Ngay lần đầu tới ra mắt, cô gái đã “bỏ của chạy lấy người” khi cùng vào bếp với mẹ chồng tương lai
Trong lúc nấu ăn, mẹ chồng tương lai của Vui vẫn rất nhiệt tình và vui vẻ chỉ dạy cho cô. Thế nhưng, tới khi bà tiết lộ cho cô 1 số bí quyết nấu nướng, cô lại sợ hãi chia tay chàng công tử hào hoa.
Vui gặp được Thức khi tham gia một hội nghị khách hàng. Ngay từ ấn tượng đầu tiên, cô đã rất có cảm tình với anh. Rồi sau vài lần giao tiếp, cô đã nghĩ đây chính là mẫu người lý tưởng của mình. Ngoại hình anh không quá xuất sắc nhưng cũng rất ưa nhìn. Còn về tính cách, có lẽ Vui chẳng chê điều gì. Thức là chàng trai chín chắn, trưởng thành, có sự nghiệp ổn định và gia đình giàu có. Chính vì thế, Vui đã chủ động “cầm cưa”.
Yêu nhau được vài tháng, Thức sốt sắng đưa Vui về ra mắt bố mẹ. Đương nhiên, cô cũng chẳng hề từ chối, thậm chí còn rất vui vẻ. Vui đã háo hức chuẩn bị bộ đồ kín đáo mà vẫn nữ tính, lịch sự mà vẫn trang nhã. Ngoài ra, cô hỏi Thức rất kĩ về sở thích của bố mẹ chồng tương lai phục vụ cho việc chọn quà. Thấy Vui chu đáo như thế, Thức rất mừng:
- Anh thấy các cô gái khác khi lần đầu về ra mắt thường rất lo lắng, em thì hơi trái ngược…
- Em nghĩ việc ra mắt là sớm hay muộn gì cũng phải đối diện. Chi bằng mình hãy chuẩn bị thật kĩ rồi đối diện với sự tự tin thì ắt mọi chuyện sẽ suôn sẻ.
- Em nói hay ghê. Nói thật, anh rất mừng vì em muốn tìm hiểu về gia đình anh, và em thể hiện sự nghiêm túc trong mối quan hệ này.
- Em nghiêm túc! Em yêu anh và em cũng muốn yêu luôn cả những người thân của anh. Em nghĩ đó là cội nguồn để hôn nhân được hạnh phúc.
(Ảnh minh họa)
Thức thì khỏi nói, anh cũng nghĩ rằng đây chính là cô vợ lý tưởng của mình. Rồi ngày ấy cũng tới. Chiều thứ 7 hôm ấy, Thức chạy xe qua đón thì Vui đã chuẩn bị xong xuôi. 2 người nhanh chóng di chuyển tới nhà Thức, không để người lớn chờ lâu.
Xe máy vừa dừng ở sân, mẹ Thức cũng chạy ra tận cửa đón với giọng hồ hởi:
- 2 đứa về đây rồi, mẹ đợi mãi thôi.
Video đang HOT
- Dạ, cháu chào bác.
- Mẹ, đây là Vui, bạn gái con ạ.
- Ừ, chào cháu nhé. Bác nghe thằng Thức nói về cháu mãi rồi mà nay mới được gặp đấy. Cái thằng, yêu đương xác định cưới xin thì phải đưa về ra mắt chứ.
- Dạ, bác đừng trách anh Thức ạ. Phần cũng vì cháu còn bận việc nữa đó ạ.
- Ừ, thôi vào nhà ngồi nào.
Giống như với Thức, Vui có ấn tượng rất tốt với mẹ của Thức. Có vẻ, bà là người phụ nữ hiền lành và đảm đang. Ngồi uống nước, nói chuyện 1 lát, mẹ Thức và Vui cùng nhau xuống bếp chuẩn bị đồ ăn tối.
Suốt cả quá trình nhặt rau, rửa rau, gọt khoai, ướp gia vị… mẹ Thức đều hết mực ân cần chỉ bảo cho Vui. Dù đôi lúc Vui hơi bất ngờ khi mẹ Thức có thói quen tiết kiệm quá đà. Ví dụ như rau muống, bà chỉ cho bỏ khoảng 1 – 2 đốt ngón tay phần cuống già, còn đâu phải giữ cả để nấu. Trứng đập ra phải dùng đũa vét cho sạch phần lòng trắng bên trong. Dầu ăn chiên nem xong vẫn giữ cả lại nấu canh, chiên trứng, chiên sườn…
Thế nhưng, Vui vẫn cố mỉm cười gượng gạo và vâng dạ. Tới khi phải làm món cá, mẹ Thức chạy đi nghe điện thoại, Vui cũng muốn thể hiện 1 chút nên bắc chảo lên bếp, cho dầu, rồi chờ nóng già, thả khúc cá vào.
