Ngày mai
Em xa nhớ, ngày mai sẽ là ngày kỷ niệm cuối cùng của chúng ta cho một năm dài buồn vui, đau khổ. Và hơn thế nữa, cho những tháng ngày dài chúng ta từng yêu nhau.
Vui thật ngắn mà buồn thật nhiều em nhỉ, nhưng có khác chăng chuyện tình chúng mình, vui hơn cả tận cùng và buồn đau còn hơn tan nát phải không?
Em và anh đã ước muốn chúng ta khép lại chuỗi ngày dài kỷ niệm bằng nụ cười lãng quên trách giận. Anh đã ước muốn ngày sinh nhật tình yêu cuối cùng của chúng ta, được gặp em như gặp một nguời bạn, một người em trước phút chia xa, bước sang năm mới, bước sang cuộc đời mới, tại nơi chúng ta bên nhau lần đầu khi đã thật sự có nhau.
Trên căn gác hai đẹp đẽ và vui sướng đó, anh từng nhìn em say đắm. Trên căn gác hai đó, em đã thật xinh đẹp nao lòng. Trên căn gác hai đó, có hai kẻ mới yêu nhau, trong đất trời ngập tràn âu yếm và hạnh phúc. Khiến những kẻ ngồi bên như muốn ghen tỵ, như muốn dõi nhìn. Nhưng có lẽ lòng em chưa thanh thản, có lẽ tim em còn thổn thức, có lẽ kỷ niệm em còn nhiều trách giận, anh đành chấp nhận, em ơi.
Em, ngày cuối cùng này, kỷ niệm còn nhớ chăng anh đã yêu em? Còn nhớ chăng mỗi sáng mai thức dậy, em gọi tiếng “anh” nhõng nhẽo như chú mèo con? Còn nhớ chăng nụ hôn buổi sáng đặc biệt vô cùng mà anh không biết có ai làm theo như vậy? Thôi, anh không nói điều ấy nữa nhé, kỳ lắm, chỉ hai chúng ta biết thôi. Nhưng em còn nhớ hay em cũng cố quên đi mất rồi?
Nhớ có ngày đầu, em gọi anh “này lính”. Anh đã dỗi hờn em. Để biết rằng mẹ em cũng gọi ba như vậy khi mẹ rất yêu ba. Kỷ niệm ấy dẫu có xa mờ trong em? Nhưng không khi nào anh quên, em đã yêu anh nhiều biết bao nhiêu.
Có nhớ ngày xưa anh tặng em chiếc lá, em gắn lên trên ngọn xương rồng, giữ biết bao ngày. anh hạnh phúc vô cùng vì tình em trân trọng yêu anh.
Video đang HOT
Có nhớ ngày xưa em cất áo của anh. Xa nhau, giữ lại mùi hơi thở.
Sẽ mất bóng hình nhưng cảm động suốt đời.
Có nhớ ngày xưa, chiếc váy “tân hôn”, em mua để mặc riêng trước anh. Chiếc áo ngủ đó có thể sẽ cũ, có thể sẽ mất, nhưng màu hồng của nó, màu của đôi môi, sẽ đi theo anh tới cuối cuộc đời.
Ôi, nhớ những tháng ngày xưa, em yêu anh tha thiết. Trong cuộc đời này anh đã luôn tha thứ cho em, chỉ vì anh hiểu, em từng yêu anh tha thiết. em có biết không?
Ngày nay, chúng ta đã cố quên, lòng em cũng cố quên. Nhưng những ngày tháng bên em dạy cho anh hiểu, em không thể quên đâu. Cả anh và em sẽ không khi nào lãng quên đi được. Chúng ta chỉ không sống hôm nay bằng những tháng ngày vui buồn đau khổ hôm qua nữa mà thôi. anh có thể nhầm không em? Có thể, trong cuộc đời mọi điều luôn luôn có thể, nhưng cũng chính cuộc đời đã dạy anh về lòng người như vậy mà em.
Thôi, xin hãy giữ trong lòng hờn trách, xin hãy giữ trong lòng kiên định. Chúng ta đi trên hai nửa cuộc đời mãi mãi đã gặp và mãi mãi cách xa. Hôm qua chúng ta đã yêu nhau, hôm nay chúng ta cố lãng quên, nhưng anh tin, một ngày, ngày mai, mình sẽ nhớ mãi: Có một thời anh đã rất yêu em và em, có một thời đã rất yêu anh.
Tạm biệt em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu ngày ấy
Lúc trước có ai nói với em tình yêu là bất tận là nơi vĩnh hằng của cuộc sống. Anh biết không, lúc ấy em sẽ không bao giờ tin và em sẽ phản đối lại rất khốc liệt.
