Ngày không anh
Những ngày trời Sài Gòn mưa em chỉ ước có một điều rằng chuông điện thoại của mình sẽ rung lên với dòng chữ “Mưa rồi đi học nhớ cẩn thận nha bé” từ anh nhưng người ta bảo ước mơ cũng chỉ là ước mơ mà thôi phải không anh.
Em đã hứa sẽ không làm phiền anh nữa nhưng không hiểu tại sao mỗi khi vui hay buồn người em nghĩ đến đầu tiên lại là anh. Anh luôn hiện hữu ở đâu đó rất gần nhưng em không thể nào chạm tay vào được. Em cứ tin vào những gì anh nói để bây giờ quá hy vọng lại trở thành thất vọng nặng nề. Niềm đau đó có lẽ chẳng bao giờ anh hiểu được. Anh biết không em đã đăng ký đi học tiếng anh để không còn thời gian rảnh mà nghĩ tới anh nhưng em đã lầm càng cố quên đi một ai đó thì họ lại hiện lên nhiều hơn. Khi màn đêm buông xuống em lại rơi vào vô vọng những giọt nước mắt không kìm nén được lại chực trào ra.
Em đã định nói thật với anh vì em nghĩ em còn nợ anh một điều thành thật vì đã yêu anh mà em không giám nói cũng chỉ tại em nghĩ nói vào lúc này giải quyết được gì không khi nó đã muộn không nói ra điều đó anh và em còn có thể là bạn của nhau đúng không. Dù ở nơi nào em cũng cầu chúc cho anh được bình yên và hạnh phúc còn với em hạnh phúc của anh cũng chính là hạnh phúc của em. Em sẽ phải cố gắng thật nhiều để sống tốt hơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dừng lại anh nhé
Khi anh cố gắng tìm lại cảm giác yêu em là lúc em thấy kính trọng anh nhiều hơn, tự hào về anh nhiều hơn, nhưng cũng là lúc tình yêu trong em đã nguội lạnh và có một câu trả lời cho cả hai ta.
Anh ơi, tình mình phải nói bắt đầu từ đâu anh nhỉ? Dây thước nào có thể đo mức độ tình yêu em dành cho anh? Thời gian nào có thể đếm hết ngày tháng em yêu anh, nhớ anh, mong chờ anh? Khi anh nói "bây giờ có quá muộn cho mình không em. Đã nhiều lần anh cố gắng tìm lại cảm giác năm xưa nhưng không được". Lúc đó lòng em đã thầm buồn rằng "hết rồi anh ơi, khi anh nói nhưng lời đó. Muộn rồi". Không còn cứu vãn nào cho tình cảm của đôi mình, người em cứ lặng đi và thẫn thờ vì bất lực. Nhưng rồi nghĩ đến một chút mạnh mẽ và bao năm tháng em thương anh, em lại trả lời rằng "em và tình yêu anh dành cho em sẽ giúp anh tìm lại" nhưng khi đó lòng em đã biết hết rồi. Hết rồi tình yêu của em. Không ngờ đến cuối cùng, cũng có lúc em lại nghĩ đến sự kết thúc cho mối tình quá lớn và mãi mãi này.
Mãi mãi tim em có anh, tình yêu kia luôn là vĩnh cữu với em nhưng em sẽ dừng yêu, dừng yêu anh ạ. Không là nhỏ bé cho tình yêu đó đâu anh, nhưng đã đủ lớn để dừng lại. Phải không anh?. Mãi mãi mình có nhau trong cuộc đời này anh nhé! Dù chỉ là một góc trong tim, dù chỉ là lặng thầm. Em thích những đêm tối anh lặng thầm nghĩ đến em, nhớ đến những kỷ niệm của mình. Em thích những lúc mệt mỏi và trống trải, anh lại quay về "anh nhớ em" dù tất cả chỉ là những giây phút chợt qua trong tâm trí mà đã nhiều lần anh nói ra với em nhưng bây giờ là không bao giờ còn nữa. Hãy cứ lặng thầm có em anh nhé! Và em cũng thế.
Lặng thầm nghĩ đến anh, không biết giờ này anh đang làm gì, anh có vui không, giờ này anh đang vui bên ai. Chỉ nghĩ thôi, không buồn, không ganh tỵ , không ghét anh. Sự can đảm nhất trong đời em là tiếng nói "Cám ơn anh". Cám ơn anh cuối cùng cũng đã bên em và nói ra tất cả để em thấy anh gần em hơn, hiểu anh nhiều hơn và đôi khi con người ta đã hiểu quá rõ về nhau thì không thể ở bên nhau. Cám ơn anh một lần nữa giết chết em bằng tất cả niềm tin để em thấy rằng mình cần phải sống, sống cho cuộc đời này có một ngày tốt đẹp, được vui, được hạnh phúc, được yêu thương.
Cám ơn anh đã giúp em cứng rắn quyết định một điểm dừng mà tưởng chừng như không bao giờ em dừng được. Cám ơn anh, cám ơn anh...không với nụ cười như thường khi người ta nói cám ơn mà nghẹn ngào, xót xa, và một chút cứng rắn. Anh luôn là người bắt đầu và người kết thúc cũng là anh, nhưng lần này người kết thúc sẽ là em. Anh vui không khi em trở nên mạnh mẽ như thế? Mình xa nhau thật rồi đấy anh ạ. Xa thật rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ký ức về anh Anh đã xa tôi bốn năm rồi, bốn năm tôi đủ để trưởng thành, khôn lớn, và tôi đã hiểu được tình yêu nó như thế nào. Ngày đó tôi chỉ mới là một cô bé học lớp 11, anh đã yêu và đeo đuổi tôi chỉ muốn tôi làm người yêu của anh. Lần đầu tiên biết anh, tôi không bao giờ...