Ngây thơ đồng ý ngủ chung giường với anh kết nghĩa để rồi…
Khoảng 2h sáng tôi tỉnh dậy, thấy người man mát, tôi mới tá hỏa khi sờ lên bụng mình, chiếc áo sơ mi tôi mặc đã được cởi hết cúc từ lúc nào.
Chúng tôi quen nhau qua mạng xã hội, bình thường thì vốn là đứa nhút nhát nên ngại nói chuyện với người lạ, đặc biệt là người khác giới nhưng không hiểu vì sao với riêng anh tôi lại có cảm giác thân thuộc. Tôi là sinh viên năm hai, quen anh ngay từ khi mới bước chân vào trường đại học, anh hơn tôi 2 tuổi, là sinh viên năm cuối cùng trường. Cũng vì anh thân thiện, tốt tính nên chúng tôi nhanh chóng thân nhau rồi anh nhận tôi làm em gái kết nghĩa, tôi vui vẻ đồng ý với ý kiến đó vì rất mến anh.
Hôm ấy ngày nghỉ, cả 2 đều rảnh rỗi. Ngồi than chán với nhau trên Facebook 1 lúc thì anh bất ngờ rủ tôi qua phòng anh chơi. Đắn đo, lưỡng lự hồi lâu thì tôi đồng ý, dù sao chơi với nhau đã lâu mà chưa khi nào tôi sang phòng anh chơi cả. Nhà trọ của anh cách nhà trọ của tôi khá xa, đi mãi gần tiếng đồng hồ mới tới.
Bước vào phòng anh, phòng anh gọn gàng, ngăn nắp y như chuẩn bị đón một vị khách làm tôi rất bất ngờ, vì dù không thuộc người luộm thuộm nhưng tôi cũng không sạch sẽ và gọn gàng đến thế.
Anh kết nghĩa rất thân với tôi. (Ảnh minh họa)
Anh bắt đầu rủ tôi đi chợ, hai anh em đi mua đồ ăn về nấu, nhìn anh chăm chỉ nhặt rau, rồi tất bật nấu cho tôi ăn khiến tôi càng hào hứng và vui vẻ hơn vì có một người anh trai kết nghĩa tốt như vậy. Trong lúc chăm chú đó tôi nói:
- Ai mà lấy được anh trai em thì sướng phải biết!
- Em lấy anh đi.
Anh đùa làm tôi ngượng đỏ hết mặt. Vì có thân nhau thật nhưng anh và tôi chưa bao giờ đề cập đến chuyện này, quan trọng hơn là anh đã có người yêu. Người yêu anh tên Hoài, cùng khóa với anh, tôi cũng đã gặp chị ấy vài lần, hai chị em thi thoảng vẫn nhắn tin cho nhau trên zalo.
Anh biết tôi ngượng nên nhanh chóng kéo tôi ra khỏi suy nghĩ đó rồi gọi: “Ăn cơm thôi cô, cứ ngồi đần mặt ra đấy không chịu giúp anh gì cả”. Rồi anh cười lớn.
Ăn xong, tôi rửa bát trong lúc anh đang lúi húi sửa cái quạt. Xong xuôi, tôi leo lên giường anh nằm ườn vì mỏi người. 2 anh em thân thiết nên tôi cũng chẳng ý tứ mà nằm thoải mái. Tôi đang nằm nghe được tiếng ào ào, trời ơi, trận mưa như trút nước đang đổ ầm ầm trên mái nhà khiến tôi sợ chết khiếp. Định bụng nghĩ không biết là về kiểu gì thì anh lên tiếng:
Video đang HOT
- Nay Như ngủ lại với anh đi.
- Hả…- Tôi giật bắn mình trước câu nói đó.
- Trời mưa thế này không về được đâu, phòng em xa phòng anh mà.
- Công nhận xa thật, cũng đến 20km ấy anh nhỉ?
- Ừ, nên cứ ngủ đây đi, không phải lo, anh ngủ đất, em ngủ trên giường là được ấy gì?
- Nhất trí…
Anh em thân thiết xem phim cùng nhau (Ảnh minh họa)
Nhìn đồng hồ đã điểm 11 giờ, tôi díu mắt lại giục anh đi ngủ. Anh nhìn tôi rồi hỏi dè dặt:
- Em để anh ngủ dưới đất thật à?
