Ngày đến dạm ngõ, mẹ chồng tương lai hốt hoảng rơi cả mâm lễ khi thấy mặt thông gia
Hôm nay, cô lại gánh trên vai một trách nhiệm lớn, nặng nề là làm con dâu của mẹ chồng. Nhưng sự thật phũ phàng đã khiến Nhi vĩnh viễn mất đi vai trò đó.
Nhi ngồi nhìn ra cửa sổ, hít hà không khí trong lành mà đã bao nhiêu ngày cô không được cảm nhận. Từ ngày quyết định cưới chồng, Nhi không còn thời gian để đi chơi, gặp gỡ bạn bè. Nào là ảnh cưới, nào là thủ tục đăng kí, đi lại hai bên rồi mua sắm, tất cả những việc tưởng chừng nhỏ đó cũng đã chiếm hết thời gian của cô.
Hôm nay, cô lại gánh trên vai một trách nhiệm lớn, nặng nề là làm vợ người ta. Nhưng sự thật phũ phàng đã khiến Nhi vĩnh viễn mất đi vai trò đó. Giờ đây, chỉ biết ngồi ôm gối, khóc than, ngẫm về cuộc đời sao bạc bẽo với mình. Tưởng sẽ có một người chồng tốt, một gia đình hạnh phúc với người mình yêu. Ai ngờ, tất cả chỉ là ảo giác…
“Con gái có thì”, mẹ Nhi thường nói như vậy để cô nhanh chóng kiếm cho ông bà chàng rể. Nhưng chẳng vì chuyện đó mà cô vội vàng. Cô chọn lựa kĩ, chọn đến gần chục người xung quanh mình, cuối cùng mới quyết định nhận lời yêu anh. Hơn 1 năm sau khi tìm hiểu, cô quyết định tính chuyện cưới xin. Gia đình hai bên khá là xa nhau nên đi lại cũng bất tiện. Bố mẹ Nhi cũng thương con gái lấy chồng xa, chỉ là, con đã thích thì ông bà không thể ngăn cấm được. Huống hồ, ông bà còn mong con lấy chồng nhanh chóng…
(Ảnh minh họa)
Đến ngày dạm ngõ, chính là ngày mà hai gia đình mới thực sự gặp nhau. Hạnh phúc ngập tràn, gia đình quan khách đông vui chờ đón chàng rể mới. Ai cũng háo hức chờ xem chú rể mà Nhi chọn là người như thế nào. Bố mẹ thì mừng rơi nước mắt vì cuối cùng, con gái cũng chịu lấy chồng…
Bà thông gia ăn mặc đẹp, lộng lẫy bước vào trong nhà gái, tay bê mâm lễ. Nhưng, khi vừa nhìn thấy người đàn ông bước ra từ trong nhà, đeo cà vạt, tay đưa ra định bắt thì… hai người sững lại nhìn nhau, bà run rẩy rồi đánh rơi cả mâm lễ…
Video đang HOT
Tất cả đều không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhi chạy lại, đỡ mẹ chồng tương lai nhưng bị bà hất ra một cách phũ phàng. Bà nhìn người đàn ông kia, mắt ngấn lệ. Còn bố Nhi, không nói được thành lời, cứ đứng đó chừng vài phút để tất cả chứng kiến cảnh tượng không ai hiểu vì sao…
Bà ra về, nước mắt trào dâng, không còn đám cưới, không còn dạm ngõ, tất cả quan khách cũng ra về. Chỉ có Nhi ngồi đó mà không hiểu vì sao cuộc đời cô lại bất hạnh như thế này.
Bố Nhi chính là người chồng cũ của bà. Bà chưa từng gặp Nhi nên không hay biết, Nhi chính là con gái của ông. Hai con đi học xa, cảm tình với nhau và yêu nhau rồi tính chuyện cưới nhau. Đúng là số phận, ở hai tỉnh khác nhau, bao nhiêu năm ông phản bội bà đi lấy người khác, sinh ra Nhi, giờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu này. Bà không cho con trai mình lấy Nhi, nhất định không và bỏ về trong ngày hôm đó.
Nhi ngồi khóc trước cửa sổ. Con gái dạm ngõ cũng coi như một lần lấy chồng, vậy là xong. Rồi sau này, Nhi sẽ lấy ai đây nếu cứ sống ở nơi này? Không lẽ, đây là màn trả thù mà mẹ chồng tương lai dành cho cô? Bố Nhi phản bội bà, khiến bà phải phá thai và bỏ đi nơi khác. Nhưng tội lỗi sao lại giáng lên đầu những đứa trẻ.
