Ngã vào vòng tay người đàn ông khác vì chồng khô khan
Người tình hay quan tâm tới những chi tiết nhỏ, chẳng hạn như những vết chai sần trên bàn tay tôi, sáng nào anh cũng nhắn tin hỏi han tôi đã ăn sáng chưa…
Ảnh minh họa
Tôi 38 tuổi, kết hôn được 14 năm. Nhan sắc của tôi cũng vào dạng dễ nhìn, nhiều người còn nói trông tôi vẫn mặn mà, hấp dẫn dù đã có hai đứa con. Trong mối quan hệ bạn bè, tôi được mọi người yêu mến, bản thân tôi cũng là người biết đối nhân xử thế. Trong công việc, tôi có nhiều người giúp đỡ.
Chồng tôi tính rất vô tâm và khô khan. Bằng ấy năm sống với nhau, chưa bao giờ anh chủ động mua tặng tôi một món quà nào. Nếu tôi có trêu anh thì anh bảo: “Sống thực tế còn chả ăn ai lại còn lãng mạn”. Anh rất nóng tính và khó chịu. Tính cách của tôi và anh trái ngược hoàn toàn nhau. Tôi cũng là người phụ nữ hết lòng với gia đình nhưng chồng tôi chẳng bao giờ công nhận, anh coi như đó là nhiệm vụ đương nhiên của người phụ nữ.
Thế rồi tôi đã gặp một người đàn ông khác, anh cũng đã có gia đình. Anh sống điềm đạm, tinh tế và biết chăm sóc người khác. Thực sự từ ngày gặp anh, con người tôi, tưởng đã ngủ yên trong sự chán nản mệt mỏi, bỗng dưng thay đổi. Chúng tôi đã đi chơi bên nhau thật nhiều, thậm chí đã có quan hệ tình cảm sâu sắc, như một lực hút, không thể dừng lại được.
Trước đây, có nhiều người thích nhưng tôi không hề rung động cho đến ngày gặp anh. Anh cũng là người tế nhị, không bao giờ trực tiếp tìm tôi mà hay hẹn ở quán cà phê hoặc nơi nào xa cơ quan để tránh rắc rối cho tôi. Nói thật, dù đã cố gắng không bao giờ so sánh nhưng có lúc tôi đã đặt chồng tôi và anh lên bàn cân để nhìn nhận. Tôi biết mình đang phạm phải một sai lầm kinh khủng nhưng tôi không dừng lại được bởi những khát khao đang bùng cháy trong mình. Tôi phải làm sao đây? (Thanh Mai)
Video đang HOT
Trả lời:
Chị thân mến!
Đọc tâm sự của chị, tôi hiểu bản thân chị cũng không muốn rơi vào hoàn cảnh “tiến thoái lưỡng nan” nhưng trong lúc này, để biết được mình phải làm gì thì chị cần có sự tỉnh táo của lý trí và sự sáng suốt của trái tim nữa.
Như chị chia sẻ, chị đã có một gia đình bình yên, dù có thể không hoàn hảo như chị mong đợi bởi sự khô khan và thiếu tình cảm từ chồng mình. Chị cũng nói rằng, chừng ấy năm qua, chị vẫn có cuộc sống bình thường bên cạnh chồng cho đến khi người đàn ông kia đến và làm cho chị thay đổi. Đúng là không thể phủ nhận sự tinh tế và quan tâm của người đàn ông này là tác nhân cho sự thay đổi đó và chính là những gì chị ước ao có được từ chính chồng mình. Nhưng chị hãy thử xem xét, nếu anh ta không bước vào cuộc đời chị thì liệu chị có sẵn sàng cho một lựa chọn khác hay không?
