Ngày cưới vàng đeo đầy người nhưng chưa đầy tháng đã tàn tạ đến mức bố mẹ không nhận ra
“Đánh chết nó đi, cái thói mất nết. Đã ăn nhờ ở đậu còn định lên mặt với ai. Giỏi thì ở quê mà sống, bám sang đây làm gì”.
Đòn đau da thịt cũng không làm Lệ đau bằng đòn trong tim. (Ảnh minh họa)
Chẳng phải mấy cô gái đẹp bây giờ vẫn thường hay tự tin phát ngôn: Em xinh, em đẹp, em có quyền đấy hay sao. Phải rồi, em xinh, em đẹp thì quyền là của hết. Nhưng cái quyền ấy mà sử dụng sai thì em sẽ ước em chẳng có quyền ấy còn hơn. Và câu chuyện dưới đây sẽ là bài học cảnh tỉnh cho tất cả những cô gái đang để quyền của mình đi sai hướng.
Lệ xinh đẹp. Không phải Lệ tự nói mà là ai cũng nói câu ấy. Đôi mắt trong veo, thăm thẳm như hồ nước thu. Làn da con gái nông thôn nhưng sao mà lại trắng ngần, mịn màng đến như thế chứ. Mái tóc suôn mượt, đen nhánh. Đôi môi lúc nào cũng chúm chím muốn cười, nhìn vào là muốn yêu ngay. Chính vì thế, mấy anh chàng trong vùng ai cũng mê Lệ như điếu đổ.
Nhưng Lệ làm sao có thể để mắt đến mấy gã trai quần vá tám miếng, chân đi tổ ong buộc thép gỉ kia được. Mấy cô trong làng, nhan sắc chẳng bằng Lê mà vẫn lấy được chồng giàu, lên phố sống nhà cao cửa rộng đấy. Có cô lấy được chồng ngoại mới có hai tháng mà đã quần là, áo lượt, ô tô bóng loáng về làng. Lệ lấy đó làm động lực cố gắng, phấn đấu cho mình. Rồi ước nguyện lấy chồng ngoại của Lệ cũng thành hiện thực. Chắc nghe tin Lệ muốn lấy chồng ngoại nên nhiều bà mối đến nhà Lệ lắm. Lệ nghe những điều các bà ấy nói mà sướng hết lỗ tai. Và chưa cần bố mẹ đồng ý, Lệ đã gật đầu làm vợ luôn một anh chồng ngoại.
Ngày cưới, vàng đeo ở cổ Lệ cứ phải gọi là gãy cổ. Ai nhìn cũng thấy suýt xoa lắm, khen bố mẹ Lệ thế mà tốt số. Bố mẹ Lệ nghe chỉ hé miệng cười, ông bà không mong tiền vàng, chỉ mong con gái bình an, hạnh phúc nơi xứ người mà thôi. Và rồi…
Sang đến nơi xứ người, Lệ mới thấm thế nào là lấy chồng ngoại. Chỉ được học vài câu giao tiếp thông thường nên nhiều câu nhà chồng nói, Lệ không hiểu. Tưởng lấy chồng ngoại là sướng, mà việc gì cũng đến tay. Làm quần quật cả ngày mà vẫn bị mắng nhiếc là lười biếng, ăn hại. Mẹ chồng Lệ thì cứ hở ra là ngồi chỉ tay bắt lỗi Lệ:
- Cái thứ gì đâu không mà ngu quá! Làm cái gì cũng không nên hồn.
Lệ nghe mà ấm ức quá. Lệ ở quê cũng nổi tiếng tháo vát chứ đâu có đến nỗi nào. Mắng chửi quá nhiều, bị coi như con ở, Lệ mới đứng lên nói lại một câu khi mẹ chồng Lệ xúc phạm đến bố mẹ Lệ. Ngờ đâu, chồng Lệ nhảy vào túm tóc, lấy gậy phang Lệ tới tấp. Mẹ chồng thì đứng bên ngoài cổ vũ:
Video đang HOT
- Đánh chết nó đi, cái thói mất nết. Đã ăn nhờ ở đậu còn định lên mặt với ai. Giỏi thì ở quê mà sống, bám sang đây làm gì.
