Ngày rước dâu, vợ của tôi được nhà vợ cho gần 30 cây vàng
Hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Trong lễ rước dâu vợ giàu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Tuy là đàn ông nhưng tôi cũng từng đọc rất nhiều bài tâm sự về lấy chồng giàu, lấy chồng nghèo trên mục này rồi. Nhưng tôi rất ít khi thấy có người chồng nào kể về chuyện lấy vợ nhà giàu, lấy được vợ giàu có. Có lẽ do lấy vợ giàu nên đàn ông phải chịu lép vế nhiều nên không dám tâm sự lên đây chăng? Dường như tôi cũng đang bắt đầu lâm vào tình cảnh đó đây các bạn ạ.
Nhà vợ cho tận…30 cây vàng.
Cách đây 5 năm, tuy đã 28 tuổi nhưng khi ấy tôi vẫn còn là một trưởng phòng kinh doanh quèn của một công ty nhỏ. Thu nhập của tôi khi ấy vẫn phập phù theo các hợp đồng ký được. Nhưng trung bình thì tôi cũng chỉ được 15 triệu/tháng.
Ngày ấy, tôi gặp em trong một lần đến công ty em ký hợp đồng. Khi ấy em là trợ lý giám đốc của bố em. Nhìn em xinh xắn nhưng vẫn rất giản dị khiến tôi thấy ngưỡng mộ vô cùng. Cách nói chuyện của em cũng rất từ tốn, cởi mở nữa. Tuy đã chết trong lòng ít nhiều vì em quá quyến rũ nhưng tôi vẫn cố thể hiện bình thường. Cũng may, chắc ấn tượng với vẻ điềm đạm, chín chắn của tôi mà em cũng thích tôi ra mặt.
Sau buổi gặp gỡ ấy, em chủ động tấn công tôi bằng những tin nhắn hỏi thăm. Chúng tôi cứ trò chuyện với nhau và nói chuyện tâm đầu ý hợp. Nhà em có điều kiện nhưng em luôn ăn mặc giản dị, không khoe mẽ phô trương mỗi lúc 2 đứa hẹn hò. Bởi thế tôi càng ngưỡng mộ em hơn.
Sau bao đắn đo về hoàn cảnh gia đình trái ngược nhau, cũng đến ngày tôi chính thức ngỏ lời với em. Em rất hạnh phúc khi thấy tôi tự tin đến với tình yêu của mình. Bố mẹ vợ cũng vun vào cho 2 đứa vì họ tôn trọng sự lựa chọn của con gái. Và 2 đứa cứ yêu nhau như thế được hơn 1 năm thì em giục làm đám cưới. Em bảo em chủ động giục vì tuổi của em cũng đã 27 rồi, tôi thì đã 29. Bởi thế em muốn yên bề gia thất và sớm được làm mẹ.
Video đang HOT
Tôi thì lừng chừng chưa muốn kết hôn sớm. Phần vì tôi muốn thêm 2-3 năm phát triển sự nghiệp để có của ăn của để, để em về làm dâu nhà tôi đỡ cực khổ hơn. Nhưng em và bố mẹ em cứ gạt đi bảo, kinh tế không quan trọng, quan trọng là tình cảm của hai đứa dành cho nhau. Em cũng nói rất tin tưởng ở tôi sẽ không bao giờ để em khổ cực.
Trước mong ước của em và gia đình em, đám cưới của chúng tôi cũng được tổ chức. Ngày cưới, dù nhà gái rất giàu, song bố mẹ em vẫn tế nhị tổ chức đơn giản cho không quá khập khiễng với nhà thông gia. Nhưng lễ rước dâu của tôi vẫn làm nhiều người choáng váng và xì xào.
Bởi trong lễ rước dâu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Chính bởi của hồi môn nhà vợ cho vợ tôi quá nhiều mà khiến tôi và bố mẹ bên nhà thấy ngại quá. Trong khi nhà tôi, mẹ tôi chẳng có gì cho con dâu mới ngoài tặng một chiếc dây chuyền trị giá 10 triệu. Vì thế, khi lên trao cho con dâu sợi dây chuyền này, nhiều người bên nhà em bàn tán ra vào. Quan khách thì bảo tôi là người đàn ông may mắn nhất trên đời, lấy được vợ đẹp, vợ giàu có. Những lời này khiến tôi bắt đầu cảm thấy kém tự tin trước mặt vợ và nhà vợ.
Thậm chí, sau đám cưới chúng tôi chỉ 1 tháng, bố mẹ vợ còn sang nhà thông gia chơi và cho vợ tôi một căn nhà 110m2 tại một phố nọ ở Hà Nội. Bố mẹ vợ bảo, vợ chồng tôi có thể sắp xếp chuyển tới đó mà ở luôn. Ông cũng nói sẽ cho tôi ít vốn để tôi mở công ty riêng và làm ăn. Ông nói, ông làm tất cả điều này vì ông muốn con gái ông sống một cuộc sống đủ đầy như ở nhà mà không phải chịu thiếu thốn. Ông cũng bảo, ông coi tôi như con trai của ông nên mới vậy. Điều này, khiến bố mẹ tôi càng ngại với thông gia hơn.
