Ngày mẹ mất, ai cũng khóc đỏ cả mắt, chỉ có mình cô con gái út là nín thinh
Đến tang nhà ai nhưng chưa có nhà nào có cảnh tượng lạ lùng như gia đình này. Đám tang mẹ mất, trong khi anh chị em thì khóc lóc vật vã nấc lên nấc xuống tưởng chừng sắp ngất thì cô con gái út.
Đứng sâu trong góc nhà mắt chẳng nhỏ lấy một giọt, cứ đứng nhìn trân trân về một hướng.
Nhà cô đông anh chị em, cô là con gái út trong nhà, anh chị đều là những người học cao và thành đạt trên thành phố. Cô từ nhỏ đã nhỏ người, ốm yếu, bệnh tật triền miên nên không thể đi học như bạn bè đồng trang lứa.
Bố mẹ thấy cô như vậy cũng chẳng ép con đi học làm gì cho cực khổ, cô cứ như vậy lớn lên bên cạnh phũng dưỡng bố mẹ. Anh chị cô càng lớn, ai cũng muốn lên thành phố học hành rồi định cư tại đấy không về.
Căn nhà rộng ngày nào càng ngày càng trở nên trống trải và thiếu thốn, chỉ còn lại cô và 2 ông bà. Nhiều lần bố mẹ giục cô đi lấy chồng nhưng cô đều gạt đi nói không muốn lấy, bố mẹ già rồi, anh chị thì ở trên thành phố hết cả, giờ cô đi lấy chồng thì ai ở bên cạnh chăm sóc hai người bây giờ.
Mẹ ốm nặng một thời gian dài, cô gọi điện cho anh chị biết bao nhiêu cuộc nhưng chẳng khi nào gặp được ai cả. Mọi người mỗi tháng chỉ gửi về nào là thuốc bổ, rồi nhân sâm các thể loại nhưng chẳng thấy bóng dáng một người nào.
Bố mẹ cô suốt ngày buồn bã nhắc đến anh chị lớn nhưng cô cũng đã cố hết sức rồi, khuyên nhủ hết nhẽ nhưng mọi người lúc nào cũng lấy công việc ra làm cái cớ để tránh phải về nhà.
- Thế anh chị có định về thăm bố mẹ không? Em gọi bao nhiêu cuộc rồi sao mọi người chẳng nghe lấy một lần. Bố mẹ giờ già yếu lắm rồi, em không muốn cứ phải khiến mọi người khó xử đâu nhưng bố mẹ nhắc anh chị nhiều lắm. Mẹ giờ cứ ho suốt, em lo lắm. Anh chị về mau đi.
- Anh chị đã bảo bận rồi mà em không hiểu sao? Em có phải đi kiếm tiền về nuôi gia đình đâu mà em hiểu được đồng tiền nó khó kiếm như thế nào. Bố mẹ già rồi, ốm đau một chút cũng là chuyện bình thường thôi. Có gì báo lại sau nhé.
Video đang HOT
Rồi mẹ cũng qua đời, cô gọi điện báo tin này cho anh chị thì mới thấy họ cuống quýt lên nhưng không phải là thương mẹ mà là để gọi điện cho bạn bè, cơ quan đến phúng viếng rồi thuê đồ tang lễ… Nhìn cảnh ai cũng tất bật chuẩn bị cho đám tang hoành tráng mà cô chẳng cảm thấy cần vội vàng gì, cứ ngồi bên cạnh xác mẹ lạnh ngắt mà ngắm bà một lúc lâu, chẳng thiết tha làm chuyện gì.
(ảnh minh họa)
Một khung cảnh trái ngược xảy ra ở đám tang nhà bà, trong khi mấy anh chị lớn thì khóc lóc vật vã, lăn lê bò ra nền đất thì cô con gái út mặt lạnh tanh đứng đó, chẳng nói chẳng rằng, cứ nhìn trân trân về một hướng, chẳng màng đến ai. Thấy mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, anh chị cô vội quay sang nói nhỏ trách mắng em: “Mau khóc đi, mọi người đang nhìn kia kìa. Mẹ nuôi em bao năm sao giờ em lòng dạ sắt đá thế, chẳng nhỏ lấy một giọt nước mắt cho bà như thế mà được à”
Nghe thấy mọi người mắng mình, cô vẫn chẳng buồn nói gì, lúc này bố từ trong buồng bước ra, chứng kiến ngay từ đầu mọi chuyện bèn nói lớn:
- Việc gì nó phải khóc, nó chăm sóc bà ấy suốt bao nhiêu năm. Nước mắt rơi cũng quá đủ rồi, khi mẹ chúng mày còn sống thì chẳng bao giờ thấy chúng mày chăm sóc vậy mà khi chết sao khóc to thế.
