Ngày về ra mắt, sau loạt tra hỏi của mẹ người yêu, bà bỗng bĩu môi nói một câu khiến tôi từ bỏ ý định về làm dâu bà
Tôi đúng là nghèo thật nhưng nghèo tiền bạc chứ không nghèo sĩ diện, không nghèo tự trọng và nhân phẩm.
Tôi gặp anh trong một lần đi chơi chung với nhóm bạn. Anh hiền lành, thư sinh, ra dáng một anh chàng công tử bột. Qua tìm hiểu bạn bè, tôi mới biết nhà anh giàu lắm. Bản thân anh cũng đang làm cho một công ty nước ngoài, lương tính bằng đô.
Khi đó, dù đã thích anh rồi nhưng tôi không dám trèo cao. Bởi nhà tôi nghèo, đông anh chị em. Tôi học chưa hết lớp 12 đã phải nghỉ ngang vì túng thiếu quá. Hiện tại tôi cũng chỉ là một cô thu ngân cho một siêu thị gia đình, lương chẳng đáng bao đồng. Mà số tiền đó, tôi còn phải gửi về cho bố mẹ nuôi em ăn học. Khổ sở, không có tiền ăn diện quần áo, phấn son, thành ra nhìn tôi mới 27 mà cứ như phụ nữ hơn 30.
Nên khi nhận được lời tỏ tình của anh, tôi cứ như nằm mơ. Anh không nói trực tiếp, chỉ ghi qua tin nhắn điện thoại. Anh nói do anh nhát gái nên không thể nói thành lời được, nếu tôi đồng ý làm người yêu anh, tôi sẽ hiểu chân tình của anh. Tôi đồng ý ngay trong hạnh phúc.
Tuần trước, anh tổ chức kỉ niệm một năm yêu nhau. (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi vì sao anh chọn tôi? Anh bảo anh ấn tượng với đôi mắt đượm buồn nhưng nụ cười tỏa sáng của tôi. Ở tôi, anh thấy có điều gì đó mâu thuẫn lắm trong nội tâm. Tôi bị anh nói đúng tim nên chỉ biết cười ngượng. Tôi yêu anh nhưng chỉ biết nhìn anh từ xa mà không dám nói. Tôi yêu anh nên chỉ biết cười thật tươi để che giấu tình cảm đi. Thế mà anh vẫn nhận ra được.
Tuần trước, anh tổ chức kỉ niệm một năm yêu nhau. Đó là một bữa tiệc đáng nhớ với hoa hồng, bánh kem và bữa tối lãng mạn ở nhà hàng. Trong bữa tiệc đó, anh hứa tuần này, anh sẽ dẫn tôi về ra mắt mẹ anh, nếu ổn thỏa sẽ bàn chuyện cưới hỏi trong năm nay.
Video đang HOT
Oái oăm thay, mẹ anh không ưng tôi. Bà hỏi tôi đủ thứ. Hỏi tôi làm ở đâu, nhà ở đâu, bố mẹ làm nghề gì, lương tháng bao nhiêu, tốt nghiệp đại học gì?… Tôi nói thật những gì về mình và nhận lại được cãi bĩu môi dài cả cây số của bà: “Ối dào, tưởng thế nào. Hết người rồi hay sao mà con yêu cái cô vô học, nghèo hèn thế này? Rước về rồi nó dòm ngó cơ ngơi nhà mình à?”.
Thú thật, tôi không có ý định làm dâu con gì nữa vì không chấp nhận được cách đối xử khinh miệt của bà. (Ảnh minh họa)
Bị mẹ người yêu giàu có chê bai, tôi điếng người nhưng cố kiềm chế, chỉ nhẹ nhàng đáp trả: “Vâng, con học thấp thật nhưng con biết cách ứng xử, tế nhị và tôn trọng người khác. Còn những người giàu như bác chưa chắc đã làm được điều đó. Bác đừng bao giờ đánh đồng những người dân nghèo như con là vô học, nghèo hèn. Con nghèo vật chất thật chứ không nghèo nhân phẩm, không nghèo sĩ diện và tự trọng. Con yêu anh Thái thật lòng chứ không ngó ngàng gì đến tài sản nhà bác. Nếu bác đã nói thế, con sẽ tự động rút lui”.
Nói rồi tôi đứng dậy bỏ về trong sự ngạc nhiên của mẹ con anh. Đúng, tôi nghèo vật chất nhưng không nghèo sĩ diện và tự trọng. Người yêu tôi giận mẹ nên bỏ nhà đến ở với tôi mấy ngày nay. Hôm nay, tôi nhận được điện thoại xin lỗi từ mẹ anh.
Thú thật, tôi không có ý định làm dâu con gì nữa vì không chấp nhận được cách đối xử khinh miệt của bà. Nhưng anh và tôi yêu nhau thật lòng. Tôi có nên cố chấp thêm một lần nữa, bảo người yêu ra ở riêng với tôi luôn không?
Hồng Ngọc
Theo docbao.vn
Sốc với lý do vợ đang yên đang lành lại đòi ly hôn
Anh Hữu ôm máy tính đứng ngẩn tò te còn chị Hồng chạy thẳng vào nhà, gói ghém đồ đạc về nhà mẹ. Lần này, chị quyết ly hôn...
