Ngày người yêu đưa về nhà ra mắt, tôi như chết trân tại chỗ vì…
Tôi từng tuyên bố, tôi không hối hận gì khi bươn chải kiếm sống và vượt qua được giai đoạn khó khăn của gia đình mà không phải bỏ học. Nhưng giờ đây, biết chắc rằng tương lai tươi sáng của mình sẽ bị những tháng ngày đó hủy hoại, tôi không thể không hận mình.
Tôi như chết đứng khi thấy bố T. chính là người đàn ông từng bảo bọc cho tôi ngày xưa. (Ảnh minh họa)
Ngày tôi nhận giấy báo nhập học cũng là lúc ba tôi được các bác sĩ phát hiện là ông mang trong người căn bệnh thần kinh ngoại biên kinh niên, hàng tháng phải đều đặn uống thuốc, thăm khám bác sĩ ở thành phố ít nhất 1 lần. Với cửa hàng tạp hóa đang làm ăn ổn định, mẹ tôi vẫn đủ sức lo cho ba nhưng riêng chi phí học hành của tôi là quá đắt đỏ so với gia đình tôi lúc ấy. Không chịu đầu hàng, tôi một mực xin mẹ tiền học phí và chi phí sinh hoạt cho tháng đầu tiên rồi khăn gói lên thành phố học đại học.
Suốt học kì đầu tiên, tôi phải chật vật tìm việc làm thêm, cố gắng kiềm tiền đủ để trả tiền nhà và đảm bảo cho mình một cuộc sống giản tiện nhất. Hình như chưa có việc gì trong thành phố này dành cho sinh viên mà tôi chưa làm: phát tờ rơi, phục vụ quán, bán hàng, dạy kèm… Dù vất vả và thiếu thốn nhưng tôi hài lòng với chọn lựa của mình, lúc nào cũng giữ niềm tin mãnh liệt vào tương lai rằng ngay khi tốt nghiệp, ra trường, tôi sẽ xin được việc làm, kiếm được nhiều tiền và sống một cuộc sống khác.
Nhưng trước khi đạt được điều đó, tôi phải đối mặt với những khó khăn vừa ập tới: trường học của chúng tôi chuyển từ ngoại thành vào trung tâm thành phố. Đồng nghĩa với việc các khoản chi phí của tôi sẽ tăng cao thêm nữa. Đang lúc hoang mang, tôi gặp N., một người chị cùng quê học trên tôi 2 khóa. N. rủ rê tôi đi làm phục vụ tại một quán karaoke khá lớn, nơi N. có thâm niên làm hơn 2 năm.
Đứng trước những lời ngon ngọt của N., lại được chủ quán cam kết công việc không “ghê gớm, đen tối” như những gì người ta vẫn đồn thổi, lương lại cao (đủ để trả tiền nhà và sống thoải mái hơn), tôi nhận lời vào làm.
Nếu tôi thật sự biết yên phận sống cuộc sống được ưu ái ấy thì đã khác. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Quả thật, thời gian đầu, công việc của tôi không có gì đặc biệt ngoài việc đón khách, hướng dẫn nhận phòng, phục vụ nước uống, thức ăn vặt cho họ. Tôi còn được phép thay đổi giờ làm việc mỗi ngày để phù hợp với thời khóa biểu học tập nên đối với tôi, đây không khác gì một công việc trong mơ.
Sau 3 tháng an nhàn, tôi gần như lột xác thành một cô gái xinh xắn, múp míp đến mức chính N. cũng có lúc không kìm được phải thốt lên lời khen. Đó là thời điểm quán tu bổ thêm gần 5 phòng vip dành cho “khách đặc biệt”. Tôi đương nhiên được ưu ái cất nhắc để chuyển từ phục vụ phòng thường sang phòng cao cấp với mức lương cũng tăng lên gần gấp rưỡi. Tôi háo hức với sự thăng tiến của mình, hạnh phúc nghĩ đến việc dành dụm thêm ít tiền để gửi về cho cha mẹ mà không nghĩ được đến những hệ lụy khác.
Khách của chúng tôi ở những phòng đặc biệt này cũng có những yêu cầu đặc biệt hơn. Ban đầu, tôi cực lực phản ứng với việc khách chèo kéo nhân viên, bắt chúng tôi phải ngồi lại bên cạnh họ trong phòng, bưng bia, rót nước… Thế nhưng, số tiền boa hậu hĩnh nhận được sau đó đã khiến tôi mềm lòng. Thống kê sau 2 tuần chuyển về phục vụ ở phòng vip, số tiền boa tôi nhận được thậm chí đã nhiều hơn cả tiền lương cả tháng của tôi. Cùng với sự cổ vũ nhiệt tình của N., của chủ quán và của… tiền, tôi chính thức chôn chân mình vào công việc không mấy sáng sủa ấy.
