Ngày sinh nhật tôi anh không một lời chúc, đến tối muộn mới về rồi quăng lên bàn xấp giấy khiến tim tôi loạn nhịp
Ban đầu tôi cứ tưởng bên trong chính là tờ giấy l.y hô.n mà anh đã ký sẵn, nhưng thật không ngờ bên trong lại là…
Tôi vốn là người hay suy nghĩ nhiều, thậm chí tự suy diễn mọi chuyện rồi làm mình buồn và lo lắng. Chỉ cần một hành động nhỏ vô ý của đối phương cũng làm tôi ăn ngủ không yên, tự hỏi tại sao họ lại hành xử với mình như vậy. Nhớ thời tôi và chồng còn là người yêu của nhau, lúc đó cả 2 đứa đều là sinh viên nhưng không ở gần vì trường chúng tôi cách nhau một quãng đường dài, chỉ cuối tuần hay ngày lễ tôi và anh mới gặp mặt và la cà đây đó.
Có lần nhắn tin cho anh từ sáng tới chiều không thấy trả lời, gọi điện cũng không bắt máy ruột gan tôi nóng bừng, trong đầu vẽ ra cảnh tượng anh đang bên cạnh một cô gái khác, nói chuyện đùa vui không ngớt, tôi biết hôm nay anh không có lớp học nào trên trường. Không thể ngồi yên được nữa, tôi bắt xe buýt lên chỗ trọ anh thì thấy cửa khóa, lòng tôi càng lo lắng hơn, có làm gì đi đâu thì cũng phải trả lời điện thoại để tôi biết chừng chứ, sao lại im lặng như vậy.
Đang loay hoay thì tôi thấy anh về, áo dính đầy má.u, tôi hốt hoảng:
- Anh bị sao vậy, sao không trả lời điện thoại của em?
- Thằng Sơn nó bị ta.i nạ.n nên anh vội đưa nó đi bệnh viện, ở với nó từ sáng tới giờ, điện thoại anh không mang theo còn để ở phòng.
- Rồi anh Sơn có bị làm sao không anh?
Video đang HOT
- Bị gãy chân và xây xước ngoài da, giờ tình hình ổn rồi em
Nghe đến đây tôi thấy mình cứ nhỏ nhen, ích kỷ thế nào, suy nghĩ tào lao quá nhiều rồi, thấy mình có lỗi với anh ghê. Sau đợt đó thì anh cũng biết người yêu mình hay lo lắng quá mức nên làm gì cũng đều nói với tôi một tiếng và cố gắng chu đáo hơn rất nhiều. Giờ 2 đứa đã về chung một nhà, chỉ là căn nhà cấp 4 ọp ẹp mà khi mất đi ba mẹ anh để lại. Vì còn ở những năm đầu sự nghiệp nên vợ chồng tôi lao vào làm việc điên cuồng, bận bịu là thế nhưng anh vẫn rất ân cần chăm sóc, yêu thương tôi như thuở nào.
Vậy mà dạo gần đây tôi thấy anh hay đi sớm về muộn, một ngày nói với tôi chẳng được mấy lời, cơm nước tôi chuẩn bị anh ăn được vài muỗng rồi thôi. Tôi nghĩ tình cảm anh dành cho mình đã thay đổi rồi, đỉnh điểm là hôm nay – ngày sinh nhật tôi, không có một tin nhắn chúc mừng, không hoa không quà dù chỉ là nhỏ bé. Đến tối anh về, bỏ lên bàn một sấp giấy tờ rồi nói tôi tự mở xem đi.
Giờ thì không cần mở tôi cũng biết trong đó là gì, còn gì khác ngoài tờ đơn l.y hô.n anh ký sẵn. Thời gian qua đã chứng minh suy nghĩ của tôi là sự thật, tôi rơi nước mắt chấp nhận buông xuôi hy vọng cuối cùng.
- Em bất ngờ không, quà sinh nhật năm nay anh tặng em đó.
Thật không thể tin được, trước mắt tôi là giấy chứng nhận sở hữu căn hộ chung cư và một số giấy tờ liên quan khác mà người đứng tên là tôi. Thấy tôi trợn tròn mắt anh nói tiếp:
- Xin lỗi vì thời gian qua không chăm sóc em chu đáo, anh biết em buồn và lo lắng nhiều nhưng dặn mình cố gắng giữ bí mật để dành tặng em món quà này. Tha lỗi cho anh và ngày mai mình cùng dọn về nhà mới nhé!
