Ngày đầu làm vợ, tôi mới biết vì sao anh dang tay cứu vớt tôi thoát khỏi cái tiếng ‘chửa hoang’
Nhưng sau hôm tân hôn có vẻ ngọt ngào ở một nhà nghỉ gần nhà, ngày đầu tiên làm vợ của tôi không khác gì địa ngục.
Cầm chiếc que thử thai trên tay, mặt tôi biến sắc. Kết quả sờ sờ ra đó không thể sai được nữa. Tôi đã thử lần này là lần thứ 3 và kết quả vẫn y nguyên. Tôi gọi điện cho Bình thông báo kết quả, nhưng vừa mới nghe xong, Bình đã bảo: “Em tự lo liệu lấy, anh không đủ khả năng”.
Rồi Bình biến mất như chưa từng tồn tại. Anh trả phòng trọ, thay số điện thoại. Tôi không thể tin được sau 2 năm yêu nhau mặn nồng, cái kết mình nhận lại được là như thế này. Tôi sợ quá, ngồi khóc như mưa như gió. Bạn bè tôi biết chuyện, người thì trách tôi dại dột, người thì tức tối đi tìm Bình. Nhưng mọi nỗ lực đều như muối bỏ bể.
Tôi xuất thân từ nông thôn, bố mẹ nghèo, tằn tiện mãi mới có chút tiền cho con gái theo học ở thành phố. Ra trường, vật vạ mãi tôi vẫn chưa xin được việc nên đi làm thêm ở quán cà phê. Run rủi thế nào tôi lại gặp và yêu Bình. Bình nói n hà anh giàu lắm, nhưng anh muốn tự lập nên chuyển ra ngoài sống. Tôi đòi về nhà ra mắt thì Bình cứ lần lữa mãi, anh bảo bố mẹ anh không muốn anh yêu sớm, đợi thời gian thích hợp anh sẽ đưa tôi về nhà ra mắt.
Tôi sợ hãi khi bị người yêu bỏ lại với cái thai vừa hình thành trong bụng (Ảnh minh họa)
Thế mà tôi tin sái cổ. Tôi tận tụy yêu anh, tôi dâng hiến cho anh tất cả, rồi anh bỏ mặc tôi với cái bụng bầu đang hình thành và cái tiếng “ chửa hoang”. Tôi sợ hãi, nếu bố mẹ tôi biết được chuyện này chắc chắn họ sẽ sốc mà chết mất.
Nhưng trong lúc tôi sắp chết đuối giữa dòng nước thì Tú lại đến và dang tay cứu vớt tôi. Tôi biết Tú được khoảng 1 năm vì anh hay đến uống cà phê ở chỗ tôi làm. Tôi không biết vì sao anh biết việc tôi có bầu, việc tôi bị người yêu bỏ rơi. Nhưng những lời nói tự đáy lòng của Tú đã làm tôi cảm thấy được an ủi. Anh bảo đời anh chưa yêu ai nhiều như thế, anh sẽ dùng cả cuộc đời còn lại để che chở cho tôi, chỉ cần tôi giấu chuyện có bầu với người khác, đừng cho gia đình anh biết là được.
Tôi nghĩ mãi, nghĩ mãi rồi quyết định đồng ý. Đám cưới của tôi diễn ra nhanh chóng đến mức tôi cũng không tin được. Tôi chỉ gặp mẹ Tú 1 lần trước hôm đám hỏi. Nghe bảo tôi cưới chồng thành phố, bố mẹ tôi cũng mừng lắm.
Video đang HOT
Tú đã dang tay cứu vớt tôi khỏi cái tiếng chửa hoang (Ảnh minh họa)
Nhưng sau hôm tân hôn có vẻ ngọt ngào ở một nhà nghỉ gần nhà, ngày đầu tiên làm vợ của tôi không khác gì địa ngục. Bước vào căn nhà của Tú, tôi mới hiểu lý do vì sao anh dang tay cứu vớt tôi thoát khỏi cái tiếng chửa hoang. Bố anh nằm bất động trên giường, hai đứa em trai đều nghiện nặng, mẹ anh phải xích chân lại cho ở trong phòng kín. Công việc của tôi hằng ngày là cơm nước, làm vệ sinh cho bố anh và chăm sóc cho hai ông em của anh. Tôi ốm nghén, mẹ chồng vẫn bắt tôi làm. Tôi chỉ cần nằm một chút kiểu gì bà cũng cầm cái chổi vào đánh sau mông tôi rồi rít lên: “Nuôi cái thể loại con dâu lười như cô chỉ tổ tốn cơm”.
