Ngày giỗ mẹ bố không thèm đoái hoài mà chỉ mải mê với bồ
“Mẹ mày chết 2 năm rồi có ăn được nữa đâu mà làm? Có ra ngay không? Đi vào đây cũng không thèm gõ cửa. Mày học con mẹ mày nên láo lắm”.
ảnh minh họa
Từ khi Thu mất, căn nhà của cô trước kia vốn đã vắng nay lại còn vắng hơn. Mấy năm trước, khi Thu chưa bị bệnh, nhà thường chỉ có cô với đứa con gái, chồng cô đi suốt, thỉnh thoảng lắm mới về. Cả xóm cứ ngỡ vợ chồng cô đã ly thân cho đến một ngày, người ta thấy chồng cô về nhà với cái khăn trắng quấn trên đầu, đứa con gái gào khóc bên xác mẹ, kèn đám ma inh ỏi thì họ mới biết vợ chồng Thu vẫn bình thường…
Thu mất đột ngột sau mấy tháng phát hiện bệnh ung thư. Tất cả đều nằm ngoài dự tính của cô. Thu hốt hoảng không biết phải làm sao vì bé Na – con cô quá bé, chồng thì quá vô tâm. Không biết cô mất đi rồi thì ai sẽ là người chăm sóc con bé đây? Thế nên trước khi mất, Thu dặn dò mẹ, họ hàng các kiểu, nhờ họ để tâm đến con mình. Đám tang của Thu buồn hiu hắt, chỉ có đứa con gái khóc ngất bên mộ mẹ. Chồng cô không nhỏ một giọt nước mắt nào.
Từ khi mẹ mất, bé Na cứ như người mất hồn. Nó khóc vì nhớ mẹ, nhưng chỉ dám khóc thầm ở trong phòng vì bố nó rất nghiêm khắc. Thuở còn nhỏ, chả bao giờ Na thấy bố cưng nựng hay nói chuyện với mình. Nó thấy bố cứ như thấy cọp, giờ mẹ mất rồi thỉnh thoảng nó cũng cố nói chuyện với bố nhưng bố nó toàn trừng mắt rồi quát: “Con nít biết cái gì mà nói?”.
Bố nó không cho nó về sống với bà ngoại, ông cũng cấm cửa họ hàng bên ngoại đến thăm và chơi với nó nên sau giờ học, nó cứ lén lút đi gặp bà và các dì. Mấy lần bố nó biết đều lôi nó về đánh đòn, vừa đánh bố nó vừa hét:
- Tao đã cấm sao mày không nghe hả? Mới tí tuổi đầu đã bướng rồi sau này thành phường trộm cướp à?
- Con… con chỉ gặp bà thôi mà bố!
- Lại còn cãi này.
(Ảnh minh họa)
5 dấu tay hằn đỏ trên má cô bé. Na khóc nghẹn, từ ngày mất mẹ, con bé cứ như phải chống chọi lại với cả thế giới, trong đó có cả bố mình. Tối hôm đó, nó mơ thấy mẹ, trong giấc mơ, nó cứ chạy theo mẹ rồi khóc: “Mẹ ơi, cho con theo mẹ với, ở trên này khổ quá”, nhưng mẹ nó không nghe, cứ cắm đầu đi.
Thấm thoắt rồi cũng được 2 năm kể từ ngày Thu mất. Chồng cô bấy giờ đã có người mới. Anh ta luôn gắt gỏng với con nhưng vô cùng ngọt ngào với bồ. Bé Na thấy bố hay đưa một người phụ nữ lạ về nhà, nó biết bố sắp lấy vợ mới nhưng không biết làm thế nào để ngăn cản, nó lúc đó mới 12 tuổi và sợ bố như sợ cọp.
Video đang HOT
Hôm đó, nó thức dậy sớm vì nó đã ghi lại trong lịch rằng hôm nay là ngày giỗ mẹ nó, nó phải dậy để làm điều gì đó cho mẹ. Nhưng khi nó dậy, thấy nhà cửa vẫn im lìm. Nó ngồi ở trước bàn thờ mẹ, nhìn ảnh mẹ rồi thì thầm nói chuyện. Đến 9h vẫn không thấy động tĩnh gì, nó đánh bạo vào phòng bố rồi hỏi:
- Bố ơi hôm nay giỗ mẹ sao bố không làm cỗ ạ?
Bố nó lúc đó đang ngủ trên giường với người phụ nữ kia. Nó cố hết sức để không khóc. Bố nó nghe thấy thế thì quát:
- Mẹ mày chết 2 năm rồi có ăn được nữa đâu mà làm? Có ra ngay không? Đi vào đây cũng không thèm gõ cửa. Mày học con mẹ mày nên láo lắm.