Tôi vỡ òa trong hạnh phúc, vừa khóc vừa đán.h vào ngực anh không ngừng, vừa giận vừa thương anh quá chừng quá đỗi. Tôi lại suy nghĩ nhiều rồi, một đêm ngỡ đau thương lại tràn ngập hạnh phúc, một cuộc sống mới sắp mở ra với tôi và người tôi yêu.
Được chồng tặng nhẫn kim cương giá trị khủng, vợ trẻ đang lâng lâng sung sướng thì 'điếng người với lời chúc đi kèm
Sáng hôm sau, chồng tôi ngủ dậy muộn nên vội vã đến công ty. Có lẽ vì không để ý nên anh đã đán.h rơi một hộp quà.
Tôi nghĩ đó là quà chồng mua để kỷ niệm ngày cưới, vì đằng nào chúng tôi cũng sắp đến ngày kỷ niệm. Tính tò mò nổi lên, tôi đã mở hộp quà ra.
Tôi buồn quá mọi người ạ. Lấy chồng 7 năm, lần đầu được tặng một món quà quý giá. Không ngờ cuối cùng lại đắng chát nhận ra mình cũng chỉ là người dư thừa.
Chồng tôi là giám đốc một công ty nội thất. Mặc dù có thu nhập cao, nhưng công việc của anh rất bận rộn, gần như cả tháng chẳng có ngày nào là ngày nghỉ. Tôi là phụ nữ nhưng cáng đáng hết việc nhà, đến cái bóng đèn bị hỏng, tôi cũng biết phải thay thế nào. Chưa kể mỗi lần gia đình có công việc, tôi cũng phải đứng ra gánh vác như trụ cột trong nhà.
Bình thường tính chồng tôi khô khan lắm. Anh chẳng bao giờ làm những điều lãng mạn. Thậm chí sinh nhật vợ và đồng nghiệp công ty trùng ngày, anh chỉ nhớ bạn ở công ty. Còn tôi thì đợi cả tối chẳng thấy chồng chúc dù chỉ một lời.
Thi thoảng tôi có giận hờn trách cứ, chồng cũng ậm ờ cho qua. Vậy mà hôm vừa rồi, sau chuyến công tác trở về, chồng tôi lại có thái độ khác hẳn trước đây. Anh chủ động nấu cơm cho cả nhà, còn nói từ nay sẽ quan tâm tôi hơn.
Bình thường tính chồng tôi khô khan lắm. Anh chẳng bao giờ làm những điều lãng mạn. Ảnh minh họa: Internet
Sáng hôm sau, chồng tôi ngủ dậy muộn nên vội vã đến công ty. Có lẽ vì không để ý nên anh đã đán.h rơi một hộp quà.
Tôi nghĩ đó là quà chồng mua để kỷ niệm ngày cưới, vì đằng nào chúng tôi cũng sắp đến ngày kỷ niệm. Tính tò mò nổi lên, tôi đã mở hộp quà ra.
Bên trong có một tấm thiệp và hộp nhẫn. Chiếc nhẫn ấy vừa khít tay tôi, đã vậy còn đính viên kim cương, trên tag ghi giá hơn 100 triệu. Tôi lâng lâng vui sướng rồi mở thiệp ra đọc. Không ngờ ngay dòng đầu tiên đã chao đảo. Chồng tôi gọi người ấy là Lan (tên của tôi là My). Anh còn nói sắp tới ngày kỷ niệm họ yêu nhau 3 tháng.
Đau lòng quá mọi người ạ, chẳng gì đau khổ hơn việc biết chồng ngoạ.i tìn.h. Sau một hồi vật vã, tôi gấp tấm thiệp rồi cất nhẫn vào hộp, xem như chưa biết gì. Buổi tối về nhà, chồng tôi lùng sục một hồi, thấy chiếc hộp rơi dưới chân giường, có lẽ anh cảm thấy nhẹ nhõm lắm. Còn tôi cứ đắn đo mãi, tôi nên nhắm mắt cho qua rồi từ từ kéo chồng về hay làm to chuyện này đây?
5 tháng sau khi bố tôi mất, mẹ kế ôm lấy bức ảnh thờ trong ngày sinh nhật rồi nói một câu khiến chị em tôi đau thắt lòng Mẹ kế khóc một lúc mới bình tĩnh lại được. Bà chỉ ăn qua loa vài miếng cơm rồi nói mệt để chị em tôi về sớm. Bố tôi mất vì bạo bệnh được mấy tháng rồi. Ngày bố mất, người đa.u đớ.n nhất có lẽ là mẹ kế của chúng tôi. Gọi là mẹ kế nhưng với chị em tôi, bà là...