Ngã từ tầng 2, bé 14 tháng tự đứng dậy bước đi
Một bé gái 14 tháng tuổi vẫn có thể tự đứng dậy và bước đi sau khi ngã từ cửa sổ tầng hai xuống mặt đất.
Ngã từ tầng 2, bé 14 tháng tự đứng dậy bước đi
Sự việc xảy ra tại một tòa nhà chung cư ở thành phố Fortaleza, Brazil. Đoạn video do camera giám sát ghi lại cho thấy bé gái Helena Beatrice Nascimento, 14 tháng tuổi, ngã từ cửa sổ tầng hai và rơi xuống mặt đất trong tư thế nằm sấp.
Sau khi nằm bất động vài giây, bé gái bất ngờ ngóc đầu và bò đi một đoạn trước khi loạng choạng đứng lên. Ngay lúc đó, một tài xế xe ôm đã chạy tới hiện trường để giúp đỡ cô bé. Nhưng người đàn không biết phải làm gì vì ông quá sốc với điều vừa xảy ra.
Một người qua đường khác đã chạy tới bế và trấn an bé gái, trước khi người mẹ như mất trí từ trên tòa nhà chạy xuống và ôm lấy đưa con của mình. Cô trở nên bình tĩnh hơn khi phát hiện con của mình vẫn sống và chỉ bị thương nhẹ.
“Beatrice đang ngủ trên giường ngay cạnh cửa sổ không có chấn song. Con bé có lẽ đã tỉnh dậy vào lúc 7 giờ 30 phút và chúng tôi nghĩ rằng bé đã trèo qua cửa sổ và ngã xuống đất. Nhưng thật may mắn chúng tôi đã không mất cô bé”, bà ngoại của Beatrice nói.
Các nhân chứng cho biết bé gái đã bị vướng vào dây điện thoại trong khi rơi khỏi cửa sổ. Điều này đã làm giảm lực tác động khi cô bé rơi xuống đất. Nạn nhân may mắn chỉ bị xước và chảy máu nhẹ ở trán.
Theo Dân Việt
Vừa lên giường tôi bảo 'Em vẫn còn trinh' thì người yêu đứng dậy bỏ về
Có lẽ đó là lần tôi tắm lâu nhất trong đời, khi bước ra thấy anh đang nằm chờ. Chúng tôi hôn nhau nồng nhiệt, nhưng khi nghe tôi bảo: "Nhẹ thôi anh, em vẫn còn trinh" thì bỗng người yêu buông tôi ra và rồi...
Video đang HOT
ảnh minh họa
Tình yêu đúng là muôn hình muôn vẻ, muôn sắc thái. Tôi cũng đã từng trải qua vài mối tình nhưng rồi chẳng đâu vào đâu. Khi họ vẫn săn đón vẫn yêu tôi nồng nàn thì tôi lại bắt đầu thấy chán. Tôi loại họ khỏi cuộc đời mình mà chẳng có lý do, chính tôi cũng không rõ thì làm sao mà có thể giải thích cho họ được.
Đôi khi tôi tự hỏi: "Mình muốn gì, mình cần gì và tình yêu là gì". Cuộc sống độc thân vui vẻ có lẽ tốt hơn, tôi thích hẹn hò cùng lũ bạn, thích làm những chuyện điên rồ. Nhưng duy nhất 1 điều tôi không muốn làm đó là lên giường với người đàn ông nào đó. Tôi vẫn còn trinh, đúng vậy, 1 cô gái còn trinh khi đã 25 tuổi đầu.
