Ngay ngày tân gia, chồng tôi đột ngột yêu cầu ly hôn
Thấy thái độ nghiêm túc của chồng, tôi biết anh ấy không nói dối. Có lẽ đó cũng là lý do khiến chồng tôi lạnh nhạt với vợ.
Ảnh minh họa
Cách đây 3 năm, vợ chồng tôi mâu thuẫn vì nhiều lý do khác nhau. Tiền bạc, mâu thuẫn giữa tôi với anh chồng, việc ở chung ở riêng… Hồi đó, chồng tôi từng đề cập chuyện ly hôn, giải thoát cho nhau nhưng tôi không đồng ý. Tôi còn thách thức chồng, bảo anh có gan thì xây cho mẹ con tôi một căn nhà riêng thật to, khi đó, tôi sẵn sàng ký đơn ly hôn. Tôi mạnh miệng như vậy cũng có lý do. Kinh tế gia đình tôi không tốt, thậm chí còn thiếu hụt vì lương vợ chồng đều thấp. Tôi nghĩ chuyện xây nhà là không thể nào và chỉ muốn dùng lý do đó để chồng không thể ly hôn.
Thời gian sau đó, chồng tôi thay đổi hẳn. Anh ấy không còn nhắc đến chuyện ly hôn nữa mà còn chủ động xin việc ở công ty khác có mức lương cao hơn. Tôi vì còn yêu chồng nên hạn chế tối đa mâu thuẫn với anh chồng, chỉ mong được sống bình yên. Cuộc sống cứ nhẹ nhàng, bình lặng trôi qua nên tôi cũng không còn nhớ đến lời thách thức của mình trước đây.
8 tháng trước, chồng tôi nói muốn xây nhà mới. Tôi vui vẻ đồng ý ngay, còn rút hết tiền tiết kiệm. Chồng tôi cũng vay ngân hàng, bạn bè được 400 triệu. Với tổng số tiền hơn 1 tỷ, chúng tôi xây căn nhà rộng rãi to đẹp ở quê. Cứ ngỡ cuộc sống của mình sẽ hạnh phúc, êm ấm hơn khi chuyển ra ngoài ở riêng, tôi không ngờ lại một lần nữa bị đảo lộn ghê gớm chỉ vì lời thách thức lúc trước.
Video đang HOT
Ngày tân gia, sau khi tiệc tùng tan, khách về hết, tôi đang đếm tiền mừng thì chồng lạnh lùng bảo muốn ly hôn. Tôi ngơ ngác nhìn chồng, còn cho rằng anh ấy đang nói đùa. Nhưng chồng tôi rành rọt nhắc lại chuyện 3 năm trước và nói thẳng đã không còn tình cảm với tôi từ lâu rồi. Lẽ ra, anh ấy đã kiên quyết ly hôn nhưng vì muốn xây cho mẹ con tôi căn nhà riêng, cũng là của hồi môn cho con gái nhỏ nên anh ấy cố gắng sống chung với tôi thêm một thời gian. Giờ nhà đã xây xong, anh ấy sẽ để lại tất cả cho mẹ con tôi, chỉ cần được ly hôn và tự do.
Thấy thái độ nghiêm túc của chồng, tôi biết anh ấy không nói dối. Có lẽ đó cũng là lý do khiến chồng tôi lạnh nhạt chuyện chăn gối với vợ bấy lâu nay, dù chúng tôi không còn tranh cãi, mâu thuẫn thường xuyên nữa. Tôi nói anh nên cho cả hai thời gian để suy nghĩ kĩ lại vì ly hôn không phải là chuyện đùa. Anh ấy bảo cho tôi 1 tháng để suy nghĩ. Tôi rối bời lắm, không ngờ chồng mình lại kiên định như vậy. Hay anh có điều gì khó nói nên mới đòi ly dị vợ? Tôi có nên kể chuyện cho gia đình hai bên nghe để họ khuyên can chồng mình không?
Em chồng vay 400 triệu rồi im bặt, 4 năm sau cô ấy 'chơi lớn' khiến tôi ái ngại
Mấy lần tôi muốn đòi tiền em gái chồng nhưng chồng tôi đều gạt đi.
Vợ chồng tôi là công chức nên thu nhập hằng tháng không lấy gì làm cao. Cũng may nhà ngoại tôi có điều kiện nên ngay sau khi cưới bố mẹ cho 1 tỷ để chúng tôi mua nhà ra ở riêng.
Có tiền nên tôi quyết định mua căn chung cư rộng hơn 100 mét ngay trung tâm thành phố để đi làm cho tiện. Vì thế ngoài số tiền bố mẹ cho, chúng tôi vẫn phải vay thêm ngân hàng và mỗi tháng trả góp 15 triệu đồng.
