Ngày thú nhận con không phải máu mủ của chồng, anh thản nhiên nói 1 câu khiến tôi kinh hãi
Tôi và anh đến với nhau là một sự sắp đặt của số phận, đến bây giờ tôi vẫn tin là thế. Tình cảm ấy cũng không vui vẻ gì cho lắm.
Đó là ngày anh biết tôi chia tay với người đàn ông đã yêu tôi suốt 3 năm trời. Tôi khóc lóc gọi cho anh, nói với anh rằng tôi chỉ muốn chết, tôi không thể chịu đựng được nỗi đau này. Anh đã an ủi, động viên tôi, khuyên tôi phải cố gắng vì trên đời còn nhiều đàn ông tốt, còn nhiều người thực sự lòng yêu thương tôi. Câu nói của anh làm tôi nghĩ đến người thực lòng đó chính là anh.
Tôi biết, bao năm qua anh vẫn âm thầm yêu thương tôi nhưng chỉ vì tôi là người yêu của bạn anh nên anh chỉ biết câm nín đứng từ xa nhìn chúng tôi vui vẻ. Tối hôm ấy, tôi không ngần ngại mà đi với anh cả đêm và rồi… tôi đã trao thân cho người đàn ông ấy.
Tôi biết, bao năm qua anh vẫn âm thầm yêu thương tôi nhưng chỉ vì tôi là người yêu của bạn anh nên anh chỉ biết câm nín đứng từ xa nhìn chúng tôi vui vẻ. (ảnh minh họa)
Sau phút giây bên nhau, anh chỉ nhìn tôi rồi cười và nói sẽ cưới tôi làm vợ nếu tôi thực sự đồng ý và dành tình cảm cho anh. Tôi hỏi anh “Anh không sợ quá khứ của em à, anh không sợ người đời dị nghị vì yêu lại người yêu của bạn sao?”.
Anh cười: “Có gì mà phải dị nghị, em đã chính thức chia tay người ấy rồi mà, anh có đi cướp người yêu của ai đó đâu”. Câu nói của anh khiến tôi suy nghĩ rất nhiều ngày và tôi hiểu anh chính là người đàn ông tôi cần để nương tựa suốt cuộc đời còn lại.
Cưới anh, tôi tự nhủ rằng mình sẽ phải sống thật hạnh phúc, thật yêu thương anh để bù đắp cho những thiệt thòi của anh khi anh ở bên cạnh tôi. Một thứ tình yêu bị bạn bè cùng lớp nói này nói nọ, một thứ tình yêu “thừa thãi” với cô bạn gái cũng đã từng mất đời con gái với người đàn ông khác, còn tưởng sẽ tiến tới hôn nhân với người yêu cũ. Anh không bận lòng…
Tôi sinh con trai, anh mừng rỡ, hạnh phúc vô chừng. Anh đã ôm tôi vào lòng và nói sẽ cho tôi có được sự ấm cúng của gia đình, sẽ hết lòng yêu thương con. Cuộc sống tưởng chừng sẽ là những ngày tháng hạnh phúc nhưng… mỗi năm con lớn lên, tôi đều không nhìn ra nét gì của anh mà chỉ thấy con giống người yêu cũ của tôi như đúc.
Video đang HOT
Tôi sinh con trai, anh mừng rỡ, hạnh phúc vô chừng. Anh đã ôm tôi vào lòng và nói sẽ cho tôi có được sự ấm cúng của gia đình, sẽ hết lòng yêu thương con. (ảnh minh họa)
Mỗi lần thấy anh ôm con, cưng nựng con, tôi lại sợ hãi trong lòng. Liêu rằng anh có nhận ra điều ấy không, nếu nhận ra, tại sao anh lại không có phản ứng gì như vậy? Hay là anh thực sự không biết…? Bao nhiêu suy nghĩ cứ hỗn độn trong đầu tôi, tôi sợ… Nếu một ngày anh biết sự thật đó, tôi sẽ phải sống sao với thế giới này?
Khi con được 5 tuổi, tôi đã héo mòn vì suy nghĩ, vì đau khổ. Tôi quỳ gối khóc lóc xin lỗi anh và thú nhận sự thật rằng, đó không phải là con của anh. Tôi đã mang bầu trước đó mấy tuần, có lẽ là vậy nên giờ càng lớn thằng bé lại càng không giống anh.