Tối hôm qua, đúng sau 2 tháng vợ chồng tôi kết hôn, bố mẹ vợ gọi vợ chồng tôi lên nói chuyện. Ông bà nói về việc, vợ chồng tôi nên chuyển hẳn về bên nhà vợ ở hẳn vì em trai vợ đang đi du học vài năm không có nhà. Cái nhà ông bà cho kia vợ chồng tôi có thể cho thuê lại. Khi nào con cái lớn thì về đó ở.
Tôi nói là không thể về nhà vợ ở được do bố mẹ tôi đã già, với lại nhà tôi cũng rộng và neo người nên không thể sang bố vợ ở được. Bố mẹ vợ tôi lại nói, nếu không qua nhà vợ ở được thì ngày nào cũng phải chạy hơn 20 cây số đưa đón vợ tôi về nhà chơi (nhà tôi và nhà vợ cách nhau 23km). Bởi họ rất yêu quý con gái mình, nhớ con, muốn nhìn thấy con và chăm sóc con mỗi ngày.
Tôi và vợ đều chưng hửng trước lời đề nghị của bố mẹ vợ. Tôi vẫn khất lần bảo bố mẹ vợ cần phải suy nghĩ rồi sẽ trả lời. Còn vợ tôi thì cứ bảo bố mẹ sao làm như vậy được, là con gái phải theo chồng, ở bên nhà chồng chứ. Nhưng vừa nói vậy, bố mẹ vợ đã mắng con gái. Họ bảo không hỏi ý kiến của cô ấy mà hỏi ý kiến tôi.
Thật sự từ tối qua đến giờ về nhà, tôi cứ cân nhắc suy nghĩ về những lời bố mẹ vợ nói mà thấy khó nghĩ quá. Tôi hiểu bố mẹ vợ giàu có nên chỉ cần quan tâm đến tình cảm. Song bắt tôi ngày nào cũng đưa vợ về nhà như vậy sao tôi có thể làm được. Tôi còn bao nhiêu việc cần phải làm. Vợ tôi cũng cần có thời gian hòa đồng vào nhà tôi chứ.
Có phải bố mẹ vợ giàu có đang muốn làm khó tôi không? Có phải lấy vợ giàu nên luôn phải chiều và lép vế theo nhà vợ không? Các bạn cho tôi 1 lời khuyên thực lòng để tôi còn liệu đường cư xử cho phải phép với bố mẹ vợ với.
Theo Afamily
Vố lừa nhớ đời của cả gia đình nhà vợ
Khấp khởi mừng vui vì cứ ngỡ tìm được vợ ngoan hiền cho cuộc đời mình. Nào ngờ... Một bí mật được che đậy kỹ càng cùng sự trợ giúp đắc lực của cả gia đình vợ khiến tôi tự mãn nguyện với cuộc sống hôn nhân mấy năm trời.
Cứ mãi như thế này thì tôi vẫn không thể quên được vố lừa nhớ đời của cả gia đình vợ với mình?
Là trai Hà Nội, học hành đỗ đạt, có địa vị xã hội và 1 gia đình khá giả ai cũng nghĩ người tôi chọn làm vợ sẽ phải hoàn hảo lắm. Nhưng thực tế tôi lại không nặng nề vấn đề đó, với tôi chỉ cần người đó làm tôi thấy yêu là được.
30 tuổi tôi tìm thấy đối tượng của mình và lập tức tiếp cận. Vợ tôi hồi đó làm thiết kế của 1 cơ sở thời trang ở gần công ty tôi. Một lần qua đó đặt đồ, tôi bị ấn tượng bởi giọng nói nhẹ nhàng, truyền cảm, ánh mắt biết nói và nụ cười thật xinh của cô ấy. Tôi cảm giác như mình như bị "tiếng sét ái tình" đánh trúng.
Nàng kém tôi 2 tuổi, quê gốc Hải Dương, học Mỹ Thuật Công Nghiệp ra và đang đứng vững bằng nghề thiết kế cho một cơ sở thời trang có tiếng ở Hà Nội.
Qua vài lần nói chuyện và hẹn hò, tôi thấy chúng tôi hợp nhau đến lạ lùng từ sở thích, cách nói chuyện cho đến quan điểm sống. Chỉ ít lâu sau, tôi ngỏ lời và nàng đã không ngần ngại mà đồng ý. Yêu nhau khoảng 6 tháng, chúng tôi đưa nhau về ra mắt 2 bên gia đình và tất cả đều muốn chúng tôi sớm tổ chức đám cưới. Vừa thuận theo ý phụ huynh, vừa là do bản thân chúng tôi cũng muốn vậy nên một đám cưới nhanh chóng được diễn ra trong sự chúc phúc mừng vui của 2 bên gia đình.