- Vâng ạ.. – Tôi trả lời khi ngái ngủ.
- Thật hả, không có chăn, không có màn, em không thương anh trai à?
- Thôi anh ngủ cùng em trên giường cũng được – Tôi tặc lưỡi, nhìn vẻ mặt của anh mà không đành lòng.
Chúng tôi quay lưng về phía nhau ngủ. Có lẽ đọc đến đây mọi người sẽ nghĩ tôi là loại con gái dễ dãi nhưng khi ấy tôi không có suy nghĩ gì khác, chỉ vô tư anh em thân thiết với nhau như anh em ruột.
Thế nhưng, con người anh ta lại không đơn giản như thế. Khoảng 2h sáng tôi tỉnh dậy, thấy người man mát, tôi mới tá hỏa khi sờ lên bụng mình, chiếc áo sơ mi tôi mặc đã được cởi hết cúc từ lúc nào.
Đang cố gắng định hình chuyện gì xảy ra thì bỗng bàn tay anh trai kết nghĩa sờ soạng xuống dưới đùi tôi, anh vuốt ve qua lớp quần bò tôi mặc, tay bắt đầu lần đến phía trên, sờ vào giữa hai đùi tôi rồi vuốt vuốt. Nổi hết da gà lên vì hành động đó nhưng tôi vẫn chưa dám ho he gì. Vì tôi biết, anh mới chỉ sờ người tôi, nhưng nếu tôi có ý kiến gì có thể điều tồi tệ hơn sẽ xảy ra. Đang bận nghĩ cách nên làm gì, tôi nghe được tiếng kéo quần. Cứ tưởng quần mình đã bị kéo, hóa ra ông anh kết nghĩa đấy đang kéo khóa quần anh ta xuống rồi tôi nghe thấy cả tiếng thở gấp gáp.
Đến lúc này, tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi đành vờ ôm bụng rồi lăn lộn 1 hồi kêu la oai oái. Anh hoảng hồn bật điện hỏi xem tôi bị làm sao, tôi bảo có lẽ do ăn phải cái gì không hợp rồi. Từ đó cho đến sáng, tôi ngồi trong nhà vệ sinh.
Sáng hôm sau, anh dậy sớm, nấu cho tôi nồi cháo nóng. Nếu như trước đây tôi sẽ cảm động lắm còn giờ thì chỉ thấy nổi da gà vì sự quan tâm này của anh ta.
Tôi không biết phải đối sử ra sao với anh trai kết nghĩa. (Ảnh minh họa)
Vừa ăn sáng mà tâm trạng tôi vô cùng tồi tệ, chỉ vì ngây thơ tin anh trai kết nghĩa, một người khác giới mà chỉ một chút nữa thôi thì tôi có ân hận cũng đã không kịp vì sai lầm của mình rồi. Nhưng hành động coi như chưa có gì của anh càng khiến tôi cảm thấy khó xử khi không biết phải đối xử ra sao với anh những ngày tiếp theo.
Có lẽ chính tôi đến giờ vẫn không thể hiểu được sao mình có thể tin tưởng anh và dám ngủ cùng một chàng trai chưa vợ, một phòng chung như vậy nữa. Tôi tự trách mình quá vô tư và ngốc nghếch. Tôi không biết có nên nói chuyện này cho chị Hoài biết không vì tôi cũng thân với chị nữa. Tôi cũng không biết có nên coi như chưa có chuyện gì, coi như không biết về những gì anh đã làm và tiếp tục giữ mối quan hệ của tôi với anh nữa hay không.
Theo Một thế giới
Sai lầm khi đồng ý gặp tình cũ
Tôi nghĩ nên gặp một lần nghe em nói, song cuối cùng chúng tôi đã vượt qua ranh giới.
10 năm kể từ ngày chúng tôi xa nhau. Tôi gặp em vào năm đầu đại học, em hiền, ngây ngô với mái tóc xõa bờ vai cùng nụ cười hồn nhiên. Thời sinh viên nghèo nhưng thật hạnh phúc khi có em, sau những giờ học chúng tôi lại bên nhau đạp xe qua từng con phố, cùng dạo biển ngắm trăng lên, cùng lắng nghe tiếng sóng xô bờ, cùng nhau vượt qua những khó khăn của những năm đầu đại học. Hai đứa đều cố gắng xây dựng tương lai tươi đẹp.
