Ngẩng cao đầu khi rời khỏi nhà chồng cũ, tôi bật khóc nức nở khi nghe bố mẹ động viên
Rời khỏi căn nhà tôi đã dồn bao nhiêu tiền của và tâm huyết để vun đắp, tôi ức nghẹn họng nhưng vẫn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, rời đi không nuối tiếc.
25 tuổi tôi đã lên chức trưởng phòng của một công ty có tiếng ở thành phố với mức lương cao nên nhiều người ngưỡng mộ lắm. Cũng được gọi là khá thành công, nhưng đường tình duyên của tôi lại lận đận, truân chuyên, yêu ai cũng bị “cắm sừng”. Tới năm 26 tuổi, tôi gặp Minh, hơn tôi 2 tuổi và anh là đối tác của công ty tôi.
Minh cao ráo, đẹp trai lại nhiệt tình, năng nổ nên tôi đã bị anh hớp hồn ngay từ cái nhìn đầu tiên, và anh cũng vậy. Hai đứa đi tới hôn nhân chỉ sau hơn 6 tháng yêu nhau.
Trước kết hôn, nhà chồng nói cho chúng tôi mảnh đất để xây nhà. Biết chuyện, bố mẹ tôi không muốn con gái bị lép vế nên cũng cho hơn 1 tỷ hồi môn để làm nhà và mua nội thất. Đám cưới diễn ra suôn sẻ trong lời chúc phúc của hai bên gia đình. Nào mà ngờ, ngay hôm sau đám cưới, bố mẹ chồng liền gọi chúng tôi ra nói chuyện.
- Mảnh đất bố mẹ cho các con trị giá 1,5 tỷ. Đằng ngoại cho các con hơn 1 tỷ thì bố mẹ cũng chỉ cho 1 tỷ thôi để công bằng, nên các con trả lại cho bố mẹ 500 triệu nhé.
Tôi nghe mà choáng váng, không ngờ ông bà lại tính toán như vậy. Thôi thì ông bà cho gì thì nhận nấy, tôi cùng chồng cũng ráng gom góp, chắt nhặt để trả lại cho ông bà.
Ngay sau đám cưới, bố mẹ chồng bỗng bắt vợ chồng tôi trả cho ông bà 500 triệu. (Ảnh minh họa)
Lấy nhau hơn một năm, tôi cấn bầu nhưng vì sức khỏe yếu nên đành nghỉ làm để dưỡng thai. Những tưởng đứa con sẽ là sợi dây kết nối giúp tình cảm vợ chồng thêm bền chặt, nhưng không ngờ khi bầu được 5 tháng, tôi phát hiện chồng ngoại tình.
Mang bằng chứng “thép” ra trước mặt bố mẹ chồng, nhờ ông bà khuyên nhủ anh giúp tôi. Tuy nhiên, thứ tôi nhận lại chỉ là thái độ hời hợt của nhà chồng, thậm chí bố mẹ chồng còn trách ngược lại tôi:
Video đang HOT
- Cũng tại chị yếu ớt, có ai bầu mà phải nghỉ làm như chị không? Con trai tôi sợ làm tổn hại tới sức khỏe của chị với đứa con trong bụng nên mới phải ra ngoài “bóc bánh trả tiền”, giải tỏa nhu cầu sinh lý. Chứ chị như vậy, kiêng cữ cả năm trời, đàn ông sao chịu nổi.
Uất nghẹn nhưng vì đứa con trong bụng, tôi vẫn cố nhẫn nhịn tất cả, chấp nhận cái lý do nực cười là tại tôi mang bầu. Thế nhưng sau khi tôi hạ sinh con gái đầu lòng, chồng vẫn tiếp tục ngoại tình, hết cô này đến cô khác khiến tôi tuyệt vọng.
Sau 4 năm duy trì cuộc hôn nhân không hạnh phúc, tôi không thể chịu nổi thêm được nữa nên quyết định ly hôn. Cay đắng hơn, căn nhà vợ chồng tôi đáng ở, miếng đất đó vẫn đứng tên bố mẹ chồng. Toàn bộ tiền xây nhà, mua vật liệu xây dựng, thi công đều là tiền của nhà tôi bỏ ra nhưng không có chứng từ gì để chứng minh cả, nên lúc ra đi tôi coi như tay trắng.
