Ngày cưới, cô dâu nuốt nước mắt vào viện chăm chú rể bị tai nạn vì… bỏ trốn
Mai vẫn đến chăm sóc anh, vẫn ở lại trực đêm thay mẹ anh. Khi Hải nhìn thấy Mai, anh đỏ hoe mắt xin lỗi cô và nói rằng anh không còn mặt mũi nào gặp cô nữa.
Nhưng hơn 10 rưỡi, khách khứa đến đông đủ, mà vẫn chưa nhận được thông tin xuất phát từ chú rể. (Ảnh minh họa)
Hơn 1 năm yêu nhau dù nhiều lần Hải thất hẹn nhưng Mai chấp nhận anh vì cô biết con người anh thực ra rất tốt. Gia đình anh cơ bản và anh cũng đang có một công việc có thu nhập khá cao. Mai đồng ý lấy anh sau lời cầu hôn đơn giản và chẳng hề lãng mạn.
Mẹ chồng tương lai và Mai khá hợp tính. Cô biết, nếu về làm dâu, cô sẽ sống rất thoải mái với người mẹ chồng này, điều mà rất nhiều cô gái trước khi về nhà chồng nằm mơ cũng không được. Khoảng thời gian đó, Mai rất háo hức chờ tới ngày quan trọng nhất đời mình.
Rồi cái ngày ấy cũng đến. Mẹ chồng Mai xem giờ thì 11 giờ trưa nhà trai sẽ đến đón dâu. 10 giờ Mai đã mặc váy cô dâu, trang điểm cẩn thận, chỉ chờ chủ rể đến rước. Nhưng hơn 10 rưỡi, khách khứa đến đông đủ, mà vẫn chưa nhận được thông tin xuất phát từ chú rể.
Mai vội vã gọi điện cho chồng, nhưng lần nào chuông reo được một hai tiếng đã nhận được cú tắt cuộc gọi tàn nhẫn của anh. Đến cuộc gọi thứ 7 Hải mới bắt máy nhưng chỉ nói với cô lời xin lỗi. Sau đó anh tắt máy hoàn toàn và Mai không gọi được nữa.
Sau đó thì một người bạn của anh hấp tấp chạy đến báo chú rể đã bỏ đi đâu không biết. Khi Mai bước ra khỏi nhà, bao nhiêu người nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thương hại. Cả nhà Mai khuôn mặt ai cũng nặng trĩu.
Video đang HOT
Một lúc sau bố mẹ Hải đến nói lời xin lỗi với bố mẹ Mai. Mẹ Hải hiền lành, mặc kệ cho bố Mai trút giận. Bà nhẫn nhịn xin lỗi họ hàng nhà nhà gái về hành động xốc nổi của con trai mình. Bà xin nhận Mai làm con nuôi và hứa sẽ cố gắng bù đắp cho cô.
Khi hai bên gia đình vẫn đang dàn xếp mọi chuyện thì anh trai Hải nhận được điện thoại chiếc xe taxi chở em trai mình gặp tai nạn. Hiện em anh và 1 cô gái đi cùng đang được đưa vào bệnh viện. Cả nhà hoảng loạn, Mai vội vã theo bố mẹ Hải lên xe chạy vào bệnh viện.
Thì ra anh bỏ trốn cùng tình cũ 5 năm của mình. Mai không hề biết cô ta, giờ thì cô hiểu tại sao khi yêu cô Hải lại thờ ơ đến vậy. Có lẽ anh chưa quên được cô ấy dù họ không thể đến với nhau vì cô gái kia không thể sinh con. Song có lẽ tình yêu và lòng thương anh dành cho cô ta quá lớn.
Trước sự quan tâm và chăm sóc tận tình của Mai, Hải lại càng hận mình vô cùng. (Ảnh minh họa)
Mai vẫn đến chăm sóc anh, vẫn ở lại trực đêm thay mẹ anh trong một tuần đầu tiên. Đến tuần thứ 2, Hải đã có thể nói chuyện được. Khi anh nhìn thấy Mai, anh đỏ hoe mắt xin lỗi cô và nói rằng anh không còn mặt mũi nào gặp cô nữa. Nhà cô gái kia xin chuyển viện để tránh tiếp xúc với bố mẹ Hải và Mai.
