Ngày anh đi em mới biết em yếu đuối như thế nào
Có thể nói anh là tình đầu của em. Là tình yêu thật sự cho tới ngày hôm nay dù cho đó chỉ là suy nghĩ của em.
Ảnh minh họa
Em và anh quen nhau chóng vánh, em chọn anh giữa bao người theo đuổi, em chia tay người cũ vì những tình cảm bồng bột vô tình lại quen anh giữa bao người. Trong lòng em vẫn còn vương vấn nhưng anh chấp nhận bên em, chấp nhận là người chắp vá trái tim em. Em bên anh, em đồng ý anh làm người thay thế đơn giản em cần 1 người bạn trai. Cho tới ngày em cùng anh dọn về sống chung. Em cho anh cái quý giá người con gái dù trong lòng không yêu anh. Em cứ bên anh như thế, hằng ngày em chỉ việc làm những gì em thích, em không lăng nhăng, không đi chơi đơn giản là ở nhà với anh. Em không biết giữa em với anh là tình cảm gì, em biết anh yêu em, vì em anh nhẫn nhịn, chấp nhận bao lần em khóc vô cớ hay em nhớ người cũ, em so sánh anh với người khác. Hằng ngày chở em đi những nơi em muốn, chăm em và bé Cún, luôn mua những gì em thích. Chỉ cần em thích anh đều cho em…
Lần nào cãi nhau dù em đuổi anh đi, em la anh từng lỗi nhỏ. Anh vẫn dẹp tự trọng xin lỗi em, vẫn sẵn sàng ôm em khi em quay về. Cho tới ngày lỗi lầm em mắc không thể tha thứ, em chạm vào giới hạn cuối cùng của anh. Em và anh xa nhau 4 ngày. Em lại thấy anh mỗi tối lái xe đi, lòng em tức lắm nhưng lại thấy nhớ anh. Em dần suy nghĩ lại em thấy lỗi là do em, em xin lỗi anh, nhưng anh lại không cần em nữa, anh nói anh cần người con gái khác, anh thích và lên giường với người ta. Em đã bật khóc khi niềm tin trong em tan vỡ, bất chợt nhận ra em chới với không còn ai bên cạnh. Em đã từng hoảng loạn năn nỉ anh đừng đi, tim em đau rồi lo sợ vì em yêu anh rồi, em thật sự yêu anh, trái tim này nói hãy giữ anh lại bằng tất cả những gì em có thể. Từ việc nhắn tin, gọi điện, khóc lóc ngày này qua ngày khác. Em đã đau khổ và về nhà bố mẹ.
Video đang HOT
Lúc này anh lại tìm em xin lỗi vì tất cả, vì anh cố tình làm để chọc tức em, để em nhận ra em đã sai như thế nào. Em hoang mang sau bao chuyện, em lo sợ anh lại tổn thương em nhưng vẫn muốn bên anh… Rồi sao đó em với anh lại vì chuyện khác rời xa nhau, chuyện này tới chuyện khác đẩy anh ra xa khỏi em. Nhà anh có chuyện, anh không muốn để em giúp. Anh muốn đi làm thêm dù anh và em tuy đều có cuộc sống không thiếu thứ gì. Và em thì không muốn điều đó xảy ra. Anh dọn đi.
Em và anh rời xa nhau như chưa từng bên nhau. Em khóc khi mỗi lần có người nhắc tới anh, em hối hận vì lúc trước không đối xử tốt với anh. Phải chi em nhận ra tình cảm mình sớm hơn. Làm nhiều món ăn cho anh, cùng anh làm những gì anh thích. 3 tháng qua, mỗi ngày với em đều là cả 1 nỗ lực, không nhớ không nghĩ tới anh, anh làm mọi cách tổn thương em… dù em gửi bao nhiêu tin nhắn vẫn không có 1 tin hồi âm, em tìm những người xung quanh anh dò hỏi vẫn biết anh không muốn quay về, anh thích cuộc sống bây giờ và anh hài lòng với nó. Em đau lắm, đau khi anh không cho em 1 cơ hội sửa sai, đau khi anh nói Anh ĐÃ TỪNG yêu em rất nhiều. Còn em, em VẪN còn yêu anh cho tới ngày hôm nay. Em sẽ học nấu ăn, sẽ học làm nhiều thứ, sẽ vì anh làm những thứ em chưa từng làm. Em sẽ học làm tất cả vì anh.
Em đã khóc khi xin anh tha thứ cho em, cho em cùng anh vượt qua mọi chuyện, em tổn thương bởi vô số lần cho phép anh tổn thương, em không cần cơ hội bắt đầu lại với những người tốt hơn anh. Đơn giản vì hạnh phúc em nhỏ bé lắm, chỉ cần bên anh sống qua ngày, đi đâu cũng được miễn là cùng anh, muốn khóc, muốn cười bên cạnh anh. Cho tới ngày nay, em nói chuyện với anh, và anh nói anh nhớ em nhưng chỉ nhớ vì nhu cầu sinh lý… Em bỗng bật cười, vì tình cảm em tin tưởng không bao giờ đổi thay lại có ngày thay đổi đến thế này. Em càng muốn cười lớn hơn khi em sẵn lòng là người đáp ứng cho anh, chỉ cần anh để em nấu cơm và ngủ với em, đừng vội đi… Vì em nhớ, nhớ mỗi tối ôm anh đi ngủ và hôn anh mỗi buổi sáng.
