Ngày về ra mắt, tôi choáng váng “bỏ của chạy lấy người” với bản nội quy của bố anh
Mẹ anh mất sớm, nhà neo người chỉ có 2 bố con. Tôi thương cho anh, nhưng không thể tiếp tục một đám cưới với bản nội quy dài 2 trang A4 như vậy được.
Tôi từng đọc rất nhiều chuyện về mẹ chồng nàng dâu vì thế từ trước khi yêu ai tôi đều hỏi thăm về người có khả năng trở thành mẹ chồng của mình. Tới khi yêu anh, nói không phải vô tình nhưng tôi thấy khá hài lòng vì mẹ chồng tôi mất từ sớm. Nhà neo người, chỉ có anh và bố.
Sau khi mẹ anh qua đời, bố anh không đi bước nữa mà quyết ở vậy nuôi anh. Anh kể, khi anh lớn, hiểu chuyện, hàng xóm mai mối cho bố nhiều mối tốt để nên duyên vợ chồng nhưng vì thương anh ông từ chối.
Rồi khi anh đi học, đi làm, anh cũng muốn bố có một gia đình hoàn chỉnh với 1 người vợ chăm sóc ông lúc trái gió vì người ta nói “con chăm cha không bằng bà chăm ông” mà. Tuy nhiên, ông một mực nói sẽ sống lo cho anh, cho cháu, khi nào chết thì về với mẹ anh. Tôi nghe xong cảm thấy quý người đàn ông này, tôi biết ông yêu mẹ anh tới nhường nào. Có lẽ, tình yêu đó cái chết chẳng chia cắt nổi 2 người.
Tôi bất ngờ khi lần đầu về ra mắt bố anh.
Ngày về ra mắt, tâm trạng tôi khá thoải mái vì tôi xác định khi lấy anh tôi sẽ xem ông như bố mình mà chăm sóc. Thế nhưng mọi chuyện không được như tôi nghĩ, ông thậm chí còn hơn cả 1 bà mẹ chồng khó tính.
Tôi nhận ra ông không phải ông bố chồng bình thường khi trong bữa ăn tôi để chiếc môi múc canh ngửa lên trên. Ông hơi nhìn tôi 1 chút rồi nghiêm mặt, tôi nhận ra điều bất thường nên để lại theo đúng “quy tắc” úp môi xuống dưới. Tôi hiểu ra, ông khó tính hơn tôi nghĩ!
Ăn uống xong tôi rửa bát rồi cũng lên nói chuyện với anh và bố chồng tương lai định xin phép về sớm vì nhà tôi còn có việc ở nhà (1 phần vì tôi thấy hơi sợ bố anh). Lúc này, ông lôi từ trong túi ra 2 tờ giấy A4, tôi cứ ngỡ ông định viết di chúc sớm hay sáng tác thơ tặng tôi… nào ngờ đó là bản quy định dành cho con dâu nhà ông.
Ông nói, làm dâu nhà ông không phải chịu mẹ chồng nàng dâu nhưng cũng không phải tôi muốn làm gì là làm. Để gia đình đi làm khuôn phép, tôi cần phải thực hiện đúng, đủ những điều ông ghi ở đây.
Trong đó, có những điều cơ bản như: Ăn uống phải mời mọc, thưa gửi đàng hoàng. Khi cả nhà chưa ăn xong thì không được đứng lên trước. Nấu ăn không được thử, khi ăn không được phát ra tiếng, vào ngày giỗ mẹ anh phải làm cỗ đủ 3 mâm,… Thật ra những điều này ở nhà tôi cũng được dạy dỗ đàng hoàng nên không có gì to tát lắm.
Video đang HOT
Vấn đề bắt đầu từ điều thứ 30 trở đi: Sáng phải dậy đúng 5h sáng, đấm bóp cho ông, đi chợ, nấu ăn sáng, chuẩn bị đồ ăn trưa cho ông… Chiều về đúng 5h chiều để nấu cơm, chuẩn bị nước tắm cho ông (ông tắm nước lá), dọn sân nhà. Buổi tối, đúng 8h phải lên phòng đấm bóp cho ông, sau đó giặt giũ quần áo, lau 3 tầng nhà rồi muốn làm gì thì làm.
