Ngày đưa tang chồng là ngày tôi hạnh phúc nhất!
Ngày tang lễ của anh, tôi ra viện và cùng gia đình anh lo tang lễ. Nhưng nói thật, tôi lại thấy nhẹ nhàng, giọt nước mắt tôi khóc trong tang lễ là khóc cho con tôi, khóc vì cảm ơn trời đã thay tôi làm được việc có ích
Tôi và anh quen nhau khi tôi mới ra trường, anh phong độ, lịch lãm đã thu hút cô gái Hà Thành như tôi.
Dù biết anh học hành không tử tế nhưng tôi quan niệm, đại học không phải con đường duy nhất dẫn tới thành công, chính vì thế tôi đồng ý làm người yêu anh.
Khi mang anh về ra mắt, bố mẹ tôi phản đối ghê lắm, nói anh không có công việc ổn định, học hành không tử tế, nhìn anh không tốt, nếu lấy anh tôi sẽ khổ…nhưng tôi nào có nghe.
Anh nói rất buồn khi nghe bố mẹ tôi phản đối, anh còn nói sẽ vì tôi cố gắng hết sức để chứng minh tôi là người đã lựa chọn đúng đắn, sáng suốt. Vì thế tôi càng yêu anh hơn. Bất chấp mọi phản đối của gia đình tôi quyết định lấy anh.
Hôn lễ của chúng tôi cuối cùng cũng diễn ra. Dù phản đối nhưng vì thương con gái nên bố mẹ tôi vẫn lo cho tôi chu toàn.
Sau khi cưới được 2 tháng, tôi chợt nhận ra anh thật khác, anh không quan tâm, anh hay vắng mặt trong những bữa cơm chiều, quán xá, nhà hàng là nơi anh hay lui tới.
Tôi có nói thì anh lại bảo đang lo cho công việc. Mặc dù là mới cưới nhau, nhưng cảnh phải chờ chồng về muộn, có hôm không về, hay về với tình trạng say xỉn là bình thường, tôi hay khóc và nghĩ anh của ngày xưa đâu rồi?
Rồi sau đó, tôi có thai, nhưng anh cũng chẳng quan tâm tới, anh vẫn đi sớm về khuya, say xỉn như cũ. Tôi ốm nghén rất nặng, hay nôn và chẳng ăn được gì, nhưng tôi không có anh bên cạnh để nhờ vả, vì anh bảo anh đang bận tính chuyện tương lai.
Tôi cũng chẳng dám than thở với ai, vì lấy anh là tôi chọn lựa. Tôi dường như trở nên u uất hơn, lại hay cáu kỉnh. Những trận cãi lộn của hai vợ chồng ngày một nhiều và có lần tôi còn bị anh đánh. Dù rất giận nhưng tôi vẫn bỏ qua cho anh, nhưng từ khi tôi có bầu, anh càng hay vắng nhà.
Cho tới khi cô bạn thân của tôi cho hay, thấy anh cùng một em rất xinh đẹp tình cảm, thân thiết ngay trên đường. Tôi giật mình hoảng hốt, hay anh có bồ?
Video đang HOT
Trước đó, những khoản tiền mừng đám cưới của tôi, anh đã lấy đi gần hết là nói là đầu tư với anh bạn, nên tôi cũng không nghi ngờ gì. Tôi hoang mang lo lắng nhưng anh khẳng định chắc nịch: “Phải tin chồng, không tin thì không sống với nhau được”. Tôi lại ậm ừ cho qua.
Không được bao lâu sau, có người tới tận nhà đòi tiền tôi, nói anh lô đề nợ nần chồng chất, đang phải trốn nợ, vì thương anh tôi lại gánh lấy khoản nợ đó. Vì là số tiền lớn nên tôi không có, phải nói dối và xin bố mẹ để có tiền trả cho anh. Suốt thời gian gần tuần sau đó, anh không về nhà.
Vậy mà, sau đó, chính tôi lại vô tình gặp người “chủ nợ” của anh cùng anh vào nhà hàng ăn uống. Tôi giận giữ vô cùng, gặng hỏi thì anh chỉ có lời giải thích duy nhất là “anh rất bận”. Một mình bà bầu như tôi tự lo cho mình, tôi tự hỏi, có chồng, tôi đã được gì???
Tôi dần chán nản với cuộc hôn nhân này. Anh luôn đòi tiền tôi để chi trả nợ nần, anh nói vì đầu tư mà thua lỗ, tôi lôi chuyện lô đề của anh ra và nhận lại của anh vài cái tát.
Cho tới khi cô bồ của anh vác bụng bầu đến, tôi 5 tháng thì cô ta 3. Tôi chết lặng, tôi không nói được gì cả, nước mắt cũng hết rồi. Nhưng vì đứa con, tôi lại im nhẫn nhịn. Giờ với tôi, đứa con là tất cả.
Thế nhưng thật bất công, người cướp đi con tôi lại chính là chồng tôi. Trong một lần cãi vã, anh ta nói chuyện bồ bịch là bình thường và đang có một khoản nợ lớn, tôi phải trả cho anh, tôi như phát khùng, anh ta là chồng mà đã làm gì cho tôi…Và tôi đã bị đánh đến nỗi sảy thai.
Tôi đau khổ tột cùng, tôi muốn chết theo con của mình. Nhưng nhìn bố mẹ, tôi không đành lòng. Tôi vào viện nhưng anh ta không tới thăm, khi đó bố mẹ tôi mới biết về cuộc hôn nhân không hạnh phúc của tôi.
Vậy mà anh ta còn bảo tôi phải trả nợ giúp nếu không sẽ ly hôn để được chia đôi mọi tài sản, lấy tiền trả nợ. Tôi hận vô cùng, anh ta hại tôi mất con, chưa làm được gì cho tôi và rồi tôi thấy thật vui vì… anh ta bị tại nạn.
Vì chưa kịp ly hôn nên tôi vẫn là vợ của anh. Ngày tang lễ của anh, tôi ra viện và cùng gia đình anh lo tang lễ. Nhưng nói thật, tôi lại thấy nhẹ nhàng, giọt nước mắt tôi khóc trong tang lễ là khóc cho con tôi, khóc vì cảm ơn trời đã thay tôi làm được việc có ích.
Nhưng điều đó có lẽ không ai hay, ngày tang lễ của chồng lại là ngày tôi hạnh phúc nhất!
Theo Saoonline
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...