Ngày 8/3, bố rủ chồng tôi vào bếp nấu ăn, nào ngờ anh ấy buông một câu sỗ sàng để rồi nhận cái kết đắt giá
Việc làm của bố vợ khiến chồng tôi sợ tái mặt, vội quỳ sụp xuống xin lỗi.
Tôi là con một, nhà bố mẹ lại rộng rãi, thế nên sau khi cưới, vợ chồng tôi đã đến đó sống. Hai đứa con tôi được sinh ra đều do ông bà ngoại chăm sóc, còn nhà nội chẳng đoái hoài gì.
Suốt một năm nay, chồng tôi kêu đau nhức mình mẩy, không thể đi làm được. Vậy là hằng ngày bố mẹ và tôi đi làm, con đi học, chồng tôi ở nhà dưỡng bệnh. Tôi biết anh chỉ có bệnh lười, giả đau đầu mệt mỏi để tránh phải làm việc, chứ thực ra sức khỏe chồng tốt hơn tất cả mọi người trong nhà.
Ở nhà cả ngày mà chồng không thể cắm được nồi cơm. Tôi mà nhờ làm việc gì đó, anh lại lớn giọng quát nạt như thể lấy uy trước gia đình vợ. Công việc chính của chồng mỗi ngày là ngồi chơi game trên máy tính, từ ngày này qua ngày khác. Chơi từ sáng đến đêm khuya, chơi đến khi nào đói thì ăn, mệt thì ngủ.
Mọi người trong gia đình muốn làm gì thì làm, chồng tôi không quan tâm, với anh những trận thắng thua trong thế giới ảo mới là quan trọng.
Video đang HOT
Sáng nay mùng 8/3, bố tôi bất ngờ lên phòng rủ con rể xuống nấu ăn. Bố bảo cả năm mẹ và tôi vất vả rồi, ông muốn hai bố con sẽ làm mâm cơm thật ngon để chiêu đãi cả nhà.
Bố nói hai câu, chồng tôi không trả lời, sang đến câu thứ 3 bố lên giọng, anh ấy mới chịu mở miệng nói. Thế nhưng chồng tôi mắt không rời màn hình điện thoại, sỗ sàng buông câu: “Ông thích thì đi mà nấu, tôi đang bận chiến đấu”.
Đến lúc này thì bố tôi không thể nhân nhượng được nữa. Ông lao vào cầm luôn màn hình máy tính ném xuống đất, sau đó dùng búa đập tan thùng máy CPU ngay trước mắt chồng tôi.
Bố bảo cả năm nay đã nhẫn nhịn và chờ đợi con rể thay đổi. Thế nhưng chồng tôi chẳng để bố mẹ vợ ở trong mắt. Coi thế giới ảo hơn cả vợ con. Còn trẻ khỏe không lo làm việc nuôi các con, chỉ biết dựa dẫm, lớn tiếng bắt nạt vợ.
Bố ném hết quần áo đồ đạc của chồng tôi đuổi đi. Bố bảo tôi đã chọn sai chồng, thế thì bỏ sớm cho rảnh nợ.
Dù chồng tôi quỳ xuống xin lỗi nhưng bố tôi vẫn không tha thứ. Bố bảo ra ngoài kiếm việc làm và mang tiền về nuôi con thì ông mới suy nghĩ lại.
Tôi rất lo cho chồng, ra ngoài lại rơi vào tay người xấu rồi lại bị lừa thì khổ. Theo mọi người làm sao để bố cho chồng tôi quay lại nhà đây? Tôi chỉ cần anh yên ổn trong nhà ngoan ngoãn và chịu khó giúp đỡ việc nhà là được, không yêu cầu anh kiếm ra tiền. Nhưng thuyết phục bố tôi thế nào đây?
(thuydiem…@gmail.com)
Đang ngủ thì bị ôm hôn, tôi hoảng loạn bật điện lên và thất kinh khi thấy người đàn ông đang ghì chặt lấy mình
Tôi cố vùng vẫy nhưng không thể thoát ra được vòng tay đang ghì chặt lấy mình. Giận quá, tôi đành "tung chiêu cuối" để thoát thân.