Chị Hồng lấy chồng đã được 5 năm. Ngày trước, chị chọn anh Hữu giữa một đám vệ tinh vây quanh vì anh ân cần, dịu dàng, chăm sóc chị rất tỉ mỉ.
Hồi mới yêu, một tuần vài lần đến thăm nhau, anh thấy chị đều lao đến lo dắt xe, lấy khăn cho chị lau mồ hôi, pha nước chanh cho chị. Chị chỉ khẽ nhăn mặt là anh đã hỏi han, đi mua thuốc cho chị uống.
Tuần nào anh cũng bớt chút học bổng ít ỏi để mua cam cho chị bồi bổ sức khoẻ. Chị rất cảm động trước chân tình của anh. Bạn bè nhìn chị được anh chăm sóc đều ghen tị. Chị cũng dành nhiều thời gian chăm sóc, giặt quần áo, thu dọn nhà cửa, sắp xếp tài liệu cho anh. Hai người đều yêu thương, gắn kết với nhau.
Ảnh: Minh Anh
Lấy nhau xong, anh Hữu dành nhiều thời gian để làm ăn kinh tế, suốt ngày bôn ba ở ngoài, chẳng có thời gian dành cho chị. Chị Hồng làm văn phòng nhàn rỗi hơn nên lo việc nhà. Nhưng càng ngày chị càng bực bội về thái độ của chồng.
Về đến nhà, anh vẫn mải mê đọc tài liệu hoặc vào mạng giải trí, bỏ mặc chị một mình với đống quần áo hoặc bát đĩa bẩn. Một lần, chị đang phơi quần áo thì bị đau bụng liền gọi: 'Anh phơi nốt cho em, em khó chịu quá'. Anh Hữu thản nhiên: 'Cứ để đấy, tí nữa khỏi thì em phơi nốt. Anh cũng đang tra cứu tài liệu'.
Thế là chị nổi cơn thịnh nộ, hất thẳng chậu quần áo ra giữa nhà: 'Anh thật là kẻ vô tình. Thấy vợ đau ốm không hỏi được một câu. Anh lừa cưới được tôi rồi anh lại coi tôi không ra gì'. Chồng chị cũng bực bội: 'Em thật không biết điều. Chẳng phải anh vất vả làm thêm để kiếm tiền, lo cho vợ con sung sướng hay sao'.
Mắt chị long lanh, ngấn nước: 'Anh nói săn sóc tôi, lo cho tôi mà không biết ngượng à. Từ ngày cưới nhau về, anh đã bao giờ mua cho tôi quả cam nào chưa?. Tôi muốn ly hôn'.
Nói rồi chị Hồng quay ngoắt vào phòng, thu dọn đồ đạc. Lần này chị quyết ly hôn vì không muốn sống cuộc sống như 'vô hình' trong mắt chồng.
Anh Hữu ôm máy tính đứng ngẩn tò te. Anh cũng gào nên nói vợ vô lý, được voi đòi... Hai Bà Trưng. Tiền anh đưa cho vợ không thiếu, vợ thích gì thì mua, anh có cản đâu. Vợ mua xe, mua máy tính anh đều không băn khoăn, ai thèm tính đến quả cam, còn đòi chồng mua cho cái gì? Vợ thật ích kỷ, vô lối, chỉ kiếm cớ vớ vẩn để hành chồng.
Rồi hai vợ chồng chị chiến tranh lạnh. Anh Hữu kể lể với bạn vợ quá đáng. Chị Hồng cũng nước mắt ngắn nước mắt dài tâm sự với bạn. Mới có kết hôn 2 năm, con còn chưa có mà cuộc sống hôn nhân đã nhạt nhẽo, tẻ ngắt. Nếu phải sống với nhau 40-50 năm nữa chắc chị sẽ chết vì buồn chán.
'Cứ như mình đã cưới người khác. Mình nhớ người yêu mình ngày xưa, cái người đã vụng về nấu cho cô bát cháo khi mình bị ốm, cúi xuống buộc lại dây giày cho mình, đưa ô ra tận cơ quan khi trời mưa... Vậy mà giờ, hai vợ chồng mình chỉ 'giao lưu' khi ân ái, thậm chí lúc đó lời nói cũng càng ngày càng hiếm' - chị Hồng buồn bã.
Người bạn cũng ngẩn ngơ chưa biết tư vấn cho hai vợ chồng bạn thế nào.
Theo vietnamnet.vn
5 năm đẻ 4 lứa toàn "vịt giời", mẹ chồng nói một câu khiến tôi cả đời không quên được Tính tôi khá độc lập nên chuyện này cũng không quá vấn đề nhưng khi nghe thấy chồng nói kế hoạch sau khi sinh bé thứ 4 xong sẽ đi thụ tinh ống nghiệm hoặc canh trứng hoặc làm bất cứ việc gì để có thể đẻ được con trai, tôi mới thấy buồn vô hạn. Chúng tôi kết hôn đến nay cũng...