng. Đứng lớp cả ngày khiến em mệt mỏi, về nhà lại lo cơm nước, em ỉu xìu thấy rõ. Tôi thương em đến rửa bát không nỡ để em làm. Mẹ không nói gì, thỉnh thoảng còn làm hộ tôi.
Rồi em có bầu. Những ngày mang thai em đôi khi mè nheo làm nũng nhưng tôi luôn chiều theo ý em vì sợ tâm trạng vợ không tốt sẽ ảnh hưởng đến con. Đáng buồn là từ lúc có thai, em hay ca cẩm và than phiền về mẹ. Em bảo bà hay nói nhiều, khiến em buồn, khổ tâm. Rồi bà chê em nhỏ người, sợ sinh đẻ không tốt... khiến em tủi thân.
Tôi hỏi em là mẹ nói với ai thì em không trả lời, chỉ bảo lời đến tai em là thật. Tôi có góp ý với mẹ và bảo: "Có gì mẹ lựa lời xoa dịu vợ con để cô ấy đỡ tủi thân". Mẹ nhìn tôi như người ngoài hành tinh, cũng từ đó hai mẹ con có sự xa cách.
Mẹ không còn hay thủ thỉ tâm tình với tôi như trước, có gì cũng chẳng nói chẳng rằng. Mẹ ít ăn sáng với vợ chồng tôi, thay vào đó bà tự đi ăn ngoài. Vợ tôi than phiền, con dâu có bầu mà mẹ chồng chẳng vui. Cô ấy lại tủi thân, khóc lóc. Cô ấy muốn ra ở riêng, nhưng tôi làm gì có tiền để tìm một mái nhà khác?
Chúng tôi thuê trọ cũng khó vì sắp có con, bao nhiêu khoản tiền phải lo, trong khi từ trước đến nay mẹ vẫn lo cho chúng tôi đầy đủ cả. Vợ bảo tôi nhu nhược, không có chí, khiến cô ấy thất vọng. Điều này khiến tôi suy nghĩ nhiều.
Mẹ tôi gần đây hay ốm vặt, ăn ít và hay nôn khan. Vợ bảo đưa mẹ đi khám xem có phải mẹ bị viêm gan hay không. Cô đọc báo thấy dấu hiệu bệnh của mẹ dễ bị viêm gan mà bệnh này "lây kinh khủng", ảnh hưởng đến con.
Tôi thuyết phục mẹ đi khám bệnh nhưng mẹ không đồng ý. (Trước đến nay mẹ đều rất sợ đi bệnh viện, vừa sợ thuốc thang vừa sợ tốn tiền). Mẹ nói mẹ chẳng làm sao, chỉ mệt mỏi trong người. Vợ tôi thì khăng khăng nếu mẹ không đi khám chắc là bà muốn giấu bệnh. Đẻ con mà trong nhà có người mắc bệnh truyền nhiễm thì rất sợ. Cô ấy đòi về nhà mẹ đẻ một thời gian.
Tôi rất buồn, không muốn xa vợ vì yêu vợ vô cùng. Nhưng tôi cũng không thuyết phục được mẹ đi khám bệnh. Thời gian gần đây, cô ruột tôi trong miền Nam ngỏ lời đón mẹ vào miền Nam chơi, cảm ơn mẹ một thời đã hết lòng giúp đỡ cưu mang vợ chồng cô khi khốn khó.
Mẹ tôi thì không muốn đi xa, nhất là khi chúng tôi sắp đón con đầu lòng. Nhưng vợ tôi biết tin thì mừng lắm. Cô ấy cứ nhắc đi nhắc lại, bảo tôi thuyết phục mẹ vào Nam chơi và nếu được thì ở luôn trong ấy, khí hậu hài hòa, dễ chịu.
Mẹ tôi đôi lần vô tình nghe con dâu nói, tôi thấy mẹ buồn lắm. Gần đây mẹ càng ít nói, đi làm gì thì thôi, ở nhà là sang hàng xóm có khi tối mới về đi ngủ. Cả nhà có 3 người nhưng chẳng nói chuyện mấy khi.
Những lời của vợ cứ văng vẳng bên tai, tôi vừa muốn chăm sóc mẹ, làm mẹ đỡ buồn, vừa muốn chiều lòng vợ để cô ấy có một thai kì khỏe mạnh, trọn vẹn và sinh con được an toàn, mãn nguyện.
Nhưng thực sự, tôi kém ăn nói lại không hiểu tâm lý phụ nữ, tôi chẳng biết thuyết phục mẹ như thế nào. Nếu mẹ không muốn vào Nam, thì tôi cũng thực sự không biết làm gì cho vợ vui vẻ, an tâm. Tâm trí tôi rối bời khi đứng giữa vợ và mẹ.
Theo Phununews
Nghe lời bạn thân ly hôn với chồng, chưa đầy 3 tháng điếng người nhận tin dữ Nghe thì thật nực cười, nhưng hóa ra bấy lâu nay tôi như con rối ngu ngốc trong tay hai con người đó... ảnh minh họa Tôi kết hôn 7 năm, nhưng cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc. Thực ra vợ chồng tôi trục trặc cách đây khoảng 4 năm, khi tôi quyết định học lên Thạc sĩ, nhưng chồng không đồng...