Ngại gần chồng vì ‘cô bé’ quá xấu
Tự ti vì “cô bé” không được “đẹp” như những người khác nên Hân luôn tìm mọi cách để từ chối chuyện chăn gối với chồng. Cô không ngờ rằng, chính hành động ấy đã đẩy hạnh phúc gia đình cô đến bên bờ vực thẳm…
Ngay từ hồi mới dậy thì, Hân đã luôn rụt rè và tự ti, bởi cô nghĩ rằng cơ thể mình không phát triển bình thường như những cô bạn cùng trang lứa khác. Trong khi bạn bè của Hân đã ra dáng một thiếu nữ thì Hân vẫn chỉ là một cô bé con. Mặc cảm đó ăn sâu vào tâm trí Hân và cho đến sau này, khi đã trở thành một phụ nữ thực thụ, Hân vẫn không bỏ được cái tính tự ti, nhút nhát ấy.
Đêm tân hôn, Hân không muốn trút bỏ bộ áo ngủ chỉ vì sợ chồng thất vọng về thân hình và “ cô bé” của mình, mặc dù chồng Hân đã nhắc đi nhắc lại rằng, cô là một phụ nữ đẹp, chẳng có gì bất thường cả. Hân tự ti vì thân hình của mình quá nhỏ, ngực, mông gì đều thuộc “màn hình phẳng”, da lại không được bóng, mướt như những người khác. Báo hại trước khi được “gần gũi” vợ, lần nào chồng Hân cũng phải làm một “cuộc cách mạng tư tưởng” nhằm khích lệ tinh thần của vợ.
Tuấn nghĩ rằng sau lần được chồng động viên, vợ mình sẽ tự tin hơn, nào ngờ, cứ lên giường là Hân lại run như cầy sấy. Ban đầu, Tuấn thích thú lắm, vì cưới nhau cũng được một thời gian rồi mà vợ anh vẫn e lệ như gái trinh. Nhưng lâu dần, Tuấn lại đâ.m ra sốt ruột. Hễ chồng đụng vào người là Hân lại kiếm cớ thoái thác với lý do muôn thuở: “Em xấu lắm!”.
Tuấn chưa bao giờ mở miệng ch.ê v.ợ, nhưng vợ anh lại liên tục phàn nàn về bản thân mình. Cứ ngồi trước gương là Hân lại than: “Ôi! Giá như mình cao lên một chút, béo ra một chút, ngực to hơn một chút…”. Cứ nghe vợ ca cẩm mãi, Tuấn đâ.m chán. Từ chỗ thương vợ, yêu vợ, Tuấn lại thấy vợ mình sao mà lắm điều nhiều chuyện, cứ ước những cái không thể, trong khi bản thân thì cũng chẳng đến nỗi nào.
Video đang HOT
Nhưng điều khổ tâm nhất của Hân là “cô bé” của cô không được đẹp, đó là kết luận của cô sau nhiều lần nhìn ngắm mình trong phòng tắm. Quả thực, so với lứa tuổ.i của Hân thì chuyện “cô bé” trở nên nhăn nheo, “thưa thớt” khiến cô mất tự tin khi “gần chồng”. Vốn đã hay tự ti, bây giờ Hân lại càng thu mình lại, không muốn cho chồng thấy mình trong tình trạng khỏ.a thâ.n.
Chính hành động trốn tránh của Hân lại khiến Tuấn mệt mỏi và khó chịu. Anh không hiểu vợ mình suy nghĩ kiểu gì mà lúc nào cũng “từ chối” chồng với đủ thứ lý do.(Ảnh minh họa)
Hiếm hoi lắm Hân mới miễn cưỡng chấp nhận để chồng “yêu”, nhưng chính bản thân cô cũng không cảm thấy thoải mái gì. Cứ mỗi lần “giao ban”, Hân lại thấp thỏm lo sợ. Cô “chống chỉ định”, không cho chồng đụng tay, đụng chân hay nhìn ngắm gì “chỗ ấy” cả. Cô nghĩ, chồng mà phát hiện ra “nhân dạng xấu xí” của “cô bé” sẽ cảm thấy chán và đi theo người khác. Thế nên, dù có muốn “yêu” vợ thật nồng nàn, Tuấn cũng khó mà thực hiện được.