Bố Nhi không một lời giải thích. Bà căm hận vì bao nhiêu năm nay khiến bà phải tha hương cầu thực. Còn ông vui vẻ với hạnh phúc mới, sự giàu sang. Bà hận vì tại sao con bà lại yêu trúng con gái của ông. Mối thù này bà không quên thì làm sao chấp nhận cô con dâu để mỗi khi nhìn thấy, thì nỗi đau ngày nào lại hiện về?
Đúng là trái đất tròn. Có lẽ, đây là quả báo, là cái giá phải trả để đời con của ông phải gặp đau khổ? Nhi yêu người đàn ông ấy và nếu không phải anh thì cả đời này, chắc cô sẽ không lấy được ai, ám ảnh mãi không thôi và đâu còn trái tim để mở lòng nữa?
Đau khổ quá, bất hạnh quá. Người ta có lý của người ta, nhưng Nhi cũng có lý của Nhi. Bố mẹ hận nhau bắt con cái gánh tội là điều thiệt thòi cho con cái. Chỉ là, chồng sắp cưới của Nhi cũng biệt tăm từ đó, nhất định không liên lạc với cô. Có lẽ là do mẹ anh không cho anh làm điều đó.
Tương lai phía trước còn quá dài, nhưng tuổi trẻ không đợi Nhi nữa? Ước nguyện có con rể ngoan của bố mẹ cũng không thành. Vậy thì, Nhi sẽ phải làm sao để đối mặt, để sống tiếp những ngày tháng còn lại đây? Kẻ vô tội lại gánh hết tội tình, đúng là trái ngang. Vậy thì bây giờ Nhi chỉ có… ế chồng.
Theo Afamily
Hốt hoảng khi cô vợ ăn chơi vẫn còn trinh tiết
Ngày tôi yêu em, tôi biết em là một cô tiểu thư con nhà giàu, sống sang chảnh. Em hoàn toàn có quyền làm như vậy bởi em vừa xinh đẹp lại vừa có điều kiện gia đình.
Bố mẹ em làm nhiều tiền như thế, em đâu cần phải giản dị, phải giả bộ quê mùa hay lừa dối ai?
Tôi đã cố tình tán tỉnh em, bởi tôi biết, em là con nhà khá giả. Yêu em, lấy em, bố mẹ em có thể lo cho tôi một chỗ đứng. Tôi sẽ được đường đường chính chính hiên ngang ngẩng cao đầu. Tôi sẽ không phải lo chuyện công ăn việc làm và càng không sợ người khác coi thường. Bạn bè tôi, ai nấy đều thành đạt, công thành danh toại. Người nghèo cũng có ô tô làng nhàng đi, còn tôi thì mãi chiếc xe máy lọc cọc, chán nản vô cùng. Chỉ là, xuất thân bình thường lại không có chỗ dựa, tôi chẳng có cơ sở nào vươn lên ở thành phố. Tôi quyết định tìm đến em...
Em sống vui vẻ, hòa đồng và tiêu tiền rất vung tay. Cách em ăn chơi cũng thật khiến người ta nể phục. Em có tiền mà. Đi bên em, tôi được em đưa đến các nhà hàng sang trọng, các quán bar hạng sang, không phải là những nơi tầm thường. Yêu em nhưng tất cả mọi chi phí trong các cuộc chơi đều do em lo liệu. Tôi cũng ái ngại nhưng vì hoàn cảnh của mình như vậy, cũng chỉ biết dựa vào em.
Em không câu nệ chuyện đó. Em nói với tôi, em yêu tôi chân thành và dù biết tôi có vì gia đình em giàu có mà yêu em, em cũng vẫn chấp nhận. Rồi một ngày, tôi sẽ hiểu, tình yêu em dành cho tôi nhiều như thế nào. Em cũng tin, trong tương lai, chúng tôi sẽ thực sự hiểu và yêu thương nhau nhiều hơn.
Đi đâu, em cũng đưa tôi đi cùng và không ngần ngại nói với bạn bè tôi là bạn trai của em. Em cũng chẳng ngại khi nói về công việc, mọi thứ mà tôi có, tức là tôi chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng. Em tôn trọng tôi, quan tâm và luôn khen ngợi người yêu em trước mặt bạn bè, khiến tôi mát mặt.
