Ngày cưới, tôi bỏ trốn để chạy theo tiếng gọi người tình
Tôi cảm thấy mình chỉ thương hại anh. Ở bên anh tôi không còn hạnh phúc, không cảm nhận được tình yêu của anh nữa. Vậy mà, tình yêu đó vẫn duy trì được 2 năm.
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau được 2 năm. Nhưng khoảng thời gian đó tôi không thấy hạnh phúc. Khi mới nhận lời yêu, anh quan tâm và chiều chuộng lắm. Chỉ một, hai tháng sau anh đã bộc lộ rõ những tính xấu của mình. Anh thường xuyên kiểm soát sự riêng tư của tôi. Ngay cả việc tôi nói chuyện với bạn là con trai cũng khiến anh thấy khó chịu.
Chúng tôi thường xuyên xảy ra những cãi vã, vụn vặt. Mỗi khi tức giận tôi điều gì đó, anh bắt đầu đi uống rượu rồi gọi điện trách móc tôi. Biết tính anh như vậy, tôi cũng cố gắng hạn chế mọi thứ để tránh cho cả hai tổn thương. Tôi lựa lời khuyên nhủ anh không nên có những hành động trẻ con như vậy nữa. Anh cũng đã hứa, nhưng vẫn chứng nào tật ấy.
Tôi cảm thấy mệt mỏi với tình yêu của anh. Anh khiến tôi ngột thở trong tình yêu này. Đã bao lần tôi nói lời chia tay với anh. Nhưng anh lại cầu xin, quỵ lụy khiến tôi mủi lòng trở về bên anh. Tôi cảm thấy mình chỉ thương hại anh. Ở bên anh tôi không còn hạnh phúc. Không cảm nhận được tình yêu của anh nữa. Vậy mà, tình yêu đó vẫn duy trì được 2 năm.
Đến khi, anh tính tới chuyện cưới xin thì tôi cảm thấy sợ hãi. Tôi thấy con đường phía trước sao mù mịt quá. Tôi sợ không biết khi về chung sống với nhau chúng tôi sẽ ra sao nữa. Gia đình bên anh thúc giục chúng tôi sắp xếp công việc để chuẩn bị cho hôn lễ. Tôi đã nói với anh cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ rồi quyết định. Anh đồng ý.
Video đang HOT
Khoảng thời gian đó, tôi gặp lại một người đàn ông mà tôi quen trước đây. Buồn chán về chuyện của mình, tôi cũng thường xuyên tâm sự với anh. Tất nhiên, tôi chẳng để cho người yêu của mình biết được. Những khi buồn, chỉ cần tôi nhấc điện thoại lên, anh sẵn sàng có mặt. Anh có thể cùng tôi đi lang thang cả chiều. Anh quan tâm tôi âm thầm, lặng lẽ. Tôi nhận ra, ở bên anh rất an toàn và bình yên. Tôi chỉ mong ước được ở bên cạnh anh. Cảm nhận này khác xa với cảm giác khi tôi đi chung với người yêu.
Một ngày, tôi cãi nhau với người yêu rất gay gắt. Tôi đã khóc và gọi cho anh. Anh ôm tôi vào lòng và thì thầm” Anh yêu em”. Tôi không dám đón nhận, vì tôi sắp trở thành vợ người khác rồi.
Cuối cùng, cũng đến lễ ăn hỏi. Sao tôi chẳng thấy hạnh phúc gì cho cam. Tôi thấy phân vân và khó xử quá, tôi không biết phải làm sao. Tôi đã sai, khi không dám đối diện và thẳng thắn với người yêu của mình. Tôi rất muốn nói về tình cảm thực của mình nhưng không đủ cản đảm.
Còn anh, sau khi biết quyết định tiến tới hôn nhân với người yêu tôi. Anh đã khóc và cầu xin tôi đừng tàn nhẫn như vậy. Anh muốn cùng tôi chạy trốn nhưng tôi đã kiên quyết nói không. Vô tình, tôi đã làm cả hai người đàn ông tổn thương. Trước ngày cưới, anh vẫn nhắn tin, thậm chí anh đến cầu xin tôi hãy hủy hôn. Tôi đã xua đuổi anh không tiếc lời.