Bé Na hoảng sợ vội chạy ra ngoài. Nước mắt nó chảy nhoe nhoét trên mặt. Nó thương mẹ nó quá, chết rồi vẫn bị đối xử không ra gì. Nó vào đập lợn, được 500 ngàn, nó vét lấy rồi quyết định đi ra chợ mua đồ về nấu đồ cúng cho mẹ.
Vì tự lập từ bé, mẹ lại mất sớm nên công việc bếp núc nó làm thành thạo từ lúc 9 tuổi. Chỉ có điều chợ búa thì nó chưa đi bao giờ. Nó ra chợ, mua một khoanh thịt luộc, chuối, hoa quả, rau, đồ nấu canh. Xong xuôi, nó xách chừng đó thứ về nhà.
Đến ngã tư, đang hì hục xách mấy bịch thức ăn đi thì túi hoa quả bị đứt, rơi ra giữa đường. Na cúi xuống hì hụi nhặt, nó quên mất là mình đang ở giữa đường, cứ thế lao ra.
Người ta chỉ nghe tiếng phanh kít của chiếc xe ô tô. Bịch thức ăn của Na rơi xuống đường. Người đi đường xúm xít lại nhưng chỉ còn thấy đứa bé gầy gò nằm giữa vũng máu. Xe cấp cứu đến sau đó khoảng 15 phút nhưng thấy mọi người đều lắc đầu.
Bố của Na được báo tin, lúc này ông ta mới hoảng hốt chạy tới. Họ hàng của Na cũng chạy tới, bà ngoại cô bé khóc nấc, lao vào chửi rủa thằng con rể bất nhân. Ai cũng thương cho số kiếp ngắn ngủi của đứa bé hiếu thảo nhưng khốn khổ. Chỉ có Na biết rằng, từ giờ cô bé sẽ được sống hạnh phúc bên mẹ. Người dự đám tang biết chuyện chỉ thở dài: “Đúng là mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi mẹ lót lá mà nằm”.
Theo blogtamsu
Sinh xong, con chết, chồng bỏ đi với gái nhưng người vợ nghèo vẫn nhận được cái kết có hậu
Tấn dọn đến ở hẳn với bồ, để mặc mẹ già và cô vợ mới bị mất con ở nhà mà không thèm đoái hoài gì. Huyền trước giờ không có việc làm, chỉ quanh quẩn buôn thúng bán mẹt nên rất khó khăn.
ảnh minh họa
Huyền khóc hết nước mắt khi nghe bác sỹ thông báo đứa con mới sinh của cô đã chết trên bàn đẻ. Đó là đứa con mà vợ chồng cô đã trông chờ suốt 3 năm nay. Chồng Huyền nghe tin xong, thay vì động viên và chia sẻ với vợ thì anh lại biến mất. Huyền nằm một mình trong viện, gọi điện mãi cho chồng không được, 3 ngày rồi 5 ngày sau cũng không thấy chồng đâu.
Đến khi Huyền về nhà, Tấn mới xuất hiện. Huyền nuốt nước mắt hỏi chồng:
- Anh đi đâu không về làm đám tang cho con? Em nằm trong viện không về nổi đã đành. Tội con lắm anh ơi.
- Tôi đi đâu là việc của tôi, con cô đẻ không cẩn thận chết thì liên quan gì đến tôi? Đã không biết đẻ rồi còn già mồm à?
- Anh... sao anh có thể thốt nên những lời đó cơ chứ?
Mẹ của Tấn thấy con trai nói vậy bèn bảo:
- Mày nói gì vậy hả con? Mày vô trách nhiệm quá, vợ nói thế là đúng rồi. Dù sao con cũng đẻ ra rồi mất, phải làm đám tang cho nó mà mày lại vắng mặt mấy ngày liền, mẹ phải nhờ họ hàng làm là quá quắt rồi, xin lỗi vợ ngay đi.
(Ảnh minh họa)
- Cả bà nữa - Tấn gắt lên - Bà làm được cái gì mà dám dạy đời tôi? Già rồi thì ngồi một chỗ đi cho tôi. Tôi có bồ bên ngoài rồi, giờ tôi sẽ đi theo cô ấy. Cái gia đình này giờ chả còn cái gì để cho tôi ở nữa. Tôi chán lắm rồi.
Nói rồi Tấn thu dọn quần áo bỏ đi. Mẹ anh nghe thế ngã ngửa ra, gọi anh thảm thiết nhưng anh vẫn không quay lại. Huyền ngã lăn ra ngất bất tỉnh vì quá sốc.