Chị chán nản về tính cách của chồng nhưng có khi nào chị thật lòng mong anh ấy thay đổi và biết cách góp ý tích cực để chồng chị thay đổi hay chỉ chờ đợi một cách bị động mà thôi? Chồng chị có thể giống như rất nhiều người đàn ông khác, thường coi vai trò của người vợ là giữ gìn tổ ấm nên có thể anh ấy đã sơ xuất khi không nhận thấy trách nhiệm của mình ở đâu. Có rất nhiều người cũng thiếu hoàn hảo như vậy. Vì vậy có chắc chắn người đàn ông đang mang lại cho chị hạnh phúc, anh ta đối xử với vợ khi ở nhà có tinh tế, ân cần không? Và liệu anh ta có mang lại cho chị cảm giác ấm cúng và an toàn khi ở cạnh không?
Họ đã có gia đình, và chị cũng vậy. Có thể cả hai đang đến với nhau vì những gì còn thiếu trong gia đình mình nhưng còn tất cả những điều khác liệu chị đã hình dung ra chưa? Người đàn ông đó có thể tinh tế với chị thì họ cũng có thể sẽ làm như thế với nhiều phụ nữ khác. Hơn nữa, ngoài tình cảm và sự quan tâm, chị còn mong muốn điều gì hơn thế không? Và ngươi chi yêu co thê mang lai cho chi môt gia đinh thât sư hay chỉ là những giây phút tạm thời bên ngoài hôn nhân mà thôi?
Hãy thử nhớ lại, trong 14 năm qua, điều gì đã giữ chân chị ở lại với chồng mình? Là trách nhiệm, tình yêu thương con cái hay cả tình cảm của chị dành cho chồng nữa? Không ai là người hoàn hảo, cũng không có người nào là lý tưởng. Mọi thứ chỉ trọn vẹn khi mình chấp nhận được những ưu, khuyết điểm ở người bạn đời và cùng giúp nhau thay đổi. Còn nếu như chồng chị không thể đáp ứng được những mong đợi của chị, chị có thể tìm một giải pháp khác cho cuộc hôn nhân này hơn là sự lừa dối làm tổn thương tình cảm của anh ấy.
Tôi biết chị cũng rất dằn vặt về những hành động này nhưng có lẽ bản thân chị chưa thực sự muốn dừng lại. Hãy lý trí để xem xét, chị lựa chọn cuộc sống an toàn không trắc trở hay một cuộc sống thay đổi và nhiều sóng gió hơn? Liệu người đàn ông kia có dám bỏ vợ để đến với chị không? Liệu khi chung sống với anh ta, chị có chắc chắn được hạnh phúc trọn vẹn không hay là sẽ rơi vào đau khổ khác? Chẳng thể có câu trả lời trước cho câu chuyện của chị, vì vậy mọi chuyện chị phải lựa chọn. Lựa chọn nào cũng có được và mất nhưng tất cả sẽ phụ thuộc vào những mong muốn và hoàn cảnh thực tế của chị.
Chúc chị sáng suốt.
Theo VNE
Tôi có nên bỏ chồng để lấy trai tân?
Tôi năm nay 21 tuổi, là một phụ nữ đã có chồng và một bé gái 3 tuổi. Trước đây, tôi và chồng yêu nhau say đắm hai năm thì làm đám cưới. Tưởng rằng cuộc sống hạnh phúc luôn mỉm cười với đôi vợ chồng trẻ... nhưng trớ trêu thay, cuộc sống vợ chồng đang yên ấm thì tai họa bỗng ập xuống gia đình tôi.
Một hôm, anh đi nhậu với mấy người bạn. Trong bữa nhậu, nhóm bạn anh và nhóm nhậu bên cạnh xích mích nhau, rồi có những lời qua tiếng lại. Và trong lúc không kiềm chế được bản thân, anh đã đánh nhau với nhóm nhậu bên cạnh khiến một người bị chết. Thời gian đó, tôi đang mang bầu 8 tháng... và tôi dường như ngã quỵ khi phải đối diện với sự thật đau đớn đó. Vậy là cuộc sống gia đình đang hạnh phúc bỗng chốc trở nên tan hoang, buồn đau, u uất...
