Ngày sinh con, chồng kì kèo không chịu thanh toán viện phí
Cho tới lúc này, đứa con gái nhỏ của em mới chào được chỉ được 10 ngày thôi các mẹ ạ. Nhưng 10 ngày qua là 10 ngày em ở cữ trong nước mắt.
ảnh minh họa
Người thân trong gia đình đến chơi ai cũng hỏi về chồng em, rồi họ xì xào về ngày em đi đẻ khiến em chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ ngượng với người chồng nhẫn tâm của mình.
Vợ chồng em yêu nhau tha thiết đến tận 7 năm mới làm đám cưới. Lý do chúng em yêu nhau lâu như vậy vì anh ra trường đi làm chưa ổn định. Anh làm thủy thủ tàu viễn dương nên quanh năm suốt tháng đi biền biệt với những chuyến đi xa. Nhiều lần em đã muốn dừng lại nhưng tình cảm của em dành cho anh quá lớn nên em không làm được.
Ngày 2 đứa cưới nhau, em cứ nghĩ mình là người hạnh phúc nhất khi lấy được người mình yêu và lấy được người yêu mình. Vậy mà đúng hơn 9 tháng sau ngày cưới, vào sát ngày dự sinh của em thì hai đứa làm đơn ly dị. Lý do vợ chồng em l.y hô.n chỉ vì anh ấy đi xa nên có nhân tình bên ngoài mà em không biết. Hơn nữa, lúc em mang thai, chồng em không hề quan tâm đếm xỉa đến em. Anh không coi đứa con trong bụng em là con của anh ta.
Video đang HOT
Sát ngày dự sinh 2 ngày, chồng chìa đơn l.y hô.n và em cũng ký ngay lập tức. Tuy nhiên, anh bắt em ra khỏi nhà tay trắng mà không chia cho 1 em chút tài sản nào. Mặc dù 9 tháng qua, em cũng đi làm và anh ta cũng đi làm. Lương của em cũng nào có eo xèo. Lương em tuy kém của anh ta nhưng cũng được chục triệu/tháng.
Vì người chồng như vậy, vì thương bố mẹ mình nên lúc vào viện sinh, em một mực ép anh phải trả tiề.n thanh toán viện phí khi em sinh đẻ. Vì đẻ thường nên số tiề.n em nằm viện gần 2 ngày chẳng đáng gì. Bồi dưỡng bác sĩ thì em cũng chỉ bồi dưỡng 1 triệu đồng. Tổng cộng tiề.n viện phí khi sinh đẻ của em chỉ hết khoảng hơn 2 triệu. Vậy mà ép thế nào anh ta cũng nhất định không chịu trả khoản tiề.n này.
Thấy anh ta vừa mới ký đơn l.y hô.n được 2 ngày đã phủi tay luôn, bố mẹ em đau lòng lắm. Họ biết bộ mặt con rể khốn nạn là vậy song không khỏi xuống tinh thần. Sinh con mới được vài ngày thì con đã bị viêm phổi cấp, em lại phải tức tốc cho vào viện. Biết anh ta đang nghỉ phép. em cũng thông báo với chồng cũ con vào viện mà anh ta cạn tàu ráo máng tới độ không thèm vào thăm con.
Quá bực bội với chồng cũ, em ra sức bắt anh ta trả tiề.n con nằm viện đợt này. Nhưng ban đầu anh ta khăng khăng nhất định không trả với lý do chưa đến tháng lấy lương nên không có tiề.n. Em phải nói mãi, anh ta mới kì kèo từng xu từng hào tiề.n viện phí cho con.
Anh ta bảo rằng, con nằm viện có 3 ngày mà thuố.c thang kiểu gì đắt đỏ thế, những tận 3 triệu. Rồi trả một nửa số tiề.n ấy tức là anh ta chỉ phải trả 1,5 triệu. Nhưng 1,5 triệu này phải trừ cả tiề.n anh ta gửi một hộp sữa bột xuống cho con lúc mới sinh nên chỉ còn 1,2 triệu.
Ngày con ốm nhập viện vì viêm phổi, chồng kì kèo từng đồng viện phí (Ảnh minh họa)
Thật sự, em chẳng ngờ, trước đây khi yêu anh ta rộng rãi là vậy mà khi ký đơn l.y hô.n rồi, anh ta lại kỳ kèo với em từng đồng khi chăm sóc chính con của anh ta. Phần anh ta đã thế, phần bố mẹ anh ta em cũng buồn luôn. Trước khi còn làm dâu, em cũng đối đãi với bố mẹ chồng rất tốt. Nhưng khi em l.y hô.n rồi, em cũng chẳng là cái gì trong mắt họ. Thấy em kỳ kèo với chồng từng đồng, mẹ chồng còn thân chinh sang nhà em chử.i rủa con dâu và thông gia.
