Ngày em cưới, cũng là ngày giỗ của anh
3 năm trước cô đã từng thấy cô ấy trong vòng tay anh, cô vùng vằng bỏ về, và cô cũng không ngờ,đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh..
Ngày…,em cưới mời anh chị đến dự”.Đắn đo một lúc, cô bấm nút gửi đi.
Cũng lâu rồi, từ ngày anh đi, không một lời từ biệt,cô không còn sử dụng đến chiếc điện thoại cũng…như số điện thoại riêng của hai người nữa. Thời gian đầu, nhiều lần cô thử gọi vào số điện thoại ấy nhưng chỉ có những tiếng tút dài vô tình, không ai nhấc máy. Cô cố tìm cho ra lí do nhưng những gì cô nhận lại được chỉ là những sự im lặng. Sợ hãi, tuyệt vọng,cô đau đớn mà không biết lí do.
Một tháng, hai tháng…rồi một năm, hai năm … cô chôn vùi mình vào những hồi ức đẹp ngày xưa. Cô vẫn đến quán cafe đều đặn như một lịch trình không đặt trước. Khác một điều bây giờ chỉ có một mình cô. Thời gian đầu, mấy anh chị phục vụ bàn ở đó thắc mắc hỏi cô sao không thấy bạn trai cô đi cùng. Cô không biết nói gì cả, chỉ thấy nghẹn đắng trong cổ họng. Cũng không lạ gì khi những người ở quán hỏi vậy bởi suốt bốn năm ở bàn cạnh khung cửa sổ ấy có 2 cô cậu sinh viên yêu nhau,vào dịp valentine vẫn đến đó.
Sau từng ấy thời gian, cô vượt qua nỗi đau đó. Bất chợt cảm giác cô đơn, trống trải ùa về. Tuần sau cô sẽ là cô dâu, nhưng chàng hoàng tử trong mơ không phải là anh. Cô bật khóc, trái tim khô ấy đã lại khóc sau một thời gian dài vô cảm.
Tiếng chuông điện thoại làm cô giật mình. Là anh, đúng là anh thật rồi. Cô vội chồm lấy điện thoại đọc tin nhắn”Hẹn ngày mai 8 giờ. Chỗ cũ”.Vẫn kiểu cách hẹn hò đầy lạnh lùng của anh. Cô bối rối. Cô không biết phải làm sao nữa? Nếu như đi gặp anh, liệu có khi nào cô nghĩ lại không? Cô đắn đo, do dự.
Sau từng ấy thời gian, cô vượt qua nỗi đau đó. Bất chợt cảm giác cô đơn, trống trải ùa về. (Ảnh minh họa)
7 giờ 30 phút, cô đứng trước gương hàng tiếng đồng hồ, mấy bộ váy áo trong tủ cũng được cô lôi ra thử đi thử lại.mãi rồi cô mới chịu nhìn vào đồng hồ. Sắp muộn mất rồi mà anh không thích cô đến hẹn muộn. Chỉ còn một bộ váy, bộ váy anh thích cô mặc nhất. Cũng từ ngày ấy, cô hứa sẽ không bao giờ mặc lại nó nữa. Nhưng lần này, cô quyết định…8 giờ, cô đến quán, quán chưa đông khách lắm.Chị phục vụ nhanh nhẹn mời cô ngồi ở chiếc bàn bên cạnh
Video đang HOT
- Chiếc bàn mọi hôm nay có người ngồi mất rồi chị ạ,mong chị thông cảm. Cô ngại ngần…tiến lại đằng sau cô gái đang ngồi chiếc bàn đó. Cô ngờ ngợ, hình như gặp cô gái đó ở đâu rồi.
- Xin lỗi chị …Cô gái quay lại. Đúng , đúng rồi đúng là ô ta, lần này thì cô không thể nhầm vào đâu được. Cô toan quay đầu lại bỏ đi.
