Ngất xỉu vì nhìn thấy bộ ngực silicon của vợ sắp cưới
Tôi thuộc tuýp đàn ông đơn giản, khá truyền thống. Vì vậy tôi chỉ luôn để ý và muốn cưới những cô gái vẻ đẹp tự nhiên, chân phương. Nhất là khi ngày càng nhiều phụ nữ tìm đến các biện pháp sửa mặt, gọt cằm, nâng mũi… tôi lại càng đề phòng và tránh xa.
Nhưng có lẽ nào “ghét của nào trời trao của ấy”. Tôi đang lâm vào tình huống dở khóc dở cười mà chưa biết nên làm sao.
Tôi năm nay 35 tuổi, là dân IT. Tôi quen bạn gái và cũng là vợ sắp cưới qua mạng. Chúng tôi nói chuyện, nhìn thấy nhau, cười với nhau, tâm sự những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống chỉ qua cái máy tính. Phải như vậy đến hai tháng trời. Càng tiếp xúc tôi càng thích cô ấy. Em khá ưa nhìn, có làn da sáng, tính cách hay quan điểm sống hợp với tôi. Em cũng tốt nghiệp đại học, bố mẹ đều là công chức đã về hưu… Nói chung tôi khá ưng, hài lòng về em.
Trước cái ngày chúng tôi quyết định sẽ gặp mặt trực tiếp, tôi còn có ý nghĩ muốn cưới em về làm vợ và sẽ là người mẹ tuyệt vời của những đứa con tôi. Tôi đã mơ về một ngôi nhà hạnh phúc và vạch ra kế hoạch chi tiết cho chặng đường tiếp theo của đời mình.
Ảnh minh hoạ
Video đang HOT
Ngày hẹn đầu tiên, tôi đã bị choáng ngợp trước nhan sắc thật bên ngoài của em. Tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực. Đầu gối thì run cầm cập. Em đẹp như một nàng tiên. Đẹp hơn rất nhiều so với hình ảnh tôi nhìn ngắm em qua webcam máy tính. Sau hơn hai tiếng hàn huyên, em đã đồng ý cho lần hẹn thứ hai.
Rồi những lần hẹn hò thứ ba, thứ tư… thứ “n” diễn ra sau đó, chúng kéo dài hơn một năm nay. Điều lạ là trong những lần tình tứ bên nhau, cô ấy chỉ cho phép tôi hôn, nhất quyết không được sờ soạng, chạm vào người cô ấy. Chuyện đi tìm nơi “vui vẻ” lại càng không xảy ra. Nhiều lần cô ấy cứng rắn: Chỉ khi nào chính thức là vợ là chồng cô ấy mới để tôi nhìn ngắm và vuốt ve.
Rồi cái ngày tôi chờ đợi cũng đến. Khi hai nhà đã qua lại, chúng tôi đã tổ chức ăn hỏi và còn chờ đến ngày cưới vào tháng 5 này. Và nhất là sau những hạnh phúc, bất ngờ và tôi cất công chuẩn bị cho vợ sắp cưới của mình cho đêm lễ Tình yêu vừa rồi, cô ấy đã “chịu” ngủ lại căn nhà sẽ là của hai đứa.
Sau những lo lắng, hồi hộp, khấp khởi, tôi đã bị sốc toàn tập ngay khi tôi giúp cô ấy cởi lần những làn cúc áo. Qúa ngạc nhiên, tôi chỉ biết đứng như trời trồng không nói được nửa lời khi vòng một của em dần lộ ra. cần nhìn là tôi biết ngay là đồ giả. Nó tròn, căng như hai quả bóng. Nó bóng, to quá cỡ và mang hình thù đáng sợ. Sự thất vọng của tôi mạnh đến nỗi, cô ấy phải hét gọi tên tôi và lay tôi tỉnh táo. Trái tim tôi đau đớn tột cùng.
Đã mấy ngày nay rồi, tôi không gọi, không nhận điện thoại, không đọc tin nhắn, và từ chối gặp vợ sắp cưới của mình. Tự hỏi, không biết cô ấy “đại tu” vòng một từ khi nào? Chẳng nhẽ cô ấy không thấy ngột ngạt, nặng trĩu với bộ ngực quá cỡ như vậy? Tôi đang khủng hoảng, không biết phải làm sao? Ý nghĩ từ hôn dần xuất hiện trong đầu.
Theo VNE
Phá thai đi rồi chúng mình lại yêu nhau
Sau một lần cãi vã, chúng tôi chia tay nhau. Lần cuối cùng ấy, tôi đã trót mang giọt máu của anh ta trong mình. Để dụ dỗ tôi phá cái thai, anh ta bảo "phá thai đi rồi chúng mình lại yêu nhau" và hứa hẹn đủ điều.
Tôi và người yêu tôi yêu nhau đã 7 năm. Dù yêu nhau lâu như vậy nhưng chúng tôi đều đang còn trẻ. 16 tuổi gặp nhau tại trường phổ thông, chúng tôi đem lòng yêu mến nhau từ đó. Tôi là mối tình đầu của anh ấy. Đến thời điểm này, hai chúng tôi đều đã ổn định công việc. Tôi làm kế toán một công ty tư nhân còn anh ấy làm cảnh sát khu vực tại nội thành Hà Nội.