Đến lúc này trong tôi vẫn không có bất cứ suy nghĩ hối hận nào. Thậm chí, tôi trở thành cáo già trong việc lấy lòng một người đàn ông đứng tuổi để ông ấy bảo bọc cho mình. Thế là từ ấy, tôi có người trả tiền thuê nhà, thỉnh thoảng nhận được nhiều quà đắt tiền mỗi khi ông ấy đi công tác xa về. Điều lạ lùng là ông ấy chưa từng đòi hỏi tôi phải phục vụ bất cứ nhu cầu nào khác của ông ngoài việc ở bên cạnh ông mỗi khi ông đến quán.
Nếu tôi thật sự biết yên phận sống cuộc sống được ưu ái ấy thì đã khác. Không hiểu tại sao tôi bị lòng hiếu thắng khuất phục nên không ít lần tôi chủ động chào mời ông gần gũi với mình. May mắn cho tôi là ông đủ chững chạc để từ chối tôi một cách khéo léo. Ông bộc bạch sở dĩ ông đến đây chỉ vì nhu cầu công việc nên ông cần có tôi để không bị những cô gái táo bạo khác tấn công. Ông nhìn thấy ở tôi sự tử tế, thông minh hiếm thấy ở những người phục vụ quán thông thường. Trong lần gặp nhau cuối cùng, ông thẳng thắn khuyên tôi nên quay trở về con đường học hành, đừng ở lại nơi này nữa.
Trả giá
Tôi nghe lời người bạn lớn tuổi ấy của mình, từ bỏ công việc tại quán karaoke trước khi thi tốt nghiệp 2 tháng. Rồi tôi cũng cầm được tấm bằng đại học trên tay, xin được một công việc nhẹ nhàng, đúng với những gì tôi đã học.
Tôi gặp và yêu T.. Đó là mối tình đầu tiên rất đẹp và yên ổn. T. sống đơn giản, yêu và muốn cưới tôi thật lòng. Tưởng như cuộc sống đã trải hoa hồng trước mắt tôi nhưng ngay trong ngày ra mắt gia đình T., tôi như chết đứng khi thấy bố T. chính là người đàn ông từng bảo bọc cho tôi ngày xưa. Chính ông cũng bất ngờ đến mức sững sờ khiến T. và mẹ anh phải ngạc nhiên.
Sau 1 tuần sống trong sợ hãi, tôi dũng cảm đến gặp ông và cho ông biết suy nghĩ, tình cảm tôi dành cho T. đều là thật, mong ông cho tôi có cơ hội được hạnh phúc. Dù rất khó khăn, ông cũng hứa sẽ không vì chuyện cũ mà phá hoại hạnh phúc hiện tại của tôi.
Chưa kịp mừng vui, tôi gần như sống dở chết dở khi N. tìm gặp và cho biết cô ta đã biết rõ hoàn cảnh éo le tôi đang trải qua. N. đề nghị tôi từ bỏ tình cảm với T., tạo cơ hội để cô ta tiếp cận và chiếm lấy T. Nếu không, N. sẽ công bố mối quan hệ ngày xưa giữa tôi và bố T. cho anh và mẹ anh biết. Thậm chí, N. sẽ cho bố T. biết chuyện tôi đã từng lên kế hoạch quyến rũ ông thế nào (tôi có kể cho N. nghe) để hủy hoại niềm tin bố T. dành cho tôi.
Giờ đây tôi phải làm gì? Trao hạnh phúc của mình cho người con gái ghê gớm ấy hay bảo vệ tình yêu của mình đến cùng trong khi N. có mọi thứ vũ khí có thể hủy hoại tôi trước cả gia đình T.?
Theo blogtamsu
Tôi nghĩ sẽ chỉ ngoại tình nốt lần này thôi
Nhưng hễ tôi muốn dừng lại mối tình vụng trộm này thì anh lại bám riết lấy tôi, quyết không buông tha.
Ngoại tình là điều không thể chấp nhận, cho dù đó là vợ hay chồng. Dẫu biết điều đó, nhưng con gái cũng có những phút giây yếu lòng, có những lúc sai lầm mà ngã vào vòng tay một người đàn ông khác.
Hơn 1 năm trước không biết đã bao nhiêu lần tôi tự nhủ với bản thân "phải dừng lại, hãy níu lấy hạnh phúc gia đình... chỉ ngoại tình nốt lần này thôi". Nhưng đã trót sa chân vào vũng lầy thì có muốn rút ra cũng không dễ dàng.
