Ngày trở dạ thì bạn trai biến mất, tôi cắn răng nhờ anh xe ôm đưa đi sinh và cái kết …
Tôi ngã quỵ xuống đất, vậy là bạn trai đã bỏ mặc mẹ con tôi sao. Bụng lại nhói lên, nghĩ tới con tôi cố xách làn lết ra ngoài ngõ nhờ anh xe ôm: “Anh ơi chở em vào viện với, em sắp sinh rồi”.
Ảnh minh họa
Tôi và phong yêu nhau vào năm cuối đại học, ra trường tình yêu ấy vẫn được nuôi lớn dần. Nhà cả hai đứa đều nghèo, lương thử việc cũng chẳng được là bao nên Phong bàn với tôi hai đứa dọn về sống chung để đỡ chi phí. Lúc đầu tôi ngần ngừ, nhưng sau đúng là cuộc sống eo hẹp cứ thiếu trước hụt sau, Phong thì cứ nhắc đi nhắc lại chuyện đó, thậm chí còn nói tôi không tin anh, không tin tưởng ở tình yêu anh dành cho tôi. Cuối cùng thì tôi cũng đã bị những lí do đó hạ gục, tôi đồng ý dọn về sống chung cùng người yêu…
Cuộc sống những ngày đầu hôn nhân đúng là màu hồng đã khiến tôi mụ mị tất cả. Ngày nào đi làm về Phong cũng đã cơm nước xong xuôi đợi tôi, thậm chí anh còn đun sẵn nước nóng cho tôi tắm. Ăn uống xong hai đứa cùng nhau dọn dẹp rửa bát rồi lại đưa nhau ra công viên đi dạo. Nhìn bề ngoài ai cũng sẽ nghĩ chúng tôi là vợ chồng son chứ đâu phải là đôi đang yêu nhau. Tôi đã nghĩ tới cuộc sống có con sau này, chắc chắn còn hạnh phúc hơn thế này cơ.
Tôi đã nghĩ tới cuộc sống có con sau này, chắc chắn còn hạnh phúc hơn thế này cơ. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng đời không như mơ, mọi chuyện chỉ tốt đẹp được đúng 3 tháng đầu và giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn khi Phong nghỉ việc ở công ty đúng thời điểm tôi có bầu. Lúc ấy vì khó khăn tôi đã nghĩ tới chuyện bỏ thai, Phong cũng đồng ý chuyện đó vì hai đứa cũng chưa thể làm đám cưới được. Nhưng rồi mấy đêm suy nghĩ, tôi lại không dám làm điều dại dột để hại đứa con trong bụng mình được, lỗi là tại tôi chứ không phải tại con. Sao tôi lại nhẫn tâm không cho con chào đời?
Vậy là đấu tranh suy nghĩ mãi tôi quyết định giữ con, sẽ cố gắng làm mọi việc để có tiền nuôi con sau này. May mắn 2 tháng sau Phong cũng đã tìm được việc mới, thế nhưng từ khi vào công ty mới này anh thay đổi hoàn toàn, không còn quan tâm và thương yêu tôi như trước nữa. Đi làm về anh la cà quán xá chè nước chứ nhất định không phụ tôi cơm nước, hôm nào tôi mệt mà làm chậm anh về chưa thấy có gì ăn thì mắng nhiếc tôi thậm tệ. Tôi vì muốn anh nhanh chóng đưa về giới thiệu với bố mẹ để làm đám cưới vì cái bụng càng ngày càng to nên vẫn phải ngọt nhạt với Phong.
Cái thai được 5 tháng thì Phong cũng đưa tôi về ra mắt và cũng đúng vào hôm mẹ anh bị tai nạn giao thông phải đi cấp cứu. Lần đầu tiên về nhà bạn trai nhìn thấy gia cảnh nhà anh tôi cũng nản, nhà cấp 4 ọp ẹp có mỗi 2 cái giường cũ, bố mẹ làm nông dưới phong còn 2 em đang học cấp 2. Giờ đúng lúc mẹ anh như vậy nên cũng chẳng còn lòng dạ nào mà nói đến chuyện của bọn tôi nữa. Long bảo tôi: “Thôi em cứ lên đi, anh ở nhà lo cho mẹ đã. Đằng nào thế này rồi, đẻ xong cưới cũng được”.
