Ngày cuối tuần không còn lãng mạn
Trước đây, hai vợ chồng thường có thói quen cùng nhau đi ăn sáng, uống cà phê cuối tuần. Thói quen bất di bất dịch dù ngày nắng hay mưa này là niềm vui nho nhỏ nhưng ý nghĩa và thích thú với cả hai người.
Ngày ấy, anh thường chở vợ đến hàng phở gà quen thuộc trong con ngõ nhỏ trên phố cổ, bà chủ quán đon đả vừa làm phở vừa nở nụ cười thật tươi khi nhận ra khách quen. Ăn xong, anh lại chở vợ đến quán cà phê trên đường Thanh niên. Hai vợ chồng ngồi bên nhau vừa nhâm nhi tách cà phê đen nhỏ giọt, vừa nhìn ngắm dòng người qua lại, co ro nép vào nhau tránh những cơn gió đông tê lạnh hay hít thở thật sâu làn gió hè thoảng qua. Cả hai vợ chồng có thể ngồi hàng giờ, yên lặng tựa vào nhau hay cùng hàn thuyên về những điều giản dị đời thường. Họ có thể lắng nghe hay yên lặng bên nhau thôi cũng đủ để thầm hiểu và sẻ chia mọi điều với nhau.
Anh thích chở vợ đi lòng vòng qua mấy con phố nhỏ, cùng nhau ôn lại kỉ niệm thời sinh viên khốn khó, thời yêu nhau vụng dại. Chị quàng tay ôm, áp mặt vào lưng, nghe anh kể chuyện, khúc khích cười như cặp tình nhân. Với cả anh và chị, ngày cuối tuần chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để cả hai ngóng chờ, lấy đó làm cột mốc tháng ngày, để cả hai được xích lại bên nhau, thật gần.
Có thêm bé Sún, ngày cuối tuần của cả nhà bận rộn một cách hạnh phúc. Anh lại chở hai mẹ con chị đi ăn sáng, vẫn đến quán cà phê quen thuộc, nhâm nhi tách cà phê, bé Sún ngồi bên, cười tít mắt. Hai vợ chồng đưa con đi chơi công viên, hai bố con lái ô tô đụng, cùng chơi đu quay, cưỡi ngựa. Chị nhìn anh, nhìn con, mỉm cười mãn nguyện. Giờ có ba người, bữa ăn cuối tuần, chị cất công làm thêm phần cho bé Sún. Tiếng cười hồn nhiên, lảnh lót của con trẻ khiến bữa cơm cuối tuần đầm ấm hơn, rộn rã hơn.
Chả biết từ bao giờ và làm thế nào, ngày cuối tuần của cả anh và chị đã khác xưa. Anh không còn thấy hứng thú chở mẹ con chị long rong trên phố. Món phở gà trước đây giờ trở nên lạt lẽo, quán cà phê nhỏ nơi góc đường Thanh niên ngày nào giờ chẳng có chỗ để anh đỗ ô tô, mà thong dong trên phố bằng xe máy giờ bụi đường làm cay mắt anh! Anh thích được ngủ nướng đến tận xế trưa, đánh xe chở bạn bè đi chơi thể thao, khám phá các món nhậu lạ miệng tận ngoại thành. Chị trở dậy, tranh thủ đến spa dưỡng nhan, đến phòng tập Gym giữ dáng. Chị thích cuối tuần rủ bạn bè đi mua sắm váy áo, thích lượn phố trong những bộ cánh đắt tiền hay đi massage thư giãn cuối tuần.
Cả anh và chị giờ đều chẳng thích bữa ăn cuối tuần ở nhà. Anh bảo đi ăn nhà hàng nhiều, được thưởng thức đủ món ngon, được nâng ly chúc tụng với bạn bè, đối tác, giờ ngồi ăn ở nhà thấy cứ tẻ làm sao. Chị nói anh không thích thì nấu nướng làm gì cho nhọc công, mà chị cũng chẳng ăn là mấy, giờ sợ tăng cân, thấy dửng dưng, cũng chẳng thấy ngon. Lâu rồi, chị không còn thấy hứng thú với việc bếp núc, chị sợ mùi thức ăn bám vào áo quần tinh tươm, đầu tóc, áo quần lúc nào cũng xộc xệch như người giúp việc quê kệch nhà chị.