Nhưng trong bữa cơm ấy có 1 thành viên lạ - 1 bé trai chừng 5 tuổi, mặt mũi khôi ngô. (Ảnh minh họa)
Sau đúng 1 năm lấy vợ, tôi được lên chức bố. Giờ con gái tôi đã hơn 2 tuổi, cuộc sống vẫn luôn vui vẻ, thuận hòa như vốn có. Chưa khi nào tôi hết tự hào về một người vợ chu đáo, đảm đang và sống rất tình cảm của mình. Nếu được như vậy mãi thì đời tôi chẳng có điều gì phải tiếc nuối. Nhưng đời có đâu như là mơ...
Đợt nghỉ lễ 30/4 vừa rồi, kế hoạch là vợ chồng tôi sẽ cho con về thăm gia đình vợ nhưng do bận việc đột xuất tôi không cùng về được. Sáng đó, gọi xe cho 2 mẹ con xong, tôi quay lại giải quyết công việc. Đến khoảng 4h chiều công việc đã hòm hòm, tôi lại quyết định về quê vợ. Về tới nhà, lúc đó cả nhà đang ăn tối quây quần vui vẻ. Nhưng trong bữa cơm ấy có 1 thành viên lạ - 1 bé trai chừng 5 tuổi, mặt mũi khôi ngô. Tôi cũng chỉ nghĩ 1 đứa cháu nào đó đằng gia đình vợ thôi chứ chẳng thể nghĩ được...
Tiến lại gần thì tôi nghe rõ mồn một thằng bé gọi vợ tôi là mẹ: "Mẹ bón cho con đi, từ ngày mẹ đẻ em, mẹ không về với con, không bón cho con ăn gì cả!". Tôi có chút hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bước vào nhà trong sự ngỡ ngàng của bố mẹ vợ và sự lung túng khó hiểu của vợ. Chỉ có con gái tôi thấy bố là mừng vui, chạy lại còn lại tất cả dường như không muốn tôi xuất hiện trong bữa cơm ngày hôm ấy. Thậm chí, thằng bé vừa rồi còn vui vẻ ăn uống vui vẻ giờ đã rúm ró nép vào lòng vợ tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt sợ hãi! Khi tôi nhìn chăm chăm đứa trẻ thì nó có phần sợ hơn nên níu chặt lấy tay vợ tôi rồi vừa gọi "mẹ... mẹ..." vừa mếu máo.
Tất cả sự thật như được phơi bày trước mắt, chẳng còn gì có thể giấu giếm được nữa. Tôi không nén được căm giận đã lên tiếng chất vấn cô ấy: "Chuyện gì thế này? Nói ngay cho anh biết chuyện gì thế hả?" Hờn hờn tủi tủi, vợ tôi bỏ chạy lên phòng khóc nức nở và thú nhận mọi chuyện với tôi: "Em xin lỗi vì đã giấu anh, em đã có con rồi mới cưới anh. Em định kể toàn bộ quá khứ nhưng lại sợ anh và gia đình không chấp nhận em nữa, nên em mới phải như thế này!". Tôi còn biết nói gì trước những lời của vợ. Trái tim tôi lúc ấy như vỡ vụn vì cái bí mật động trời này.
Từ khi biết chuyện đó đến nay đã được gần 4 tháng nhưng chưa ngày nào là tôi được thoải mái tư tưởng, chưa phút nào ngừng suy nghĩ về hướng giải quyết hợp tình hợp lý cho hoàn cảnh gia đình tôi. Nếu chia tay thì không nỡ vì tôi vẫn rất yêu vợ và không muốn con phải sống cảnh thiếu thốn tình cảm. Còn nếu không cứ mãi như thế này thì tôi vẫn không thể quên được vố lừa nhớ đời của cả gia đình vợ với mình?
Tôi mới nghĩ ra được 1 phương án để tụi trẻ bớt thiệt thòi: Đón con riêng của cô ấy về chăm sóc, như thế liệu bố mẹ tôi có đồng ý không? Lòng tôi giờ rối như tơ vò chưa biết phải làm sao nữa.
Theo Afamily
Đêm trước ngày rước dâu, bố vợ đặt vào tay tôi món quà đáng sợ "Bố đã sắp xếp cho cô ta làm việc ở tỉnh khác, việc nhàn, lương cao. Coi như ngủ với con 1 đêm, cô ta đã đổi đời. Thế nên đừng bao giờ gặp lại nữa." Tôi chết trân trước món quà đáng sợ của bố vợ (ảnh minh họa) Nếu Lọ Lem được kể lại với phiên bản đàn ông thì hẳn...