Đêm đó, tôi không thể nào ngủ được. Tôi nghĩ về tình yêu của mình 2 năm qua và tình cảm chớp nhoáng của tôi với anh. Con tim tôi đã nghiêng về anh – người đến sau. Sáng sớm, không khí tưng bừng nhưng sao tôi chẳng vui được chút nào.
Suốt thời gian trang điểm trong đầu tôi chỉ nghĩ về anh. Tôi quyết định bỏ trốn. Tôi nhắn cho anh địa điểm gặp nhau để hai đứa chạy trốn. Nhìn đồng hồ sắp đến giờ đón dâu. Tôi xách váy lên chạy thục mạng. Được nửa quãng đường, tôi thấy anh đến đón tôi. Mừng rỡ, tôi leo lên xe rồi giục anh đi nhanh. Hai đứa phải trốn chui lủi để không bị mọi người bắt lại.
Sau khi bỏ đi, tôi và anh không dám về nhà. Tôi chỉ biết thông tin ở nhà qua những người bạn của anh. Chồng chưa cưới có lẽ đã hận tôi lắm, nhưng sự thực tôi đã hết yêu anh rồi. Tôi mong anh sẽ bỏ qua cho tôi, nếu lấy nhau về chắc gì chúng tôi đã được hạnh phúc.
Bao năm trốn tránh chúng tôi về lại nơi quê nhà. Bố mẹ cũng đã không còn giận con gái nữa. Mẹ tôi khóc hết nước mắt. Còn anh chồng hụt của tôi cũng đã có một cuộc hôn nhân mới hạnh phúc. Tôi chỉ mong như vậy. Có lẽ cả đời này anh không tha thứ cho hành động của tôi. Nhưng tôi chỉ cần anh sống hạnh phúc là đủ rồi. Tôi đã không sai lầm bỏ chạy với người tình để có được hạnh phúc của riêng mình. Có thể người đời sẽ dè bỉu tôi, nhưng được sống với tình yêu thực sự mới là hạnh phúc tôi có được.
Theo blogtamsu
Cái kết thảm cho người chồng ruồng bỏ vợ con chạy theo nhân tình
Bây giờ tôi có hối hận cũng đã muộn màng rồi. Tất cả mọi thứ đều do tôi tự tay hất đổ.
Tôi nhận quả báo vì đã ruồng bỏ vợ con (Ảnh minh họa)
Tôi từng có một gia đình yên ấm và hạnh phúc. Cô vợ ngoan với con trai bé bỏng thông minh. Vậy mà, tôi tham lam, có nhiều như vậy rồi mà còn muốn nhiều hơn nữa. Tôi phản bội vợ con mình để chạy theo cô nhân tình trẻ đẹp.
Tôi 35 tuổi, là giám đốc chi nhánh một công ty xây dựng. Vợ tôi là giảng viên một trường cao đẳng trong thành phố. Chúng tôi đã có 2 năm yêu đương, tìm hiểu nhau rồi mới tiến đến hôn nhân. Kết hôn được 1 năm, vợ tôi sinh cu Tít, cả cuộc sống vợ chồng lẫn điều kiện kinh tế đều viên mãn.
Tôi gặp Hà trong buổi phỏng vấn tuyển thư ký, Hà nổi bật nhất trong số các ứng viên. Hà cao, trắng trẻo, Hà không đẹp theo kiểu son phấn sắc sảo mà ở em toát lên vẻ bầu bĩnh, ngây thơ. Tôi ấn tượng sâu sắc với gương mặt ấy, không hiểu tại sao, Hà khiến tôi cảm giác muốn được che chở ngay từ lần đầu gặp mặt. Với lợi thế ngoại hình, cộng thêm bộ hồ sơ xin việc với tấm bằng tốt nghiệp đại học kinh tế loại giỏi, Hà xuất sắc được nhận vào làm.