Trước sự quan tâm và chăm sóc tận tình của Mai, Hải lại càng hận mình vô cùng. Sau 2 tháng, Hải đã phục hồi rất tốt và đi lại được vài bước. Nghe nói cô gái kia cũng đã có chút biến chuyển về sức khỏe , tín hiệu hồi phục cũng khả quan hơn. Mai nuốt nước mắt nói lời chúc phúc trước mặt Hải khiến anh quỳ sụp xuống van xin cô tha thứ.
Mai làm tha thứ thế nào được vì nỗi đau anh mang đến cho cô quá lớn. Và kể cả chấp nhận cưới anh thì liệu rằng sau đó có chắc chắn cô giữ được chồng bên mình hay không?
Mấy hôm nay Hải gọi điện và nhắn tin xin lỗi Mai rất nhiều. Mẹ anh cũng gọi điện khuyên bảo cô và mong cô cho con trai bà cơ hội. Nhưng cô vẫn quyết tâm chia tay. Cô đã xin bố mẹ cho vào Sài Gòn xin việc làm và sống cạnh gia đình anh trai mình. Cô muốn cắt đứt tất cả để làm lại cuộc đời mình.
Theo blogtamsu
Nuốt nước mắt nhìn chồng đưa bồ về nhà yêu ngay trên ghế sofa
Giờ thì chồng tôi không cần kiêng nể gì tôi nữa. Hắn đem tình nhân về nhà và làm tình ngay trên sofa.
Chiều tối đi làm về kiểu gì tôi cũng nhìn thấy dấu vết của cuộc mây mưa tranh thủ ban trưa của chồng. Khi thì chiếc quần lót vứt ở đâu đó ngay cạnh kẽ sofa, khi thì vỏ bao cao su xé vội, khi thì gối tựa lưng sofa vứt đầy ra nhà để lấy chỗ cho cuộc tình.
Tôi lại cay đắng đi dọn dẹp mà không dám lên tiếng lấy một câu về chồng và ả tình nhân trơ trẽn ấy. Danh chính ngôn thuận là vợ nhưng đến khi chồng ngoại tình, dắt gái về nhà tôi lại không thể lên tiếng.
Chồng tôi ngang nhiên đưa bồ về nhà làm tình trên ghế sofa.
Chẳng phải tôi nhu nhược hay kém cỏi gì mà để chồng và tình nhân "đè đầu cưỡi cổ", nhưng tất cả chỉ vì cuộc hôn nhân này ban đầu vốn là cuộc mặc cả mà tôi là kẻ chịu ơn nên không có quyền đòi hỏi nhiều.
Chúng tôi kết hôn trong tình trạng o ép và dàn xếp của cha mẹ hai bên. Bố mẹ tôi muốn tống khứ cho nhanh đứa con gái được cho là ăn học tử tế lại không biết sống: Để cho bụng ễnh ra đó, không có chồng. Còn chồng tôi lại là người cần một chỗ dựa để nhanh chóng thăng quan tiến chức.
Rồi thì đám cưới thỏa thuận cũng diễn ra, gọn gàng, nhanh chóng và thỏa mãn nhu cầu của cả hai bên nội ngoại. Tôi và chồng được cả hai gia đình xô vào nhau trong tình trạng đã "mặc cả" xong. Hai chúng tôi chỉ như những con rối, bù nhìn mặc cho gia đình sai khiến. Kể từ khi lấy nhau cả tôi và chồng tôi đã biết hôn nhân không có tình yêu thì chẳng thể hạnh phúc, chẳng thể vun đắp, xây dựng tương lai như bao cặp vợ chồng trẻ vẫn mơ ước. Nhưng cũng chưa bao giờ tôi tưởng tượng được cuộc sống sau hôn nhân của mình lại đi đến bước đường khốn cùng này.