Lệ bước chân về làng muôn người chỉ trỏ. Mẹ Lệ nhìn thấy Lệ liền ngất xỉu. (Ảnh minh họa)
Đòn đau da thịt cũng không làm Lệ đau bằng đòn trong tim. Lệ đã một lòng gửi gắm vào nơi đây, vậy mà. Nếu có bố mẹ ở đây, chắc chắn Lệ sẽ không phải chịu đau đớn thế này. Ngày nào Lệ cũng bị đòn, bị chửi, còn bị cấm ăn. Làm dâu xứ người mới được 1 tháng mà Lệ đã đổi khác nhiều quá. Chưa dừng lại, Lệ còn lén nghe được chuyện chồng Lệ sẽ lấy thêm vợ nữa. Uất ức, không thể chịu đựng thêm nữa, tiếp tục Lệ sẽ hóa điên mất. Lệ vứt lại lá đơn ly hôn, trả hết tiền vàng cho nhà chồng rồi đón chuyến bay sớm nhất về nước. Họ còn không buồn nói một câu giữ Lệ, chỉ muốn đuổi Lệ đi càng nhanh càng tốt.
Lệ bước chân về làng muôn người chỉ trỏ. Mẹ Lệ nhìn thấy Lệ liền ngất xỉu. Bố Lệ phải bám vào tường mới đứng vững. Lệ thân tàn ma dại đang lết từng bước vào nhà. Không ai dám nghĩ, mới 1 tháng trước đây, Lệ còn là cô gái tuổi đôi mươi phơi phới, tràn trề nhựa sống. Mẹ Lệ cứ ôm chặt lấy Lệ mà khóc. Hàng xóm cũng cảm thương khi nghe câu chuyện Lệ kể.
Còn với Lệ, Lệ đã biết mình sai ngay từ cái ngày đầu tiên làm dâu nơi đât khách rồi. Chỉ vì vàng, vì tiền, vì cái sự lười biếng, không làm mà muốn hưởng thụ, Lệ đã tự đẩy mình vào sai lầm cay đắng. May mà Lệ vẫn còn về được với gia đình. Thế mới càng thấy thấm thía lắm cái câu mà các cụ đã giăn dạy: “Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục áo nhà vẫn hơn”.
Theo blogtamsu
Trăng mật te tua tàn tạ như bang chủ cái bang
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng nhếch nhác. Chưa bao giờ em nghĩ trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này.
Trong lúc vợ ngủ ngon lành thì em lọ mọ lên đây viết vài dòng. Đang tuần trăng mật mà em sắp bị 'dập mật' các bác ạ. Nguyên nhân cũng vì em 'lỡ' đưa hết tiền cho vợ giữ rồi.
Em và vợ yêu nhau cũng gần 2 năm mới cưới. Vì thế, em hiểu vợ mình hơn ai hết. Nhà vợ nghèo nên cô ấy rất tiết kiệm, biết cách quản lí và sử dụng đồng tiền. Thú thật chứ trong khoảng thời gian yêu nhau, hàng tháng tụi em đều trích một khoản tiền lương theo tỉ lệ 3:2 (em 3, vợ em 2 vì lương cô ấy thấp hơn lương em) để cho vào tài khoản ngân hàng mang tên hai đứa.
Cũng nhờ số tiền này mà sau này, đám cưới tiêu tốn hơn cả trăm triệu, tụi em đều không phải nhờ cậy đến bố mẹ hai bên.
Vợ em là người rất tốt. Cô ấy luôn có quan điểm yêu là hết mình với người yêu. Vì thế, em tuy là đàn ông nhưng được vợ cưng chiều hết mực. Em bệnh một cái, cô ấy đã lo xoắn tít lên. Đôi lúc, có cảm giác em là con trai cô ấy các bác ạ.
Ảnh minh họa
Em cũng rất yêu vợ. Thiếu cô ấy một ngày là em cảm thấy không làm gì nên hồn, cơm ăn ngoài hàng, quần áo giày tất bốc mùi... Không chỉ thế, bố mẹ em cũng rất thương và quý cô ấy. Họ nói thời đại này mà kiếm được một cô gái sống biết điều, lại biết tiết kiệm để vun vén cho gia đình thế là hiếm.
Thế nên, đúng ngày sinh nhật 26 tuổi của vợ, em chính thức cầu hôn cô ấy. Đám cưới thì miễn bàn, cỗ bàn linh đình, phù dâu phù rể lên đến 30 người.
Trước khi đám cưới trong mơ diễn ra, tụi em đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc về vấn đề kinh tế sau này.Vợ em đưa ra quan điểm: Là chồng thì hàng tháng phải giao hết tiền lương cho vợ. Mỗi sáng, vợ sẽ phát lại cho một ít đi đường và cà phê.