Trong công việc, Hà tỏ ra là nhân viên chăm chỉ, năng động, mẫn cán. Em luôn hoàn thành tốt các công việc được giao, có khi em còn đề xuất cho tôi những ý tưởng rất hay. Từ khi Hà vào, công việc của tôi thuận lợi hẳn. Tôi rất vui và càng để ý đến em nhiều hơn. Ở bên cạnh Hà, tôi không còn nhớ gì đến vợ con.
Tôi chú ý nâng đỡ Hà, quan tâm đến em nhiều hơn mức quan tâm của sếp đối với nhân viên. Hà biết điều đó, em biết cả việc tôi có gia đình nhưng vẫn chấp nhận ở bên tôi. Tôi và Hà chính thức bắt đầu mối quan hệ vụng trộm đầy tội lỗi.
Mối quan hệ giữa tôi với Hà kéo dài được gần 1 năm thì vợ tôi phát hiện. Cô ấy đọc được tin nhắn trong điện thoại của tôi. Cả đời này, tôi sẽ không quên được hình ảnh đau khổ của vợ mình lúc đó. Vợ khóc, em đánh liên tục vào ngực tôi, hỏi tôi tại sao đối xử với cô ấy như thế, cô ấy đã làm gì sai, cô ấy có gì không tốt hay sao. Tôi rơi nước mắt vì thương vợ, cô ấy không sai, là do tôi thay đổi.
Sau ngày hôm đó được 1 tuần, vợ đưa đơn ly hôn cho tôi. Tôi biết chắc, với tính của vợ, em sẽ làm như thế. Dù không tránh khỏi cảm giác đau đớn, dằn vặt mình nhưng tôi nghĩ đây có lẽ là quyết định tốt nhất đối với vợ chồng tôi lúc này.
Tôi tâm sự với Hà chuyện gia đình tôi, không hiểu sao, từ lúc biết chuyện đó, thái độ của Hà với tôi khác hẳn, em không còn quan tâm tôi như lúc đầu, những tin nhắn, cử chỉ quan tâm cũng nhạt nhẽo dần đi. Cho đến một ngày tôi đến cơ quan, chưa thấy Hà đến. Vào phòng làm việc, chỉ thấy trên bàn một tờ đơn xin nghỉ việc của em.
Tôi gọi điện cho Hà, điện thoại báo thuê bao. Hà muốn cắt đứt liên lạc với tôi sao? Tôi đã làm gì khiến cô ấy thay đổi như vậy. Đang quay cuồng trong mớ suy nghĩ hỗn loạn thì điện thoại tôi đổ chuông. Vừa nghe máy, đầu dây bên kia lên tiếng: "Thế nào, ông giám đốc trẻ, chắc đang đau lòng không biết thư ký của mình ở đâu đúng không". Tôi như chết đứng, đó là tay giám đốc công ty luôn đối đầu với tôi. Không nhẽ, Hà chính là nội gián công ty đó sao. Vậy ra, từ đầu đến cuối tôi đã rơi vào cái bẫy do chính Hà tạo ra. Từ chuyện gây ấn tượng tiếp cận tôi, phá vỡ gia đình tôi và cả mấy vụ làm ăn đổ bể vừa rồi...
Tôi choáng váng đến không đứng nổi, cảm giác mọi thứ sụp đổ dưới chân, niềm tin bị vỡ vụn. Tôi mất tất cả, gia đình, sự nghiệp trong một thời gian ngắn chỉ bởi lòng tham của mình. Chẳng nhẽ, đây chính là quả báo cho sự phản bội, ngu muội của tôi sao?
Theo Phunutoday
Anh đi lấy vợ đây Tan làm, Thúy về nhà thấy Cường dọn dẹp đồ đạc. Nhìn cô, Cường vừa gấp áo quần vừa nói: "Anh về quê lấy vợ, em ở lại mạnh khỏe, rảnh về thăm vợ chồng anh". ảnh minh họa Mà cũng biết trách ai, khi Thúy đến với Cường sau một vụ đánh ghen đến nhập viện. Một người đàn bà mang cái...