Ngày em đến cùng nắng hạ
Người ta nói muốn viết trang tiếp theo thì đừng có đọc hoài những trang giấy vàng xưa cũ. Đôi khi con người ta lại cứ lưỡng lự, để trang giấy mà không biết phải lật qua. Duyên sẽ đến bất chợt như một cơn mưa rào đầu hạ, người ta cứ mãi vô tình mà lững lờ phớt đi. Duyên đi rồi cũng như mùa hạ đã qua, chỉ còn là lưu luyến. Tiếc một cơn mưa, tiếc những giọt nước long lanh, tiếc cho thanh xuân của ta sao cứ mãi hững hờ.
Có những thứ xưa cũ, vô tình gặp lại thì con người ta lại bồi hồi, nhưng liệu gặp người xưa ấy, tim ta có loạn nhịp như những buổi ngày xưa. Tất cả rồi cũng qua, cũng nhạt nhoà theo năm tháng. Chỉ có ta là vẫn bên ta, vẫn bước tiếp dù đoạn đường ấy có xa vời đi nữa.
Tháng năm sẽ không để con đường bạn đi phải đơn độc, rồi cũng sẽ có những người chợt thoáng qua, người đi kẻ ở, âu cũng chỉ là những mối quan hệ, dù phức tạp hay giản đơn cũng là phút chốc. Nhưng duy sẽ có những thứ mà con người ta chợt vượt qua, mới biết đó là thanh xuân.
Thanh xuân cũng chỉ là hối tiếc. Tình có đẹp cũng chỉ khi còn dang dở. Phải chăng con người ta chỉ có thể luyến tiếc cái chưa thành. Ngày ấy ta vội vàng đến thế, thì giờ đây lại tiếc nuối từng giây? Sao ta không vội dừng lại để nắm lấy những gì ta đán.h mất.
Con người ta suy cho cùng cũng chỉ là kẻ ăn mày dĩ vãng. Nhưng hãy trân trọng hiện tại và biết nắm bắt tương lai. Biết trân trọng người con gái đã làm bạn động lòng.
Hãy trân trọng người con gái bên bạn hiện tại, đó dù không phải là mối tình đầu khó quên, hay người thứ hai làm thay đổi bạn,… Nhưng hãy nhớ rằng nếu không biết trân trọng cái bây giờ thì bạn cũng không bao giờ đủ tư cách để vòi vĩnh quá khứ
Anh gặp em những ngày cuối cùng của cảnh trời mùa hạ. Cái thời điểm giao mùa và ban giao cảm xúc ấy. Cái lúc mà con người ta khi thấy mệt thì cần một bờ vai, thấy buồn thì cần một điểm tựa, thấy cô đơn thì tìm một người bạn chân thành.
Video đang HOT
Đó không phải là cảm giác nao nức đến siêu lòng nữa. Nhưng cái nhè nhẹ và lâng lâng ấy cũng đủ làm say một kẻ vô hồn. Vậy là giao mùa cũng là lúc anh không thấy em nữa. Đúng thật cái gì thoáng qua cũng làm người ta cảm thấy thích thú. Và cái thích thú đó tắt dần. Thời gian rồi trôi duyên rồi đến, chắc là anh đã gặp lại em rồi người con gái ấy nhỉ, như đâu giữa một trời đông se lạnh anh lại thấy tia nắng hạ ấy chói xuống đâu đây…
Nói điều gì về em nhỉ, anh chỉ biết là anh không biết nói gì hết thôi. Nhưng mà cảm nhận của anh thì lạ lắm, cũng có thể gọi là đôi chút tuyệt vời. Một người con gái khá dễ thương.
Thật vui khi anh đã không còn lao đầu điên dại để yêu một người. Nhưng anh biết được em và cuộc sống anh sẽ luôn giao nhau, dù không hoà lẫn vào nhau như trước nữa.
