Ngập mặt trong nợ nần vì phải đèo bồng 4 đứa em chồng ăn học
Gần 10 năm cưới nhau, nhìn lại kinh tế của hai vợ chồng, chúng tôi không có một cái gì trong tay. Thậm chí con cũng không dám đẻ thêm đứa nữa vì lo không nổi… Tất cả chỉ vì chúng tôi phải nuôi lần lượt 4 đứa em chồng ăn học.
Hơn 3 năm sau ngày cưới tôi mới dám đẻ con vì không thể trì hoãn thêm được nữa. Kể từ khi đứa con ra đời, mọi thứ lại càng thêm chật vật, khó khăn. (Ảnh minh họa)
Với tôi lúc này, cuộc sống thực sự quá mệt mỏi và chán chường. Tôi muốn tung hê hết mọi chuyện và không phải có trách nhiệm hay nghĩa vụ gì nữa.
Tôi muốn được sống cho riêng mình, được chăm lo cho tổ ấm của mình thay vì việc lao vào làm như một con trâu để rồi được bao nhiêu tiền thì đi lo cho em chồng hết.
Ngày bước về làm dâu nhà anh, tôi biết áp lực của mình rất lớn khi chồng tôi là con trưởng. Anh là con trai lớn trong một gia đình kinh tế rất nghèo, lại đông con.
Khi biết tôi yêu anh, bố mẹ ra sức ngăn cản vì thương tôi sẽ vất vả. Mặc dù nhà tôi không quá giàu nhưng cũng không đến nỗi khốn khổ như nhà chồng tôi.
Nhìn cảnh nhà chồng “nghèo không có gì ăn sống người”, lại bao nhiêu miệng ăn, mẹ tôi khóc hết nước mắt ngăn tôi đừng cưới. Nhưng ngày đó, vì yêu, tôi bất chấp tất cả.
Tôi mường tượng ra cảnh mình là người chị dâu đảm đang, một tay lo liệu cho hết cho nhà chồng rồi được mọi người quý mến… Nhưng… giờ tôi mới biết đó chỉ là ảo tượng, thực tế khắc nghiệt hơn nhiều.
Tôi mường tượng ra cảnh mình là người chị dâu đảm đang, một tay lo liệu cho hết cho nhà chồng rồi được mọi người quý mến… Nhưng… giờ tôi mới biết đó chỉ là ảo tượng, thực tế khắc nghiệt hơn nhiều. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cưới nhau về, vợ chồng tôi thuê nhà trên thành phố để làm ăn. Hai em chồng của tôi khi đó học đại học nên cũng ở cùng. Nhà trọ chật chội, 4 người lớn chui rúc.
Thậm chí vợ chồng tôi không có lấy một chỗ riêng tư. Nhưng vì không có tiền, là anh cả nên buộc phải lo cho các em, chúng tôi đành chấp nhận cảnh sống đó.
Hai vợ chồng tôi lao vào làm cật lực, thậm chí chẳng cả dám sinh con mới đủ tiền trang trải cho 4 người ở thành phố. Chưa kể, hàng tháng lại còn phải gửi tiền về quê hỗ trợ bố mẹ nuôi 2 em nhỏ ở nhà. Bố mẹ chồng tôi già cả, không làm gì ra tiền, đã thế lại còn ốm đau liên miên…
So với nhiều người, tôi cũng kiếm được kha khá… Nhưng chừng đó là không đủ so với những gánh nặng mà tôi phải cáng đáng nhà chồng.
Hơn 3 năm sau ngày cưới tôi mới dám đẻ con vì không thể trì hoãn thêm được nữa. Kể từ khi đứa con ra đời, mọi thứ lại càng thêm chật vật, khó khăn.
2 đứa đầu học xong, còn chưa tìm được việc thì lại đến 2 đứa em sau của chồng nhập học. Chúng tôi buộc phải thuê một cái nhà khác to hơn, tất nhiên, đi kèm với việc tốn kém hơn.
Đẻ xong tôi chỉ nghỉ có hơn 3 tháng là lại lao vào làm… Tôi cảm thấy mệt mỏi, cay cực vì trong nhà không bao giờ có nổi lấy vài triệu phòng thân.