Tôi đành ngậm ngùi trở lên với cái bụng bầu. Chỉ mong con tôi sinh ra không phải là con hoang thì tôi khổ mấy cũng chịu được. Bản thân tôi bố mẹ mất sớm, tôi sống với bà ngoại từ nhỏ nên cũng khổ cực lắm rồi. Một tháng sau thì Phong mới lên, mẹ anh đã được về nhưng vẫn phải điều trị, tiền thuốc men tốn rất nhiều anh nói giờ anh phải cày cuốc kiếm tiền trả nợ cho gia đình.
Từ khi anh nói thế tôi đã xác định chắc chắn một mình lo cho con rồi, vì gánh nặng của anh với gia đình như thế thì chắc chắn anh cũng chẳng có gì đưa tôi sinh nở. Cũng sau lần từ quê lên đó Phong không ở cùng tôi nữa mà anh ở lại lán của công trường. Anh bỏ việc văn phòng đi làm công nhân thu nhập cao hơn, một mình tôi đánh vật với cái bụng bầu cho tới ngày sinh, thi thoảng Long về thăm tôi.
Video đang HOT
Nhiều hôm mệt quá không tự mình đi xe đi làm được tôi lại thuê anh xe ôm tên Hiền đầu ngõ chở đi làm, rồi sau đó bắt xe ôm khác về. Cuối cùng ngày tôi lâm bồn cũng đến, sáng ấy tự dưng tôi thấy bụng đau âm ỉ, ra một chút máu cá nhờ nhờ ở quần lót, tôi vội vã gọi cho Phong nhưng cả chục cuộc vẫn không thấy nghe máy. Suốt ruột tôi gọi sang máy bạn anh thì mới ngã ngửa khi họ nói: “Phong nghỉ làm 5 hôm rồi, không biết cậu ấy đi đâu cả”.
Tôi ngã quỵ xuống đất, vậy là bạn trai đã bỏ mặc mẹ con tôi sao. Bụng lại nhói lên, nghĩ tới con tôi cố xách làn lết ra ngoài ngõ nhờ anh xe ôm: “Anh ơi chở em vào viện với, em sắp sinh rồi”. “Cô gọi ngay cho cậu Phong đi, mà cô có ngồi xe được không hay để tôi gọi taxi giúp”, anh hiền rối rít hỏi. “Phong đi rồi anh à, em ngồi được xe ôm anh chở giúp em”.
Vậy là từ lúc có dấu hiệu trở dạ rồi những cơn đau vật vã chơ tới khi vào phòng sinh chỉ có anh xe ôm bên cạnh tôi. Và khi được đẩy ra khỏi phòng sinh, tôi đã khóc khi thấy anh đang bế đứa con trai bé bỏng của tôi trên tay, còn mọi người trong phòng thì luôn miệng khen bố khéo bế con. “Em cảm ơn anh nhiều lắm, giờ anh cho em xin cháu, anh về đi làm đi ạ”. “Cô chỉ có một mình, lại mới sinh rất yếu, thôi cứ để tôi giúp hai mẹ con. Tình người thấy hoạn nạn không thể đứng nhìn nên cô đừng ngại”.
Không chỉ ở viện mà khi về phòng trọ rồi anh vẫn tiếp tục giúp đỡ mẹ con tôi. Phong thì vẫn biệt vô âm tín không một lần liên lạc. Khi con tròn tháng, tôi biết mình không còn khả năng nuôi con nên quyết định mang con gửi nhà chùa. Không ngờ anh bảo tôi: “Em đừng mang con đi, tội con lắm. Nếu em không chê thì anh xin lo cho mẹ con em suốt đời”. Tôi chỉ còn biết ôm chặt lấy anh mà khóc nức nở.
5 tháng sau tôi lên xe hoa về nhà chồng, chồng tôi là anh lái xe ôm, không phải là bố đẻ của con tôi nhưng là người sẽ yêu thương và có trách nhiệm với thằng bé hơn cả bố đẻ của nó. Cứ ngỡ bạn trai bỏ rơi lúc lâm bồn đời tôi coi như chấm dứt nhưng không ngờ hạnh phúc vẫn mỉm cười với mẹ con tôi.
Theo blogtamsu
Vợ từ quê lên thăm, chồng giới thiệu vợ là osin với đồng nghiệp và cái kết bất ngờ
Huyền hí hửng vì được gặp chồng ai dè anh ta đuổi như đuổi tà: 'Thôi tôi xin cô, cô về đi đừng đứng đây làm xấu mặt tôi nữa. Mấy thứ đồ gà vịt các thứ này cô cầm về hết đi. Cô cứ đứng đây mãi tôi nhục nhã lắm".