Cái gì đến cũng đến, vào một ngày nọ, cái lạnh của mùa đông kèm cơn mưa phùn bay nhè nhẹ, chỉ còn một thời gian nữa chúng tôi ra trường, em đã nói lời chia tay, hụt hẫng, đau đớn, tôi suy sụp, lạc lối không biết phải đi về đâu, cũng chẳng hiểu lý do vìsao . Tôi tự giam mình trong căn phòng trọ với ngổn ngang những dấu hỏi, muốn tìm em để được nghe câu trả lời nhưng lòng tự trọng lại không cho phép bởi em đã nói "Đừng tìm gặp và làm phiền em, anh hãy để cho em học thi tốt nghiệp".
Tôi thật sự đau đớn nhưng không thể gục ngã, nén lại những cảm xúc để vùi đầu vào đống sách vở, cuối cùng cũng đến ngày cầm trên tay tấm bằng đại học, đi tìm việc. Tôi bươn chải làm đủ mọi công việc, cuộc sống rất khó khăn khi chưa thể tìm một công việc làm ổn định. Nhiều lần tôi muốn tìm em nhưng lại thôi, sợ khi gặp em rồi lại phải tìm cách quên. Từ những người bạn tôi biết em đã vào làm một cơ quan nhà nước, công việc rất tốt, ổn định. Tôi mừng cho em.
Ông trời cũng không phụ lòng người, sau một năm bươn chải, tôi được nhận vào thử việc tại một ngân hàng lớn. (Ảnh minh họa)
Ông trời cũng không phụ lòng người, sau một năm bươn chải, tôi được nhận vào thử việc tại một ngân hàng lớn. Ngày nhận việc cũng là ngày tôi biết tin em chuẩn bị lên xe hoa, tim tôi đau nhói, lòng trống rỗng. Thế là hết, tôi thật sự mất em mãi mãi, người em cưới là con của một ông lớn đã giúp em có công việc hiện tại, đó cũng chính là câu trả lời cho những dấu hỏi mà hơn một năm trời tôi luôn tìm kiếm.
Tôi cố gắng làm việc, cố quên em mãi mãi. Thời gian cứ thế trôi đi, sau khi đi làm được 4 năm tôi cưới vợ, cuộc sống ổn định cả về tinh thần lẫn kinh tế. Giờ tôi đã là trưởng phòng, cuộc sống bộn bề những lo toan cho công việc và gia đình đã làm hình bóng em trong tim tôi phai nhạt hẳn. Cách đây 2 tuần gặp lại em nơi tiệc cưới của một người bạn, chúng tôi chỉ nói chuyện bình thường, hỏi thăm nhau về công việc, cuộc sống, gia đình, sau vài ngày em lại gọi điện hẹn tôi đi uống cà phê.
Em tâm sự rất nhiều, nói sau khi chia tay đau khổ rất nhiều, hiện tại vẫn còn yêu tôi. Tôi không biết nói gì, chỉ nghe và im lặng. Thật lòng tôi cảm thấy nhói đau, dường như tình yêu dành cho em lại trỗi dậy nhưng tôi vẫn còn đủ lý trí để đứng lên và ra về.
Từ hôm đó em chủ động nhắn tin nói lời xin lỗi, muốn gặp dù tôi đã từ chối nhưng em tha thiết mong gặp. Tôi nghĩ nên gặp một lần nghe em nói, cuối cùng chúng tôi lại đối mặt nhau. Em khóc rất nhiều, tôi bị cám dỗ của con tim và cùng em vượt qua ranh giới ấy.
Giờ tôi thật sự hối hận, cảm thấy có lỗi rất nhiều với vợ con. Em luôn nhắn tin hoặc gọi điện, tôi không muốn gặp lại bởi gia đình đang rất hạnh phúc. Tôi phải làm gì để vượt qua khó khăn này, xin mọi người hãy cho lời khuyên. Chân thành cảm ơn tất cả.
Theo Ngôi sao
Em làm tan lạnh giá trong trái tim anh Em - tình yêu của anh, anh sẽ đợi em, đợi em đồng ý, chấp nhận tình cảm của anh. Em à! Người ta quen biết nhau cũng chỉ như con gió mùa hạ thổi qua giữa cái nắng nóng khó chịu. Anh cũng không biết phải làm sao, bắt đầu từ đâu nữa chỉ mong rằng đằng sau những dòng tâm sự...