Ngày nào con gái cũng được bố cho 100 ngàn ăn sáng mà hôm nay bố chỉ đưa 50 ngàn
“Bố nói dối, bố mà cho con 50 ngàn nữa con sẽ nghỉ học, bỏ nhà đi bụi cho bố biết. Bố cứ keo kiệt với con đi, rồi bố sẽ hối hận cả đời đấy.”
Mất mẹ từ nhỏ nên Linh được bố chiều lắm. Sáng nào nó cũng được bố cho 100 ngàn ăn sáng sang chảnh dù mới học lớp 5. Có tiề.n, nên bữa sáng của Linh lúc nào cũng đầy đủ từ sữa, đồ ăn đắt tiề.n cho tới những món đồ ăn vặt linh tinh. Nhà bố con Linh không giàu có gì, nhưng bé Linh muốn gì bố cũng đều đáp ứng cho hết.
Thương con, đưa con 100 ngàn tự đi ăn sáng là thế, thế nhưng hôm nào bố cũng đòi đưa đi đón về cô con gái bằng được. Không muốn bạn bè chê cười, lớn rồi cứ bám đuôi bố mãi, Linh gắt gỏng không muốn bố đưa đi học đòi mua xe đạp riêng và rồi bố cũng đồng ý, tậu cho Linh 1 chiếc xe đạp mới toanh.
Ngày nào cũng được chiều, cho 100 ngàn ăn sáng quen rồi, sáng nay bố móc túi đưa cho có 50 ngàn lại còn toàn tiề.n lẻ Linh tỏ vẻ khó chịu gắt lên.
- 50 ngàn thì sao đủ con ăn sáng. Bố không thương con chứ gì, chỉ có mẹ là thương con thôi vậy mà mẹ lại mất rồi. Mẹ ơi, bố chẳng thương con gì cả.
- Không phải thế đâu con gái. Hôm nay con tiêu tạm 50 ngàn nhé, bố hôm qua cho người ta vay hết tiề.n rồi. Tối bố đòi về, mai bố bù cho con được không? Vì con mất mẹ nên bố muốn bù đắp, muốn những gì tốt nhất cho con mà.
- Bố nói dối, bố mà cho con 50 ngàn nữa con sẽ nghỉ học, bỏ nhà đi bụi cho bố biết. Bố cứ keo kiệt với con đi, rồi bố sẽ hối hận cả đời đấy.
- Con gái…
50 ngàn thì sao đủ con ăn sáng (ảnh minh họa)
Bực mình vì nói mãi bố cũng không đưa thêm đồng nào, Linh lấy xe đi học ngay mà ấm ức, ghét bố vô cùng. Muốn cho bố biết mình không nói đùa, thay vì chịu ngồi yên học hành tử tế thì học hết tiết thứ 3 thì Linh lại theo đứa bạn vượt tường trốn ra ngoài quán nét chơi. Đây là lần đầu tiên cô bùng học, Linh chẳng thấy sợ hãi gì cả. Nó muốn bố phải đến khóc lóc, xin lỗi rồi ấn tiề.n và.o tay nó thay vì đưa được 50 ngàn như thế này. Thế nhưng lúc đi qua bãi rác sau trường thấy bố đang lúi húi bới đống rác đầy ruồi bọ bâu vào Linh khựng người lại bật khóc nức nở.
Bố nó bảo, bố đi làm văn phòng, nhàn hạ lương cao lắm cơ mà. Sao bố lại đi bới rác, lượm những thứ người ta vứt đi để bán lấy tiề.n thế này. Đang nhặt bố ngẩng đầu lên thì chế.t sững thấy con gái đứng phía sau, anh vội vứt bao chai lọ rồi lau tay thật sạch vào chiếc áo bẩn của mình mà run rẩy nói với con.
Video đang HOT
- Bố… bố đang đi dọn dẹp, bảo vệ môi trường ấy mà. Giờ này con đang trên lớp, sao lại ở đây thế này?