ảnh minh họa
Từ ngày Huyền về quê sinh con Hùng thấy như cuộc đời mình đang bước sang trang mới vậy. Anh tự do tự tại thích làm gì thì làm chẳng bị ai quản thúc nữa. Tính Hùng dù có gia đình rồi nhưng vẫn còn ăn chơi, là lượt lắm.
Ngày mẹ giới thiệu Huyền cho mình, anh cũng không thực sự thích vì anh muốn lấy 1 cô nàng hotgirl biết ăn mặc biết chiều chuộng chuyện đó trên giường chứ không phải là hiền lành, quê mùa như Huyền. Nhưng vì thấy bố mẹ nhất quyết muốn rước Huyền về làm con dâu bằng được nên Hùng tặc lưỡi đồng ý.
Hùng cũng phải công nhận rằng vợ mình rất ngoan rất đảm đang đã vậy còn rất hiếu thảo. Nhưng mỗi lúc ra đường nhìn thấy kiểu ăn mặc kín cổng cao tường hơi quê mùa của vợ Hùng lại ngán ngẩm chẳng muốn đến gần. Ngày Huyền sắp sinh con, Hùng bàn với vợ về quê sinh cho đỡ vất vả. Thú thật anh cũng muốn để vợ ở quê luôn để cho mình được thoải mái. Thấy Hùng ra sức nhờ vả anh em bạn bè để xin cho vợ vào làm việc ở xã sau khi cô sinh xong Huyền vừa buồn vừa cảm động.
Cô không muốn xa chồng nhưng thiết nghĩ nếu như ở quê làm việc gần bố mẹ, có thời gian chăm con cũng tốt, cuối tuần rảnh thì Hùng sẽ về thăm hai mẹ con. Sau này khi con cái cứng cáp rồi cô chuyển ra Hà Nội cũng chưa muộn. Từ ngày tống khứ được vợ về quê, Hùng tha hồ chim chuột với mới em xinh tươi. Anh nhanh chóng cặp bồ với 1 cô bé mới ra trường. Còn Huyền ở quê, suốt ngày đi làm chăm con và mòn mỏi chờ đợi tin nhắn của chồng.
Bố mẹ cô cứ nói: "Thằng Hùng nó không có tính trăng hoa đâu, con đừng có lo". Huyền thật thà lại tin lời chồng nói nên cô cứ đinh ninh anh đang vất vả làm ăn để góp tiền mua nhà, gửi về cho hai mẹ con. Cô nào đâu biết ở trên đó đã có người thay cô làm vợ phục vụ Hùng từ a tới z, từ quần áo mặc cũng như chuyện ấy trên giường.
Vất vả lại tủi thân vì xa chồng nên càng ngày Huyền càng già đi, về quê lại chẳng dám son phấn điệu đà nên trông hai vợ chồng cứ như hai chị em vậy. Hôm đó cô thấy lòng bất an quá hơn nữa lại nhớ chồng nên Huyền cô quyết định lên thành phố thăm chồng. Cô muốn tạo bất ngờ cho anh nên không báo trước.
Đúng giờ cả công ty đi ăn, thấy vợ tay xách nách mang đứng lù lù trước cửa tòa nhà Hùng tái mặt định trốn đi nhưng Huyền đã nhìn thấy nên gọi to:
- Anh Hùng ơi!
Mọi người vừa nhìn Huyền vừa ngoái lại nhìn Hùng rồi cười nói:
- Vợ chú Hùng đến thăm kìa.
Hùng méo mặt vì xấu hổ liền cười cười bào chữa:
- Đâu,cô ô sin nhà em mới thuê đấy, cô ấy ở quê lên chưa biết đường đến nhà nên em bảo đến đây cho gần.
Nghe chồng nói thế Huyền sững sờ, đánh rơi cả bịch thức ăn và quà cáp đã chuẩn bị xuống sàn. Hùng chạy đến gằn giọng, mắt tức giận đỏ ngàu nhìn vợ.
- Cô đến đây làm gì cho xấu mặt tôi, sao không về nhà đợi hả?
- Anh thấy hổ khi em đến đây như vậy sao? Em đã về phòng như anh thay khóa rồi.