Anh à, bây giờ một ngày em khóc em sẽ mạnh mẽ hơn để tự bước đi một mình. Em sẽ trả anh lại cuộc sống làm anh thoải mái, xin lỗi anh vì mang nhiều phiền toái cho anh. Em đã không biết rằng tình cảm này có lúc sẽ phai màu, em đã không có may mắn có được tình yêu đó. Em biết em đã từng có… Em đã từng nổi giận với anh vì anh là người cho em cảm giác an toàn, tin anh không bao giờ bỏ em. Nhưng em sai rồi. Ngày anh đi em mới biết em yếu đuối như thế nào. Em sẽ bên anh không là người yêu, không là bạn… Em sẽ là người tình của anh. Anh nói em sẽ hận anh… Nhưng anh à, yêu 1 người sao có thể hận. Là em tự nguyện. Em sẽ ra đi nếu 1 ngày nào đó tình yêu trong em cạn. Anh đừng lo anh nhé… Em sẽ yêu anh bù lại được không?
Theo Blogtamsu
Má tôi biến con hoang thành con đẻ như thế nào?
Ngày ba tôi có phòng nhì, ba hắt hủi má và bỏ quên chị em chúng tôi. Năm đó tôi 8 tuổi. Trong mắt một đứa con gái 8 tuổi, ba là tất cả mọi thứ. Thế nhưng mọi thứ như sụp đổ.
ảnh minh họa
Tôi không thể quên những đêm má khóc ròng. Tôi không thể quên được trận đòn mà ba đánh má trước lúc ba đi. Nó ám ảnh và trong lòng tôi, ba chẳng còn là gì nữa.
Tôi chỉ biết ôm mẹ, chỉ biết nghĩ là mình sẽ phải cố gắng học thật giỏi, làm thật nhiều tiền để sau này trả thù kẻ bội bạc ấy. Trong đầu một đứa con nít 8 tuổi chất chứa hận thù.
Sau đó một thời gian dài, ba về và dẫn theo một đứa em gái kém tôi 4 tuổi. Có nghĩa là ba đã có bồ từ khi tôi còn rất nhỏ. Lúc này ba rất ân hận vì bỏ vợ hiền, bỏ những đứa con ngoan mà đi theo người đàn bà khác.
Má tôi thật sự là người biết vun vén. Má dể cho ba có thời gian để suy nghĩ về mọi việc. Sau đó má nhận nuôi em vì má em ấy không đủ điều kiện để nuôi. Bà ta cũng hạch sách đền bù thanh xuân này kia nhưng má tôi cương quyết không chịu.
Bất ngờ nhất là khi má coi em như chúng tôi. Má lo cho em ấy từ những cái nhỏ nhất, đưa em đi học, chờ em đi thi. Má lo lắng những khi em đau ốm, trực bệnh viện cả đêm khi em bị đau sốt. Má cho em những thứ mà chúng tôi đôi lúc phải ghen tỵ. Tôi nghĩ rằng chẳng biết tôi là con má hay em ấy là con má nữa.
Một thời gian sau trong gia đình tôi không còn coi Hạnh là đứa "con hoang" nữa. Em ấy đã trở thành một thành viên chính thức của gia đình. Giờ đây em đang là sinh viên năm thứ ba của Đại học Ngoại thương.
Ba tôi biết sai mà bù đắp tất cả cho má trong khoảng thời gian từ đó tới giờ. Với ba, má là người phụ nữ vĩ đại nhất! Em cũng gọi má tôi là má. Má đẻ của em vì thấy em ngoan ngoãn giỏi giang mà bà ấy cảm phục má tôi. Giờ đây gia đình tôi đang rất hạnh phúc.
Đến khi tôi lấy chồng, má vẫn thường dặn dò: "Trong cuộc sống gia đình, chắc chắn sẽ có lúc xảy ra sóng gió. Đàn ông là người xây nhà, nhưng đàn bà mới là người xây tổ ẩm. Chính con mới là người quyết định hạnh phúc gia đình mình. Phụ nữ chúng ta có lúc sẽ phải hy sinh. Nhưng con hy sinh vì chồng, trải qua sóng gió chắc chắn chồng con sẽ hiểu và yêu thương con nhiều hơn nữa". Tôi vẫn nghe lời má và luôn cố gắng vun vén, giữ chồng một cách nhẹ nhàng.
Theo VNE
Em nên bắt đầu như thế nào ...? 12 năm học phổ thông, tốt nghiệp, làm hồ sơ thi Đại học nhưng em đã không may mắn như bạn bè, thuận theo gia đình, em chấp nhận đi học trung cấp kế toán 2 năm. Trong thời gian đấy, cùng việc thất vọng với bản thân không đạt được kết quả như mong đợi, cộng thêm sự xích mích, đổ vỡ...