Anh gọi người con gái anh thương là nắng hạ vậy, ừ cũng làm anh say nắng đấy, nhưng thôi làm anh ấm áp bởi giọng nói của em. Thế là đủ
Nắng trời rồi cũng tắt, gió cũng chẳng thổi đến muôn đời. Nhưng mong rằng ” nắng hạ” ấy sẽ cùng anh nắm tay mãi mãi… Cũng sẽ mãi chói chan…
Con người ta đi đâu rồi cũng sẽ nhớ về nơi ta yêu thương. Dù xa tận chân trời. Những ánh đèn lãng mạng phố đêm, những bản ballad có hay đến mấy cũng chỉ là vô nghĩa nếu ta không được chạm tay người mình thương. Và để rồi những lúc tưởng chừng nhưng gục ngã, ta lại ấm áp giữa chốn người đông đúc kia.
Khép mi mắt lại để tận hưởng một tách trà đang còn hơi nóng. Anh chỉ ước hôm trưa hè mùa hạ đấy, em lại đến, cùng anh dạo bước, cùng anh chờ đợi đến hoàng hôn… Tình yêu tuổ.i thanh xuân cũng thế, cũng đẹp hơn mọi thứ trên đời. Chỉ có là ta có nối tiếc hay không…?
Theo Guu
Lau mắt đi em
Đàn ông chỉ thích làm bạn, thân thiết với người phụ nữ mang lại năng lượng tích cực cho họ; không khiến họ phải nặng nề, khó xử, phải tốn công dỗ dành, đoán ý. Nước mắt và muộn phiền chỉ khiến họ bỏ chạy mà thôi.
Bạn có thể không tin, nhưng điều này là thật
1. Em nhắn tin, bảo: "Nhìn mạnh mẽ vậy chứ mỗi khi có chuyện là em suy sụp hoàn toàn, nghĩ quẩn nữa". Tôi rất muốn hồi đáp em một câu ác miệng, rằng nếu em có thể chế.t được vì một thằng đàn ông bá vơ thì cứ việc. Nhưng, tôi nghĩ, biết đâu em lại xem đó là lời thách thức, một sự sỉ nhục. Rồi lỡ em làm điều gì dại dột... Nên, tôi khuyên em phải cố vượt qua, tự cứu mình.
Đó là khi người đàn ông vừa đến bên em đã vội bỏ đi, không một lời giải thích. Mới mặn nồng đấy đã vội hờ hững. Chả lẽ chỉ vì muốn tìm chút nhục cảm mà anh tốn thời gian chinh phục, rồi khi xong chuyện thì đán.h bà.i chuồn? Thời buổi này, đâu cần phải kỳ công đến thế.
Nỗi loay hoay, tuyệ.t vọn.g như biến cô gái trẻ tươi tắn tôi vẫn biết thành một phụ nữ rầu rĩ, nhàu nát. Em khóc, bảo chẳng có ai để dựa vào lúc này, em đơn độc quá, em xin lỗi vì đã làm phiền chị... Tôi thương em, mà chẳng thể làm gì hơn. Sự an ủi của đàn bà dường như luôn vô nghĩa với một kẻ cùng phái đang đau vì tình.
Có một dạo, tôi cũng như em - bị bỏ rơi khi lửa yêu đương còn nồng đượm. Đàn ông khi hết ham thích, họ đâu cần tìm lý do. Những ngày ấy, tôi thường nhẹ mở tủ, lựa cho mình bộ nộ.i y sexy nhất để mặc và tự thấy yêu mình. Tôi dành vài phút trước gương, ngắm mình, thấy mình vẫn còn "ngon" lắm, "bén" lắm. Tôi sẽ không bao giờ vì một ai đó mà bạc đãi bản thân.
Ảnh minh họa
2. Tôi có một anh bạn vong niên, hay chát chít tâm sự trên mạng, thi thoảng ăn cùng nhau một bữa cơm trưa. Tôi chẳng bé mọn gì mà không nhận ra tình cảm của anh đeo đẳng mấy năm nay. Điều khiến tôi lăn tăn là mỗi khi tôi bảo "tâm trạng em mấy hôm nay không tốt" là anh thường tỏ ý lánh đi cho lành. Vài lần như vậy, tôi hỏi thẳng, sao lúc em không vui, anh lại chẳng hỏi han thân tình như hằng ngày. À, anh cũng như đàn ông khác, ngại và e sợ.
