Ngày anh đi lấy vợ
Tình yêu của mình mong manh quá, chỉ như những bong bóng xà phòng – đẹp mà dễ vỡ, vỡ vụn như trái tim em khi hay tin anh đi hỏi vợ.
Ngày xưa em mong ngày anh về phép bao nhiêu thì giờ em lại sợ bấy nhiêu, sợ vô tình một lúc nào đó chạm mặt nhau mà không nói được một câu chào, dù hai đứa mình đã hứa xem nhau là bạn sợ phải đau nhói lòng khi thấy anh tay trong tay cùng người con gái khác sợ anh nhìn thấy sự đau khổ trong lòng em cũng như em sẽ thấy nó trong đôi mắt của anh – những nỗi sợ hãi mà cả hai chúng ta đang cố vượt qua để không làm cho những người thân của mình phải buồn thêm.
Bài thơ đầu anh tặng cho em, anh còn nhớ không? Em đã không còn giữ nó bên mình, đã đốt bỏ đi như muốn xóa bỏ đi một chuyện tình ngang trái. Ước gì mình đầu óc mình có thể như máy tính nhỉ, phần nào cần xóa chỉ cần nhấn phím “delete”, vậy thì tốt quá phải không anh? Anh nói mình không hợp tuổi, gia đình anh không chấp nhận. Em biết, em còn biết anh là một người con thật hiếu thảo, rất thương mẹ cha, không muốn cha mẹ buồn khổ.
Em đã từng trách anh, trách anh sao không cố gắng thuyết phục gia đình, trách anh dành tình yêu cho em chưa đủ lớn nên mới dễ dàng buông xuôi theo số phận, để cả hai phải khổ đau. Nhưng giờ em đã hiểu về gia đình anh, hiểu rằng anh có nỗi khổ riêng mình. Em lại càng đau lòng hơn khi hay anh để thân xác mình ngày một tiều tụy, anh già hơn rất nhiều chỉ trong thời gian ngắn.
Anh có biết những lời anh nói với em trong lần gặp mặt cuối cùng ấy giống như ngàn mũi kim xuyên thấu tim em không, khi anh phủ nhận tất cả tình cảm của chúng ta. Ngồi với nhau hàng giờ chỉ để nghe anh kể về vợ anh, cô ấy đẹp ra sao, anh yêu cô ấy như thế nào, sợ mất cô ấy khi không bên cạnh cô ấy… mà không hề hỏi em một câu dù em đang lên cơn sốt cao, mặt mũi đỏ bừng. Sao bảo là bạn bè mà vô tình quá vậy anh? Nếu anh yêu cô ấy như vậy thì sao để mình ra nông nỗi này? Anh yêu như thế sao không vui vẻ đi cưới người ta mà cứ hành hạ thân thể mình để đến nỗi ngất đi trong lễ ăn hỏi? Yêu nhiều như thế sao lúc anh làm em tổn thương thì anh cũng nát cả lòng?
Chúng mình đâu chỉ quen nhau một ngày một bữa, đâu phải là cái tuổi học trò mà còn bồng bột không biết phân biệt đâu là thật đâu là giả hả anh. Mình đều đã lớn đã biết đâu là đúng đâu là sai, điều gì nên làm và không nên. Em biết anh chỉ muốn em quên anh nên anh mới làm thế, nhìn đôi mắt thâm quần, gương mặt hốc hác, em biết anh đã suy nghĩ nhiều lắm. Em cảm ơn anh đã chia sẻ cho em nghe về tình cảm tốt đẹp của anh dành cho cô ấy, và nếu đó là sự thật thì em thực lòng chúc phúc cho anh, còn nếu không em cũng sẽ cố vui để anh yên tâm mà chu toàn hạnh phúc với người ta, để anh không còn bận tâm về em nữa, để cả hai chúng ta đều không phải chạm tới những nỗi đau thầm kín.