Ngần ấy năm đi làm dâu, tôi chưa báo đáp được gì bố mẹ đẻ mình. Tết về cũng chỉ biếu được hộp bánh kẹo là hết. Vì bao nhiêu tiền tôi phải dồn vào hết cho nhà chồng với đủ thứ trách nhiệm đè lên đầu.
Tôi chỉ biết khóc, tấm tức và tủi hờn… Nếu không phải ở hoàn cảnh này, chắc chắn tôi đã có một cuộc sống rất khá giả vì bản thân tôi cũng kiếm ra tiền…
Tôi cam chịu và nhẫn nhịn đến thời điểm này là vì nghĩ chồng cũng tốt với mình. Anh yêu thương, chăm sóc và lo lắng cho tôi từng chút một. Hơn nữa, nghĩ con cần có bố buộc lòng tôi phải gồng mình lên…
Tôi cam chịu và nhẫn nhịn đến thời điểm này là vì nghĩ chồng cũng tốt với mình. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi đến ngày hôm qua, khi con tôi ốm nặng, phải vào viện, không có lấy một đồng trong người… tôi chỉ muốn bật khóc. Đây là lần đầu tiên tôi nghĩ đến việc ly hôn để thoát khỏi cảnh sống tồi tệ này.
Tôi đã nhiều lần đề nghị với chồng, các em lớn rồi, cũng có thể tự lo cho bản thân, hãy nghĩ cho gia đình, cho vợ con một chút… Nhưng chồng tôi cứ động viên tôi cố thêm vài năm nữa, khi các em lập gia đình ổn định thì hai vợ chồng sẽ toàn tâm toàn ý lo cho tổ ấm của mình.
Tôi quá mệt mỏi rồi. Tôi đã bỏ ra gần 10 năm để cung phụng nhà chồng, với tất cả sức lực và tiền bạc. Tôi quyết định ôm con về nhà ngoại sống.
Dù không ly hôn đi chăng nữa tôi cũng muốn thoát ra khỏi cái gánh nặng đó. Thiên hạ hay nhà chồng có chửi rủa tôi là nàng dâu vô trách nhiệm hay thế nào cũng được…
Theo Eva
Chúng tôi vừa làm chuyện ấy xong thì vợ anh chui ra từ gầm giường
Vừa làm chuyện ấy xong, đang định ngồi dậy đi rót nước thì tôi nghe tiếng lục cục dưới gầm giường. Chưa đầy một phút sau, vợ anh chui ra từ gầm giường giọng tỉnh bơ...
Tôi vừa mới chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc sau một thời gian dài không xin được việc ở quê. Dù đã học ở thành phố mấy năm nhưng khi trở lại đây, tôi vẫn thấy xa lạ thế nào ấy. Sau một thời gian dài chật vật tìm việc, cuối cùng tôi cũng được nhận vào làm nhân viên hành chính của một công ty khá lớn. May mắn cho tôi là những đồng nghiệp tôi gặp ở đây đều tốt, họ giúp đỡ tôi vô cùng nhiệt tình. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng sau nhiều năm chật vật thì cuộc sống của tôi cũng đã ổn định.
Trong số những người giúp đỡ tôi nhiệt tình phải kể đến Long - phó giám đốc công ty của tôi. Ban đầu, tôi luôn cố giữ khoảng cách với anh vì tôi sợ những lời dị nghị. Tôi biết Long đã có vợ, tôi không muốn vì những va chạm hằng ngày mà tôi lại bị mất việc. Tôi cần công việc này để sống, hơn nữa, tôi cũng muốn giữ tình đồng nghiệp tốt đối với những chị em cùng phòng.