- Chị ơi, khoan đi đã. Chị có nhận ra vật này không? Cô sững người lại, bởi đó là chiếc điện thoại của anh, trên đó vẫn còn chiếc móc đeo cô làm tặng anh. Cô lặng người không nói gì được.Và những gì sau đó xảy ra cô không nhớ được nữa, cô chỉ thấy tai mình ù đi bởi những lời nói của cô ấy.
3 năm trước cô đã từng thấy cô ấy trong vòng tay anh, cô vùng vằng bỏ về, và cô cũng không ngờ,đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh… (Ảnh minh họa)
3 năm trước cô đã từng thấy cô ấy trong vòng tay anh, cô vùng vằng bỏ về, và cô cũng không ngờ,đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh..
- Anh không muốn chị biết chuyện anh bị bệnh,thời gian sống của anh chỉ còn được tính bằng ngày. Anh yêu chị, và biết rằng chị cũng yêu anh nhiều lắm, nên ngày đó, anh cố làm chị tổn thương để chị xa anh. Để chị không đau khổ nhiều nếu như biết được sự thật. Anh vẫn giữ chiếc điện thoại này, và ngày nào anh cũng ngồi viết tin nhắn cho chị nhưng không bao giờ gửi đi. Anh chỉ muốn lưu lại những kỉ niệm,những khoảng thời gian đẹp nhất của hai người. Và anh muốn chiếc điện thoại này mãi mãi được lưu giữ. Anh dặn em dù thế nào cũng không được nói sự thật này cho chị biết. Nhưng ngày hôm qua khi chị nhắn tin, em suy nghĩ rất kĩ và quyết định nói cho chị biết sự thật. Em không muốn anh mang tiếng là kẻ phản bội.”Ngoài đường, trời mưa to. Ngày cô cưới, cũng là ngày giỗ của anh.
Theo VNE
Nổi máu côn đồ vì ông chủ mê trai
Nhiều anh chàng cứ nghĩ, đã làm việc với sếp nam thì sẽ vô tư thoải mái hơn, nhưng đến khi vào làm việc rồi mới thấy, cuộc sống đầy rẫy những chuyện không ngờ.
"Đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì mình thấy ông ấy xuống xe , thuê 1 phòng ngủ, rồi dìu mình vào phòng, cởi áo cho mình"... (Ảnh minh họa).
Chật vật mãi, cuối cùng Thành cũng kiếm được công việc đúng với chuyên môn và sở thích của mình, đó là làm thợ ảnh chính cho một studio.
Ở studio này, khách lúc nào cũng ra vào đặt hàng nườm nượp. Thế nên, việc làm không xuể. Điều đó cũng đồng nghĩa với chuyện, làm việc ở đây, Thành sẽ có một khoản thu nhập kha khá, lại ổn định, khác hẳn với những ngày rong chơi, làm việc tự do, thu nhập lúc có lúc không trước kia.
Thời gian đầu đến thử việc, Thành vui lắm, vì môi trường làm việc ở đây thoải mái, ông chủ vui tính, dễ gần, anh em trong studio cũng như êkip chụp hình ai cũng vui vẻ hòa đồng. Và đặc biệt là, càng làm việc thì ông chủ lại càng hài lòng với tài năng của Thành và quý Thành ra mặt.
Tuy nhiên, 1 thời gian làm việc chung, đã có những mâu thuẫn nhỏ xảy ra với anh em trong êkip. Đó là hôm kết thúc hợp đồng chụp ảnh quảng cáo cho một hãng thời trang giầy nổi tiếng.
Ông chủ cho các anh em trong ê kíp chụp hình đi nhậu một bữa tới bến. Đến lúc thấy cả nhóm đều đã say xỉn, nên ông chủ đề xuất đưa tất cả mọi người về khách sạn nghỉ ngơi...
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Thành thấy mình nằm trần bên cạnh ông chủ nên hốt hoảng lao ra khỏi giường.
Đúng lúc này, một anh chuyên gia trang điểm cũng mở cửa xông vào, thấy cảnh tượng trên thì bừng bừng tức giận, không nói không rằng đi vội ra ngoài, đóng cửa rất mạnh.