Nhưng sau ngày đầu tiên về làm vợ, tôi biết mình đã bước vào địa ngục (Ảnh minh họa)
Tôi không ngờ bên ngoài Tú bảnh bao bao nhiêu thì khi về nhà, anh lại cục cằn và ở bẩn bấy nhiêu. Bao nhiêu việc nhà cứ thế dồn xuống vai tôi. Chưa kể nỗi sợ hãi tôi phải đối diện mỗi khi mang cơm cho hai ông em nghiện nặng của chồng. Nhìn ánh mắt như muốn “ăn tươi nuốt sống” mà họ dành cho tôi, tôi chỉ muốn nôn. Nhưng tôi biết làm sao được, chỉ cách đấy không lâu, tôi còn thấy hãnh diện khi có được ông chồng thành phố cơ mà.
Tôi đau khổ quá, không ngờ chỉ vì muốn thoát khỏi cái tiếng chửa hoang mà tôi phải trả một cái giá đắt đến như thế. Giá như tôi đủ bình tĩnh để suy xét và tìm hiểu kỹ về Tú và gia đình anh trước khi cưới thì đã không phải chịu cảnh này.
Theo Một Thế Giới
Sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi chính đồng ý để anh cứu vớt danh dự cho mình
Một kẻ như hắn không xứng đáng có được tình yêu của chị, không xứng đáng để chị rơi nước mắt. Nhưng... Chiếc que thử thai hai vạch trên bàn vẫn còn đó.
Giây phút chứng kiến hắn cùng người con gái đó tay trong tay tình tứ bước vào cửa hàng nhẫn cưới thì tình yêu của chị với hắn đã hoàn toàn chấm dứt.
Trở về nhà, chị đóng chặt cửa phòng, cắn chặt môi không để tiếng khóc bật ra. Một kẻ như hắn không xứng đáng có được tình yêu của chị, không xứng đáng để chị rơi nước mắt. Nhưng... Chiếc que thử thai hai vạch trên bàn vẫn còn đó. Đưa tay sờ xuống bụng, nước mắt chị vô thức rơi. Chị khóc, không phải gì hắn mà chị khóc cho đứa con trong bụng. Chị phải làm gì với nó đây. Bố mẹ chị biết chuyện chắc sẽ không sống nổi mất. Nhưng nếu bỏ đi đứa bé, có khác nào chị đang giết người đâu. Sau bao đêm suy nghĩ, cuối cùng chị quyết định nhờ anh, người bạn thân thiết nhất của chị, đưa chị đi phá thai.
Nghe xong câu chuyện của chị. Anh kiên quyết không đồng ý. Anh nói:
- Đứa trẻ không có tội. Nếu em đồng ý, anh sẽ về thưa chuyện với bố mẹ, cưới em ngay lập tức.
Rồi anh thú nhận anh đã có tình cảm với chị từ rất lâu rồi, nhưng vì chị chỉ một lòng hướng đến hắn nên anh chỉ còn biết đứng từ xa ngậm ngùi, tiếc nuối. (Ảnh minh họa)
Lời đề nghị đường đột của anh khiến chị bàng hoàng. Rồi anh thú nhận anh đã có tình cảm với chị từ rất lâu rồi, nhưng vì chị chỉ một lòng hướng đến hắn nên anh chỉ còn biết đứng từ xa ngậm ngùi, tiếc nuối. Anh chấp nhận đứa con trong bụng chị và sẽ xem nó như con ruột của mình. Anh còn thề độc trước mặt chị rằng anh sẽ hết lòng với mẹ con chị, và vĩnh viễn không bao giờ tiết lộ bí mật kia. Chị đã rất sốc khi nghe anh nói vậy nhưng trong lòng vẫn nhen nhóm lên một niềm vui nho nhỏ. Chị sẽ không bị mang tai tiếng nữa, con chị cũng sẽ được chào đời. Bất giác, chị gật đầu đồng ý.
