Ngày chồng nhập viện vì đột quỵ, tôi mới tá hỏa khi biết quỹ đen tiề.n tỷ của anh
Nếu không phải anh bệnh tật phải dùng nhiều tiề.n, có lẽ không bao giờ tôi biết anh lại có quỹ đen khổng lồ như vậy.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn hơn 20 năm trời, có với nhau hai mặt con ngoan ngoãn, giỏi giang, con lớn đang học đại học, con út đang học cấp 3.
Vợ chồng tôi đều làm nhà nước, lương ổn định nhưng không quá cao. Tiết kiệm nhiều năm cũng chỉ đủ xây nhà, cuộc sống cơ bản chỉ dừng ở mức ổn định, vì các chi phí ở thành phố không phải thấp, hơn nữa tôi lại phải lo cho con cái học hành. Nhiều năm, hai vợ chồng cũng tiết kiệm được chút ít, nói thật cũng không đáng kể gì, chỉ là phòng khi có việc gấp mà thôi.
Đời sống vợ chồng tôi cũng không có vấn đề gì, mấy chục năm ở với nhau chưa từng có bất hòa gì ghê gớm.
Video đang HOT
Cách đây gần nửa tháng, chồng tôi đột quỵ. Tôi lo lắng rất nhiều, anh mới 50 mà bị như vậy rất đáng lo. Ngặt một nỗi hôm anh nhập viện, nhà tôi lại vừa có chút việc dùng đến tiề.n nên số tiề.n tiết kiệm được đã dùng phân nửa. Chồng lại phải làm phẫu thuật, thật sự tôi không biết hỏi ai, họ hàng có nhưng chuyện tiề.n nong rất ngại.
Hôm đó lúc vào chăm chồng, anh chưa tỉnh nhưng cố nói với tôi, phải nghe mãi tôi mới hiểu. Theo lời chồng nói, tôi mới biết anh có sổ tiết kiệm riêng, thú thực, lúc nghe tôi cũng choáng lắm, bởi chưa biết gì về khoản tiề.n đó bao giờ, nhưng nghĩ anh bệnh tật, tôi không hỏi thêm nữa. Thế nhưng điều khiến tôi sốc nhất đó là quỹ đen mà anh mới nói với tôi lên đến gần 1 tỷ.
Ca mổ của chồng tôi thành công, anh cũng đã tỉnh, mấy hôm anh nằm viện, tôi có xem qua đống giấy tờ của anh mới phát hiện, ngoài việc đi dạy, anh còn nhận thêm rất nhiều sổ sách về làm ngoài. Tôi mới chợt nhớ, ngày xưa anh học kinh tế, việc đi dạy này chỉ là lựa chọn thứ 2 mà thôi.
Nghĩ lo cho anh bệnh tật một phần, nhưng tôi nghĩ mãi về khoản tiề.n khổng lồ kia, nếu không phải anh phải phẫu thuật thì nó đã không lộ ra rồi. Tôi không biết anh dùng số tiề.n ấy để làm gì mà phải giấu tôi, càng nghĩ tôi càng rối, tôi nên xử lý việc này thế nào đây?
Theo Phunutoday
Đừng bắt em phải đợi quá lâu anh nhé!
Tình yêu của chúng ta bắt đầu quá nhanh, em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên và có lẽ anh cũng vậy phải không?
Em yêu anh không phải vì anh tài giỏi cũng chẳng vì đẹp trai, đơn giản ở anh có gì đó cuốn hút. Và em biết anh cũng không biết anh yêu em vì điều gì.
Phải chăng đó là định mệnh của chúng ta, tình yêu đến quá nhanh anh và em yêu nhau như thể chúng ta đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi. Thời gian chúng ta yêu nhau cũng quá ngắn 1 tháng 6 ngày. Từ ngày yêu nhau em đã nói với anh em sợ cái gì đến dễ dàng thì sẽ nhanh chóng mất đi. Nhưng anh lại nói với em rằng: mình yêu nhau nhiều như thế thì làm sao có chuyện gì được.
