Ngày đầu trở về sau tuần trăng mật, phát hiện “âm mưu” của vợ với mẹ chồng
Chuyến trăng mật tưởng chừng êm đẹp trở về của vợ chồng tôi lại mở đầu cho một cơn sóng ngầm không ngờ tới.
Ảnh minh họa.
Sau những giây phút ngọt ngào bên nhau, việc đầu tiên vợ tôi làm khi vừa đặt chân về nhà là gọi điện cho mẹ chồng, mời bà đến chơi. Tôi vui mừng trước sự dịu dàng, khéo léo của vợ, nghĩ rằng có lẽ em đã bỏ qua những hiềm khích cũ và muốn xây dựng một gia đình hòa thuận.
Thế nhưng, niềm vui đó chỉ kéo dài đến khi tôi tình cờ nghe thấy cuộc điện thoại vợ trao đổi với mẹ đẻ ngoài ban công. Trong phút giây bàng hoàng, tôi nhận ra có một “ dã tâm” lớn hơn đằng sau lời mời mẹ đến chơi của em.
Ngay từ khi đưa vợ về ra mắt gia đình, mối quan hệ giữa mẹ tôi và cô ấy đã không thuận lợi. Mẹ tôi là người kỹ tính, không mấy thiện cảm với tính cách bộc trực, đôi khi sắc sảo của em, và đặc biệt e dè với công việc thu ngân ở quán bia mà vợ tôi đang làm. Vào lần đầu gặp mặt, mẹ tôi còn khó chịu với cách ăn mặc mà bà cho là quá thoải mái của em. Những điều đó đã khiến mẹ thẳng thừng phản đối mối quan hệ của chúng tôi, bất chấp mọi lời giải thích.
Video đang HOT
Vượt qua tất cả, tôi và em vẫn kiên quyết đến với nhau, bất chấp sự phản đối gay gắt từ mẹ. Để ép mẹ chấp nhận cuộc hôn nhân này, tôi đã nhịn ăn, giam mình trong phòng suốt ba ngày, khiến mẹ lo lắng đến mức phải nhượng bộ. Đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh chóng và sau đó là chuyến trăng mật dài một tháng – một khoảng lặng yên bình sau những ngày sóng gió.
Thế nhưng, vừa trở về, khi tôi còn chưa kịp vui mừng trước thái độ hòa nhã của vợ, thì sự thật lại phơi bày theo cách bất ngờ nhất. Trong cuộc điện thoại với mẹ đẻ, vợ tôi thẳng thừng bày tỏ nỗi hận mẹ chồng vì những lần cản trở, vì những lời nói cay nghiệt mà bà dành cho em trước đám cưới. Chưa dừng lại ở đó, vợ còn tiết lộ rằng em đã mời mẹ tôi đến không phải để làm lành, mà là để bắt bà làm việc nhà, để mẹ cảm nhận những gì mà vợ tôi đã chịu đựng trong suốt thời gian bị bà phản đối.
Nghe những lời đầy oán giận từ vợ, tôi chết lặng. Bên ngoài, em luôn tỏ ra thảo hiền, dịu dàng, nhưng sâu trong lòng lại đang nung nấu một kế hoạch đáp trả mẹ chồng. Giờ đây, khi vợ đang mang thai, tôi chẳng thể lớn tiếng trách mắng em, bởi chỉ cần tôi gắt gỏng một chút, em lại kêu đau bụng hoặc ngất lịm, khiến tôi không khỏi lo lắng cho đứa con chưa ra đời.
Trước tình thế khó xử này, tôi phải làm sao để giữ hòa khí gia đình, giúp vợ buông bỏ oán hận, và bảo vệ mẹ khỏi những xung đột âm thầm mà em đang dự tính? Tôi hiểu nếu mọi chuyện không được hóa giải, gia đình nhỏ của chúng tôi sẽ mãi không thể yên bình. Cần một lối thoát, nhưng tôi thực sự không biết phải bắt đầu từ đâu.