Video đang HOT
Sún ở nhà. Cuối tuần nào bố mẹ cũng đi vắng. Mẹ bảo lớn rồi, không đi cùng bố mẹ nữa, người lớn có nhiều việc cần tranh thủ giải quyết vào dịp cuối tuần, trẻ con không tham dự được. Mẹ mua Ipad cho Sún, cài đặt nhiều trò chơi để cuối tuần Sún tha hồ giải trí, hết thì tự động tải trên mạng về, chán thì nằm nhà mà xem TV. Mẹ bảo cuối tuần Sún thích ăn gì cứ gọi điện đến mấy nhà hàng quen, mẹ cho số điện thoại, họ mang đồ ăn đến tận nhà, cần chi phải đợi mẹ nấu nướng.
Ngày cuối tuần với Sún giống nhau chằn chặn. Không có bố mẹ, chẳng có bạn bè, chỉ một mình với TV, Ipad, trò chơi điện tử, đồ chơi. Sún không biết buồn, chẳng biết vui!
Theo Afamily
Mất người tình đại gia, cô gái như kẻ điên
Đứa con gái họ tin tưởng và hi vọng giờ trở thành người điên điên, dại dại vì tình yêu với gã đàn ông có vợ.
Tình yêu của kẻ thứ ba
Nguyễn Thị Hoa sinh năm 1979 bị tâm thần đã 3 năm nay. Hoa là con gái thứ 4 trong 5 anh chị em ở Hậu Lộc, Thanh Hóa. So với hai người chị gái, Hoa xinh xắn hơn hẳn với gương mặt trái xoan, dáng người cao ráo, nước da trắng hồng. Theo lời bà Đinh Thị Vân, mẹ Hoa thì cô rất thích tiêu tiền và ăn diện.
Sau khi học xong trung cấp, Hoa được anh cả xin cho vào làm kế toán ở một công ty vật tư ngành mỏ ở Cẩm Phả, thu nhập tuy không cao nhưng ổn định. Nhờ công việc này, Hoa quen Vũ Sỹ Phương. Dù biết Phương có gia đình, Hoa vẫn không ngăn được con tim của mình. Cô mê muội đem tình yêu trao cho người đàn ông có vợ.
Đổi lại, Phương lo cho Hoa mọi thứ và lấy lòng người đẹp rất chu đáo. Ngoài vẻ đẹp của Hoa, Phương còn cần cô "trợ giúp" chuyện làm ăn bởi thầy bói phán nếu có quan hệ với phụ nữ tuổi Kỷ Mùi sẽ giúp anh ta kinh doanh phát đạt. Từ khi gặp Hoa, anh ta thấy điều đó nghiệm. Nhờ thế Hoa vừa có tiền, vừa có mọi thứ cô muốn.
Phương và Hoa sống với nhau như vợ chồng. Anh ta mua cho Hoa một căn nhà ở thành phố Hạ Long, đây cũng là chốn đi về thứ 2 của Phương. Phương cho Hoa tiền đi cắt mí, nâng mũi và cô còn có tiền gửi về cho bố mẹ.