Bạn coi phim Hàn Quốc, phim Đài Loan, thấy nữ chính lãng mạn ủy mị, thấy cô ấy sao yếu đuối đáng yêu thế. Bạn chăm chú theo dõi và mơ màng tưởng tượng mình là cô gái ấy? Xin thưa, mấy cái phim ấy là dành cho cánh đàn bà, chứ nam giới họ chẳng quan tâm. Đàn ông chỉ mê phim hành động, chế.t mệt với những cô nàng ăn mặc khỏe khoắn, lên giường như man dại và sau đấy hồn nhiên nói, chúng ta chỉ là bạn thôi nhé.
Đàn ông, có thể vì thấy bạn buồn, bạn cô đơn (thật sự hoặc bạn tự nghĩ ra) mà tiến tới, an ủi, chở che, bảo bọc. Khoảnh khắc ban đầu đó thôi. Sau đó, nếu bạn không thể tự mình thoát ra khỏi các vấn đề của bạn, chẳng ai có thể mãi vui sướng mà ở bên người lấy nước mắt làm niềm vui sống được đâu.
"Nếu anh không thể hoặc không dám ở bên cạnh lúc tôi cáu kỉnh, giận dữ, khóc lóc, đầu bù tóc rối, thì khi tôi mơn mởn vui tươi, anh cũng nên tránh đi". Một cô đào nổi tiếng đã tuyên bố như vậy. Thực ra thì đàn bà cũng có cái lý của họ. Nhưng, hãy biết tiết chế, kiểm soát cảm xúc cá nhân. Đừng sống cảm tính, bản năng quá. Đó cũng là biểu hiện của một người đàn bà tự tin và bản lĩnh.
3. Đàn bà nên làm gì khi muộn phiền? Hãy luôn nhớ mặc đẹp, chịu khó cười chứ đừng đeo mang vẻ mặt dàu dàu. Có thể sẽ có chị phản biện, rằng vẫn có những người đàn bà nổi bật với nhan sắc liêu trai, u uẩn. Đúng, nhưng hiếm lắm. Cái vẻ ngoài mong manh, lãng đãng, ít nói cười ấy, phải là ai đấy tinh tế lắm mới cảm được, để nâng niu, thương hoa tiếc ngọc. Còn cuộc sống bây giờ, bao nhiêu mỏi mệt, áp lực, lại còn phải đối diện với rắc rối lẫn đau khổ của người khác, mấy ai chịu nổi.
"Anh cảm nhận được sự cô đơn của em. Dẫu ở chốn đông người, đang cười đùa đó, nhưng anh vẫn thấy trong em phảng phất nỗi buồn. Hãy cho anh cơ hội được lau đi những giọt nước mắt của em, em nhé?". Vô số đàn bà gục ngã vì mấy câu ngôn tình ấy. Ồ, anh ấy hiểu ta còn hơn chính bản thân ta nữa. Anh chính là soái ca bấy lâu ta mong chờ đây sao?
Tốt hơn hết, chị em đừng để mình gặp sự cố mới bàng hoàng nhận ra, tất cả trứng ta đều bỏ vào cái giỏ tình yêu của một người đàn ông. Chớ dại dột xem tình cảm là tất cả cuộc đời và người đàn ông là sự nghiệp của mình. Dẫu cho bạn muốn chọn cách suy nghĩ và lối sống đó, cũng phải "thủ" lại đôi chút: niềm vui riêng, bạn bè thân thuộc, tiề.n bạc lẫn tư trang vật chất.
Đàn bà à, đừng bao giờ tự cô lập và bạc đãi bản thân, nếu như không muốn ai đấy có dịp đối xử tệ với bạn.
Theo Phunuonline
Tôi chế.t lặng khi biết vợ ngoạ.i tìn.h với sếp để có con Tôi vẫn còn rất yêu vợ và thương con trai nhưng tôi chỉ sợ vợ tôi đã sai lầm lại tiếp tục sai lầm thêm. Tôi với vợ cưới nhau khi cả 2 còn tay trắng. Lúc đó cả 2 chúng tôi mới ra trường, đi làm, thu nhập rất eo hẹp, bấp bênh. Tuy phải đi ở nhà thuê và đồng lương...