Ngày đêm tôi cứ tơ tưởng về “phi công trẻ”
Tôi đã từng ngoại tình với một chàng trai kém mình 11 tuổi. Giờ lúc nào tôi cũng nhớ cậu ấy.
Lấy chồng hơn 10 năm, tôi không bao giờ nghĩ có ngày mình lại phản bội chồng. Tệ hại hơn là tôi lại cắm sừng chồng khi ngoại tình với một chàng trai kém mình tới 11 tuổi. Tôi biết, điều này là không thể chấp nhận được nhưng tình cảm con người nhiều khi khó nói quá. Tôi cũng chỉ là một người đàn bà, cũng nhớ nhung, khao khát. Vì thế, tôi đã phạm sai lầm.
Chồng tôi mới đi xuất khẩu lao động về được 3 tháng nay. Cuộc sống của vợ chồng tôi tốt hơn trước rất nhiều. Anh đi làm về, có tiền bạc hơn nên kinh doanh cũng phát triển. Sau khi xa cách, về chồng có vẻ chiều và tâm lí với vợ hơn. Người thân trong nhà nói rằng chúng tôi hết giai đoạn vất vả rồi, giờ là giai đoạn an nhàn hưởng phúc. Nhưng ít ai biết được rằng trong lòng tôi lại đau đớn, lo lắng vô cùng.
Trong khoảng thời gian chồng tôi đi xuất khẩu lao động, ở nhà tôi đã gặp rất nhiều khó khăn. Điển hình nhất trong số đó chính là gia đình nhà chồng gây áp lực. Mối quan hệ của chồng tôi với bố mẹ cũng không được tốt. Ông bà luôn trách chồng tôi là con trai mà không báo hiếu được nhiều (Nhưng khổ nỗi vợ chồng tôi nghèo túng hơn rất nhiều mấy cô con gái nên cũng không có điều kiện).
Họ nói bóng gió khi chồng tôi gửi tiền về cho vợ cất đi mà không gửi cho bố mẹ. Tôi thực sự cũng không hiểu vì sao ông bà lại ghét tôi đến thế. Ông bà nói tôi át vía chồng, về nhà như mẹ chồng chứ không phải vợ. Đi ra ngoài, lúc nào ông bà cũng nói con trai ông bà khổ khi lấy tôi. Đã có những thời điểm tôi cảm thấy muốn ly hôn, chấm dứt tất cả chỉ vì lời lẽ độc địa của bố mẹ chồng. Nhưng chồng tôi đã ngăn tôi lại. Chồng tôi nói tôi cố nín nhịn vì chồng, vì con, sau này anh ấy đi làm về, có tiền biếu bố mẹ rồi tự khắc bố mẹ sẽ hiểu ra mà thôi.
Xa chồng lâu ngày, tôi đã ngoại tình với một cậu kém mình 11 tuổi (Ảnh minh họa)
Nhưng quả thật 3 năm ở nhà không có chồng tôi cơ cực vô cùng. Một nách hai đứa con, bố mẹ chồng thì không những không giúp đỡ mà còn gây khó dễ nên tôi tủi thân vô cùng. Về phía nhà ngoại, tôi cũng không nhờ cậy được vì không muốn gia đình phiền lòng. Một mình tôi hứng chịu tất cả những áp lực, đau khổ, còn ở nước ngoài, chồng tôi có bồ.
Video đang HOT
Tôi biết tin đó do một người đi làm cùng chồng tôi nói. Khi tôi hỏi, chồng tôi có thú nhận là không phải cặp bồ. Chẳng qua cô kia sang đó làm cũng xa chồng, hai bên thèm khát chuyện chăn gối nên mới qua lại với nhau theo kiểu giải quyết nhu cầu sinh lí thôi chứ không yêu đương gì nhau. Hơn nữa, cô kia cũng quê rất xa, hết hợp đồng lao động là đường ai nấy đi. Nghe chồng nói tôi đau khổ vô cùng nhưng cũng đành chấp nhận. Thực ra chuyện này tôi cũng đã xác định từ đầu. Tôi nghe nhiều về chuyện đàn ông xa vợ không chịu được thiếu thốn đi “ăn vụng”. Vì thế, tôi nhắm mắt bỏ qua cho chồng.