Giờ đây ngồi nhớ lại, em không biết sao hôm ấy mình có đủ can đảm để ngồi nghe anh nói. Có lẽ em đã chấp nhận sự thật là anh mãi không thuộc về em. Nhưng em cám ơn anh nhiều lắm vì anh đã hiểu em khi anh nói rằng: “Em không muốn khóc trước mặt người làm mình đau khổ, phải không?”, dù anh chưa một lần thấy em khóc. Em không muốn anh thấy em yếu đuối để anh lo lắng, em phải cứng rắn để anh còn làm tròn bổn phận của một người con, người chồng dù lòng em tan nát.
Nước mắt và nỗi đau cứ trải dài theo từng đêm. Mỗi đêm là sự dày vò với từng ấy kỉ niệm êm đềm. Cô bé đồng nghiệp cứ bảo rằng “sao chuyện chị buồn quá nhưng đẹp có thể viết tiểu thuyết được đấy”, em chỉ cười. Cả đời em không thích đọc tiểu thuyết buồn mà giờ lại phải buộc lòng phải trải nghiệm, buồn cười thật. Mà còn buồn cười hơn khi người ta phụ mình đi lấy vợ mà mình còn đi an ủi động viên người ta cố gắng vượt qua. Nghĩ lại đôi khi thấy mình chẳng giống ai, cứ giả vờ cứng cỏi để rồi tim mình tan nát, cố cười mà nước mắt đọng bờ mi, đời trớ trêu quá!
Video đang HOT
Giờ em chỉ mong anh bình an, yên vui, hạnh phúc và trân trọng bản thân mình. Em đã không thể ở bên anh chia sẻ vui buồn, không thể chăm sóc cho anh thì em chỉ biết cầu nguyện cho anh mà thôi, cầu mong anh hạnh phúc bên người ta, an nhàn trong cuộc sống. Còn em, em tin một ngày nào đó hạnh phúc thực sự sẽ đến với em và bình yên sẽ về lại trong tim chúng ta trong một ngày không xa. Hạnh phúc nhé, anh yêu của em! Hi vọng ngày gặp lại, nụ cười sẽ nở thật tươi trên môi mỗi người. Tạm biệt nhé, tình yêu của em
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nguyễn Phi Hùng đón bình minh trên cao nguyên
Nép trong một căn phòng gỗ của Đà Lạt ngàn hoa, chàng ca sĩ của "Phép màu" đã có những khoảnh khắc giản dị rất đời thường.
Bỏ qua những phút thăng hoa trên sân khấu, quên đi sự miệt mài trong phòng thu âm, ngoài đời thường Nguyễn Phi Hùng còn cho thấy anh là một người giản dị đến lạ thường.
Tự chỉnh trang vào mỗi buổi sáng an nhàn
Dưới đây là những hình ảnh anh ghi lại vào một buổi bình minh khi vừa thức giấc, nhân lúc anh đang thực hiện bộ phim Câu chuyện cuối mùa thu tại Đà Lạt trong những ngày thời tiết giá băng.
Chia sẻ về kế hoạch của mình trong thời gian tới, Nguyễn Phi Hùng cho biết hiện nay, anh đang ráo riết chuẩn bị mọi việc và đang tích cực tập luyện cho một live show kỷ niệm 12 năm ca hát của mình được diễn tại nhà hát thành phố vào trung tuần tháng 6 tới đây. Sau đó Hùng sẽ cho ra mắt khán giả một album gồm những ca khúc do chính mình sáng tác. Kế tiếp môt album gồm 10 ca khúc mơi về đề tài cha me, và nữ ca sĩ được anh mời trong album lần này sẽ là cô nàng Cho em một con đường Vy Oanh.
Tỉnh dây sau một giấc ngủ ngon trên cao nguyên
Lịch lãm trong bộ trang phục của ngày mới
Theo Bưu Điện Việt Nam
Điểm mặt những cái nhất của Webgame ở mọi thể loại Một cuộc bình chọn trên BBGSite đã giúp chúng ta nhận định rõ hơn về tình hình các Webgame nổi tiếng trên thế giới hiện nay. Farmerama - Webgame phổ biến cùng mô phỏng đời thực hay nhất Đầu tiên là tại hạng mục "Webgame phổ biến nhất", đứng đầu hạng mục này là Farmerama, webgame thuộc thể loại nông trại quen thuộc...