Tôi càng đọc càng không hiểu đây là lấy chồng hay lấy bố chồng, công việc tôi không thể 8h mới đi làm, 5h chiều đã về, nhiều đêm muộn vẫn phải làm việc tới 3-4h sáng sao có thể dậy đấm bóp cho ông vào lúc 5h. Hơn nữa, việc đó tôi làm cũng thấy hơi ngại, nếu là mẹ anh có thể tôi đồng ý, còn ông dù sao cũng là nam giới, tôi sao có thể…
Trong đầu chợt lóe lên 1 suy nghĩ hay là thuê giúp việc, 1 người chuyên đấm bóp, nấu ăn cho ông. Vừa nói dứt câu, ông đùng đùng nổi giận nói tôi là kiểu người tham của, tham tiền, ngại khó, ngại phiền. Đến chăm sóc bố mẹ chồng còn muốn chối bỏ, sau này ông già cả, nằm liệt giường chắc tôi đuổi ông ra ngoài cũng nên. Sau đó ông một mực đuổi tôi về mặc cho anh can ngăn hết lời.
Tốt thôi, dù sao tôi cũng chẳng muốn làm dâu nhà ông. Tôi cũng chẳng tham tiền con trai ông làm ra vì thu nhập của tôi cũng chẳng kém con ông miếng nào, nhà tôi cũng chẳng cần tôi phải chu cấp tôi tham cái cơ ngơi sắp lụi của ông làm cái gì.
Tôi ra về không quên nói với ông tôi sẽ không cưới con ông, dù cho con ông có cầu xin tôi cũng sẽ không thèm cưới. Còn ông cứ sống và mang 2 tờ A4 đó hết đời vì tôi biết chẳng con ngu nào dám bước chân vào ngôi nhà này đâu.
Theo Eva
Ngay trong đêm hôm cưới tôi dắt vợ ra xe ô tô trả về 'nơi sản xuất' để rồi 5 năm sau gặp lại hối hận không kịp
Cuộc hôn nhân mới của tôi êm đềm hạnh phúc trôi qua mỗi ngày nhưng chỉ có một điều khiến vợ chồng tôi luôn khắc khoải đó là cầu mong có một đứa con.
Thùy là cô gái xinh đẹp cá tính, xung quanh em có rất nhiều chàng trai con nhà giàu muốn được xin chết. Tôi là người đàn ông thật may mắn đã làm trái tim em rung động. Tình yêu của chúng tôi kéo dài trong 3 năm với biết bao kỷ niệm đẹp và ý nghĩa.
Tôi là người rất kỹ tính nên đã chọn một ngày đẹp nhất trong năm để cầu hôn Thùy, trái với sự mong đợi của tôi là sự ngạc nhiên xen lẫn bối rối của em:
- Kết hôn sao, à ờ, để em nghĩ đã.
- Chúng mình đã nhiều tuổi rồi công việc ổn định còn chờ đợi điều gì nữa em, hãy đeo chiếc nhẫn này vào và chúng ta sẽ làm đám cưới vào tháng sau nhá. Cứ như vậy đi anh mong chờ ngày được động phòng với em lắm rồi.
Mặc cho Thùy phản đối nhẹ nhàng tôi vẫn làm theo những gì tôi cho là đúng đắn nhất cho tình yêu của hai đứa.
Và rồi một đám cưới sang trọng đã khiến cho Thùy hạnh phúc rạng ngời với nụ cười luôn trực nở trên môi.
Sau 3 năm yêu nhau, cái ngày tôi mong mỏi chờ đợi và khát khao được sở hữu trọn vẹn tấm thân của em đã đến. Tôi hạnh phúc nâng niu những giây phút đẹp và thiêng liêng nhất của đời người. Nhưng tôi thật sự thất vọng khi biết được rằng em không đẹp và cao quý như tưởng tượng.
Thất vọng giận dữ trong đêm hôm cưới, tôi như phát điên lên:
- Tưởng cô là con người đàng hoàng trong sạch nào ngờ đã có biết bao người đàn ông khác ăn nằm với cô rồi.
Ngay trong đêm hôm cưới tôi dắt vợ ra xe ô tô trả về 'nơi sản xuất' (Ảnh minh họa)
- Em thành thật xin lỗi đã lừa dối anh, sợ anh sẽ bỏ rơi nên em không đủ tự tin để nói hết sự thật. Bây giờ anh đã biết thì em xin nói sự thật. Cuộc đời em chỉ có qua đêm 1 lần duy nhất với sếp để đổi lại chức trưởng phòng như hiện tại. Em không phải là gái đâu mà đi với nhiều nhiều đàn ông khác.