Thế rồi tôi quen một cậu, là đối tác làm ăn chỗ tôi làm. Cậu này ít hơn tôi 11 tuổi nhưng sành sỏi thương trường, giao tiếp chững chạc như người lớn. Gặp cậu ấy, tôi gần như không có cảm giác cậu ta như một đứa em. Cách cậu ta nói chuyện, tâm sự, hỏi han khiến tôi thấy cậu ta như một người đàn ông trưởng thành. Dần dần, do tiếp xúc nhiều với nhau, sẵn cô đơn trong lòng, chúng tôi đã phải lòng nhau từ lúc nào không biết.
Ngày đêm tôi tơ tưởng tới cậu ấy. Tôi chỉ muốn tìm đến gặp cậu ấy, để rồi lại lặp lại chuyện kia như ngày xưa. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này đây? (Ảnh minh họa)
Tôi lên giường với cậu ấy trong suốt quãng thời gian chồng tôi chưa về. Chúng tôi có thỏa thuận với nhau là chuyện này sẽ chấm dứt khi chồng tôi về vì dù có tiếp tục cũng không đi đến đâu. Cậu ấy là trai tân, cần phải lấy vợ và sống hạnh phúc chứ không thể cưới một người phụ nữ đã có chồng và hai con như tôi. Còn tôi, tôi cũng không thể bỏ chồng con để cưới một trai tân như vậy.
Và khi chồng tôi về, chúng tôi đã giữ đúng lời hứa như vậy. Chúng tôi chấm dứt, thậm chí cả liên lạc với nhau cũng không. Nhưng sự lạnh lùng của cậu ấy lại làm tôi nhớ đến quay quắt. Tôi vốn quen với sự dịu dàng, quan tâm và thăm hỏi thường xuyên, giờ thấy cậu ấy coi mình như người xa lạ tôi lại tức tối không thể nào chịu đựng nổi.
Cuộc sống vợ chồng tôi vẫn diễn ra như vậy nhưng tôi không còn yêu chồng. Ngày đêm tôi tơ tưởng tới cậu ấy. Tôi chỉ muốn tìm đến gặp cậu ấy, để rồi lại lặp lại chuyện kia như ngày xưa. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này đây?
Theo VNE
Đến tán cô chị, lại yêu cô em
Và bây giờ, quyết định của tôi là cưới cô em làm vợ dù rằng việc này có thể khiến hai chị em họ xích mích, không nhìn mặt nhau.
Nhưng tình cảm thật sự của tôi là dành cho người em gái đó, còn cô chị, đó là chỉ cảm xúc đầu tiên khi gặp gỡ, và cũng là người khiến tôi muốn bước chân vào gia đình ấy để tìm hiểu. Tuy nhiên, qua quá trình tiếp xúc, tôi cảm thấy, cô em mới chính là người mà tôi yêu thương thật lòng.
Ngày đó, tôi có gặp cô chị tình cờ, qua sự giới thiệu của một người bạn. Nói chuyện vài câu, chúng tôi làm quen rồi xin số điện thoại. Thấy cô này hay hay, nói chuyện có vẻ cũng hấp dẫn, chúng tôi đã liên lạc với nhau thường xuyên. Tuy nhiên, ban đầu chỉ là bạn bè chứ tôi chưa hề có ý định gì.