Trong thời gian yêu nhau, nhiều lần Hoa có bầu, Phương đều đưa tiền để cô đi giải quyết. Sau này, Phương bắt Hoa đi đặt vòng tránh thai để quan hệ tình dục an toàn, không lo để lại hậu quả. Gần chục năm làm bồ nhí, khi nhận thấy vị trí của mình mong manh, Hoa đòi một danh phận. Lúc ấy Phương nói anh ta không muốn mất gia đình. Mỗi lần gặp nhau, Hoa và Phương lại cãi cọ chuyện con cái. Hoa muốn có con để giữ chân người tình nên cô đã âm thầm đi tháo vòng để lừa Phương vào tròng. Nhưng Hoa không ngờ Phương đã giáng cho cô cái tát nảy lửa và tuyên bố không lo cho cô và con. Thấy Phương làm căng, Hoa vừa sợ Phương bỏ, vừa sợ mất tất cả nên một lần nữa cô lại đi phá thai.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị (Ảnh minh họa)
Phát điên vì đại gia dứt áo ra đi
Sau lần phá thai đó, tình cảm của Phương và Hoa bắt đầu xuống dốc. Phương luôn đề phòng Hoa, anh ta cũng ít gặp cô hơn và không ở qua đêm với cô như trước. Phương chuyển tên căn nhà đứng tên anh ta và Hoa cho riêng Hoa. Cô không biết rằng đây là những thứ mà Phương muốn bù đắp cho gần chục năm sống như vợ chồng.
Khi căn nhà sang tên cho Hoa xong cũng là lúc vợ Phương biết chuyện và thuê người dằn mặt Hoa vì tội cướp chồng. Hoa bị đánh thâm tím mặt mày, bị cắt tóc như đàn ông... Bà Vân chỉ nhớ khi từ quê ra thì con gái đã thân tàn ma dại, còn Phương thì "quất ngựa truy phong".
Từ đó Hoa chưa bao giờ gặp lại Phương. Anh ta cũng thay đổi luôn số điện thoại liên lạc. Mất người tình đại gia, Hoa như kẻ điên. Những ngày đầu Hoa bán hết tài sản, trong đó căn nhà được 2,3 tỷ đồng. Có tiền, Hoa đi mua sắm không tiếc tay, cô mua rất nhiều rồi sau đó lại đập phá. Hàng đêm cô khóc lóc vật vã khiến bố mẹ phải bỏ quê ra Quảng Ninh, mua một căn nhà cấp 4 ở tạm để giữ con. Có hôm hai vợ chồng già nuốt nước mắt trói con gái lại.
Chỉ tay vào mấy chiếc đồng hồ bị đập vỡ, bà Vân kể: "Có ngày nó mua cả chục cái. Con bé có sở thích đeo đồng hồ". Chỉ sau 3 tháng, Hoa đốt sạch số tiền cô bán căn nhà. Hết tiền, Hoa lại mang những đồ trang sức Phương tặng ra bán. Bà Vân chỉ mong con về quê nhưng Hoa kiên quyết ở lại, đòi đi tìm Phương. Gần một tháng, cả gia đình không biết Hoa đi đâu. Khi đưa được con gái về nhà, Hoa đã bị hoang tưởng nặng.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị. Cứ về đêm, Hoa lấy điện thoại, điện lung tung rồi gọi tên người yêu. Không gọi được, cô cười rồi khóc, quay ra chửi tục tĩu. Bà Vân nói: "Đưa nó về quê vài hôm nó lại trốn ra đây nên vợ chồng tôi phải ở lại với con. Khổ nhất là bố nó, 72 tuổi giờ vẫn phải đi mua cây tre, cây dùng về đan rổ rá bán cho người ta kiếm tiền".
Bố Hoa là bộ đội về hưu. Ông bảo ngày ở chiến trường, bom đạn không làm ông khổ mà giờ hòa bình, ông vật lộn với con vì điên tình. Hàng tháng ông vẫn đi xe buýt đến bệnh viện lấy thuốc cho con với hi vọng con gái tỉnh táo hơn để bố mẹ già bớt khổ.
Theo VNE
Choáng váng với lối sống quá Tây của mẹ chồng Sau khi làm con dâu bà, tôi đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Ngày tôi theo anh về nhà ra mắt mẹ, bà nhìn tôi từ đầu đến chân, nheo nheo mày rồi "phán": "Thời đại gì rồi còn quần bò, áo sơ mi cắm thùng. Ngày mai mặc váy đi cháu, chân dài thế kia mà không mặc váy...