Nhưng Long không để ý đến những điều đó, anh vẫn vô tư giúp đỡ tôi và thường xuyên mời tôi đi ăn ngoài. Anh tâm sự rằng cuộc sống của gia đình anh rất bế tắc, anh chán lắm vì không thể tìm được một người phụ nữ hiểu mình. Vợ anh tuy giàu có thật đấy, nhưng chị ta không hiểu anh, hơn nữa, lấy nhau đã 5 năm rồi nhưng hai người vẫn chưa có con mà nguyên nhân cũng xuất phát từ vợ anh. Anh đã buồn thì chớ, khi nào vợ anh cũng chì chiết, nhiếc móc khiến anh cảm thấy ngột ngạt vô cùng. Anh bảo rằng khi gặp tôi, anh cảm giác như tìm được một nửa đích thực vì tôi thật thà, hiền lành lại rất tốt bụng, thường xuyên giúp đỡ mọi người. Anh chứng kiến nhiều lần cảnh tôi giúp mọi người trong phòng như thế nào, thế nên anh mới cảm thấy yêu quý tôi.
(Ảnh minh họa)
Tôi lúc đầu còn van xin Long đừng nói những lời như vậy, hãy toàn tâm toàn ý mà lo cho gia đình mình. Thế nhưng trước sự quan tâm ngày một nhiều của Long tôi đã dần dần xiêu lòng. Nhiều đêm, Long say khướt rồi đến tìm tôi giữa trời mưa, anh bảo anhkhông muốn về nhà, vợ anh khóa cửa không cho anh vào. Cô ta khinh anh là thằng nhà quê, dù hiện tại anh là phó giám đốc. Những lần đó, tôi lại xiêu lòng đón Long vào nhà. Thế rồi tôi yêu Long khi nào không hay.
Phụ nữ một khi đã yêu thì thường biện hộ ra nhiều lý do để bào chữa cho tình yêu của mình dù họ biết rõ, tình yêu đó là sai trái. Tôi cũng thế, tôi nghĩ Long đang bất hạnh, trước sau gì anh cũng ly dị nên chúng tôi yêu nhau không có gì là quá đáng cả. Kể từ đó, tôi lao vào những ngày đi du lịch cùng Long. Hễ có thời gian, chúng tôi lại lao vào nhau như con thiêu thân. Long thuê cho tôi một căn hộ chung cư mới để tiện bề hẹn hò.
Thấm thoắt, chúng tôi vụng trộm cũng đã được nửa năm. Hôm đó, Long trở về căn hộ của tôi sau 1 tuần đi công tác, anh lao vào tôi ngấu nghiến. Chúng tôi đã trải qua những giây phút đê mê trên giường. Vừa làm chuyện ấy xong, đang định ngồi dậy đi rót nước thì tôi nghe tiếng lục cục dưới gầm giường. Chưa đầy một phút sau, vợ anh chui ra từ gầm giường giọng tỉnh bơ: "Em thấy cô này ngực lép, hông nhỏ, chẳng có triển vọng gì hết anh ạ".
(Ảnh minh họa)
Tôi choáng váng quá. Tôi không hiểu sao chị ta lại có chìa khóa vào căn hộ của tôi. Tôi đang đứng há hốc mồm thì anh chạy xuống ôm vợ rồi bảo: "Ý em là em không thích cô này hả? Ừ thế thôi để anh đi tìm cô khác, gì chứ phải kiếm một đứa con khỏe mạnh chứ".
Nói rồi, anh mặc lại quần áo rồi ôm lấy vợ. Tôi thấy rõ sự tức giận của chị ta nhưng trước thái độ của anh, chị ta không nói gì nữa. Cả hai vợ chồng dắt nhau ra khỏi căn hộ của tôi mà không nói thêm câu nào.
Ngày hôm sau, tôi bị đuổi việc, đuổi khỏi căn hộ. Tôi đau đớn vô cùng. Anh đã dám lừa dối tôi, lấy đi đời con gái của tôi rồi lại khiến cuộc đời tôi điêu đứng. Tôi cố gọi cho anh nhưng đầu dây bên kia chỉ có tiếng "tút tút" không ngừng.
Theo Một Thế Giới
Cướp chồng từ tay người khác chưa bao lâu, tôi đã phải nhận hậu quả đắng chát Cứ ngỡ có được anh, cuộc sống của tôi sẽ hạnh phúc hơn nhưng không ngờ lại ê chề và nhục nhã như thế này. Vợ anh ấy là người phụ nữ hiện đại, mạnh mẽ nhưng hơi vô tâm - Ảnh minh họa: Internet Tôi gặp anh trong một ngày nắng đẹp ở Hà Nội. Anh là người đàn ông thành đạt...