Sau một thời gian, cô ấy mời vài người bạn, trong đó có tôi đến nhà chơi. Chúng tôi được dịp gặp bố mẹ và nói chuyện với gia đình cô ấy. Đặc biệt, sự xuất hiện của cô em gái cô ấy khiến tôi ngạc nhiên. Em gái đó là một người rất xinh đẹp, hiền thục và có vẻ nho nhã. Nhìn em trẻ và khéo léo, rất tự nhiên và vô tư nữa. Nói chung, vài lần gặp tôi thấy, trong con người em vừa hiện đại, vừa truyền thống, vừa cá tính lại vừa nhu mì. Tôi cảm thấy rất gần gũi với em.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ.(ảnh minh họa)
Biết tôi là bạn của chị gái nên em nhiệt tình tiếp đón mỗi lần tôi tới nhà chơi. Lâu dần, tôi giống như người trong nhà em vậy, thi thoảng chị em hay nhờ mang thứ này, thứ khác tới, và thi thoảng cũng nhờ tôi giúp mấy việc như giới thiệu người quen cho bố mẹ em khám bệnh chẳng hạn. Nói chung, tôi cảm thấy gần gũi với gia đình em từ lâu. Có việc gì, em cũng hay nhờ tôi này kia, không cần thông qua chị em nữa.
Lâu dần, tôi cảm nhận được mình thật sự quý cô em gái này, chứ không phải là người chị kia. Với cô chị, tôi coi như người bạn tâm giao, còn cô em, chính là người tôi thầm thương trộm nhớ. Nhưng hình như cô chị đang có ý đồ với tôi. Chỉ là do tôi chưa mở lời nên cô chị không dám nói gì. Có lẽ, chuyện tôi thích cô em sẽ khiến cô ấy thực sự sốc.
Thời gian trôi đi, nhiều khi tôi muốn nói với em rằng, tôi thực sự yêu em nhưng lại sợ làm tổn thương người chị gái của em. Tôi hiểu, cô ấy đã đem lòng yêu tôi từ lâu, nên tôi không phải là người nhẫn tâm làm tổn thương cô ấy. Chỉ là, bây giờ không nói ra thì sẽ muộn, càng để lâu mọi chuyện càng phức tạp hơn, nhất là khi bố mẹ em cũng nghĩ, tôi và cô chị có tình ý với nhau. Tôi vốn là bạn của cô chị nên chuyện người ta nghĩ tôi thường xuyên lui tới nhà vì cô ấy cũng không có gì sai. Nhưng khổ tâm thay, người tôi yêu lại chính là cô em và tôi chỉ sợ, nếu thổ lộ muộn, cô ấy không dám đón nhận tình cảm này.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. (ảnh minh họa)
Ngay sau khi tôi nói chuyện, cô ấy đã khóc và nói cũng đã thầm thương trộm nhớ tôi. Vậy là, không mất quá nhiều thời gian, chúng tôi trở thành một cặp và tạm thời giấu giếm gia đình em. Chỉ đến khi bố mẹ em có gọi tôi nói thẳng chuyện hai đứa (tức là với chị gái em), tôi mới thú nhận mình yêu cô em gái. Nghe thì rất phức tạp nhưng thật sự chẳng có gì. Phức tạp vì cô chị luôn nghĩ, tôi là người đem lòng yêu cô ấy.
Giờ em cũng rất khó xử, sợ mất tình cảm với gia đình và chị. Nhưng tôi kiên quyết muốn lấy em, tôi cũng động viên em rất nhiều. Dù sao thì phải chiến đấu vì tình yêu. Bởi nếu không phải là em, tôi cũng không yêu cô chị. Thế nên, chẳng có lý gì mà chia rẽ tình yêu của chúng tôi cả. Nhưng em sợ, nếu làm vậy em sẽ không còn dám nhìn mặt chị mình nữa dù em chẳng gây ra tội gì.
Khổ tâm thật, tôi bây giờ thật sự đang đau đầu, căng thẳng vì mối quan hệ này. Tôi không biết rồi mọi chuyện có tốt đẹp được không? Nếu không, tôi sẽ đưa em về sống cùng dù là không được sự đồng ý của bố mẹ em. Vì tôi thật tình rất yêu em...
Theo VNE
Chồng lén lút nhìn trộm hàng xóm thay đồ Một lần rón rén đi theo chồng lên ban công, tôi như chết đứng khi thấy anh như đang bị thôi miên, say sưa nhìn cô hàng xóm thay quần áo qua cửa sổ nhà cô ta. Kể ra chuyện này có lẽ nhiều người sẽ trách tôi nhỏ nhen, hay để ý vặt và chấp nhặt với chồng những chuyện cỏn con,...