Nghe chị dâu nói, cả nhà tôi đều lặng người đi vì xấu hổ và hối hận
Chị dâu tôi nói quá đúng. Ba mẹ tôi còn bảo mấy chị em tôi về đi, chị dâu tôi sống vậy là quá nhân từ với anh tôi rồi. Nhưng tôi vẫn ấm ức lắm.
Gia đình anh chị tôi từng một phen lao đao. Chuyện anh tôi ngoại tình, còn công khai nuôi nhân tình bên ngoài đã khiến cả khu phố sững sờ. Chị dâu tôi thì sốc đến độ gầy rộc đi. Gia đình tôi cũng chẳng được yên nữa khi cứ dăm ngày một tuần lại phải họp gia đình một lần.
Trong mắt mọi người, anh tôi thuộc dạng chồng hiếm. Chính tôi là em gái còn hay lấy anh ra làm hình mẫu để soi chồng mình. Anh không nhậu nhẹt, không cà phê, thuốc lá, đi làm bao nhiêu tiền lương thưởng cứ đưa hết cho vợ. Rồi ví, điện thoại vứt lung tung chứ chẳng bo bo giấu như chồng tôi. Thế mà chị dâu tôi vẫn đủ nhạy cảm để phát hiện ra anh ngoại tình chỉ qua một số điện thoại lạ hay nhá máy mỗi khi chồng chị đi tập thể dục.
Anh tôi khi đó ban đầu thì chối quanh chối co. Khi chị dâu đưa bằng chứng đầy đủ thì lại lật mặt cao giọng bảo yêu cô ta, không thấy hạnh phúc nữa và đòi ly hôn. Mà cả nhà tôi ai cũng thương chị dâu cả. Hiền lành, hiếu thuận với cha mẹ chồng, sống tốt với hàng xóm, hết lòng với anh chị em nhà chồng. Vì thế ai cũng đứng về phía chị.
Cứ dùng dằng mãi tận 2 năm anh mới dứt ra khỏi người đàn bà ấy. Trong 2 năm đó, tôi nhiều lần thương xót thay cho chị dâu. Một mình cáng đáng việc nhà, anh trai tôi từ khi công khai chuyện bồ bịch cũng không còn đưa tiền cho chị nữa. Có mấy lần chị làm việc đến kiệt sức mà ngất xỉu phải nằm viện. Thế mà anh trai tôi vẫn đi du lịch với bồ.
Sau 2 năm, anh họp gia đình tuyên bố bỏ bồ về với vợ vì nhận ra sai lầm. Chị im lặng chẳng nói gì. Nhưng mẹ tôi kể, anh đưa tiền chị không nhận. Anh làm gì giúp chị, chị cũng chẳng còn vui. Thậm chí anh đòi đưa mẹ con chị đi chơi chị cũng chẳng cần nữa. Nói chung anh tôi tìm mọi cách lấy lại tình cảm của vợ. Còn chị cứ dửng dưng như chẳng cần chồng. Tôi hiểu, chị chịu đựng quá nhiều nỗi đau rồi nên chai sạn hết cả tình cảm với chồng. Chị sống với anh chỉ vì con trai.
Nhưng rồi anh tôi bị tai nạn đến gãy cả hai chân phải nằm viện suốt cả tháng. Tôi cũng không biết tin nếu bệnh viện không gọi tôi xuống kí đơn chấp nhận phẫu thuật. Tôi hỏi vợ anh đâu, họ nói họ gọi nhưng chị dâu tôi không đến. Anh tôi phải đưa số điện thoại của tôi để họ liên lạc.
Suốt một tháng nằm viện, chị dâu tôi chỉ xuống được vài lần khi đem cháo cho anh. Xuống rồi cũng dửng dưng nhìn rồi bỏ về. Mấy anh chị em tôi chia nhau ra ở viện chăm anh. Tôi giận, trách chị thì anh tôi lại nói đỡ cho. Thậm chí cả ngày anh xuất viện chị cũng chẳng đến đón.
Video đang HOT
Chị nói bằng thái độ lạnh nhạt: “Vậy khi xưa tôi nằm viện, anh ấy có đến nhìn tôi một cái không?”. Ảnh minh họa
Gia đình tôi thấy vậy mới mở cuộc họp gia đình để nói rõ cho chị biết. Khi mọi người trách chị vô tâm, vô tình, chị chỉ ngồi im không nói gì. Đã thế anh trai tôi cứ bênh chị chằm chặp càng khiến tôi khó chịu hơn. Cuối cùng, tôi đã nói lớn một câu mà đến giờ vẫn thấy mình quá đáng: “Tôi chưa thấy người đàn bà nào ác như chị, chồng chết chắc chị cũng không thèm nhìn”.