Ngày rời đi, bố mẹ lên tận nơi đón tôi về nhà. (Ảnh minh họa)
Kết thúc cuộc hôn nhân 4 năm, tôi chỉ “lãi” được mỗi đứa con không hơn không kém, bởi suốt mấy năm qua chồng không đưa cho tôi được mấy đồng, căn bản không đủ chi tiêu trong nhà chứ đừng nói đến việc lo việc hai bên gia đình. Khoảng thời gian tôi phải nghỉ làm dưỡng thai, tôi còn phải lấy tiền tiết kiệm trước cưới để tiêu xài.
Hôm đó, bố mẹ và em gái đánh xe lên tận nơi đón tôi và con gái về nhà. Rời khỏi căn nhà tôi đã dồn bao nhiêu tiền của và tâm huyết để vun đắp, tôi uất nghẹn họng, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, rời đi không nuối tiếc.
Về đến cổng nhà, bố mẹ ôm tôi động viên:
- Con gái ơi, về đến nhà mình rồi. Con không phải buồn, không phải tiếc, ôm được con về nhà là tốt lắm rồi. Ngã ở đâu đứng dậy ở đấy, có bố mẹ chống lưng cho con, con không phải sợ. Nhà người ta ăn ở không có đức thì sau này sẽ gặp quả báo thôi, đừng bận tâm làm gì nữa cho mệt người.
Đến lúc này, tôi không thể kiềm chế được nữa, òa vào lòng bố mẹ khóc nức nở. Tính ra là tôi và nhà tôi đã xây nhà cho người khác ở, nghĩ mà cay đắng chua chát làm sao. Nhưng giờ tôi đâu biết phải làm gì hơn nữa, đành coi như đó là một bài cho đời mình, một bài học đắt giá phải trả bằng cả tiền bạc, tuổi trẻ và nước mắt.
Các bạn nữ à, tôi biết đã lấy chồng là lựa chọn bên nhau cả đời, không nên nghĩ chuyện ích kỷ, nhưng mà chúng ta cũng nên giữ lại đường lui cho mình. Đừng dại dột mà bỏ ra tất cả, không phải cứ bỏ ra bao nhiêu là nhận về bấy nhiêu tình cảm đâu, mà ai dám chắc chồng sẽ đối tốt với mình cả đời chứ, đúng không?
Ly hôn 8 tháng, mẹ tôi tìm chị dâu cũ khuyên tái hợp rồi phải mang khuôn mặt nhòe nước mắt trở về
Lúc trước chưa ly hôn, cũng có thời điểm anh mất việc làm nhưng chưa bao giờ phải chịu khổ thế này. Sau đó bà quyết định đến tìm chị dâu cũ, khuyên chị quay về với anh cho con có bố.
Anh trai tôi ly hôn 8 tháng nay. Mẹ tôi sống ở nhà cũ ngoài ngoại ô còn anh thuê nhà trong trung tâm thành phố làm việc. Cỡ khoảng 1, 2 tuần, anh sẽ về thăm mẹ một lần.
Lúc anh ly hôn, mẹ động viên anh đừng buồn bã, rồi sẽ tìm được người phụ nữ khác tốt hơn. Mọi chuyện sau đó bình thường nhưng 2 tháng rồi anh tôi chưa về thăm nhà khiến mẹ sốt ruột. Mẹ bảo tôi đưa bà vào trung tâm thành phố thăm anh.
Đến nơi, chúng tôi giật mình khi nhìn thấy anh trai. Anh gầy đi, tóc tai, râu ria lởm chởm chẳng buồn chỉnh trang. Trong nhà đâu đâu cũng là rác thải từ đồ ăn nhanh và vỏ mì tôm. Hỏi ra mới biết anh tôi thất nghiệp 3 tháng nay rồi, sống lay lắt dựa vào tiền vay mượn được từ mấy người bạn.
Đến nơi, chúng tôi giật mình khi nhìn thấy anh trai. (Ảnh minh họa)
Anh bảo đã xin việc vài chỗ nhưng chưa được. Thất nghiệp khiến tinh thần anh sa sút, phần nữa là cũng chẳng còn tiền trang trải cuộc sống. Mẹ thấy anh như vậy thì xót xa lắm. Lúc trước chưa ly hôn, cũng có thời điểm anh mất việc làm nhưng chưa bao giờ phải chịu khổ thế này.
