Nghe anh rể chê chị gái, tôi bực tức bật lại, để rồi hậu quả thật kinh khủng
Tôi không ngờ những lời góp ý thẳng thắn của mình lại đẩy gia đình chị gái đến bi kịch này.
Anh rể lương tháng 70 triệu đồng nên sau khi sinh hai đứa con chị gái tôi ở nhà chăm sóc gia đình. Ngày ở quê tôi nghĩ chị gái mình thật sướng lấy được người chồng giỏi giang nhiều tiền.
Thế nhưng ngày vào đại học, sống cùng với anh chị, tôi mới biết chị mình không hạnh phúc như tôi nghĩ.
Anh rể kiếm nhiều tiền nhưng không tôn trọng vợ, mỗi câu nói của anh ấy đều là mệnh lệnh buộc chị phải làm theo, nếu không thì bị mắng mỏ.
Ở nhà anh rể được một tháng, tôi thấy ngột ngạt chịu không nổi nên chuyển ra ngoài sống cho yên tĩnh học hành. Có lần đến chơi nhà chị gái nhìn thấy chị ấy hỏi xin tiền chồng mà tôi phát bực.
Anh rể truy hỏi số tiền một triệu đồng mới đưa hôm trước tiêu những gì mà hết nhanh thế. Chị gái khúm núm liệt kê tất cả những khoản đã mua mà tôi nóng mặt. Khi anh rể đi làm rồi, tôi hỏi tại sao chị không đi làm cho bớt phụ thuộc, sống cùng với người chồng keo kiệt thế nhục lắm. Chị buồn rầu bảo là nghỉ việc đã gần 10 năm rồi, giờ lóng ngóng không tự tin đi kiếm việc.
Video đang HOT
3 hôm trước nhà anh chị ăn Tất Niên và chị gái bảo tôi đến phụ làm 2 mâm cỗ chiêu đãi bạn bè anh rể. Trong bữa ăn có một người bạn khen chị gái tôi đảm đang tháo vát. Ngay lập tức anh rể nói: “Suốt ngày ở nhà ăn rồi bế con đảm đang nỗi gì, đâu được giỏi giang như vợ ông mỗi tháng kiếm 20 triệu đồng”.
Anh bắt xin lỗi nhưng tôi bức xúc nói anh gia trưởng keo kiệt nhỏ nhen, tính toán chi li từng đồng với vợ con. Ảnh minh họa.
Nhìn chị gái cười gượng không nói được thành lời, chịu hết nổi câu nói coi thường của anh rể, tôi nói là nếu không có chị gái lo toan chăm sóc việc nhà chu đáo liệu anh rể có thể yên tâm đi làm không? Không có sự chịu đựng nhẫn nại của chị gái liệu bố con anh có thể vui vẻ quây quần bên mâm cơm mỗi ngày không? Chị gái không đảm đang thì các anh có được ăn Tất Niên với mâm cơm đủ các món bắt mắt ấm cúng vui vẻ như thế này không?
Tôi vừa nói xong thì những người bạn của anh rể vỗ tay rầm rầm và tán thành. Còn anh rể tái mặt không nói được lời nào.
Khi mọi người ra về hết, anh rể gọi chị em tôi lại nói chuyện. Anh chỉ thẳng mặt tôi mà mắng là trẻ con vắt mũi chưa sạch mà lên mặt dạy đời anh rể. Anh bắt xin lỗi nhưng tôi bức xúc nói anh gia trưởng keo kiệt nhỏ nhen, tính toán chi li từng đồng với vợ con. Chị gái hiền cam chịu chứ như tôi thì chia tay từ lâu rồi.
Nói xong tôi bỏ về, tưởng anh ấy sẽ biết sai mà sửa. Nào ngờ hai hôm sau chị gái xách vali đến phòng trọ tôi. Chị nói trong tiếng khóc nghẹn là bị anh rể đuổi đi vì tội “không biết dạy em”, chị cũng quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân này rồi muốn ly hôn.