- Chúng mày không thấy xấu hổ với bà ấy sao, toàn những giọt nước mắt cá sấu chỉ để mua vui cho thiên hạ, chúng mày giả nhân giả nghĩa ở đây để được cái gì chứ. Mẹ chúng mày mất cứ ngóng mãi các con về mà có được đâu. Giờ thì chúng mày ở đây khóc lóc “sao mẹ không đợi chúng con về sao?”. Bà ấy không đợi nổi đâu.
- Em gái mày lòng dạ sắt đá cái gì, nó bỏ biết bao mối nhân duyên chỉ để ở lại chăm sóc 2 cái thân già này, lúc đó chúng mày ở đâu. Chúng mày câm hết mồm lại cho tao, đứa nào khóc nữa cút hết ra khỏi nhà. Tao không muốn nhìn chúng mày giả dối trước bài vị của bà ấy đâu.
Lời bố tôi vừa dứt thì cô mới bật khóc nức nở, tiếng khóc của cô nghe đau đớn và đắng nghẹn khiến bầu không khí tang thương trở lại trong nháy mắt nhưng lúc này anh chị cô chẳng còn ai dám nhỏ ra một giọt nước mắt nào. Họ xấu hổ cúi gằm mặt xuống đất chẳng nói nổi lời nào.
Mộc Miên/ Theo Thể thao và Xã hội
Thật ra, con gái yêu thực dụng hay đàn ông đều giả dối?
Không phải đàn ông tốt bị tuyệt chủng hay không còn nữa. Các bạn nữ cứ than thở, trách móc nhưng thử xem lại lối sống và cách yêu đi.
Chiều nay đi làm về, nó ghé quán cà phê quen thuộc tìm cho mình một chỗ ngồi có thể nhìn ra được bên ngoài, vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngắm dòng người qua lại. Những lúc như thế này nó thấy thảnh thơi và thoải mái hơn rất nhiều. Nó mở máy tính và lướt Facebook như một thói quen đã có từ lâu. Cũng chẳng để làm gì, nó cứ vào Facebook như vậy. Có lẽ nó cũng muốn xem cuộc sống trên thế giới Facebook như thế nào. Nó chợt nhận ra một điều trên bảng tin của nó, chẳng phải riêng gì Facebook mà cả Zalo, đàn ông thật là xấu xa.
Phải chăng họ đều là những kẻ lừa tình và sở khanh? Trên tường Facebook và Zalo của nó ngập tràn những status yêu, ghét, oán trách, giận hờn đàn ông. Đại loại như "Nỗi đau em giấu anh thấu được bao nhiêu", "Từ giờ không còn tin tưởng vào đàn ông nữa", "Anh cứ cười đi...", "Đàn ông tất cả đều như nhau" hay "Mất niềm tin vào đàn ông"...
Có lẽ nào lại là như vậy? Nó là đứa con trai đã trải qua hai mối tình và tan vỡ nhưng lỗi đâu phải do nó. Người nó yêu thương buông tay vì thân phận nó nghèo hèn. Cuộc sống của nó là những tháng ngày đi thuê trọ. Rõ ràng không phải do nó phụ bạc. Phải chăng cả cái thế giới này chỉ còn mình nó là đàn ông tử tế, khi yêu không toan tính thực dụng? Không phải.
Nó trầm ngâm suy nghĩ. Tự dưng nó lại muốn đặt câu hỏi về vấn đề này. Vì sao vậy? Thế giới này chẳng riêng gì mình nó. Những người bạn của nó cũng đàng hoàng tử tế mà.
Các bạn gái cứ kêu gào than thở đàn ông tốt bây giờ hiếm lắm. Tuyệt chủng mất rồi... Thực ra, nó vẫn ngồi đây mà. Biết bao người đàn ông khác vẫn hiện diện trong cái cuộc sống ngày. Họ vẫn đang muốn được yêu thương, được quan tâm ai đó và được ai đó quan tâm cơ mà.
Nó chợt nhận ra rằng không phải đàn ông tốt bị tuyệt chủng hết rồi hay đàn ông tốt không còn xuất hiện trên trong cái xã hội này. Nó thấy các bạn nữ cứ than thở, trách móc, nhưng thử xem lại lối sống và cách yêu của các bạn đi.