Tình cờ gặp lại người yêu cũ, anh nói một câu khiến tôi rộn ràng nửa đêm tới gặp anh
Tôi kể Lâm nghe về gia đình nhỏ của mình, về người chồng yêu thương tôi và con gái xinh xắn đáng yêu.
Lâm im lặng nghe tôi kể, mặt không biến sắc. Sau đó, tôi nghe anh nói một câu:
Tâm là người yêu cũ của tôi thời đại học. Chúng tôi học cùng nhau rồi có tình cảm. Tình yêu thời sinh viên nhẹ nhàng không vướng bận tiền bạc, danh vọng. Chúng tôi còn hứa hẹn sẽ trở thành vợ chồng trong tương lai.
Nhưng mối tình sinh viên ngày đó có một cái kết buồn. Tôi và anh làm ở hai nơi khác nhau. Chúng tôi cãi vã thường xuyên vì những vấn đề nhỏ nhặt, cùng áp lực của sinh viên mới ra trường. Vì một hiểu lầm nhỏ, tôi quyết định chia tay trong im lặng. Tôi nghĩ rằng anh phản bội tôi nên chủ động cắt đứt hết mọi liên lạc với người cũ.
Sau khi ra trường 3 năm thì quen chồng hiện tại. Anh hơn tôi 3 tuổi, vững vàng với sự nghiệp ổn định. Sau 2 năm yêu nhau thì chúng tôi về một nhà. Giờ gia đình nhỏ của tôi đã có tiếng con trẻ hạnh phúc. Những chuyện về người yêu cũ tôi đã không còn nhớ tới nữa.
Bất ngờ trong một lần hẹn gặp bạn bè, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh trông vẫn chẳng khác ngày xưa là bao, vẫn dáng vẻ điển trai thư sinh. Tôi vừa nhìn thấy anh thì giật mình nhớ lại đoạn ký ức cũ, trong lòng cũng dậy lên cảm xúc kì lạ. Chúng tôi nói chuyện với nhau như những người bạn cũ lâu ngày gặp lại.
Tôi kể Lâm nghe về gia đình nhỏ của mình, về người chồng yêu thương tôi và con gái xinh xắn đáng yêu.
Lâm im lặng nghe tôi kể, mặt không biến sắc. Sau đó, tôi nghe anh nói một câu:
"Em có hiện tại hạnh phúc, chỉ có anh vẫn ở lại quá khứ của chúng ta ngày đó".
Nói xong câu đó, Lâm rời đi mất. Tôi lặng người ngồi im, chẳng nhìn theo anh, cũng không đuổi theo. Sau đó tôi nghe bạn bè nói sau khi tôi rời đi thì Lâm cũng chưa từng yêu ai, anh ấy vẫn nghĩ sẽ có ngày tìm được tôi để giải thích.
Đêm ấy trở về nhà, tôi nằm ngủ trong vòng tay của chồng mà đầu óc lại nhớ về người yêu cũ. Tôi thấy có lỗi với Lâm vì khi rời đi không nói một lời dứt khoát, để anh ấy lỡ dở nhiều thời gian vì tôi. Thay vì nói là còn tình cảm với anh, thì tôi thấy tội cho anh hơn.
Sáng hôm sau, tôi vẫn dậy từ sớm chuẩn bị bữa sáng cho gia đình, hôn chồng trước khi anh rời đi. Cứ ngỡ như đêm qua tôi đã có một giấc mơ về tháng năm cũ. Giờ tôi lại sống cuộc sống hạnh phúc hiện tại của mình. Chuyện đã qua không thể trở lại, chỉ có bài học để tôi phải sống tốt hơn.
61 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu, đêm tân hôn cởi áo vợ mà giật mình, đau xót cho những gì cô ấy đã trải qua Thư nhìn tôi và nói: "Nếu anh thấy phiền và không thể chấp nhận thì em có thể rời đi ngay bây giờ và làm thủ tục ly hôn vào ngày mai". Năm nay tôi đã 61 tuổi, hồi còn trẻ, vợ chồng tôi mở cửa hàng kinh doanh ở thành phố, công việc làm ăn khá phát đạt nên nhà tôi cũng...