Sau đó bà quyết định đến tìm chị dâu cũ, khuyên chị quay về với anh cho con có bố. Ngày bà tới tìm chị dâu cũ, vì hôm đó tôi bận việc nên không đi cùng. Ai ngờ kết quả bà lại mang về một khuôn mặt nhòe nước mắt.
Lúc ấy, vừa nghe mẹ chồng cũ đề cập tới chuyện tái hợp, chị ấy không thèm suy nghĩ đã nói luôn một mạch:
- Mới có 8 tháng thôi mà sao bác nhanh quên đến vậy ạ? Bác không còn nhớ mình đã đối xử với cháu ra sao ư?
Chồng vô tâm, không chăm lo việc nhà, con cái, bác bảo đàn ông là người làm việc lớn, chuyện nhà cửa, bếp núc thuộc phận sự đàn bà. Việc lớn đâu chẳng thấy, mỗi tháng đưa cho vợ được 5 triệu chi tiêu. Hai người lớn với một đứa con nhỏ, nhà thì đi thuê, tháng nào cháu cũng bỏ thêm 6 - 8 triệu nữa mà chi tiêu vẫn eo hẹp.
Chồng chê vợ béo ú, luộm thuộm, sinh con xong không chịu chăm sóc cơ thể. Bác bảo phụ nữ phải biết chiều chồng, để mình xấu xí mà chồng chán chồng chê còn trách ai. Nhưng không ai nói cho cháu biết tiền bạc, thời gian đâu để chăm sóc bản thân khi mà con cái, việc nhà với việc công ty đã đủ kiệt sức.
Ngày cháu biết chồng có mối quan hệ bất thường với người phụ nữ khác, bác còn bảo cháu ghen bóng ghen gió, làm quá lên. Đàn ông hơi trăng hoa một chút cũng là chuyện thường, miễn không ly hôn hay về nhà đánh đập vợ con là được. Bác nói cháu cứ lạt mềm buộc chặt rồi chồng càng yêu thương, nể trọng vợ.
Khi cháu quyết định ly hôn, bác nói cháu không ra gì, bảo cháu độc ác, ích kỷ, chia rẽ tình cảm bố con, phá vỡ tổ ấm của con cái. Bác thương cháu gái thế mà lại xui con trai đừng chu cấp cho vợ cũ nuôi con ư?
Rồi bây giờ bác muốn cháu quay về với anh ấy? Phải chăng lại để cháu chịu đựng một cuộc hôn nhân bi kịch với người chồng không có điểm nào tốt? Cháu cảm thấy tiếc khi không dứt áo ra đi sớm hơn, vì cứ muốn cứu vãn mong cho con có bố. Bác về đi ạ. Nếu anh ấy có lấy vợ mới, mong bác đối xử với cô ấy tốt hơn, chứ ly hôn đến 2 lần thì ai còn muốn lấy nữa!
Sau đó bà quyết định đến tìm chị dâu cũ, khuyên chị quay về với anh cho con có bố. (Ảnh minh họa)
Chị dâu cũ đúng là không kiêng nể gì, nói thẳng mặt mẹ tôi khiến bà tái nhợt mặt mũi, lập tức quay lưng bỏ về. Về đến nhà bà phải chảy nước mắt vì quá tức giận lẫn uất ức. Không nghĩ chị dâu lại hỗn hào, thiếu tôn trọng mẹ chồng cũ đến vậy, bà là bà nội của con gái chị ấy cơ mà!
Vậy nhưng cứ nhìn anh tôi hiện tại là lại thấy thương. Mẹ kể chị dâu cũ trông đầy đủ lắm, cuộc sống chắc hẳn rất tốt. Không có chị quay về chăm sóc như trước, anh tôi phải làm thế nào?
Vội từ quê lên khi con gái báo đau đẻ, vào viện nhìn bộ dạng con, tôi "đứng hình" không tin những gì trước mắt Phát hiện tôi đã lên, con gái ngẩng mặt nhìn mẹ, lúc bấy giờ trông rõ bộ dạng của con mà tôi đứng hình. Vừa nghe con gái gọi báo tin đau đẻ đã nhập viện chờ sinh, tôi vội vàng thu xếp hành lý lên thành phố với con. Con bé mới kết hôn hơn nửa năm, khi tổ chức đám cưới...