Vì cái thai trong bụng không phải của chồng nên tôi không dám đòi hỏi anh phải chăm sóc hay chiều chuộng tôi như những bà vợ nghén ngẩm khi mang thai khác. Sinh con xong cũng chỉ mình tôi chăm sóc con. Tôi giống như kẻ tự mình làm, tự mình chịu. Nếu con khóc thì cũng phải nhanh chóng dỗ con, không được làm phiền đến chồng. Bởi chồng tôi sẽ nhìn 2 mẹ con tôi như kiểu, được đằng chân lân đằng đâu. Cái nhìn hậm hực, bố thí và cáu giận.
Ví thê nên dù tủi hờn thế nào tôi cũng nhắm mắt chịu đựng một mình không dám hé răng than hờn với ai. Sau khi con trai tôi được hơn 1 tuổi thì chồng tôi bắt đầu công khai những mối quan hệ mập mờ với phụ nữ bên ngoài. Việc anh có tình nhân bên ngoài tôi đã biết mười mươi, nhưng vì anh chỉ qua lại với họ bên ngoài nên tôi đành giả câm giả điếc, coi như không hề hay biết. Nào ngờ được đà anh lấn tới công khai đưa tình nhân về nhà.
Tận mắt chứng kiến chồng thân mật với người phụ nữ khác nhưng không thể lên tiếng, không thể thốt ra những lời bực tức hay xông vào mà giằng xé đôi tình nhân ấy, tôi chỉ biết ôm con đóng chặt cửa phòng khóc.
Tôi cũng đã từng đề cập đến chuyện ly dị, nhưng chồng tôi gạt phắt đi và bảo: "Cô đã lên tiếng về vụ cưới xin, thì ly dị cũng phải để cho tôi có quyền lên tiếng chứ! Bỏ nhau khi nào để thằng này quyết định!". Có vẻ như chồng tôi vẫn đang lưu luyến chức trưởng phòng mà bố tôi dàn xếp cho, nhưng lại không đủ dũng cảm để từ bỏ cô bồ của mình.
Hằn đe dọa tôi nếu nói với bố mẹ tôi chuyện hắn ngoại tình, hắn sẽ làm um lên chuyện tôi ăn nằm với thằng khác bắt hắn đổ vỏ. Hắn đã làm sẵn chứng nhận ADN để phòng cho những chuyện sau này.
Tôi đành phải nuốt nước mắt vào trong và nhẫn nhịn sống cùng với chồng và cô ả nhân tình. Thậm chí có những hôm cả 2 đưa nhau về nhà và làm tình ngay trong phòng ngủ nhà mình mà tôi không dám hé răng nửa lời. Tôi đành ôm con đi lang thang, khóc lặng bên ghế đá công viên, chờ cho cả 2 thỏa mãn rồi rời đi mới dám quay về nhà.
Tôi không biết cuộc đời éo le của mình còn phải kéo dài tình cảnh như thế này đến bao giờ nữa. Chỉ sợ sau này con tôi lớn lên, nhưng những cảnh tượng xấu xa đó, tâm hồn của con sẽ bị vấy bẩn. Nhìn con tôi chỉ biết khóc. Chẳng lẽ cả cuộc đời tôi lại phải trả giá cho phút giây lầm lỡ đó. Và món nợ này rồi con tôi lại phải mang cả đời nó hay sao?
Theo Phunutoday
Nuốt nước mắt vào trong đỡ đẻ cho nhân tình của chồng Sau nửa tiếng nuốt nước mắt, uất hận vào trong đỡ đẻ cho cô ta, thì đứa bé cất tiếng khóc chào đời. Một cô con gái trắng trẻo, và nở ngay nụ cười khi tôi bế nó trên tay. Hôm nay tôi lại là người làm "phước" cho họ ư? (ảnh minh họa) Vợ chồng tôi lấy nhau được hơn chục năm...