Mới 10 ngày ở cữ thôi mà không khí trong nhà em lúc nào cũng căng thẳng. Bố mẹ em vì thương con nên vẫn phải chăm con chăm cháu rồi nhưng họ cũng chẳng hài lòng, liên tục trách em mù quáng lấy người chồng vớ vẩn vào rồi rước khổ vào thân. Còn chồng cũ của em thì vô tâm như vậy nên cũng chẳng hi vọng thời gian tới anh ta có ý thức chăm lo con cái thế nào.
Em buồn quá cả nhà ơi. Nhiều lúc thấy cảnh vợ chồng người ta hạnh phúc như vậy mà em buồn tủi quá. Con mới đỏ hỏn mà em đã ký đơn l.y hô.n rồi. Người thân nhà em sang chơi với 2 mẹ con còn cứ bảo em dại dột. Sao con vừa chào đời đã ký đơn vội vàng để con em mới chào đời đã không có bố. Liệu em làm như thế có đúng không mọi người ơi?
Theo VNE
Đơn giản thôi mà...
"Lớn đầu rồi mà chuyện gì cũng chạy về méc mẹ là sao? Hãy tập giải quyết chuyện của mình vì mẹ chẳng sống đời để mà lo lắng mãi cho con...". Câu nói của ba nửa như trách móc nửa như khuyên răn khiến em bỗng thấy buồn. Mẹ đang bệnh, thế mà em cứ mang chuyện giận hờn của tụi mình ra khóc kể...
Mà nghĩ cho kỹ thì có chuyện gì đâu! Vợ chồng cãi nhau chỉ vì anh thích ăn cá kho, còn em thì thích chiên giòn. Mâm cơm dọn lên, nói qua, nói lại riết rồi quy thành quan điểm, nhận thức, thế là giận hờn, bỏ cơm, chạy về nhà mẹ. Những lần trước, mẹ nghe rồi tỉ tê khuyên giải. Em biết mình đúng chỗ nào, sai chỗ nào, phải hóa giải ra sao... Cứ như vậy mà em không chịu lớn lên cùng với cuộc hôn nhân của mình.
Lấy chồng 2 năm nhưng chưa bao giờ em có cảm giác mình là một bà chủ trong gia đình. Thậm chí, em chẳng nghĩ đến chuyện phải sinh con vì sợ phải bầu bì, mang nặng đẻ đau rồi xấu xí. Em nghĩ lấy chồng cũng giống như ăn cơm, uống nước. Nghĩa là đến một độ tuổ.i nào đó thì phải lấy chồng. Chính vì vậy mà em không hình dung được những vấn đề phức tạp của hôn nhân khi hai con người phải sống cùng nhau, phải ngày ngày chứng kiến và chấp nhận những sự khác biệt.
Đôi lúc em tự hỏi tại sao khi yêu nhau, em chẳng nhận ra anh có những tật xấu rất khó chấp nhận? Còn anh cũng không thấy em có những điều khó ưa đến đáng ghét? Chúng mình chẳng kịp nhìn thấy rõ nhau thì đã đòi cưới xin, chồng vợ. Phải chi được làm lại từ đầu, em sẽ chờ thêm vài năm nữa để mình thật sự trưởng thành, thật sự sẵn sàng cho một cuộc sống "độc lập, tự do"...
Nói gì thì nói, từ giây phút này, em sẽ "tự giải quyết" những vấn đề giữa chúng ta, sẽ bắt đầu suy nghĩ "từ chính tổ ấm" của mình. Đơn giản thôi mà, từ nay, trên mâm cơm sẽ có cả cá kho và cá chiên giòn. Thế là ổn chứ gì, phải không chồng?
Theo VNE
Có cái gọi là "cung cô độc", "tướng ế chồng"? Trước đây tôi không tin vào tướng số nhưng nay thì đã nhìn nhận lại từ kinh nghiệm của chính bản thân. Năm nay tôi đã ngoài bốn mươi, ngoại hình khá, nếu không nói là cũng khá xinh đẹp. Thế nhưng đến giờ tôi vẫn "phòng không chiếc bóng". Tết vừa rồi, tôi đi xem bói, thầy phán rằng, tôi cao số,...