Cho dù đám cưới được nhanh chóng tổ chức thì cái thai của chị khi ấy cũng đã được hơn hai tháng. Trong thời gian mang thai, chị bị stress nặng vì suy nghĩ quá nhiều nên con sinh ra nhẹ cân, sức khỏe khá yếu nên ai cũng tin là chị sinh non. Việc đứa trẻ được sinh ra đủ tháng hay thiếu tháng, đã có anh lo hết với sĩ rồi. Chỉ có điều, đứa trẻ sinh ra không hề giống anh chút nào bởi nó đâu có phải là con anh. Nhưng anh đã bao biện:
- Nó còn nhỏ như thế, nhìn làm sao mà biết được chứ. Mọi người cứ đợi lớn lên mà xem, nó lại chẳng giống tôi như đúc ấy chứ.
Nhìn cái cách anh chăm sóc, yêu thương con, chị không khỏi biết ơn và hạnh phúc. Chị không nghĩ, trên đời này còn tồn tại một người đàn ông cao thượng và giàu lòng nhân ái như anh. Nhưng sự đời đâu có ai biết trước được điều gì. Càng lớn, con càng không giống anh. Nhìn con lớn lên, anh bắt đầy thay đổi. Con khóc anh cũng chẳng động tới. Con bệnh cũng chị và ba mẹ chồng lo. Anh bị ba mẹ anh mắng nhiếc vì tội vô tâm, hờ hững với vợ con. Nhìn thái độ nóng giận của anh, chị sợ anh sẽ tiết lộ ra bí mật kia mất. Tối đô, chị đã nhẹ nhàng thủ thỉ với anh, cố gắng nhắc lại lời thề khi xưa của anh. Nào ngờ, anh đập mạnh tay xuống bàn, chỉ thẳng vào mặt chị:
- Ngày đó tôi thề thốt cho vui miệng thôi. Tôi chán ngấy cái cảnh nuôi con tu hú này rồi đấy.
Lúc này chị mới cay đắng nhận ra, sai lầm lớn nhất cuộc đời chị chính là đồng ý để anh cứu vớt danh dự cho mình. (Ảnh minh họa)
Những ngày tháng sau đó, anh liên tục chất vấn chị, tra hỏi chị về ngày xưa yêu hắn như thế nào. Mỗi lần gần gũi nhau, anh như kẻ điên loạn, càng làm chị đau đớn, anh lại càng thấy vui mừng. Những lúc bực tức, anh lại mắng chửi chị là đồ đàn bà hư thân mất nết, làm mất hết danh dự của những người phụ nữ . Thậm chí anh còn chỉ và mặt con mà nói:
- Mày giống y thằng bố mày, đẹp trai lắm con ạ!
Lúc này chị mới cay đắng nhận ra, sai lầm lớn nhất cuộc đời chị chính là đồng ý để anh cứu vớt danh dự cho mình. Cũng tại chị, đặt niềm tin vào anh quá nhiều hay trách lòng người đổi thay. Viết lá đơn ly hôn mà mắt chị đẫm lệ. Chị không thể tiếp tục chịu đựng nữa. Chị sẵn sàng đối mặt với dư luận rồi.
Theo Một Thế Giới
10 năm qua, tôi vẫn chỉ là "con đĩ của chồng"... Chỉ 1 câu thôi mà đã làm tôi đau điếng: "Trước khi lấy tôi, cô đã là 1 con đĩ, tưởng được tôi cứu vớt rồi thì phải biết điều chứ!" . Tôi năm nay 36 tuổi, lấy chồng được 10 năm, con trai lớn đã 8 tuổi và bé gái út cũng bước sang tuổi thứ 5. Chồng tôi hơn tôi 4...