Thấy bất công nên em cũng định phản kháng lại để giành quyền tự chủ một chút. Nào ngờ chính mẹ em đã lên tiếng, bắt em phải làm theo lời vợ. Bà nói có làm như thế thì mới mau chóng có của ăn của để được, chứ để em tiêu xài hết thì có mà đổ nợ.
Thế là trước ngày cưới, nhận lương là em phải đưa luôn thẻ ngân hàng cho vợ giữ. Cũng vì lỡ đưa hết tiền cho vợ giữ mà tụi em có một kì trăng mật nhớ đời.
Vợ em tuy tiết kiệm nhưng cái gì đáng chi, cô ấy cũng chi mạnh tay lắm. Như tuần trăng mật này, vợ đã lên kế hoạch trước và đặt vé đi Đà Nẵng để du lịch dài ngày. Mới cưới nên tụi em dính nhau như sam. Chỉ có điều, vì vợ giữ hết tiền nên đôi lúc em bị đẩy vào thế khó và quá khổ.
Là đàn ông đàn ang mà đi ăn, đi chơi cùng vợ, em toàn đứng sau chờ vợ thanh toán. Nhiều lúc, đến mua cả chai nước hay mua vé vào khu vui chơi cũng xìa tay xin vợ mấy ngàn. Mỗi lẫn như thế, em bị mấy người khác dòm ngó theo kiểu: Thứ đàn ông gì mà đi chơi cũng xin tiền bạn gái. Nhục không chịu được. Mà nhìn vợ vui, thôi thì em cũng vui.
Cho đến khi phát sinh chuyện này, em mới hoảng chuyện không có tiền trong ví các bác ạ. Hôm đó, tụi em đi Bà Nà Hill. Lúc đi chẳng sao, tới lúc về thì lạc mất nhau. Chỉ ngoảnh đi ngoảnh lại mà đã không thấy cô ấy đâu. Mà đen đủi hơn là lấy điện thoại ra định gọi cho vợ thì phát hiện máy hết pin, có lẽ vì chụp hình quá nhiều.
Không liên lạc được với vợ, trong túi không có tiền, mượn điện thoại người đi đường gọi thì thấy vợ em khóc lóc mếu máo bảo tìm khắp nơi không thấy chồng nên đã lên taxi về khách sạn trước, tưởng chồng về đó rồi.
Ảnh minh họa
Biết vợ về khách sạn an toàn rồi em cũng đỡ lo, nhưng không có tiền thành ra em phải cuốc bộ rồi vẫy tay đi nhờ xe mấy lần mới về được đến cửa khách sạn. Có bác tài còn hỏi có phải em bị móc túi hay đánh rơi mất ví không? Em chỉ cười cười chứ nào dám trả lời rằng mình không có tiền vì lạc mất vợ.
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng giống hệt 'bang chủ cái bang'. Chưa bao giờ em nghĩ tuần trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này. Thấy em te tua tàn tạ gõ cửa phòng, vợ vừa cười vừa khóc chẳng ra sao cả. Cô ấy hỏi em đã đi về bằng cách nào? Khi em kể tường tận mình đi nhờ bao nhiêu chiếc xe, rồi đi bộ bao nhiêu cây số, cô ấy há hốc mồm kinh ngạc.
Đau lòng hơn, cô ấy còn cười ha hả bảo em phải cảm ơn cô ấy. Nhờ cô ấy giữ hết tiền mà em mới có những trải nghiệm du lịch bụi thú vị như vậy. Em đến cười không nổi nữa các bác ạ. Đúng là một kì trăng mật nhớ đời. Giờ mới thấm đưa tiền cho vợ giữ, đời em thật quá khổ. Không lẽ sau này em cứ mãi không có tiền trong túi như vậy? Có nên đàm phán với vợ lấy lại bỏ túi một ít không nhỉ?
Theo Afamily
Bị chồng bạo hành suốt 20 năm tới mức tàn tạ nhưng người vợ vẫn kiên quyết không ly hôn và lý do khiến ai cũng phải khâm phục chị Ai ngờ anh đưa chị về, ép chị uống thuốc sâu tự tử: "Mày chết đi cho tao lấy vợ mới cho tao có con trai". Lúc đó chị nghĩ tới 3 đứa con nhỏ dại mà không biết làm thế nào... Hơn 20 năm trước chị Thêu kết hôn với người đàn ông hơn chị 7 tuổi. Chị lúc ấy là cô...