Hơn một năm trước chồng tôi nhận lịch về Điện Biên công tác 1 năm, dù rất yêu chồng, thương chồng, không muốn rời xa chồng nửa bước nhưng vì công việc nên vợ chồng tôi đành phải sống cảnh chông đây, vợ đó.
Hai vợ chồng sống cách xa nhau đến "nửa vòng trái đất" nên để có thể gặp nhau là chuyện khó khăn, hơn thế chồng tôi lại công tác trong quân đội nên thời gian rảnh rỗi hầu như không có. Chúng tôi chỉ có thể liên lạc qua điện thoại.
Tôi đã trót sa chân vào vũng lầy thì có muốn rút ra cũng không dễ dàng (Ảnh minh họa)
Một người con gái 24 tuổi, lấy chồng được nửa năm phải xa cách chồng "ngàn vạn dặm" khiến tôi rơi vào trạng thái khủng hoảng. Tôi đã lo lắng rất nhiều vì vốn dĩ mẹ chồng không thích tôi, bố chồng lại đau ốm thường xuyên. Mọi công việc đểu dồn lên 2 vai tôi.
Đêm nào tôi cũng ôm gối khóc, phần vì tủi phận, phần vì thương nhớ chồng. Nhiều đêm tôi tưởng tượng được ôm chồng, được chồng vỗ về, âu yếm. Nhưng nửa đêm tỉnh giấc tất cả chỉ là mơ. Chính lúc đó, suy nghĩ ngoại tình nảy ra trong đầu tôi.
Tôi chủ động tìm đến người yêu cũ, anh ấy vẫn thế, vẫn luôn ân cần, nhẹ nhàng quan tâm, an ủi tôi. Lúc đầu tôi đến với anh chỉ mong nhận được sự an ủi, chỉ mong tìm được một chút hơi ấm. Tôi dựa vào anh, khóc như thể chưa bao giờ được khóc. Và đêm đó chúng tôi đến với nhau, cho dù đây không phải là lần đầu tôi trao mình cho anh. Nhưng kể từ khi chia tay nhau chưa bao giờ tôi có ý định phản bội chồng mình, vì chồng tôi là một ngời tốt. Còn anh, người yêu cũ của tôi chỉ là quá khứ. Vậy mà chỉ xa chồng chưa được nửa năm tôi đã vội tìm về quá khứ ấy.
Nửa năm đó dường như sự cô đơn, trống trải đã khiến tôi tự lừa dối bản thân mình, coi tình cũ là chồng, dâng hiến cho anh tất cả. Đó là nửa năm tôi vùi đầu mình vào tấm lưng anh, là nửa năm tôi quên mất chồng tôi là ai.
Sau mỗi đêm như vậy tôi lại bất giác khóc, nước mắt dàn dụa, tôi biết mình đã sai, biết rằng ở nới xa đó nếu anh biết được vợ anh đêm đêm vẫn vuốt ve người đàn ông khác thì chắc chắn anh sẽ hận tôi.
Nhưng hễ tôi muốn dừng lại mối tình vụng trộm, dừng lại những cám dỗ về thể xác thì anh - tình cũ của tôi lại bám riết lấy tôi, anh quyết không buông tha cho tôi. Anh nói "Chúng ta sẽ như vậy cho đến ngày chồng em về, anh sẽ không làm khó em. Nhưng hiện tại thì không, anh không thể để em đi. Chính em đã chủ động tìm đến anh, em phải chịu trách nhiệm với hành động đó...".
Giờ đây chỉ còn 1 tuần nữa chồng tôi sẽ về, tôi không biết liệu tình cũ có làm đúng như lời hữa, sẽ buông tha cho tôi, để tôi tìm về với gia đình mình. Và liệu rằng những gì tôi đã làm sau lưng chồng có giấu được anh suốt đời.
Nếu một ngày nào đó anh biết được bí mật tày đình vợ anh đã ngoại tình thì cuộc sống của tôi sẽ ra sao. Tôi ân hận, giá như tất cả chỉ là cơn ác mộng.
Theo 24h
Con đường Hotgirl "chấm hết" sa chân vào ma túy đá Từ một cô gái xinh đẹp, hiền lành, Trần Thị Nha Trang (SN 1990, ngụ tại xã Hành Dũng, huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi) từng bước sa chân vào ma túy đá. Cô gái xinh đẹp và phòng trọ khả nghi Đầu năm 2015, một cô gái xinh đẹp đến dãy nhà trọ của bà T trên đường Võ Thị Sáu, phường...