- Bố… bố là đồ nói dối. Thực ra bố thất nghiệp, bao lâu nay bố vẫn đi nhặt rác kiếm sống đúng không? Sao bố phải nói dối con như thế, con ghét bố.
Bé Linh bật khóc khi thấy bố làm việc này (ảnh minh họa)
- Con gái, bố xin lỗi. Vì bố bất tài, không cho con cuộc sống sung túc như người ta. Không nơi nào chịu nhận bố nên bố đành phải đi làm công việc này kiế.m tiề.n nuôi con. Con đừng giận bố nhá, bố sẽ cố gắng kiếm 1 công việc văn phòng làm để con không phải xấu hổ với các bạn.
- Bố kham khổ kiếm từng đồng 1 thế này, bố lấy tiề.n đâu ra cho con mỗi ngày, mua cho con cái này cái nọ?
- Bố lo được mà con gái. Chỉ cần con không giận bố là được rồi. Bố xin lỗi con.
- Để con giúp bố nhặt rác nhá, con và bố cùng làm sẽ kiếm được nhiều tiề.n hơn. Con sẽ nghỉ học làm cùng bố.
- Không được, con quay về lớp học ngay. Có chế.t bố cũng không cho con nghỉ học, bố đã hứa với mẹ con phải nuôi dạy con tử tế. Con mà nghỉ học thì hãy đợi bố chế.t.
Ôm lấy bố, lau đi những giọt mồ hôi trên mặt bố bé Linh bật khóc nức nở và hối hận vô cùng vì những hành động hỗn láo, không phải với bố của mình từ trước đến nay. Lâu nay, Linh chỉ biết ăn học và tiêu tiề.n hoang phí mà bố đã phải cật lực kiếm được. Vì để dành tiề.n lo cho Linh, bố đã phải làm việc cả đêm lẫn ngày, chỉ dám ăn cơm trắng còn với Linh bố luôn cho cô 1 bữa ăn đầy đủ cá thịt, vậy mà nó không hề hay biết. Chưa bao giờ nó thấy thương bố như lúc này, bố thật vĩ đại, nó yêu và tự hào về bố thay vì xấu hổ và tức giận vì có 1 ông bố lượm rác.
Tiếc 50 ngàn vào nhà nghỉ, tôi lôi người yêu ra bờ sông vắng người để 'tâm sự'
Đến bờ sông đang lúc nói chuyện một chút, tôi bắt đầu đòi hỏi. Dù người yêu cũng có phản kháng...
Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra. Chắc chắn không ai có thể tin được rằng vẫn còn tồn tại những chuyện hi hữu đến như thế. Dĩ nhiên chuyện của tôi và bạn gái sẽ là chuyện hi hữu trên đời. Chỉ vì một phút ham hố dại dột khiến bản thân mình phải hối hận cả đời.
Tôi có cô người yêu cũng đã được gần 3 năm rồi. Bên nhau bằng đó lâu cũng đã khá hiểu tính cách của nhau và hi vọng có một ngày không xa sẽ có một đám cưới ngọt ngào. Tất cả đều nằm trong dự định của cả hai. Nhưng chỉ vì một phút nông nổi, tiếc có 50 ngàn vào nhà nghỉ đã khiến tôi phải hối hận cả một đời.
Chẳng là hôm đó cả hai đi chơi về cũng muộn rồi. Trời thì đã tối, mọi người đã tắt đèn đi ngủ. Tôi ham muốn khi em đặt lên môi mình một nụ hôn dài. Đã thế lại còn là khoảng thời gian đầu tháng, chưa nhận lương nên cũng khá kẹt tiề.n. Bí quá, tiếc 50 ngàn tiề.n và.o nhà nghỉ tôi lôi cô người yêu mình ra bờ sông vắng ngay cạnh đó để "tâm sự".