Tuy nhiên, chính hành động trốn tránh của Hân lại khiến Tuấn mệt mỏi và khó chịu. Không được vợ thỏa mãn, lại cứ phải nghe những lời than vãn, kêu ca của vợ, anh cứ muốn nổi cơn thịnh nộ. Anh không hiểu vợ anh suy nghĩ kiểu gì mà lúc nào cũng “từ chối” chồng với đủ thứ lý do. Tức khí, Tuấn chẳng thèm cầu xin sự “ban ơn” của vợ nữa. Anh theo bạn bè đi “cải thiện” ở bên ngoài cho bõ ghét.
Thấy chồng dạo này không còn “đòi hỏi”, Hân đã thấy yên tâm. Tuy nhiên, cứ nằm gần chồng là Hân lại nghe thoang thoảng mùi nước hoa đàn bà khiến Hân chột dạ. Cô không muốn chồng đi ngoạ.i tìn.h, không muốn gia đình mình tan nát nhưng cũng không đủ tự tin để “chiều” chồng với một “cô bé” xấu xí như thế.
Trong khi Hân đang loay hoay tìm giải pháp thì Tuấn vẫn ngày đêm vui thú với gái làng chơi. Anh thấy tự ái và mệt mỏi bởi vợ anh không biết cách chia sẻ cùng chồng. Mà cũng đúng thật, kể từ khi đời sống vợ chồng gặp trục trặc, Hân đâu có nói chuyện hay bàn bạc gì với Tuấn, hễ chồng hỏi han là cô lại im lặng và âm thầm chịu đựng một mình. Chán hơn nữa là cô luôn muốn dằn vặt chồng bằng những câu hờn mát. Hân không hiểu rằng, Tuấn không để ý nhiều đến điều đó và nếu cô cảm thấy quá tự ti, anh cũng sẵn sàng để cô làm phẫu thuật “tân trang” lại vùng kín.
Hạnh phúc gia đình Hân đang ngày một lung lay, nhưng cô vẫn không đủ dũng cảm để vứt bỏ sự tự ti và tìm cách cải thiện tình hình. Bởi với Hân, nỗi mặc cảm về một “cô bé” quá xấu đã khiến cô không còn đủ tự tin để quyết định bất cứ điều gì nữa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có phải tại tôi quá xấu?
- Sau gần một năm tìm hiểu, tôi lập gia đình với người đàn ông mà ai cũng cho rằng tôi may mắn vì nhìn vẻ ngoài anh rất bảnh bao, trong khi nhan sắc tôi chỉ ở mức thường thường bâc trung. Anh thương yêu vì nói tôi đẹp nết.
Hai năm sau, tôi sinh cho chồng đứa con trai. Trớ trêu, con càng lớn càng giống tôi như tạc, không thừa hưởng được nét thanh tú nào từ cha. Cuộc sống khi đã có con đầy lo toan, tất bật, tôi chúi mũi với hàng trăm công việc không tên để chăm lo cho mái ấm của mình. Bỏ mặc bản thân, khi nhìn lại, tôi tá hỏa vì mình đã xấu càng thêm xấu. Lúc này, tôi cũng chợt nhận ra sự ngại ngùng của chồng mỗi khi đi cùng tôi ra đường. Tôi lên kế hoạch "tân trang" mình nhưng... đã muộn, chồng tôi có tình nhân.