Tưởng khi tôi thú nhận thế, anh sẽ chửi vào mặt tôi, nói tôi là đồ bỉ ổi lừa dối anh nhưng không… Anh nhìn tôi chằm chằm và chỉ buông một câu: “Biết rồi, tôi có ngu đâu mà không biết nó là con của ai”.
Câu nói của anh khiến tôi sững người. Mấy năm làm vợ chồng, chưa một lần anh xưng “tôi” với tôi, cũng không bao giờ buông lời nặng nề, vậy mà hôm nay… câu nói của anh như dao cứa vào trái tim tôi.
Những ngày sau đó, tôi phải vào tận phòng làm việc của anh vì anh không chịu ra ngoài ngủ để nói chuyện. Anh thừa nhận, anh biết tôi đang lợi dụng anh, cũng đã từng lợi dụng tình yêu của anh để tìm cha cho đứa trẻ.
Anh cũng biết ngay từ khi con trai được 1 tuổi vì nó chẳng những giống người yêu cũ của tôi mà còn không có nét gì của anh. Nhưng anh chấp nhận tất cả, anh muốn tôi thú nhận sự thật này…
Sau lần thú nhận ấy, tình cảm vợ chồng xa cách. Tôi vừa buồn vừa lo không biết nên làm thế nào để có thể vẹn toàn đôi đường. (ảnh minh họa)
Tôi ân hận, đau khổ vì bao năm qua lừa dối anh, lợi dụng anh. Tôi còn nghĩ anh không biết gì về chuyện này nhưng không ngờ anh dù biết cũng vẫn cam chịu chấp nhận và yêu thương con của tôi như chính con ruột của mình.
Cách anh chăm sóc, cưng nựng không có gì là phân biệt con anh con tôi, không có gì là người ngoài cả. Tôi biết anh là người tốt nhưng lại là người tốt đáng thương. Bao năm qua tôi đã cố gắng sống và làm vợ thật tốt nhưng có lẽ, tất cả những gì tôi làm mãi mãi cũng không thể nào hàn gắn được vết thương lòng tôi đã gây ra cho anh.
Sau lần thú nhận ấy, tình cảm vợ chồng xa cách. Tôi vừa buồn vừa lo không biết nên làm thế nào để có thể vẹn toàn đôi đường. Liệu cả đời này anh có thể chấp nhận sự thật đau đớn kia và không bị ám ảnh bởi quá khứ đã bị vợ, người phụ nữ mình yêu thương lừa dối?
Theo docbao.vn
"Vũ khí" tối thượng của nàng dâu trong một lần bị mẹ chồng nhiếc móc, nạt nộ vì thấy gội đầu ngoài tiệm
Thế nên, với những người như bà, Thi có cố cãi cũng bằng thừa, chi bằng cứ khéo léo chiều chồng rồi mang anh ra làm vũ khí, vậy là chẳng lo mất lòng hai bên.
Thi không được may mắn như những cô gái lấy chồng giàu, có mẹ chồng tâm lý, số hưởng up ảnh khoe cuộc sống hạnh phúc lên mạng để mọi người ca tụng. Bởi Thi cũng chỉ là một cô gái bình thường, cả về nhan sắc, xuất thân lẫn học thức. Và việc Thi lấy Thế cũng được đánh giá là xứng đôi vừa lứa.
Cuộc sống sau hôn nhân không tệ đến mức quá thiếu thốn hay chạy ăn từng bữa. Kinh tế của vợ chồng cô cũng ở mức ổn định. Ban đầu, vợ chồng Thi ở cùng mẹ chồng và anh chồng, chị dâu trong một căn hộ tập thể. Về sau, cuộc sống chung đụng đông đúc quá phức tạp nên Thế xin phép mẹ cho hai vợ chồng ra thuê trọ ở. Mẹ chồng Thi dù chẳng vui vẻ nhưng thấy con trai cả hưởng ứng nên cũng đành chấp nhận.
Mẹ chồng Thi vốn bản tính tiết kiệm. Bởi bà sống trong khổ cực đã quen, chồng mất sớm, một mình nuôi 2 con ăn học. Thi cũng phục và tôn trọng người phụ nữ ấy lắm. Nhưng nhiều khi, cô cảm thấy mẹ chồng tiết kiệm một cách thái quá. Ngày sống chung, đồ ăn thừa bà cất để tủ lạnh, ăn hết thì mới được mua cái mới. Đi chợ thì toàn chờ đến 7 giờ tối mới xách làn ra mua đồ rẻ, để tủ lạnh ăn dần. Thi có góp ý mấy lần nhưng bà không nghe, còn mắng Thi hoang phí.