Năm ngoái, cả hai vợ chồng tôi đều quyết tâm trả nợ sớm hơn dự kiến nên vất vả nhận công việc bên ngoài về nhà làm thêm. Cuối cùng chúng tôi trả xong nợ và bắt đầu có dư, tôi bàn với chồng nếu công việc thuận lợi thì sang năm sẽ tiếp tục cố gắng mua xe ô tô đi cho thuận tiện.
Em gái chồng biết chuyện chúng tôi sắp mua xe nên ngỏ ý muốn mượn số tiền tiết kiệm của chúng tôi để làm ăn. Cô ấy vốn nghỉ học sớm để đi làm vì nhà lúc đó gia đình nhà chồng tôi cũng không có điều kiện mà cô ấy cũng không thích học.
Mấy năm nay công việc kinh doanh của cô ấy không có gì khởi sắc. Chồng tôi đặc biệt rất thương em, luôn muốn giúp đỡ nhưng nhiều lần e ngại tôi nên không dám cho vay nhiều.
Ảnh minh họa
Lần này, chồng tôi nói rằng chúng tôi đã dư giả hơn nên cần giúp cô em út còn khó khăn. Tất nhiên, tôi không đồng ý cho mượn hết số tiền đang có vì đó là tiền mồ hôi nước mắt của hai vợ chồng. Hơn nữa, tôi không hợp gì em chồng và bản thân cũng có kế hoạch mua ô tô và đầu tư bất động sản.
Tôi lo chuyện cho em chồng vay hết thì khi cần tiền làm sao xoay kịp. Thế nhưng, chồng tôi nhất quyết muốn cho em gái vay tiền. Anh còn đứng ra cam đoan là khi tôi cần tiền nếu em gái không trả được thì anh sẽ đứng ra lo liệu. Vậy là dù không muốn nhưng tôi vẫn phải ngọt nhạt cho em chồng vay tiền.
Bốn năm đã trôi qua, em chồng không đả động gì đến số tiền đã vay. Nếu tính ra tôi gửi ngân hàng tiết kiệm cũng được kha khá tiền nhưng mỗi khi nhắc đến chồng tôi lại cau có nói tôi so đo, tính toán với ruột thịt nên tôi đành làm ngơ để giữ hòa khí vợ chồng.
Dịp nghỉ lễ, em chồng có gọi điện là dẫn bạn trai về ra mắt rồi chuẩn bị cưới. Tôi định bụng lần này sẽ gặp riêng cô ấy để hỏi số tiền chứ làm sao có chuyện vay tiền rồi im bặt như vậy, nếu cô ấy khó khăn thì phải nói một tiếng chứ.
Bất ngờ sau bữa cơm đoàn viên, khi có sự chứng kiến của bố mẹ chồng, cô ấy mang sổ đỏ một miếng đất ngay ngoại thành ra và trao vào tay tôi.
Cô ấy nói 4 năm trước cô ấy vay chúng tôi 400 triệu để làm ăn, giờ công việc kinh doanh rất ổn, nhờ số tiền chúng tôi cho vay cô ấy mở thêm chi nhánh và thu về lợi nhuận tốt. Nghĩ chị dâu thiệt thòi nên cô ấy đưa miếng đất 2,1 tỷ này coi như trả cho vợ chồng tôi cả gốc và lãi số tiền khi xưa.
Tôi từ chối nhận vì số tiền cho em chồng vay quá nhỏ so với giá trị miếng đất thì cô ấy cầm tay tôi và bảo: "Giờ em cũng khá hơn rồi, nếu không có anh chị giúp đỡ lúc khó khăn thì em cũng không có ngày hôm nay nên đã là ruột thịt thì chị đừng suy nghĩ giá trị lớn hay nhỏ, cứ nhận cho em vui".
Thực sự, khi cầm sổ đỏ em chồng đưa tôi thấy mình đúng là nhỏ nhen quá, lâu nay tôi chỉ sợ cô ấy làm ăn thất bát không trả tiền cho tôi, ai ngờ cô ấy lại "chơi lớn" thế này làm tôi cũng ái ngại.
Bố mẹ quyết liệt ngăn cản khi biết tôi định bỏ việc về quê chồng Mẹ khóc khi biết tôi có ý định về quê với chồng. Còn bố không cho tôi đi đâu hết, bắt ở lại quê ngoại sống và làm việc. Ảnh minh họa Vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm, có 1 con gái nhỏ. Trong khi công việc của tôi lương cao và ổn định thì chồng tôi lại mất việc nửa...