Nhưng anh ơi! Từ khi gặp và yêu anh đến nay chính em- chính em chứ không phải ai khác luôn bảo vệ câu nói ấy. Và cũng chính em đã chết trong tình yêu ấy. Nơi trái tim anh đã chôn em, vùi em xuống tận cùng của địa ngục.
Lúc mới gặp anh, em có bao nhiêu là hy vọng, chờ đợi. em bỗng nhiên vui hơn, rạng ngời và rất hồn nhiên trước mọi việc. Lúc nào em cũng tràn đầy nhựa sống. Em rất tự tin vào chính bản thân mình. Có lúc em hạnh phúc mà khoe với bạn bè rằng: "em đã có một người yêu- một người sẽ luôn bên cạnh em dù có xẩy ra bất cứ việc gì". Em chưa bao giờ nghĩ là anh sẽ bỏ em ra đi. Ra đi vĩnh viễn. Giờ đây, mình em nơi này với bao hoài niệm xưa. Với bao con đường, bao dấu ấn của tình yêu chúng ta lại hiện về. Em nhớ và yêu anh rất nhiều, anh biết không?.
Nhiều đêm em không ngủ vì em cứ mãi nghĩ về kỷ niệm của chúng ta. Những kỷ niệm tưởng như sẽ gắng bó mãi với chúng ta, cùng chung ta đi suốt chặng đường còn lại.
Nhưng anh ơi? Giờ em cũng phải quên đi, cũng đành chôn vùi nó xuống tận cùng trái tim em. Em phải nhẫn tâm nhìn nó mất hút dần trong trí nhớ em. Rồi em cũng phải quên một người đã từng cho em tình yêu - hạnh phúc. Một người luôn bên cạnh em, luôn ôm em mỗi khi em lạnh. Hôn em nồng nàn mỗi khi em thấy mệt trong người. Anh ơi! Giờ những nụ hôn đó nằm đâu? Vòng tay anh giờ ở đâu? Em phải tìm như thế nào? Hay em phải quên đi?
Thật là khó cho em. Vì anh là hình bóng trong em, là một nửa con người và là cả trái tim em. Anh là người mang lại cho em quá nhiều hạnh phúc.
Có những lúc em ngồi trong lòng anh mà trách anh. Trách anh, sao có lúc lại làm em buồn, trách anh, sao không ôm em chặt hơn, trách những nụ hôn của anh chưa làm em đủ hạnh phúc. Nhưng giờ em có muốn những điều ấy cũng không bao giờ có được nữa. Những điều ấy giờ với em là kỷ niệm, là dĩ vãng của một thời hạnh phúc, một thời trong mơ.
Nếu biết trước có ngày anh và em sẽ xa nhau thì em khôngbao giờ hờn dỗi anh, không bao giờ trách anh hay tránh xa anh mỗi khi anh cần em. Không bao giờ em phải để anh buồn, không bao giờ em làm anh phải nhọc tâm suy nghĩ cho em.
Anh! Nếu mọi chuyện có thể quay lại em không biết em sẽ làm gì, sẽ hạnh phúc như thế nào khi được cùng anh đi lại trên những con đường mà anh và em đã đi. Cùng anh đi ngắm hoàng hôn. Cùng anh xây nên ngôi nhà hạnh phúc mà cả anh và em đều mong muốn. Và em sẽ nằm mãi trong vòng tay ấm ấp và những nụ hôn cuồng nhiệt của anh.
Nhưng giờ anh đã rời xa em. Anh ở quá xa với em. Trái tim anh giờ không cùng nhịp đập với em nữa, trái tim anh giờ đang phiêu bạc, em không đủ dũng cảm và tự tin để kéo anh về.
Giờ em phải chấp nhận mọi thứ. Chấp nhận mất anh, mất trái tim anh, mất vòng tay anh và mất nụ hôn của anh. Em sẽ sống và phải sống thật tốt khi không có anh bên cạnh. Để anh luôn hạnh phúc và vui vẻ, để anh không phải mãi lo nghĩ cho em. Em sẽ mạnh mẽ chiến đấu với cuộc sống khi không còn anh kề bên.
Thật tâm trong tận cùng trái tim em - em luôn cầu mong anh hạnh phúc, thành công. Em chúc anh mọi điều bình an, may mắn sẽ luôn đến với anh.
Người tình nhỏ của anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dường như không có em sẽ tốt cho anh Anh yêu ơi bây giờ anh có biết hiện giờ em là người rất hạnh phúc không? Em không dám nghĩ đến một ngày chúng ta lại được trở về bên nhau, em lại được ở trong vòng tay ấm áp của anh. Nhưng sao anh ơi em vẫn cứ lo sợ, em sợ ngay mai sẽ đến rất nhanh. Vì ngày mai...