- Sao không xấu hổ cho được, ăn mặc thì lôi thôi, còn mang bao nhiêu thứ đến đây nữa. Cô nhìn mọi người xung quanh và nhìn lại mình đi có thấy xấu hổ không? Nhìn tôi với cô, cô có thấy xứng đôi không hả, có khi cô còn không đẹp bằng ô sin nhà thằng bạn tôi ấy chứ, còn bày đặt muốn tôi giới thiệu là vợ nữa hả?
Huyền đứng trơ ra chết trân tại chỗ, cô không ngờ nổi người chồng mà mình ngày nhớ đêm mong giờ lại phũ phàng nói những câu như thế. Khi Huyền chưa kịp phản ứng gì thì Hùng kéo xộc tay cô ra ngoài đường, nhét cho vợ 50 nghìn vào túi rồi nói:
- Cầm lấy tiền bắt xe ôm rồi về đi, tôi còn bận lắm. Vì cô mà tôi chậm chuyến đi ăn cùng mọi người rồi đây này.
- Anh biến thành như thế từ bao giờ hả, anh đẩy tôi về quê vất vả nuôi con để được tự do phải không?
- Thôi tôi xin cô, cô về đi đừng đứng đây lắm lời làm xấu mặt tôi nữa. Mấy thứ đồ gà vịt các thứ này cô cầm về hết đi tôi thích ăn thì tôi mua khỏi cần để lại. Đúng là đồ quê mùa chẳng hiểu biết gì cả, bực cả mình.
(Ảnh minh họa)
Huyền tức quá ném tất cả xuống trước mặt chồng rồi gạt nước mắt chạy đi bắt xe ôm ra bến xe để đi về. Cô khóc như mưa trên đường ra bến xe.Trả tiền xe ôm xong, Huyền đi lững thững cô ngoái nhìn lại xem chồng có đuổi theo hay gọi điện gì không, nhưng vô vọng. Khi cô đi như người vô hồn thì bỗng dưng &'rầm'.
Mọi người xôn xao vây quanh lại xem, Huyền nằm đó đầu đầy máu. Cô bị chiếc ô tô đâm, ai nhìn cũng xót xa. Có người đi đường tốt bụng họ lục điện thoại rồi gọi cho người thân của cô. Lúc Hùng đang ăn uống vui vẻ, phân trần về vụ ô sin lúc nãy thì điện thoại reo lên. Thấy số vợ gọi anh bực dọc bỏ xuống để chế độ im lặng chẳng thèm nghe. 1 lúc sau đi về thấy 20 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn:
- Xin lỗi anh, chủ nhân của số điện thoại này vừa bị tai nạn giao thông rất nghiêm trọng nếu anh là người nhà hãy đến ngay bệnh viện X.
Lúc này Hùng sửng sốt tốt độ, anh choáng váng chạy như bay đến bệnh viện. Thấy vợ nằm bất động phủ chiếc khăn trắng bác sĩ lắc đầu làm Hùng run bắn lên, thấy vợ bê bết máu anh gào khóc thảm thiết nhưng tất cả đã quá muộn, Huyền đã không bao giờ tỉnh lại nữa.
- Vợ ơi em tỉnh lại đi, anh sai rồi, anh xin lỗi. Xin em đấy con ở nhà vẫn đang chờ em mà.
Nghe tin Huyền mất vì tai nạn ở quê ai cũng sửng sốt, nhưng họ đâu biết lý do bắt nguồn từ ông chồng &'vàng mười' tốt tính ấy. Mỗi lần nhìn con ngây thơ hỏi mẹ Hùng lại giật mình ân hận vô cùng. Tất cả cũng chỉ vì bệnh sĩ diện, khinh thường vợ và trọng cô bồ của anh nên mới gây ra cơ sự này.
Theo blogtamsu
Thấy bạn trai đại gia chạy thẳng vì biết tôi có bầu, anh xe ôm thích tôi đã làm chuyện... Đi làm về, tôi hơi bàng hoàng khi thấy anh ăn mặc chỉn chu lắm, trên tay còn cầm theo một bó hoa hồng đỏ rực. Tôi hơi bàng hoàng khi thấy anh ăn mặc chỉn chu lắm, trên tay còn cầm theo một bó hoa hồng đỏ rực. (Ảnh minh họa) Câu chuyện cuộc đời tôi là cả một hành trình dài...