Không ngờ, chị đứng dậy, nói rất rành rọt: “Anh cô nằm viện cả tháng trời, tốn gần 80 triệu. Tiền ở đâu ra? Cha mẹ già ở nhà ai lo? Con trai tôi đi học ai đưa đón lo ăn uống? Nhà cửa ai dọn dẹp? Tôi phải xoay như chong chóng để kiếm đủ tiền cho anh cô đóng viện phí, để lo bệnh cho mẹ cô, để đóng tiền học hàng tháng cho con tôi. Vậy thời gian đâu để tôi chăm chồng? Và nếu tôi đi chăm chồng thì chắc gì cô đã bỏ tiền ra lo cho anh trai cô. Vả lại…”.
Chị im lặng một lúc mới nói tiếp bằng thái độ lạnh nhạt: “Vả lại khi tôi nằm viện trước đây, anh ấy đã từng xuống viện nhìn lấy tôi một cái chưa? Khi tôi ngất xỉu trước mặt anh ấy, anh ấy đã từng bế tôi lên giường giúp chưa hay bỏ tôi nằm tại chỗ chờ người khác đến cứu. Vậy ai ác hơn?”.
Mọi người, kể cả tôi, đều lặng người đi. Chị dâu tôi nói quá đúng. Ba mẹ tôi còn bảo mấy chị em tôi về đi, chị dâu tôi sống vậy là quá nhân từ với anh tôi rồi. Nhưng tôi vẫn ấm ức lắm. Đâu phải cứ hận chồng là bỏ chồng như thế đúng không mọi người? Chị vẫn có thể đến hỏi thăm anh đôi câu cho có tình nghĩa, cần gì phải lạnh nhạt như thế trong khi anh tôi đang rất cần sự động viên!
Theo Thời Đại
Cả nhà tôi á khẩu vì 'quái chiêu' dằn mặt chồng khi giận dỗi của chị dâu
Tôi và bố mẹ đều ngã ngửa trước sự thản nhiên của chị dâu. Còn anh trai tôi thì chỉ thở dài như chấp nhận.
Với bằng chứng như thế, rõ ràng anh trai tôi đã phản bội chị dâu!Nắm được bí mật quá khứ của chị dâu tương lai mà em vẫn bị chị ta "chơi" cho một vố đau điếngTrong đám tang của mẹ tôi, chị dâu không chịu đeo khăn tang nên mọi người đòi đuổi chị
Anh trai và chị dâu tôi yêu nhau gần ba năm mới cưới, chị ấy là con nhà gia giáo, tuy không có điều kiện như nhà tôi nhưng chị sống rất thoáng với mọi người. Hơn nữa, chị lại hiền lành, nhẫn nhịn, đảm đang. Chính người khó tính như mẹ tôi còn phải khen chị ấy là mẫu người của gia đình. Bố mẹ nhiều khi còn nói mong tôi được một phần như chị để khi về nhà chồng chẳng bị người ta chê trách, hay có điều tiếng gì.
Dù ở riêng nhà nhưng mỗi khi nhà tôi có giỗ, đám tiệc, chị dâu đều về, xông xáo lo toan sớm nhất. Có khi còn xin nghỉ việc để lo cho nhà chồng nữa. Tính chị dâu cũng cởi mở, dễ gần, thu nhập khá cao, rất "thoáng" với họ hàng nên ai cũng hết lời khen ngợi. Nói chung nhắc tới chị dâu, ai cũng khen chứ chẳng ai tìm ra một điểm nào để chê trách. Còn tôi là người trong nhà nên biết chị có một đặc tính mà ai cũng phải nể và sợ.
Tính chị dâu luôn nhẫn nhịn chồng nhưng lại để bụng những chuyện nhỏ nhặt mà không bao giờ nói ra. Vì thế cứ vài tháng anh chị lại cãi nhau một trận. Mỗi lần vợ chồng giận nhau, chị ấy sẵn sàng tiêu đến đồng tiền cuối cùng, thậm chí vay nợ để xả stress.
Dù mới cưới nhưng chị dâu tôi giận chồng, một mình đi du lịch nửa tháng cho khuây khỏa. (Ảnh minh họa)
Nhớ cách đây 5 năm, khi đó anh chị mới cưới được vài tháng, chẳng hiểu vì lý do gì anh trai một mình về nhà với bố mẹ. Đến khi bố mẹ tôi gọi điện cho chị thì chị nói anh chị giận nhau, chị đang đi du lịch cho khuây khỏa.
Sau đó khoảng nửa tháng thì chị dâu về, xin lỗi anh trai nên vợ chồng làm lành. Nhưng đồng thời, chị thú thực đã mang hết số tiền mừng cưới và tiết kiệm sau đám cưới của hai vợ chồng để đi du lịch. Vì bố mẹ tôi suy nghĩ khá thoáng nên chỉ khuyên vợ chồng nên nhường nhịn nhau, làm việc gì cũng nên nghĩ kỹ.