(Ảnh minh họa)
Đúng lúc đó, mẹ Thức chạy vào bếp, la lên oai oái:
- Ối, ối… cháu làm gì thế?
- Dạ, cháu rán cá ạ.
- Sao lại rán, cá này để kho tương mà.
- Dạ, cháu nghĩ là rán lên cho cứng miếng cá rồi lát thì kho ạ.
- Không, nhà bác không làm thế. Cá kho thì chỉ cần cho vào nồi, đổ tương, bỏ riềng, bỏ măng vào là được. Làm như cháu tốn công lắm.
- Dạ, cũng không lâu lắm đâu ạ.
- Không, thực ra thì làm thế tốn điện, lại tốn dầu ăn lắm. Thịt ba chỉ nhà bác cũng không rang cháy sém cạnh đâu, như thế miếng thịt bé lắm, ăn được ít. Cháu nghĩ xem, thời buổi vật giá leo thang, muốn giàu được thì không chỉ do kiếm nhiều tiền đâu, mà còn do chi tiêu tiết kiệm nữa đấy. Mai này hai đứa lấy nhau, sáng đi làm mang laptop lên công ty sạc đầy pin tối về dùng.
Vui hơi ngỡ ngàng trước câu nói đó. Nhà Thức cũng giàu có, Thức đi làm lương cũng cao, vậy mà nhà anh lại chi tiêu 1 cách tiết kiệm thái quá thế này sao? Vui ngán ngẩm và chợt thay đổi suy nghĩ về hình mẫu lý tưởng của mình. Có lẽ, cô cần có nhiều thời gian để tìm hiểu thêm trước khi quyết định gắn bó với 1 anh chàng có lối sống tiết kiệm quá đà thế này.
Theo afamily.vn
Lần đầu gặp mẹ bạn trai phát hiện bà là "người quen" cũ, tôi biết ngay "quả báo" đã tìm đến nhưng không ngờ giá phải lại quá đắt
Lần tái ngộ của mối nhân duyên oan nghiệt này chính là "quả báo" mà tôi phải nhận vì những lỗi lầm khó dung thứ trong quá khứ.
Thời gian học đại học, tôi có quen một người bạn trai cũ trong suốt nhiều năm. Tuổi trẻ bồng bột và nông nỗi khiến tôi không nghĩ nhiều về tương lai, chỉ biết lao vào yêu nhau như những con thiêu thân. Rồi đến một ngày năm 24 tuổi, tôi phát hiện mình mang thai. Lúc đó, tôi vô cùng hoảng loạn, lo sợ nhưng vẫn một lòng tin tưởng người yêu bên cạnh. Dù sao thì anh ấy cũng là một người đàn ông không tồi, hoàn toàn có thể trở thành một người chồng tốt.
Người tính không bằng trời tính, ngay khi tôi thông báo với anh chuyện mang thai, thái độ của anh thay đổi hẳn 180 độ, nụ cười cũng tắt ngúm trên môi. Anh cho rằng bản thân vẫn đang còn quá trẻ, chưa có sự nghiệp hay danh vọng gì trong tay nên chưa thể lập gia đình, lại còn có con thì làm sao lo liệu nổi. Bản thân tôi lúc đó cũng chưa hề sẵn sàng để kết hôn và lập gia đình nhưng tôi tin nếu cố gắng, cả hai vẫn có thể chung tay xây dựng một mái ấm đủ đầy.
Thế nhưng, tôi ra sức thuyết phục cỡ nào, anh cũng không mủi lòng. Bố đứa bé không chấp nhận nó, một mình tôi không thể cáng đáng. Một thời gian sau, anh đưa tôi đến bệnh viện yêu cầu phá bỏ đứa con trong bụng. Khi đó, bác sĩ có bảo rằng cái thai khá to, nếu bỏ đi sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe cũng như khả năng mang thai sau này, nên khuyên tôi hãy suy nghĩ thật kỹ.