Chồng tôi và Trung là bạn thân với nhau. Hai người thân đến mức như anh em ruột trong nhà. Mỗi khi Trung gặp chuyện gì không may, chồng tôi sẽ chìa tay ra giúp đỡ. Nhưng cứ như thế mãi, tôi cảm thấy Trung chẳng khác nào đang dựa dẫm vào mình. 33 tuổi, anh ta vẫn mải mê đổi việc, chuyển công ty. Lần nào thất nghiệp cũng nhờ vả chồng tôi "nuôi hộ" vài ngày, khi thì 2-3 tháng trời. Mỗi tháng, chồng sẽ đưa tôi 2/3 số tiền lương, phần còn lại, anh làm gì, tôi không quản được. Cũng may anh làm lương cao, nếu không, có lẽ tình cảm vợ chồng tôi sẽ bị rạn nứt vì Trung mà thôi.
Một tuần nay, Trung qua nhà tôi ở nhờ. Dù sống nhờ nhưng anh ta vô tư lắm. Trong nhà, anh ta cởi trần, mặc mỗi cái quần đùi đi qua đi lại trước mặt tôi. Ngại quá, tôi phải quay mặc đi chỗ khác hoặc trốn trong phòng, chỉ ra ngoài những lúc cần thiết như nấu ăn, dọn dẹp.
Chồng tôi và Trung còn hay nhậu nhẹt. Có khi, họ nhậu say đến mức nôn mửa rồi nằm ngủ tại chỗ, để tôi phải nai lưng lau dọn. Tôi chưa có con nhỏ, nếu không, tôi cũng không hiểu mình có chịu đựng nổi không nữa.
Tranh minh họa.
Đêm qua, khi đang ngủ thì có vòng tay ôm chặt lấy mình. Tôi nghĩ là chồng nên cũng chẳng phản ứng. Cho đến khi người đàn ông đó hôn mình, tôi mới giật mình vì khác lạ.
Tôi vội bật điện lên thì sốc nặng khi thấy người đang ôm mình là Trung. Hoảng quá, tôi lấy hết sức đẩy anh ta ra nhưng không được. Vùng vẫy không xong, tôi gọi chồng, anh cũng không nghe vì quá say. Cực chẳng đã, tôi đành phải "tung chiêu cuối", chụp lấy cái bình hoa để trên bàn đập vào lưng Trung để thoát thân.
Bị đau, Trung vội buông tôi ra. Chớp lấy cơ hội, tôi vội vùng chạy ra khỏi phòng. Thấy chồng nằm gục giữa bãi chiến trường toàn lon bia, mồi nhậu, ti vi vẫn mở âm lượng to oang oang dù đã hơn 12 giờ đêm, nước mắt tôi cứ trào ra.
Tôi lấy xô nước, dội thẳng vào người chồng. Anh tỉnh dậy, nghe tôi kể mọi chuyện nhưng lại giận dữ đổ lỗi do tôi không chốt cửa cẩn thận trước khi đi ngủ. Trung say rượu nên không biết mình đang làm gì, không trách cậu ta được. Nghe chồng nói mà tôi càng uất ức hơn.
Hiện giờ, tôi đã bỏ về nhà mẹ đẻ. Còn chồng và Trung vẫn sống trong nhà. Trung có nhắn tin xin lỗi tôi và nói do say quá nên vào nhầm phòng. Nhưng tôi thật sự mệt mỏi rồi. Tôi có nên ly hôn để giải thoát cho mình không? Hay có cách nào để Trung tự biến mất khỏi nhà tôi không?
(vinguyen...@gmail.com)
Chị chồng đòi vay 300 triệu, tôi giả danh chồng từ chối thì "vỡ tim" đọc tin đáp lại Sau khi biết bí mật ấy, tôi mới hiểu tại sao chồng luôn nhân nhượng khi chị chồng yêu sách này nọ và vay tiền không trả. Nếu tôi không đọc được tin nhắn này, có lẽ anh sẽ lén lút xoay sở 300 triệu đưa cho chị chồng mua nhà. Từ trước đám cưới chị chồng đã hay vay tiền của chồng...