Bạn bè tôi bảo, tôi lấy em sau này về chỉ cung phụng em cũng mệt, rồi lại làm tay sai cho bố mẹ em. Họ còn nói tôi, em chơi bời giàu có như thế thì chỉ là hạng đàn bà hư hỏng. Mặc kệ lời người ta nói, tôi vẫn yêu em và quyết định lấy em làm vợ. Bố mẹ cũng đồng ý cho em lấy tôi, chiều lòng con gái. Họ vốn không can thiệp nhiều vào chuyện yêu đương của con.
Tôi dễ dàng bước vào gia đình em, làm con rể của bố mẹ em. Nhưng có một điều khiến tôi vô cùng choáng váng trong đêm tân hôn chính là, em vẫn còn trinh tiết. Người con gái ăn chơi, sang chảnh, tiêu tiền như nước như em mà lại có thể còn trinh tiết hay sao? Tôi vốn nghĩ, em không còn trong trắng vì em ăn chơi như vậy, tôi đâu dám đòi hỏi gì. Chỉ là, em vẫn còn nguyên vẹn. Điều đó khiến tôi có cảm giác bị lừa dối? Tôi còn nghi ngờ, hay là em vá màng trinh?
Nhưng suy cho cùng, em vá màng trinh để làm gì? Em cần gì phải giữ gìn sự trong trắng với những người đàn ông bên cạnh em, nhất là người đàn ông sống chết phải lấy được em như tôi?
Tôi ôm em vào lòng nhưng run lẩy bẩy. Em hiểu và nói với tôi rằng &'anh có phải đang nghi ngờ em?'. Tôi cười ngượng &'không, anh chẳng nghi ngờ gì em cả, anh đang vui mà'. Em nhìn tôi, nhìn sâu vào đôi mắt của người đàn ông không dám tin vào sự thật, một cô vợ ăn chơi, cô tiểu thư con nhà giàu sống sang chảnh như vậy, dù đã 27 tuổi mới lấy chồng mà vẫn còn trong trắng. Em nghẹn ngào: "Em còn trong trắng thật đấy. Em chẳng có lý do gì phải lừa dối anh. Có lẽ anh không tin vì anh đã chứng kiến em chơi bời, vui vẻ, sảng khoái như thế nào. Nhưng em có một phương châm sống rõ ràng: chỉ trao thân cho người đàn ông là chồng em. Anh hiểu em chưa? Em không hư hỏng như anh nghĩ đâu".
Nói rồi, nước mắt em tuôn rơi, cứ ôm tôi mà khóc như một đứa trẻ. Em bảo, tôi là người đàn ông em yêu thật lòng và muốn gắn bó cả đời. Em chơi bời cũng vì cuộc sống quá giàu sang, không có một người bạn chân tình, tìm tới các quán bar, các cuộc vui để giải sầu chứ nào phải hạng hư hỏng gì. Em trân trọng tôi và mong muốn, kể từ nay và về sau, chúng tôi sẽ là một gia đình hạnh phúc, yêu thương, quan tâm lẫn nhau, và sẽ chăm lo cho những đứa trẻ. Cũng sẽ chẳng có chuyện chơi bời, vui vẻ bên ngoài nữa, vì giờ, chúng tôi đã là một gia đình thực sự...
Tôi xúc động, ôm chặt lấy em và cảm ơn em vì đã yêu tôi, đã đón nhận tôi. Lấy được một cô tiểu thư con nhà giàu lại còn trong trắng, đúng là với tôi, đó là một phước phận... Tôi hi vọng, sự chân thành của tôi sau này sẽ khiến em nhận ra, dù tôi đã từng lợi dụng em nhưng tôi thật lòng muốn vun vén cho gia đình hạnh phúc. Chẳng phải, với con người, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được sao?
Theo Afamily
Cứ tưởng vớ được anh bồ ngon "dùng tạm" giờ nghỉ trưa, ai ngờ lại được hưởng trọn cái kết Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà sáng hôm ấy tôi lại bước vào quán chuyên đồ ăn sáng ở cách công ty không xa. ảnh minh họa Nhìn ngó xung quang xem có gì đặc biệt, tôi đứng sững khi nhìn thấy một người đàn ông khoảng bốn mươi, mặc áo ba lỗ để lộ cơ thể cuồn cuộn cơ...