Tưởng sau lần đó, chị dâu tôi hối cải, tu chí làm ăn và không giận dỗi kiểu "tiêu tiền" dằn mặt chồng như vậy nữa.
Nhưng chẳng lâu sau lại có lần thứ hai. Đó là khi chị dâu đang mang bầu 6 tháng. Không hiểu sao từ lúc có bầu chị khó chịu kinh khủng. Anh chị cãi nhau thường xuyên và lần nào buồn chán chị cũng đi mua sắm, du lịch. Sợ ảnh hưởng đến con nên anh trai tôi vẫn phải nhịn vợ hết mức có thể. Chị giận chồng nhiều đến độ, khi trở dạ vào viện đẻ, tài khoản của anh chị chẳng còn xu nào. Phải dùng đến tiền ông bà hai bên cho cháu bé mới trả được viện phí.
Cũng còn vài vụ nữa nhưng không căng thẳng như lần này. Chẳng là anh chị ấy đang cãi nhau chuyện chọn trường học cho con. Chị thì muốn cho cháu học trường quốc tế, học phí lên cả chục triệu một kỳ, còn anh thì muốn cho cháu học trường tư thục gần nhà, đưa đón cũng tiện. Trong lúc tức giận, anh trai có nói chị dâu bằng những từ như sĩ diện, thích hoành tráng, hoang phí...
Cả nhà tôi á khẩu vì "quái chiêu" dằn mặt chồng khi giận dỗi của chị dâu. (Ảnh minh họa)
Cãi nhau rồi anh tôi bực tức bỏ đi làm, chị dâu cũng bực mang cháu sang gửi bố mẹ tôi rồi đi đâu đó. Dù ai gọi điện chị cũng không nghe máy. Bẵng đi 5-6 hôm, chị dâu về sang nhà tôi đón anh trai và cháu về còn mang sang bao nhiêu là đồ đạc, quà cáp toàn những thứ đắt tiền cho mọi người. Chị nói mới đi du lịch cho khuây khỏa. Như hiểu được tính vợ, anh trai tôi hỏi tiền ở đâu mà chị mua nhiều đồ vậy. Chẳng ngại ngùng, chị ấy nói "Bực quá em tiêu hết tiền trong thẻ tín dụng của nhà mình rồi. Vì đi nước ngoài nên hơi tốn kém, em phải vay thêm cái Mai (bạn của anh chị) 30 triệu nữa đấy".
Tôi và bố mẹ đều ngã ngửa trước sự thản nhiên của chị dâu. Còn anh trai tôi thì chỉ thở dài như chấp nhận. Bất bình trước thái độ của chị dâu và sự nhu nhược của anh trai, bố mẹ tôi có chỉ trích về cách tiêu hoang phí của chị thì chị nói: "Tiền để chăm lo cho con cái và những nhu cầu của mình, của người thân. Số tiền đáng lẽ để giành cho cháu học trường quốc tế nhưng mọi người phản đối thì con mang dùng vào việc có ý nghĩa khác. Con đi chơi cho khuây khỏa, mua quà cáp cho mọi người đó cũng là việc có nghĩa mà".
Anh trai tôi thấy không khí căng thẳng thì nói: "Không sao cả, lần sau vợ con rút kinh nghiệm, mong bố mẹ bỏ qua. Thôi thì cô ấy tiêu hết tiền, lại nợ thêm cả trăm triệu như thế thì từ giờ cháu cũng được học gần nhà rồi". Bố mẹ tôi thì như chẳng còn gì để nói nên chỉ thở dài ngán ngẩm.
Còn tôi, cũng là phụ nữ, một phần tôi hiểu chị cũng có những bực bội, phiền lòng cần giải tỏa. Tôi cũng biết, dù nợ nần thì anh chị cũng tự lo trả chứ không phiền đến bố mẹ hay tôi trả giúp. Nhưng có người phụ nữ nào giận chồng mà tiêu bằng hết số tiền tích cóp của gia đình, thậm chí vay nợ để giải tỏa bực tức không? Chị dâu tôi cái gì cũng được ngoại trừ cái "quái chiêu" này mọi người ạ. Tôi phải khuyên như thế nào để anh trai quyết đoán hơn, để chị dâu thôi cái tính này đây mọi người?
Hồng Hoàng / Theo Thời đại
Bàng hoàng khi biết được bí mật động trời của chị dâu Tôi vô cùng tức giận, không kiềm chế được, xông lên xé áo, chửi bới chị ta là người không biết xấu hổ, chồng mất bèn đi quyến rũ em rể. Chúng tôi lấy nhau đã được tám năm rồi và có với nhau hai cô con gái xinh xắn. Cuộc sống rất hạnh phúc, không xảy ra cãi vã hay mâu thuẫn...