Cô gái ấy là chủ một quán cà phê, trẻ trung, xinh đẹp. Khuyên can, dọa nạt bao nhiêu chồng tôi vẫn cương quyết không từ bỏ người tình. Ngược lại, mỗi lần nghe tôi nhắc đến người tình là anh chử.i bới, bảo thà anh từ bỏ cái gia đình này chứ nhất định không chia tay người đó. Ngàn lần nghĩ đến chuyện l.y hô.n nhưng vì thương con, tôi câm lặng. Cuộc sống vợ chồng trở nên lạnh nhạt khi anh ngày càng vắng nhà nhiều hơn. Tôi giấu nỗi đau, lầm lũi với nghề thợ may của mình. Dù vậy, tôi vẫn còn rất yêu chồng. Những chiều đóng cửa tiệm, tôi nhớ anh, con nhớ cha, hai mẹ con cứ chở nhau vòng vèo khắp phố cho nguôi quên nỗi buồn. Có khi, mẹ con tôi đi ngang qua quán cà phê của người tình anh, trộm nhìn vào tìm anh mà lòng quặn thắt. Một lần đi ngang, tôi còn thấy anh vui vẻ với cô ta. Biết là đau khổ nhưng không hiểu sao như một thói quen, chiều nào tôi cũng đưa con ngang qua đó để tìm cha, dù chỉ đứng từ xa quan sát. Bạn bè, gia đình hai bên biết chuyện đều khuyên tôi b.ỏ chồn.g (thực tế là anh đã bỏ tôi), nhưng tôi cứ lần lữa vì con còn quá nhỏ.
Năm nay con tôi vào lớp 1. Một lần vì bận khách, tôi đón con muôn. Lúc đến trường, bạn bè con tôi đều đã về hết, tôi tình cờ bắt gặp con đang ngồi lọt thỏm trong lòng thầy giáo. Tôi đứng từ xa, nhìn người đàn ông xa lạ ôm con mình vỗ về mà lòng đau nhói. Nghĩ đến chồng, tôi đã không ngăn được nước mắt. Hình ảnh ấy đeo bám tôi vào tận giấc ngủ. Như một sự thúc giục, tôi dùng sim điện thoại khuyến mãi để nhắn tin cho anh - thầy giáo của con. Ban đầu chỉ là vài ba câu chuyện làm quà giúp tôi khuây khỏa, tìm vui nhưng dần dần chúng tôi trở nên thân thiết, dù anh không biết tôi là ai.
Cho đến một ngày, tôi quyết định ra mặt. Ngày hẹn gặp, xó.t x.a làm sao khi tôi bắt gặp vẻ thất vọng hiện rõ trên gương mặt anh. Vì tôi là phụ huynh của học trò anh và cả vì hình thức của tôi không đẹp. Câu chuyện với anh trở nên ngượng ngùng, dù chúng tôi vẫn coi nhau là bạn. Sau lần ấy, anh thưa nhắn tin hỏi han, tâm sự. Hai tháng sau, anh thông báo mình sắp ra nước ngoài định cư theo diện đoàn tụ gia đình. Từ ngày anh đi, không còn tin tức gì nhắn gửi cho tôi. Chồng tôi vẫn bỏ bê gia đình, mê đắm với tình nhân.
Tôi tự hỏi, có phải vì mình quá xấu nên anh không thèm làm bạn? Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn cảm ơn anh vì đã cho tôi một khoảng thời gian màu hồng, là liều thuố.c giúp tôi mạnh mẽ hơn để sống, dù đến nay tôi vẫn chưa có được quyết định cuối cùng cho cuộc hôn nhân của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên yêu bạn gái quá xấu? Giá như tôi coi Hằng như em gái, bạn gái thân... thì có lẽ tốt hơn trở thành người yêu của cô ấy. Cô ấy xấu, và tôi thì không dám hy sinh bản thân bởi tôi còn quá trẻ... Minh Đức (18t, Đà Nẵng) Hằng có ngoại hình không mấy ưa nhìn. Không phải đó là ý kiến của mình tôi mà...