Sau hôm đó, Thành để ý và tìm hiểu thì mới chột dạ khi mọi người tiết lộ bí mật về mối quan hệ của ông chủ studio và anh chuyên gia trang điểm. Vì vậy, để tránh những hiểu lầm không đáng có, Thành tìm mọi cách để hạn chế những cuộc gặp gỡ riêng tư với ông chủ để không gặp phải tình huống nhạy cảm như hôm trước.
Tuy nhiên, Thành càng lảng tránh thì ông chủ lại càng thể hiện sự quan tâm đối với Thành. Đi ăn, ông chủ cũng tìm mọi cách để ngồi gần Thành, gắp thức ăn, chúc bia và chăm sóc Thành chu đáo.
"Mình thấy vậy thì cũng hơi rờn rợn, vì không cùng sở thích giới tính với ông ấy. Nhưng chắc chắn mình sẽ kiềm chế và sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu như ông ấy không có những biểu hiện quá đáng giống như ngày hôm đó...Đang say sưa chụp ảnh cho mẫu thì từ đâu, một bàn tay đặt nhẹ vào mông, mình quay lại và sởn da gà khi phát hiện ra ông chủ. Nhưng vì không muốn mất công việc yêu thích lại có thu nhập cao, ổn định nên mình tảng lờ như không có chuyện gì nghiêm trọng, cố làm ra vẻ hài hước trêu lại ông ấy, khéo léo nhắc ông ấy đừng làm mình giật mình".
"Thế nhưng, những ngày sau, sự việc tương tự vẫn tiếp tục xảy ra, mình cứ đang lúi húi chụp ảnh thì ông ấy lại ra vỗ vào mông một cái, đã thế còn sờ sờ, nắn nắn, kèm theo những từ ngữ gợi tình khiến mình nghe mà rợn cả người.
Cho đến 1 lần, tâm trạng đang có chút không vui, thì lại một lần nữa, ông ấy làm mình hết hồn với cảnh tương tự . Thế là, không kìm chế được, mình vung nắm đấm vào mặt ông ấy, rồi xách máy đi thẳng" - anh Thành bức xúc kể.
Cùng chung cảnh, phải nghỉ việc vì ông sếp mê trai, anh Hưng một kỹ sư xây dựng ở quận Hai Bà Trưng - Hà Nội cũng kể: "Mình vừa xin vào làm việc thì công ty nhận được công trình ở Lạng Sơn, thế là mình được cử lên đó làm việc.
Xa nhà, xa bạn bè, nên anh em trong công trình chơi với nhau thân thiết. Ngày cuối tuần, cả công trình tổ chức ăn nhậu. Lúc đã ngà ngà say, mình đang định trở về phòng để nằm ngủ thì ông sếp kéo tay mình lại rủ mình đi tăng 2 (tức là đi hát karaokie).
Hát xong, mọi người thuê taxi để về lại công trình thì ông ấy lại gọi thêm 1 chiếc taxi khác rồi rủ mình lên ngồi cùng cho thoải mái, không ngờ taxi đi thẳng đến một khách sạn.
Đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì mình thấy ông ấy xuống xe , thuê 1 phòng ngủ, rồi dìu mình vào phòng, cởi áo cho mình ... Lúc này mình mới đoán ra ý đồ, nên dùng hết sức còn lại mà bỏ chạy...
"Đến bây giờ, mình nghỉ việc ở chỗ đó rồi, nhưng nghĩ lại mình vẫn còn thấy sợ" - anh Hưng nói thêm.
Theo XH
5 lần được chồng tha thứ tội ngoại tình Đến lúc đưa chồng vào viện cấp cứu, trong lúc hấp hối, anh vẫn mong tôi sửa đổi bản thân và vẫn bảo luôn sẵn sàng tha thứ cho tôi tội ngoại tình bởi anh yêu thương tôi hơn bản thân mình. Tôi đã trải qua những chặng đường đầu của cuộc hôn nhân với lối sống sai lầm. Nguyên nhân bắt nguồn...