Ngày tôi ở cữ, bố chồng tôi tranh cả phần giặt đồ thay con dâu
Bố chồng bảo: “Cứ để đấy bố giặt cho, con mới đẻ, động vào nước lạnh thì sau này đau xương khớp. Ngày xưa bố cũng toàn giặt đồ cho mẹ thằng Huy (tên chồng tôi) mà thôi”.
Nói đến việc đi làm dâu thì chị em phụ nữ ai ai cũng lo sợ cảnh mẹ chồng – nàng dâu mâu thuẫn bất hòa trong gia đình, tôi cũng là phận gái đi làm dâu nhưng khác hẳn với nhiều người… đó là tôi chỉ sống cùng với bố chồng.
Vì mẹ chồng mất sớm, chồng tôi lại là con trai một trong nhà nên sau khi kết hôn tôi quyết định dọn về sống chung với bố chồng để tiền bề chăm sóc cho ông. Thú thực là sống cảnh bố chồng – nàng dâu tôi cũng lo lắng không kém gì mẹ chồng nàng dâu, không biết là mình có làm vừa ý của ông hay không nữa. Nhiều cái nếu có bất tiện thì cũng rất khó để nói ra chứ không dễ như nói với mẹ chồng…
Ban đầu tôi vẫn nghĩ bố chồng tôi là người nghiêm khắc và cực kỳ khó tính nên chắc chắn giữa bố và con cháu sẽ không hợp nhau. Vậy nhưng càng sống lâu thì tôi càng thấy ông tâm lý vô cùng. Điển hình là việc tôi bàn bạc với cả nhà thuê người giúp việc trong nhà vì tôi và chồng đi làm cả ngày sợ không ai chăm sóc cho bố.
Sau khi kết hôn tôi quyết định dọn về sống chung với bố chồng để tiền bề chăm sóc cho ông. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng lúc đó bố chồng tôi kiên quyết từ chối rồi nói: “Chúng mày thuê làm gì cho tốn tiền, bố chưa yếu đến mức không nấu nối cho mình bát cơm đâu. Hơn nửa cứ ở nhà ngồi chơi không bố cũng thấy buồn lắm”.
Thậm chí nhiều hôm ông cặm cụi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Nhiều lúc nhìn bố chồng thui thủi một mình mà tôi thương ông vô cùng, dù có hai vợ chồng tôi ở bên nhưng không thể nào chăm sóc cho ông tốt hơn được. Thấy ông còn trẻ tôi cũng mấy lần nói khéo về việc ông đi bước nữa, nhưng lần nào bố chồng tôi cũng nhất quyết từ chối.
Video đang HOT
Đáng ra vợ chồng tôi còn kế hoạch thêm một thời gian nữa mới sinh con, nhưng nghĩ đến bố chồng ngày một già yếu nên tôi quyết định sinh con sớm hơn dự định. Ngày tôi khoe mang thai được gần 2 tháng thì bố chồng tôi sung sướng đến cả rơi nước mắt, nhiều người vẫn nghĩ mang bầu không có mẹ chồng thì bất tiện đủ thứ… có thèm ăn món nào thì cũng chịu chết.
Nhưng với tôi thì hoàn toàn không có trường hợp ấy xảy ra, bố chồng tôi chăm bẵm cho con dâu cực kỳ chu đáo. Ông đi chợ chọn những món ngon bổ dưỡng rồi về nấu cho tôi ăn, rồi ông còn bảo chồng tôi kinh nghiệm chăm sóc vợ mang bầu. Chẳng thế mà người ngoài nhìn vào ai cũng cứ tưởng bố ruột đang chăm sóc cho con đẻ của mình.
Nghe được những lời nói đó của bố chồng mà tôi chỉ biết thầm cảm ơn ông. (Ảnh minh họa)
Đến khi tôi sinh con thì một tay bố chồng ẵm bế, thay tã một cách khéo léo rồi ru cháu ngủ ngon lành. Vì lấy chồng xa, mẹ ruột cũng không thể ở lại chăm sóc tôi lâu dài được, mà cái việc giặt giũ thì tôi đâu thể bắt bố chồng mình làm.
Nhưng cứ mỗi lần định bê chậu đồ đi giặt thì ngay lập tức tôi thì bố nạt bắt vào phòng ngay lập tức. Ông bảo: “Cứ để đấy bố giặt cho, con mới đẻ, động vào nước lạnh thì sau này đau xương khớp. Ngày xưa bố cũng toàn giặt đồ cho mẹ thằng Huy (tên chồng tôi) mà thôi. Mày không có cả mẹ chồng lẫn mẹ ruột chăm sóc nên cứ để bố làm cho”.
Nghe được những lời nói đó của bố chồng mà tôi chỉ biết thầm cảm ơn ông. Đúng là phải tu mấy kiếp mới có thể có được một ông bố chồng trên cả tuyệt vời như thế này.
Theo Afamily
Tôi không thể tin được đây là mâm cơm vợ tôi ăn hàng ngày!
Nếu không có lần về bất ngờ đó, tôi sẽ không thể biết được chuyện gì xảy ra khi tôi đi vắng.
Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây? (Ảnh minh họa)
30 tuổi tôi mới lấy vợ. Không phải tôi kén chọn mà là lần nào dẫn người yêu về ra mắt mẹ tôi đều không hài lòng. Mỗi lần chia tay người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không thích. Các bạn nói tôi hèn, tôi bám váy mẹ tôi đều chịu hết. Tôi thà đau khổ một mình chứ không muốn sau này vợ tôi, mẹ tôi không nhìn mặt nhau.