Em nhớ như in cái ngày hôm đó một ngày sau đêm giáng sinh, ngày giáng sinh anh không thể ở bên em, anh đã hứa ngày hôm sau sẽ đền bù cho. Anh có biết em đã vui đến thế nào không khi được gặp anh, cái cảm giác được anh ôm vào lòng nó thật hạnh phúc và bình yên biết bao.
Ảnh minh họa
Rồi anh nói muốn đưa em về gặp mẹ anh, em đã hạnh phúc biết nhường nào. Nhưng rồi cũng chính ngày hôm ấy anh đã lấy của em tất cả, anh ra đi không một lời từ biệt bỏ lại em một mình ở một nơi xa lạ. Cái cảm giác bị bỏ rơi ấy em sợ lắm em đi lại suốt ở đấy hơn tiếng đồng hồ với hi vọng anh chỉ đi đâu đó sẽ quay lại, miệng luôn nói câu "Anh ơi! Anh đâu rồi".
Người ta bảo em đã bị anh lừa rồi nhưng em không tin vẫn đinh ninh anh sẽ quay trở về, điện thoại anh tắt máy, chẳng còn gì ngoài nick chat của anh, em đã nhắn vào đấy không biết bao nhiêu lời chử.i mắng anh nhưng chẳng thấy hồi âm.
Có lúc em cũng tự hỏi phải chăng ngay từ đầu anh đã lừa dối em, tất cả chỉ là một màn kịch do anh dựng lên. Nhưng em vẫn mong anh trở về. Cho đến một ngày em nhận được cuộc gọi nhầm em đã nhận ra giọng anh, dù anh cố giả dọng em vẫn nhận ra. Tại sao anh đã ra đi lại còn liên lạc lại, hay anh muốn xem em đã chế.t chưa? Em đã hỏi anh muốn gì nhưng đáp lại chỉ là tiếng cười nghe thật chua chát. Em cảm nhận anh cũng đang rất buồn nhưng không biết phải làm sao.
Rồi anh nhắn tìn xin lỗi em trên mạng, anh xin lỗi vì làm em buồn, vì anh trót chơi bời lên anh đã làm em khổ. Không hiểu sao chỉ có vậy mà em không giận anh nữa, em lại yêu anh nhiều hơn. Phải chăng em đã quá yêu anh, em cần anh nhiều quá, anh như là không khí giúp cho em sự sống.
Anh nói anh muốn quay về với em nhưng anh không đủ tự tin, anh phải đi một nơi rất xa để làm lại từ đầu và ở nơi xa đó anh sẽ luôn nhớ em vẫn yêu em. Nhưng anh ơi em cần anh ở bên cạnh em, cần nhiều lắm anh có biết không, dù cả thế giới này nói anh lừa dối em thì em cũng vẫn sẽ yêu anh.
Anh hãy cứ đi nhé vì em biết không thể ngăn cản anh được, tình yêu em không đủ lớn để giúp anh trở về bên em nhưng nó đủ lớn để em có thể chờ anh.
Em không biết có phải là mù quáng hay không nhưng em vẫn sẽ chờ, ở nơi xa lắm anh hãy nhớ rằng có một người luôn nhớ anh.
Đừng bắt em chờ anh lâu quá anh nhé! Em yêu anh nhiều lắm!
Theo Iblog
Đã lâu rồi, anh như ông chủ trong nhà, vợ con chỉ là tôi tớ Nước mắt em nghẹn trong lòng. Không dưng em thấy lạnh quá. Tự vòng tay ôm mình, em tự hỏi: "Đây có phải là người đàn ông em đã hết dạ yêu thương và chăm sóc bao năm qua?". ảnh minh họa Mắt em bỗng dưng bị nhức, tới lui bệnh viện tỉnh đã một tuần vẫn không khỏi. Con trai đang học...