Một bộ phận, không phải tất cả các bạn, cứ thích yêu mấy anh chàng đẹp trai, có xe này xe kia, các bạn mải mê chạy theo những phù du trong cuộc sống... Tiêu chí chọn bạn trai của các bạn là "không giàu cũng phải đẹp trai". Xưa kia trai gái đến với nhau yêu thương nhau bằng những tình cảm, cảm xúc thật sự trong lòng. Từ quý mến, tôn trọng mà đến với nhau. "Miếng trầu nên nghĩa phu thê" rồi "Lấy nhau từ thủa tay không"... Còn bây giờ tình yêu hình như không có điểm bắt đầu mà chỉ có điểm kết thúc. Cái kết thúc đó là những đau khổ, những oán hận do chính mình tạo ra.
Nói không có điểm bắt đầu là vì các bạn đâu có những rung cảm từ con tim, từ khối óc. Nhìn thấy một anh chàng đẹp trai đi xe đẹp, ăn mặc bảnh bao là các bạn mải mê chạy theo. Mà những anh chàng đó thì chẳng cần nói ra các bạn cũng hiểu được phần nào. Dùng cái mã của mình để đi cưa cẩm, yêu đương. Các anh chàng đó có rất nhiều cô gái khác như các bạn chạy theo thì tội gì các anh chàng không yêu nhanh, sống thoáng. Họ yêu bạn nhanh chóng để còn kịp yêu những cô gái khác đang chạy theo họ mà.
Trong suy nghĩ của các anh chàng đó không có chỗ cho từ yêu thương. Trái ngược lại với những anh chàng bảnh bao đó là các người đàn ông hiền lành tử tế. Họ khoác lên người bộ quần áo bình thường. Họ cắt mái tóc bình thường, không xanh không đỏ cũng không vuốt keo, tạo kiểu. Họ đi một chiếc xe với suy nghĩ chỉ là phương tiện để đi lại. Họ dùng chiếc điện thoại bình thường với những chức năng cần có để sử dụng. Thế nhưng khi bạn ốm đau hay có chuyện gì buồn, họ không ngần ngại đến bên bạn xem tình trạng sức khỏe của bạn thế nào, có ai mua thuốc, mua đồ ăn cho bạn chưa...
Vậy đấy, có thể có nhiều tiền nhưng họ không đến bar đến sàn... Nơi họ lui tới là những quán cà phê, những điểm đến không ồn ào xô bồ... Cái nhìn đầu tiên của các bạn dành cho họ là "anh hai lúa", "là không phong cách, là nhìn quê quê... Bạn nghĩ rằng đi bên họ bạn sẽ không "sang chảnh", sẽ không ra oai, không sĩ diện được với bạn bè. Những người đàn ông đó được các bạn gắn cho cái mác là anh trai tốt, anh trai kết nghĩa và bạn thân... Rồi các bạn lại mải mê kiếm tìm.
Yêu thương, nếu nghĩ tới tình cảm và cảm xúc rung động từ con tim, sẽ khác. Đừng chạy theo và ham hố cái mã sang chảnh, chỉ để người khác coi thường mà thôi, rồi nhận lại cái kết thúc trong oán hận.
Mải mê với dòng suy nghĩ, nó không biết ly cà phê đã lạnh từ khi nào. Nó nhìn ra đường, trong dòng người vội vã ấy, nó bất chợt nhận ra một hình ảnh quen. Mái tóc đó, chiếc xe SH nhập khẩu đắt tiền đó, phong cách ăn mặc đó... đích thị là cậu ấm con nhà bên cạnh nơi nó sống. Trên xe là một cô gái đang ôm chặt cậu ấm tình tứ.
Nó thở dài, chợt nghĩ cuối tuần này sẽ lại có thêm một người con gái treo status hận đàn ông lên Facebook nữa rồi.
Theo VNE
Chỉ còn sống được 6 tuần, tâm thư của người mẹ ung thư chạm đến trái tim hàng vạn người Năm 2013, Heather McManamy, một người mẹ trẻ 36 tuổi, ở Wisconsin bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú giai đoạn hai. Thật là một sự kiện kinh hoàng đối với Heather. Nó đã chấm dứt chuỗi ngày ngọt ngào trong một cuộc hôn nhân hạnh phúc với Jeff và cô con gái nhỏ của Heather. Nhưng Heather không dễ bị căn...