Ngày đầu năm, tôi đã xác định chẳng có nhà chồng
Đầu năm tôi đã đau khổ khi phải xác định: sẽ không được bước chân vào nhà chồng và cũng chẳng có mẹ chồng nữa rồi.
Quê tôi ở Hải Phòng còn quê chồng tôi ở Bắc Giang. Nhưng vợ chồng tôi thì sống và làm việc ở Hà Nội. Vợ chồng tôi cũng yêu nhau hơn 2 năm mới làm đám cưới. Chồng tôi là người đàn ông hiền lành, rất tu chí làm ăn, yêu thương vợ. Thế nhưng anh rất hay nghe lời mẹ. Mẹ chồng tôi nói gì là anh nghe theo răm rắp.
Tôi chỉ mới mang bầu. Nhưng ngay từ khi có tin bầu bí, tôi đã cực kỳ mệt mỏi vì ốm nghén nặng. Trước đó, tôi đã phải xin cơ quan nghỉ không lương 1,5 tháng để nằm nhà vạ vật vì ốm nghén khiến tôi mệt mỏi tới mức không thể nhấc mình lên đi làm. Tôi chỉ mới nhúc nhắc quay trở lại với công viện khoảng 1 tháng nay. Song thực sự, ngoài cố đi gắng đi làm, cứ về đến nhà là tôi lại nằm bệt.
Gần 3 tháng con dâu mang bầu và ốm nghén nặng nề là vậy, nhưng chưa một lần mẹ chồng tôi gọi điện lên động viên con dâu vượt qua 3 tháng đầu thai kỳ. Ngược lại, bà vẫn gọi điện lên cho con dâu con trai nhưng là chỉ để hỏi: “Giờ này, con đã nấu cơm cho thằng T ăn chưa?”, “Thằng T dạo này đi làm có vất vả không?”, “Đừng có nhõng nhẽo bắt thằng T về quê ngoại nhiều nhé. Con gái lấy chồng phải theo chồng”…
Nghe những lời giáo huấn hay hỏi han của mẹ chồng như vậy, thực sự tôi rất khó chịu. Nhưng vì nghĩ mẹ chồng – con dâu đang ở xa nhau, bà dù có ghê gớm muốn chỉ đạo cũng không được nên tôi vẫn cố nhẫn nhịn “vâng – dạ” trước những lời bà nói mà chưa một lần phản kháng.
Mọi chuyện chỉ như giọt nước tràn ly khi trước Tết Nguyên Đán 1 tuần, mẹ chồng tôi có gọi điện lên bảo tôi Tết này về quê ăn Tết và mang luôn tiền mừng tuổi 20 triệu về mừng tuổi bố mẹ chồng. Bà đưa ra lý do: “Các con đã không phải lo liệu sắm Tết nhất nên phải lì xì bố mẹ hậu hĩnh. Mẹ nói luôn mức lì xì trung bình là 20 triệu. Còn nhiều hơn như con nhà người khác thì càng có hiếu”.
Nghe mẹ chồng bất ngờ thông báo vậy, dù hơi giật mình với số tiền mừng tuổi mẹ đòi hỏi nhưng tôi là con dâu nên cũng từ tốn nói với mẹ: “Thưa mẹ, về việc về ăn Tết Tết này, do con vẫn ốm nghén nặng nên chắc chắn đến 80% xin phép mẹ cho con ở lại trên này vì con không thể ngồi xe gần 2 tiếng về nhà được ạ. Về chuyện mang tiền về mừng tuổi mẹ, con cũng có ý kiến là lương thưởng của vợ chồng con năm nay chỉ được 22 triệu. Vì thế, chúng con đã bàn mừng tuổi bố mẹ 10 triệu, Số tiền còn lại, vợ chồng con để tiêu sau Tết. Mong bố mẹ thông cảm”.
Video đang HOT
Chưa nghe tôi nói hết câu, mẹ chồng tôi đã rú lên trong điện thoại: “Có thể loại con dâu nào lại thẳng thắn và không biết phép tắc như mày không? Dù có nghén ngẩm đến đâu, dù có sảy thai, mày cũng nhất quyết phải về nhà chồng ăn Tết. Để chồng mày về một mình thì từ nay về sau đừng về nhà chồng nữa nhá”. Nói xong, chẳng cần nghe con dâu nói hết, bà đã cúp máy.
28 Tết, dù đã cố ăn uống cho khỏe, nhưng tôi vẫn không thể theo chồng về quê ăn Tết. Chồng tôi về một mình, bố mẹ chồng tôi chắc không hài lòng chút nào. Song chắc vẫn giận con dâu nên họ không gọi điện cho tôi. Tôi gọi điện đòi nói chuyện với mẹ chồng thì bà không thèm nghe máy. Bà lấy lý do bận nấu chè kho, dọn dẹp Tết bận không có thời gian.