Ảnh minh họa
Thi nhớ mãi một lần, có cô bạn sang chơi rủ Thi đi ăn chè ở đầu ngõ. Ăn xong cô còn nghĩ mua về cho mẹ chồng. Thế mà không những chẳng được lời cám ơn mẹ chồng Thi còn mắng cô té tát: "Nhà cô giàu lắm đấy. Đỗ đen thì bếp có cả túi to. Sao không nấu lên mà ăn lại còn õng ẹo ra hàng". Dường như bà bị kí ức thời ngày xưa cứ vận vào trong suy nghĩ. Thành ra, toàn tự mình làm khổ mình.
Từ ngày ra ở riêng, dù phải đi thuê trọ nhưng Thi thấy thoải mái hẳn. Mẹ chồng cô vẫn qua chơi thường xuyên nhưng Thi không còn bị áp lực nhiều như trước. Bà già rồi, có nói gì thì cô cũng kệ cho qua chuyện.
Hôm ấy, cô có tham gia chương trình văn nghệ kỉ niệm của công ty. Chiều đến, sau khi xong việc thì cũng không còn sớm. Thấy vậy Thi gọi cho chồng dặn trước rồi mua thức ăn sẵn, về chỉ việc hâm nóng. Còn cô tranh thủ ghé qua tiệm cắt tóc để gội đầu. Phần vì nay thi văn nghệ trang điểm nhiều, phần vì Thi cũng ngại trời lạnh về nhà đun nước lách cách, thi thoảng thư giãn chút cũng chẳng đắt đỏ gì.
Vừa về đến nhà, chân gạt trống xe, miệng hát nghêu ngao với lẵng hoa mang từ công ty, Thi giật mình khi thấy bóng dáng thân quen đứng chống nạnh ngay trước cửa.
"Cô giỏi thật, nhà cô giàu lắm đấy mà ra hàng gội đầu. Tôi nhìn thấy hết rồi, từ khi cô đi từ cái hàng đấy ra cơ. Cái gì nữa đây? Lại còn hoa, đừng có nói với tôi là thằng Thế nó mua cho cô nhé. Ôi giời! Đẹp mặt chưa, chồng đi làm vất vả mua thức ăn sẵn cho chồng ăn. Cô có biết mấy cái đồ này vừa đắt đỏ vừa mất vệ sinh không?", mẹ chồng Thi chan chát. Lúc nào bà cũng tua đi tua lại cái điệp khúc "nhà cô giàu lắm đấy" khiến Thi nghe đến phát mệt.
Ảnh minh họa
Cô con dâu vội vàng can ngăn: "Mẹ ơi, có gì vào nhà rồi nói. Không phải như mẹ nghĩ đâu!". Chẳng cần bận tâm đến lời giải thích của Thi, chồng vừa về tới là mẹ chồng cô mách con trai như đúng rồi. May mà Thế nhà cô là người tâm lý, hiểu chuyện. Anh nháy mắt vợ rồi nịnh khéo mẹ mình: "Hoa với thức ăn con bảo cô ấy qua cơ quan con lấy đấy, là con mua. Nay con tưởng phải tăng ca về muộn. Bị nhỡ một ngày ăn tạm có sao đâu mẹ. Vợ con mấy hôm nay nó kêu đau đầu nên con bảo ra hàng gội người ta mát xa cho dễ chịu. Cái cô đầu ngõ khéo tay lắm, hay con dẫn mẹ ra thử nhé. Rẻ lắm, có 10 nghìn/ lần thôi".
Mẹ chồng Thi nghe đến số tiền thì có vẻ dịu dọng rồi hoài nghi. Chép miệng một lúc bà chẳng soi xét được gì nữa nên đành đi về. Thế nên, với những người như bà, Thi có cố cãi cũng bằng thừa, chi bằng cứ khéo léo chiều chồng rồi mang anh ra làm vũ khí, vậy là chẳng lo mất lòng hai bên.
Theo afamily.vn
Bao năm qua, chồng vẫn không quên tôi từng làm gái Anh nói không quan tâm đến quá khứ của tôi, nhưng lại thường xuyên bới móc chuyện cũ khiến tôi đau lòng,... Ảnh minh họa Tôi và chồng quen nhau từ hồi sinh viên, chúng tôi ở cùng xóm trọ với nhau. Ngày ấy, anh là một con "mọt sách", suốt ngày chỉ biết học và học. Còn tôi, một người con gái...