Thú thật khi nghe như vậy, tôi cũng hơi sợ. Nhưng chỉ vừa mở miệng nói thì anh đã lớn tiếng hét ầm lên, rằng tôi nhất quyết phải bỏ cái thai này, nếu không thì anh cũng không chịu trách nhiệm. Hôm đó, tôi không thể kiềm chế được nên cả hai cãi nhau một trận rất to, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong bệnh viện. Cuối cùng, gã đàn ông tồi tệ ấy còn quăng một xấp tiền vào mặt tôi, nói: "Cô đi mà tự giải quyết" rồi quay lưng bỏ đi. Khi ấy, vì quá tức giận nên tôi cũng không thể nghĩ được nhiều hơn, nằng nặc đòi bác sĩ thực hiện việc phá bỏ thai.
Hơn 1 năm sau, tôi gặp được anh, một người đàn ông trên cả tuyệt vời lúc nào cũng chiều chuộng và yêu thương tôi. Điều tôi cảm thấy tin tưởng nhất ở người đàn ông này là sự nghiêm túc của anh. Yêu nhau được một thời gian, anh ngỏ lời muốn lấy tôi làm vợ và dự định dẫn tôi về ra mắt gia đình. Càng đắm chìm vào mối tình này, tôi lại càng lo sợ quá khứ không mấy tốt đẹp của mình. Tôi không giấu anh về chuyện bạn trai cũ nhưng tuyệt nhiên không thể mở lời về đứa con mà tôi từng đang tâm " hãm hại".
Ngày đến nhà anh ra mắt, tôi háo hức đến nỗi đêm trước đó trằn trọc đến gần sáng mới ngủ được. Gia đình anh cũng rất hiếu khách, nhất là mẹ anh, bà biết tôi đến chơi nên cố ý hỏi con trai để chuẩn bị những món ăn mà tôi thích nhất. Nhưng ngay khoảnh khắc chạm mặt nhau, tôi và mẹ bạn trai đều đứng sững tại chỗ. Tôi không ngờ gặp lại "cố nhân", người từng giúp tôi nạo phá thai năm xưa, giờ đây lại đứng trước mặt tôi với tư cách mẹ chồng tương lai. Có lẽ sau ngày hôm nay, chữ tương lai ấy sẽ mãi mãi không còn nữa.
Tôi để ý thấy gương mặt bác gái tối sầm lại, chứng tỏ đã nhận ra tôi nhưng suốt bữa ăn, bà không hề nói gì về chuyện quá khứ. Tôi thì nửa hột cơm cũng không thể nuốt nổi vì quá khó xử. Anh từng kể với tôi mẹ làm bác sĩ nhưng tôi không ngờ giữa tôi và bà lại có mối nhân duyên oan nghiệt thế này.
Đúng như dự đoán, tôi nhận được tin nhắn của mẹ bạn trai ngay tối hôm đó sau khi trở về nhà. Bà khuyên tôi nên thành thật nói với anh mọi chuyện rồi nhanh chóng kết thúc chuyện tình cảm. Bà xin lỗi tôi vì không thể xem nhẹ quá khứ rồi chấp nhận tôi làm con dâu.
Giờ phút này, tôi không thể trách ai mà chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân năm xưa không biết tự bảo vệ mình. Có lẽ đây chính là quả báo mà tôi phải gánh chịu sau khi nhẫn tâm từ bỏ đứa con chưa kịp chào đời. Tôi sẽ làm theo lời bà nói nhưng theo một cách khác, để anh không phải day dứt và tôi cũng không trở nên đáng thương trong mắt anh. Cái giá cho một tuổi trẻ bồng bột thật quá đắt mà chắc chắn suốt đời này tôi sẽ không bao giờ quên được.
Theo afamily.vn
Lễ cưới sắp diễn ra nhưng tôi bối rối không biết có nên mời người đàn bà đã gây ra bao khổ đau cho tôi không? Tôi vừa muốn mời vừa hận "người đó" đến mức không muốn mời nên cứ chần chừ mãi. Hướng Dương ơi, Tôi sắp lấy chồng. Anh là con trai một gia đình giàu có, danh giá. Nhà anh ai cũng học cao hiểu rộng, có vị thế trong xã hội. Chuyện tình của chúng tôi từng vấp phải sự phản đối kịch liệt...