Yêu nhau lâu vậy, chúng tôi dự định tầm 24 hoặc 25 tuổi sẽ kết hôn. Người tính không bằng trời tính. Tôi phát hiện anh ta lằng nhằng với một cô gái khác và chúng tôi đã cãi nhau một trận rất to. Không thể thỏa hiệp, chúng tôi đã quyết định sẽ chia tay nhau. Trước đây, tôi đã rất nhiều lần tha thứ cho anh ấy, nhưng lần này thì mọi thứ không thể duy trì được nữa. Tôi chỉ không ngờ, lần gặp nhau cuối cùng đó tôi đã có thai.
Anh ấy không chối bỏ nhưng tỏ thái độ rất giận tôi vì đã không phòng tránh cẩn thận. Trước đây, tôi vẫn chủ động phòng tránh kỹ càng. Lần này, do tâm lý xác định là chia tay, chẳng cần đề phòng gì nữa nên tôi đã ngừng uống thuốc. Tôi rất đau khổ và tự trách móc bản thân đã để xảy ra chuyện này khi hai đứa quyết định chia tay.
Ảnh minh họa.
Rồi gia đình hai bên biết chuyện, bố mẹ anh ấy và gia đình tôi đã gặp nhau 2 lần để bàn chuyện nhưng cả hai lần anh ấy đều vắng mặt. Sau khi im lặng và trốn tránh không gặp gỡ tất cả mọi người, kể cả gia đình anh ấy, gia đình tôi và tôi. Anh ta quyết định gặp tôi và tuyên bố là không muốn cưới vì chưa sẵn sàng.
Muốn con mình sinh ra được khai sinh đầy đủ nên tôi đề nghị anh ta đăng kí kết hôn, không cần cưới. Dù vậy, anh ta nhất quyết từ chối với lí do anh ta là công an, phải làm thù tục thẩm tra lý lịch rất mất thời gian. Tôi thừa biết, đó chỉ là lí do để anh ta chối bỏ đứa con, trốn tránh trách nhiệm của mình. Đồng thời không muốn ràng buộc gì với tôi và đứa con.
Tôi buồn và suy nghĩ rất nhiều.Thời gian mang thai, tôi nghén và không ăn uống được. Anh ta không bội bạc đến mức không nhắn tin, hỏi han, quan tâm hay mua đồ ăn chăm tôi dù cũng chỉ được... 2 lần. Nhưng tôi hiểu anh ấy muốn gì. Anh ta chỉ muốn dỗ dành tôi để tôi phá bỏ cái thai. Vì nếu tôi sinh con, anh ấy sẽ bị đuổi ra khỏi ngành nếu không chịu đăng ký kết hôn. Ấm ức, tôi nói anh ta nhiều câu không ra gì.
Điều tôi không thể tưởng tượng nổi là anh ấy buông 1 câu đầy thách thức: Tôi không cưới, cũng không đăng ký, nhà cô muốn kiện thì cứ kiện, thằng này không cần. Nghe xong, tôi thực sự thất vọng và đã khóc rất nhiều.
Ba ngày sau, tôi nhắn tin cho anh ấy nói rằng sẽ bỏ cái thai để tìm một tương lai mới bên người đàn ông tử tế khác. Anh ta giả đò nhắn tin lại bảo nếu tôi bỏ thai rồi thì quay về tiếp tục yêu anh rồi năm sau cưới. Tôi thừa biết đấy chỉ là lời có cánh để tôi an tâm. Thực tế, tôi quyết định sẽ không làm chuyện tội lỗi và giữ em bé lại nhưng anh ấy thì không biết gì và vẫn đinh ninh là tôi sẽ bỏ con.
Hiện giờ đã 1 tuần hai chúng tôi không liên lạc gì với nhau nữa. Bố mẹ anh ấy cũng không còn gọi điện hỏi thăm tình hình sức khỏe và đi khám của tôi. Dù buồn nhưng tôi cảm thấy mình vẫn còn may mắn khi gia đình luôn ở bên và tạo điều kiện để tôi có đủ khả năng làm mẹ đơn thân. Tôi không còn yêu, cũng không còn muốn cưới đề chung sống với người đàn ông bội bạc đó, Nhưng tôi không muốn đứa con mình sinh ra chịu thiệt thòi, điều tiếng và giấy khai sinh của con bị trống. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Khổ sở vì vợ không ham muốn "chuyện ấy" Khi mới cưới nhau, chúng tôi cũng chỉ gần gũi nhau 4-5 lần trong một tháng. Tôi và vợ kể từ khi quen nhau đến nay cũng gần được 5 năm. Trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi chưa từng vượt quá giới hạn cho tới khi chính thức trở thành vợ chồng. Từ khi cưới nhau, chúng tôi chỉ quan hệ...