Chỉ vì muốn anh rể biết sai mà sửa lỗi nào ngờ lại đẩy chị gái đến bước đường cùng này, tôi sai rồi nhưng không biết phải làm sao nữa. Mọi người cho tôi lời khuyên với?
Mỗi tháng chị chồng lên chơi 2 lần, lần nào cũng khiến tôi giận tím mặt vì độ vô duyên của chị
Chị chồng thì vô duyên, thiếu ý tứ, chồng thì bênh chị gái chằm chặp khiến tôi ức chế vô cùng.
Sau khi cưới xong thì tôi và chồng định cư ở thành phố, tháng về thăm quê nội 1-2 lần. Quê cũng không xa lắm, chỉ hơn 50 cây số nhưng vì bận công việc nên chúng tôi ít về. Lần nào về cũng được bố mẹ chồng đón tiếp rất nồng nhiệt.
Chị chồng lấy chồng gần nhà nên vợ chồng tôi có lời gửi gắm anh chị để ý chăm sóc bố mẹ giúp. Chúng tôi đối đãi với chị rất tử tế. Tháng nào tôi cũng cho mẹ chồng 4 triệu chi tiêu và cho chị chồng khi thì 1 triệu, lúc 2 triệu. Nói chung, không tháng nào thiếu quà cáp tiền bạc.
Chị chồng gần đây nghỉ việc ở nhà máy, trước kia chị ấy là công nhân may mặc, giờ nghỉ để đi chợ bán hàng nên thời gian rảnh rất nhiều và thế là chị lại ra nhà tôi chơi.
Mỗi tháng chị ra 2 lần vào cuối tuần, lần nào cũng chỉ ở lại ăn cơm trưa xong đi quanh nhà, thấy gì đẹp hoặc tiện nghi thì lại xin về. Khi thì quần áo của chồng tôi, chị xin rất thẳng thừng: "Cậu mặc áo này đẹp quá, chắc đắt tiền nhỉ. Cậu cho anh rể được không? Anh rể nhiều khi đi ăn cưới mà chẳng có cái áo rét nào tử tế để diện". Thế là chồng tôi cởi luôn áo đưa cho và bảo chị về giặt qua rồi đưa anh mặc.
Tôi giận lắm cũng tiếc của, chẳng ai thích được một người chăm chăm tới nhà xin đủ thứ như thế. Ảnh minh họa.
Hoặc chị ngắm nghía cái đồng hồ treo tường rồi xin luôn, bảo rằng về treo trong phòng thằng Bi (con trai lớn của chị) để cháu biết giờ giấc còn dậy đi học. Có lần chị xin cả cái đèn ngủ đặt trên bàn ở đầu giường, tôi cũng phải rút phích cắm đưa cho.
Tôi giận lắm cũng tiếc của, chẳng ai thích được một người chăm chăm tới nhà xin đủ thứ như thế. Năm nào gần Tết cũng cho chị 2 triệu để mua quần áo mới cho các cháu. Rồi nhà chị có công có việc, chúng tôi cũng giúp ít nhiều. Thế mà chị không bỏ sót món đồ nào nhà tôi.
Tôi nói với chồng thì anh lại quát tôi. Anh bảo: "Nhà chị nghèo mới phải xin, có xin cái gì đắt tiền của em đâu mà em cằn nhằn. Hay mỗi tháng anh gửi riêng cho chị gái anh 10 triệu để chị ấy mua sắm, đỡ phải xin của em nhé".
Chồng nói thế hỏi có tức không? Mà chị chồng vô duyên thật, không biết ngượng chút nào. Phải làm gì để chị chồng biết ý tứ chút hả mọi người?
Cứ tưởng có người anh rể giàu có, để rồi một lần đến thăm nhà chị gái, chúng tôi bàng hoàng nhìn tủ lạnh nhà chị Mẹ tôi lúc nào cũng bảo tôi phải học tập chị lấy được người chồng lý tưởng như anh rể. Thế nhưng tôi lại phụ lòng bố mẹ mà lấy chồng nghèo. Nhà tôi có 3 chị em, trên tôi là chị cả, dưới có cậu em trai út. Chị gái kết hôn trước tôi 3 năm, anh rể rất có điều kiện,...