Bà còn bắt chồng về đón tôi về quê. Nhưng tôi làm sao mà về được. Không ai lo cho con thì tôi phải tự lo cho con.
Từ chiều 30 Tết đến gần giao thừa, nằm một mình trong ngôi nhà nhỏ ở Hà Nội, tôi vừa mệt mỏi vừa buồn tủi. Nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi mà không sao kìm nén được.
Chồng tôi giờ này ở quê chắc đang phải nghe những lời đay nghiến của mẹ chồng về nàng dâu mất dạy là tôi. Chỉ chút nữa thôi, anh lại nhắn tin trách cứ người vợ đang ốm nghén mặt xanh nanh vàng này.
Tết đến rồi mà mẹ chồng không chịu thông cảm cho con dâu thì tôi chẳng mong gì sau Tết bà sẽ hòa bình trở lại. Đầu năm tôi đã đau khổ khi phải xác định: sẽ không được bước chân vào nhà chồng và cũng chẳng có mẹ chồng nữa rồi. Thậm chí nếu chồng tôi quá nghe lời mẹ, cuộc sống của tôi cũng chẳng được hạnh phúc nữa.
Mới vài tháng bước vào hôn nhân mà cuộc sống của tôi đã thế này sao? Là dâu mới, còn chưa được ăn cái Tết nào ở nhà chồng, tôi đã chẳng có nhà chồng mà về?
Theo PLXH
Tuyệt vọng vì chẳng thể cho chồng được làm cha
Bao đêm nằm khóc thầm, thương chồng vì những lời hỏi han vô tình của bạn bè, người thân mà anh phải cố chịu, cố giấu để che chở cho tôi.
Tôi và anh yêu nhau 6 năm rồi cưới. Chúng tôi là bạn học cấp 3 và yêu nhau từ hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, cũng xảy ra sự chia ly, hờn giận nhưng rồi lại quay về với nhau.
Tôi nghĩ mình rất yêu anh dù cho đến nay đã là 11 năm bên nhau. Chúng tôi cưới nhau vào cuối năm 2011 đến tháng 8 năm 2012 tôi có thai được 9 tuần thì không may bị hỏng, mặc dù sau đó cũng uống thuốc rồi khám bệnh hết đông y lại sang tây y mà vẫn không có kết quả.
Sau 3 lần IUI và một lần mổ nội soi tôi vẫn hy vọng nhưng dường như số phận chưa mỉm cười để cho tôi có một lần được nhìn thấy con mình.
Chồng dù bằng tuổi nhưng khá chín chắn, anh không hề ép buộc vợ hay làm gì gây khó dễ để bắt tôi phải nhanh có con.
Ảnh minh họa
Dù mới đây biết rằng lỗi là do tôi, tiền khám bệnh thuốc men rất đắt nhưng anh không kêu ca mà vẫn yêu thương vợ.
Chồng tôi là con một, nhà rất neo người, vẫn biết bố mẹ chồng buồn nhưng họ cũng không bao giờ gây khó khăn hay mắng nhiếc tôi dù một câu.
Chính vì vậy tôi lại cảm thấy có lỗi với chồng và gia đình chồng vô cùng. Tôi bị suy buồng trứng, kết quả mà nghe xong tôi rụng rời chân tay bởi tỷ lệ ấy quá hiếm.
Chồng vẫn động viên rằng sẽ đi làm thụ tinh ống nghiệm rồi sẽ có con nhưng anh đâu biết tôi không thể có đứa con của riêng mình nữa.
Tôi đau khổ vô cùng bởi sự mặc cảm đối với những người bạn và sự hối hận vì mình đã làm khổ chồng.
Bao nhiêu đêm nằm khóc thầm, thương chồng vì những lời hỏi han vô tình của bạn bè, người thân với anh mà anh phải cố chịu, cố giấu để che chở cho tôi.
Vì thế tôi đã nói ý định rằng sẽ ly hôn với anh, nhưng anh vẫn nghĩ tôi nói đùa, rồi trả lời rằng không có con thì xin con nuôi.
Tôi làm sao có thể để anh phải chịu đựng nỗi đau như vậy cùng mình. Tôi thà một mình chịu đau khổ còn hơn bắt anh buồn và tâm tôi cũng không yên vì điều đó.
Tôi đang vô cùng tuyệt vọng, giá như không lấy ai hết, giá như anh đừng yêu tôi thì có lẽ giờ này anh đã không khổ.
Theo Tinngan
Chồng khù khờ nhưng yêu thương vợ hết lòng Cưới nhau về, chẳng bao lâu tôi đã có bầu. Chồng nhìn tôi nở nụ cười hạnh phúc, sung sướng. Anh lại còn cẩn thận chụp lại chiếc que thử thai của vợ như sợ rằng đó không phải là sự thật. Chồng tôi hơi nhút nhát và khù khờ nhưng rất yêu thương vợ. Tôi là đứa con gái mạnh mẽ và...