Mãi đến đầu năm nay tôi mới quen Hà. Hà không xinh đẹp nhưng rất hiền. Khi dẫn về mẹ tôi không nói gì nhiều, chỉ bảo tôi muốn cưới thì cưới chứ bà không cản nữa. Sau đó chính mẹ tôi đứng ra lo liệu mọi chuyện cưới xin. Ngày cưới, mẹ tôi cầm tay Hà và nói trước toàn thể quan khách rằng sẽ thương yêu Hà như con ruột khiến tôi rất vui và yên lòng.
Đêm tân hôn, mẹ tôi gọi Hà xuống nói chuyện gì tôi không biết. Chỉ biết lát sau, Hà đi lên phòng với vẻ mặt buồn rười rười. Tôi gặng hỏi mãi em mới nói mẹ đã lấy lại hết tiền vàng cưới rồi. Tôi định đi hỏi mẹ thì em ngăn lại không cho. Hôm sau, khi vợ đi chợ tôi mới lựa lời hỏi mẹ. Nào ngờ mẹ tôi to tiếng: "Ai sinh mày, nuôi mày lớn thế này rồi đi cưới vợ cho mày mà mày dám đòi lại vài chục triệu hả? Chưa chi mà con Hà đã điều khiển mày thế rồi à?" Tôi thấy mẹ giận nên cũng thôi không nói đến nữa.
Mỗi lần chia tay người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không thích. (Ảnh minh họa)
Vậy mà khi vợ tôi về, mẹ tôi đã làm to chuyện lên. Bà mắng Hà xối xả. "Mới nứt mắt về làm dâu đã ra lệnh cho chồng. Tôi lấy tiền anh chị để tôi mua sắm trong phòng anh chị. Còn dư thì tôi để dành phòng khi anh chị đau ốm, sinh đẻ. Vậy mà chị nói gì với con trai tôi để nó hạch sách đòi tiền lại hả?"
Hà chỉ biết đứng yên chịu trận chứ không có cơ hội giải thích. Đêm đó, em phải xin lỗi và năn nỉ bà mới chịu xuống ăn cơm. Chỉ khi về phòng, Hà mới khóc nức nở vì bị tổn thương. Thương vợ, tôi chỉ biết ôm lấy em mà xin lỗi.
Sợ cảnh này tái diễn nên tôi rút hết tiền tiết kiệm để mua một căn nhà nhỏ trên thành phố. Tôi nói với mẹ rằng vợ chồng tôi chuyển lên đó ở cho gần chỗ làm, sau này con cái cũng có điều kiện phát triển tốt hơn. Mẹ tôi đồng ý với thái độ khó chịu. Bà còn cạnh khóe tôi sau này cứ ở hẳn trên ấy đừng về nữa.
Vợ tôi có bầu ngay khi chúng tôi chuyển lên thành phố sống. Thời gian ấy chúng tôi cũng đôi lần về thăm mẹ nhưng bà đều không tiếp chuyện. Nghĩ mẹ còn giận chuyện chuyển nhà nên vợ tôi cứ nhắc tôi phải chú ý cư xử cho mẹ đừng buồn. Em còn chủ động gọi điện về hỏi thăm hay kêu tôi đưa về thăm mẹ những khi nghe tin bà bệnh.
Đến lúc vợ tôi sinh, mẹ tôi chẳng hiểu sao thay đổi thái độ hoàn toàn. Bà một hai đòi lên thành phố chăm con cháu. Mỗi ngày đi làm về, nhìn thấy cảnh mẹ và vợ cùng vui vẻ bồng bế con tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Tôi hay hỏi vợ mẹ có làm khó em chuyện gì khi ở cữ không? Rồi chuyện ăn uống thế nào? Vợ tôi đều nói mẹ đối với em rất tốt, nấu ăn kĩ càng và ngon. Nghe vậy tôi cũng yên tâm.
Trưa nay tôi kí hợp đồng xong sớm. Mọi người rủ nhau đi nhậu nhưng tôi không đi mà về thẳng nhà. Tôi muốn biết vợ tôi ở cữ ăn uống thế nào mà người cứ ốm đi mãi, mới chưa đầy tháng mà sữa ít đến mức con bú không đủ no.
Tôi dựng xe ở cổng rồi đi thẳng vào nhà. Tôi vào phòng vợ cũng không thấy em. Vợ tôi hình như cũng chưa ăn trưa vì phần cơm còn đậy lồng bàn để trên bàn. Lật lồng bàn, tôi sững sờ khi thấy thức ăn ở cử của em. Một tô cơm nhỏ, vài miếng dưa leo, một bát canh rau lõng bõng nước và một chén mắm. Đây là thức ăn em ăn hàng ngày sao?
Tôi còn chưa dứt suy nghĩ thì lại thấy vợ khệ nệ bưng thau quần áo từ nhà tắm đi ra. Tôi càng sửng sốt hơn. Em mới sinh có 3 tuần thôi mà. Thấy tôi, em cũng bất ngờ lắm nên luống cuống thấy rõ. Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây?
Hiện tại vợ tôi vẫn không cho tôi làm to chuyện. Nhưng tôi không thể chịu đựng nổi nữa rồi. Tôi muốn tìm cách nào để mẹ về quê. Thà tôi thuê người chăm vợ con chứ không thể để mẹ tôi hành hạ em thế này mãi. Nhưng tôi phải làm thế nào cho vẹn toàn đây?
Theo blogtamsu
6 năm sung sướng nơi xứ người, ngày về tôi không cầm nổi nước mắt khi thấy vợ... Tôi nghi bung chăc vơ con ơ nha cung sông sung sương lăm vi nha cưa minh đa lam xong rôi. Nao ngơ ngay vê nhin mâm cơm von ven thư đo tôi đa chêt trân va không kim đươc nươc măt. Ảnh minh họa Ngay vơ sinh con thư 2 đươc 3 thang thi tôi quyêt đinh đi nươc ngoai, tôi co...