Lời nói thành thật của Thùy đã khiến tôi càng điên hơn, trong lúc nóng giận không kiểm soát được bản thân tôi đã đánh vợ và lôi Thùy cùng tất cả đồ đạc lên chiếc xe ô tô sang trọng của mình. Giữa đêm khuya tôi như người điên với những cảm xúc ghen tuông đau đớn và bị xúc phạm xen lẫn nhau. Mặc cho Thùy van xin tha thứ tôi vẫn không thay đổi quyết định trả vợ về "nơi sản xuất".
Chưa đầy một tháng chấm dứt cuộc hôn nhân với Thùy tôi quyết định lấy người con gái khác để khẳng định với Thùy là có nhiều người con gái tốt đẹp cao quý hơn em.
Cuộc hôn nhân mới của tôi êm đềm hạnh phúc trôi qua mỗi ngày nhưng chỉ có một điều khiến vợ chồng tôi luôn khắc khoải đó là cầu mong có một đứa con. Thế mà chờ đợi mãi vẫn là nỗi thất vọng tràn trề. Vợ chồng tôi làm được bao nhiêu tiền đều đổ vào chữa trị hết, tiền của trong nhà cứ đội nón ra đi để mong kiếm được đứa con. Vậy mà cưới nhau 5 năm rồi nỗi khát khao của vợ chồng tôi vẫn không được đáp ứng.
Một hôm có việc gần nhà mẹ đẻ của Thùy, nhớ lại tình cũ nên tôi ghé qua nhà em chơi. Bước vào cổng tôi thật bất ngờ khi thấy đứa bé trai nhìn rất giống mình đang chơi ngoài sân, hỏi ra thì biết là con của Thùy. Mẹ Thùy bảo:
- Từ sau ngày bị cậu trả về, con bé sống khép kín, sinh con rồi chuyển công ty khác, nó ít nói lắm, thương con lắm nhưng con dại cái mang gia đình tôi chẳng dám trách gì cậu chỉ trách số phận nó hẩm hiu.
- Vậy là đứa trẻ này là con của cháu sao? Thế này thì mừng quá vợ chồng cháu chắc phải cảm ơn Thùy lắm vì cô ấy đã giữ lại giọt máu duy nhất của cháu.
(Ảnh minh họa)
Đang nói chuyện với mẹ Thùy thì cô ấy đi làm về, nhìn thấy tôi Thùy ra sức đuổi đúng như cái đêm hôm cưới tôi đã đuổi em. Thùy cười hả hê:
- Tưởng anh kiếm được người vợ nào tốt đẹp hơn tôi chứ nhưng trời đã có mắt bắt anh phải trả giá.
- Anh biết mình đã sai hãy cho bố con anh được nhận nhau em nhé.
- Vợ anh không đẻ được con nên đến nhận chứ gì, nếu vợ mà biết đẻ chắc gì đã nhớ đến mẹ con tôi. Thôi hãy về mà cố nặn ra đứa con đi chứ đừng hi vọng tôi sẽ quên hết hận thù.
Nói xong Thùy dùng cây chổi lau nhà đuổi tôi ra khỏi cổng trong sự giận dữ. Sự hối hận của tôi đã quá muộn, chỉ biết chờ đợi thời gian sẽ giúp Thùy vơi đi nỗi căm giận mà tha thứ để bố con tôi nhận nhau.
Những ngày sống bên vợ mà tâm trạng lúc nào tôi cũng đau đáu nhớ về mẹ con Thùy, chỉ mong trời mau sáng để được đi qua nhà Thùy ngắm trộm đứa con trai bé nhỏ lớn lên từng ngày.
Theo Ngoisao
Cái kết của người đàn bà bỏ chồng, bỏ con, bị người tình 'đá' khi 'nhẵn túi' Trong phút yếu lòng, Phương ngã vào vòng tay của người đàn ông khác và nhẫn tâm bỏ tất cả đi theo người này. Rồi khi nhẵn túi, Phương lại bị người tình "đá" một cách tàn nhẫn, trở thành kẻ trắng tay. Phút sa ngã của người vợ 1 con Lê Phương (35 tuổi, Hà Nội) có việc làm ổn định, có...