Đến bờ sông đang lúc nói chuyện một chút, tôi bắt đầu đòi hỏi. Dù người yêu cũng có phản kháng:
- Không được đâu, anh định làm ở đây luôn đấy à?
- Anh, nhưng mà anh thèm...
- Kệ, ở đây là không được đâu nhỡ ai thấy thì sao?
- Anh cũng kệ đấy, nhanh thôi mà không ai thấy đâu.
(Ảnh minh họa)
Mặc kệ lời nói của bạn gái, tôi đã bỏ qua tất cả đề đè xem xuống rồi hôn hít lên cơ thể của em. Dĩ nhiên sức khỏe thì em sao có thể khỏe như tôi để mà chống cự được. Vậy là trong cái lúc đó tôi lập tức bắt đầu thì thầm vào tai em những lời mật ngọt rồi là.m chuyệ.n đ.ó ngay trên bờ sông vắng.
Tôi không thể nào ngờ được rằng đúng lúc cao trào nhất thì em hét lên 1 tiếng rồi hoảng hốt:
- Anh ơi, dừng lại đi có cái gai đâ.m vào em rồi.
- Gai gì, để anh gỡ ra cho.
- Không phải, là cái kim tiêm.
- Sao, kim tiêm sao?
- Em mà bị lây nhiễm HIV thì sao hả anh, chẳng may là kim tiêm của bọn nghiện thì sao hả anh? Em sợ lắm.
- Đừng lo lắng quá, anh đưa em đến viện.
Trên đường đến viện bạn gái nấc lên thành tiếng. Còn bản thân tôi thì tự trách bản thân mình. Ham hố lúc nào không đúng lúc lại ham ngay cái lúc bạn gái đang bị như thế. Giờ thì biết làm sao được khi mà đưa bạn gái vào viện trong tình trạng đó.
Thấy bạn gái cứ khóc nấc lên mà tôi lo lắng khôn nguôi. Giờ phải đợi lấy má.u của cả hai để xét nghiệm xem có nguy cơ bị phơi nhiễm HIV hay bệnh gì không. Đến tận giờ phút này tôi mới hiểu người ta nói khôn ba năm dại 1 giờ là thế này.
Có thông minh có cẩn thận đến mấy chỉ vì 1 phút bất cẩn thôi cũng đã đủ khiến mình tự hủy hoại cuộc đời của mình rồi. Rồi mọi thứ sẽ ra sao đây, khi mà bạn gái và chính tôi đều có nguy cơ bị mắc bệnh xã hội.
Chỉ vì tiếc 50 ngàn đi nhà nghỉ, tôi lôi người yêu ra bờ sông vắng là.m chuyệ.n đ.ó nào ngờ còn chưa xong chuyện đã phải dắt díu nhau vào viện rồi ôm hận cả đời. Ngồi nhìn chỉ cầu mong mình và người yêu đều không bị sao. Chứ nếu bị làm sao chắc cả đời này tôi cũng không thể nào nhận được tha thứ từ cô ấy và gia đình cô ấy. Sau này, tự bản thân tôi hứa sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra nữa.
Đây chẳng phải chuyện vui hay đáng tự hào gì cả. Nhưng tôi muốn kể lại cho tất cả mọi người nghe để biết đường mà tránh. Đừng để ai phải rơi vào tình trạng của tôi như thời điểm hiện tại. Nếu có yêu đương thì hãy rủ nhau đến nơi nào an toàn ấy. Đừng có lôi người yêu mình đến những nơi không an toàn để phải hối hận cả một đời.
Nắng Mai/Theo thể thao xã hội
Nhà chồng co.i thườn.g vì tôi xuất thân từ quê nghèo Mẹ chồng nói, số tôi sướng, vừa về làm dâu đã có nhà riêng để ở, không phải làm dâu ngày nào... Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo, bố mẹ tôi đều làm công chức, nhưng thu nhập cũng chỉ đủ để nuôi hai con ăn học. Dưới tôi, còn có một em trai nữa, đang học đại học. Ra trường...