Tấn dọn đến ở hẳn với bồ, để mặc mẹ già và cô vợ mới bị mất con ở nhà mà không thèm đoái hoài gì. Huyền trước giờ không có việc làm, chỉ quanh quẩn buôn thúng bán mẹt, kinh tế phụ thuộc hầu hết vào Tấn, giờ Tấn bỏ đi, mẹ chồng thì ốm yếu, Huyền không biết phải làm thế nào. Cô cố ra chợ bán rau, bán cá để lấy tiền về nuôi mẹ chồng.
Tấn đi là đi thẳng, chẳng thèm về nhà xem mẹ ốm đau ra sao nữa. Huyền thì cứ nhẫn nhịn ở lại chăm mẹ chồng, tiền làm được bao nhiêu, cô đều để mua thức ăn và mua thuốc cho bà. Có ngày kiếm được 50 ngàn mà mẹ chồng phải mua thuốc 200 ngàn nhưng Huyền vẫn cố gắng chạy vạy. Chưa bao giờ cô kêu ca hay hắt hủi mẹ chồng. Với cô, bà chẳng khác gì mẹ ruột. Sự có mặt của bà khiến cho Huyền đỡ cô đơn trên cuộc đời này. Huyền cứ nhẫn nhịn như thế 3 năm thì có một chuyện bất ngờ xảy ra.
Hôm đó Huyền đi chợ về thì thấy trong nhà có bóng đàn ông. Bước vào, mẹ chồng Huyền đã xởi lởi bảo:
- Nhà bị hỏng điện, mẹ nhờ cậu ấy đến sửa. Con đợi có điện rồi nấu cơm.
Huyền ngồi đợi. Đến khi điện sửa xong thì đã 8h tối, mẹ chồng Huyền thấy vậy bảo:
- Cậu ở lại ăn cơm luôn đi, con dâu tôi nấu ăn nhanh lắm, nhà cậu xa, lại chưa vợ con gì, về cơm đâu mà ăn?
Người đàn ông đó đồng ý, thế là anh ta ở lại, đóng giúp Huyền cái giá để bát, sửa lại mọi thứ hư hỏng trong nhà. Bữa cơm hôm đó rất đầm ấm. Huyền thấy rưng rưng vì lâu rồi không có bóng dáng đàn ông xuất hiện trong nhà.
Rồi mấy ngày sau, thi thoảng người đàn ông đó lại đến. Lâu dần, lại thành quen, Huyền và người đàn ông đó yêu nhau khi nào không hay. Sau này, khi đã thành vợ chồng rồi Huyền mới biết chính mẹ chồng là người đã mai mối rồi bảo Vũ - chồng mới của Huyền đến sửa điện để giới thiệu anh cho Huyền.
Cuộc sống sau đó của Huyền rất hạnh phúc. Cô đã tìm được một công việc khác ổn định hơn. Vũ thì mở một cửa hàng sửa điện nhỏ, cuộc sống của cả ba người rất yên ấm và hạnh phúc.
Sau gần 10 năm thì Tấn đột ngột xuất hiện ở cổng nhà. Anh ta quỳ dưới chân mẹ mình nói:
- Mẹ ơi, tha lỗi cho con, cho con quay về với mẹ. Cô ta bỏ con đi với thằng khác giàu có hơn rồi.
Mẹ Tấn lúc đó mới cười khẩy rồi bảo:
- Anh là con trai tôi nhưng anh tệ bạc đến mức tôi còn thấy hổ thẹn. Anh bỏ mặc mẹ anh đau ốm, vợ anh đói khổ để đi với gái. Giờ anh còn đòi hỏi gì nữa?
- Mẹ ơi con sai rồi, cho con quay về đi.
- Mày quay về sao được? Tao đã gả vợ mày cho người khác rồi con ạ. Nó xứng đáng với người đàn ông tốt hơn mày gấp nhiều lần.
Tấn bất lực nhìn mẹ. Ở ngoài cổng, Huyền và Vũ đang ôm nhau đi vào, tay dắt theo đứa bé chừng 2 tuổi, gương mặt tràn trề hạnh phúc. Tấn bấy giờ mới biết được cái giá phải trả cho sự phản bội của mình.
Theo blogtamsu
Bố muốn ra đi để sống nốt phần đời còn lại theo ý nguyện của mẹ Giờ là lúc tôi báo đáp công ơn bố suốt bao năm qua thì bố lại chọn cách ra đi. Hơn nữa bố còn viết di chúc để lại phần lớn tài sản cho quỹ từ thiện. Tôi 26 tuổi, bạn trai 32 tuổi, còn bố tôi năm nay đã ngoài 60. Bố mẹ kết hôn năm bố 30 tuổi còn mẹ 24...