Sau khi bị tạm giam ba tháng, anh bị đưa ra xét xử và tuyên án 17 năm tù - đấy là quãng thời gian rất dài và rất khó khăn với tôi và cô con gái nhỏ.
Dù anh có ngồi tù lâu đến mấy cũng không thể nào xóa hết lỗi lầm với gia đình người bị hại. Tôi cũng cảm thấy rất hối hận vì không biết khuyên răn chồng, để anh nhậu nhẹt đến tận đêm khuya và xảy ra hoàn cảnh đau lòng đó. Vì thế nên tôi cũng thay mặt anh đến xin lỗi gia đình họ và chạy vạy lo tiền bồi thường cho người bị hại.
Dù không còn yêu chồng nữa nhưng tôi vẫn rất thương anh ấy (Ảnh minh họa)
Thời gian thấm thoắt trôi đi, con gái em giờ cũng đã được 3 tuổi. Thời gian này, tôi gửi con nhà ngoại để đi làm công nhân, thi thoảng tôi lại gửi tiền về cho bố mẹ nuôi con. Con gái tôi rất ngoan, lại được ông bà ngoại chăm sóc rất chu đáo nên tôi cũng yên tâm làm việc. Thi thoảng chồng tôi cũng gọi điện về động viên vợ, hỏi thăm gia đình và hứa sẽ cải tạo thật tốt để sớm được về với gia đình.
Tôi đã từng nghĩ rằng, mình sẽ chung thủy với chồng để đợi chồng về... nhưng từ khi đi làm, gặp một người đàn ông tốt bụng, tôi đã thấy quý và yêu anh từ lúc nào không hay biết. Tôi cũng đã thẳng thắn chia sẻ với anh về hoàn cảnh của mình nhưng anh nói rằng: "Những điều đó với anh không quan trọng. Giờ đây, em chỉ cần biết rằng anh yêu em và em cũng yêu anh là được". Tôi cũng cảm nhận được tình cảm, sự quan tâm chân thành của anh dành cho mình, cũng như những lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Thật sự tôi rất yêu anh ấy... nhưng tôi biết rằng, tình cảm này chỉ để thế thôi, chúng tôi sẽ không bao giờ có được một tương lai tốt đẹp. Anh là trai tân, lại có công ăn việc làm ổn định thì làm sao anh có đủ can đảm để lấy một người phụ nữ đã qua một đời chồng như tôi? Hơn nữa, nếu anh có muốn cưới tôi thì tôi cũng phải giải quyết chuyện gia đình của mình như thế nào? Dù không còn yêu chồng nữa... nhưng thực sự tôi vẫn rất thương anh ấy.
Các bạn ạ! Liệu tôi sống như vậy có quá bội bạc không? Hiện tại, tôi không còn tình cảm với chồng nữa... vì trái tim tôi đã thuộc về anh, người đàn ông đến sau nhưng luôn cho tôi cảm giác ấm áp, hạnh phúc. Anh ấy cũng hứa sẽ xin phép gia đình để được cưới tôi làm vợ... nhưng tôi vẫn rất lo lắng bố mẹ anh và bố mẹ tôi sẽ cấm đoán, không cho hai đứa tôi được đến với nhau.
Tôi rất mong mọi người giúp tôi! Hãy cho tôi biết mình nên làm gì giữa những sự lựa chọn khó khăn này?
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chồng ham việc, bỏ mặc vợ con Chồng tôi đi làm liên miên, ngày nào cũng 10h-12h đêm mới về. Có khi tôi nói nhiều quá, chủ nhật anh ở nhà nhưng 9-10h sáng là lại vội vàng đi. Ở nhà, anh không ngủ, không ôm máy tính thì cũng như ngồi trên đống lửa, một lúc là đi. Tôi cũng đi làm, công việc khá nhiều áp lực, rồi...