Vào 1 ngày nắng đẹp, mấy đứa bạn rủ nhau đi bơi. Tôi diện cho mình bộ bikini màu đỏ nóng bỏng và cặp kính tráng gương yêu thích. Bơi 1 lúc thì tôi bị chuột rút và 1 người đàn ông ở đâu xuất hiện đã cứu vớt tôi. Tôi cảm ơn anh rối rít và sau đó chúng tôi là bạn. Anh có thân hình vạm vỡ và khuôn mặt rất đẹp trai, thú thật mấy cô bạn của tôi cứ xuýt xoa mãi
Quen nhau được nửa năm, anh hay mời tôi đi ăn và rồi 1 ngày anh tỏ tình. Tôi mến anh từ lâu nên gật đầu đồng ý. Chúng tôi trở thành 1 đôi rất cân xứng. Anh đón tôi đi ăn mỗi ngày sau đó hai đứa lang thang khắp phố phường Hà Nội. Anh ít nói lời yêu thương, nhưng lại luôn quan tâm tôi từng ly từng tý. Tôi hạnh phúc, có lẽ tôi đã chạm tới cái gọi là "tình yêu".
Khi yêu nhau cũng có lúc anh đòi hỏi chuyện đó nhưng tôi bảo: "Em không thích qua đêm ở ngoài và em nghĩ chưa phải lúc". Anh hiểu và lặng lẽ gật đầu. Tôi thích cách anh tôn trọng tôi, không cần nói nhiều nhưng luôn lắng nghe và thấu hiểu. Tôi tin tưởng người đàn ông đó và rồi chuyện gì đến rồi cũng đến. Vào 1 hôm đẹp trời chúng tôi đi chơi, cả hai đều lâng lâng trong niềm hạnh phúc ngọt ngào. Anh hôn tôi đầy âu yếm, anh thì thầm vào tai tôi trong cơn gió thoảng: "Đêm nay em ở lại cùng anh nhé".
Lần đầu tiên trong đời tôi đã gật đầu, tôi hít 1 hơi thật sâu rồi tự nhủ: "Mày đang yêu mà và kẻ đang yêu luôn làm những điều điên rồ". Hai đứa lượn loanh quanh tìm nhà nghỉ, tôi ngoan ngoãn theo anh đi vào. Lên đến phòng anh ôm hôn tôi cuồng nhiệt, lúc anh định lấn tới thì tôi đẩy anh ra và nói: "Em đi tắm đã".
Đó chắc là lần tôi tắm lâu nhất trong đời, kỳ cọ rồi thở ra thở vào. Lấy hết dũng khí bước ra, lúc đó người yêu tôi đã cởi hết đồ mặc mỗi quần nhỏ và nằm yên vị trên giường xem phim... chờ tôi. Chúng tôi hôn nhân nồng nhiệt, lúc anh định làm chuyện đó thì tôi thì thầm:
- Anh nhẹ thôi nhé vì em vẫn... còn trinh.
Anh nhìn tôi ngạc nhiên:
- Em nói sao, em vẫn còn trinh ư?
- Đúng vậy, sao anh ngạc nhiên thế?
- Anh cứ tưởng...
- Em chưa bao giờ làm chuyện đó với ai, anh là người đầu tiên.
Anh buông tôi ra, ngồi qua 1 bên rồi hôn nhẹ tôi.
- Anh sao thế?
- Không có gì, chỉ là anh muốn giữ gìn cho em.
Tôi hơi bất ngờ nhưng lòng rất cảm động. Tôi ôm lấy anh rồi thì thầm:
- Cảm ơn anh.
Anh nhìn tôi trìu mến rồi đứng dậy mặc đồ vào, anh ném chiếc váy cho tôi rồi nói:
- Mặc đồ vào đi em, anh đưa em về.
- Mình ngủ lại đây cũng được mà?
- Anh sợ anh không kìm chế được, hôm nay mình về nhà nhé?
Tôi lặng lẽ mặc váy váo tròng lòng đủ cung bậc cảm xúc: "Sao anh lại khác với người đàn ông khác như vậy. Em cứ tưởng anh sẽ hạnh phúc khi là người được em trao cái ngàn vàng chứ". Tôi cứ miên man suy nghĩ, trên đường về không ai nói với ai câu gì. Anh chỉ năm chặt tay tôi còn tôi ôm eo anh.
Sau hôm đó, chúng tôi vẫn là 1 đôi, anh vẫn quan tâm tôi nhưng không đòi hỏi nữa. Người yêu tôi bảo cuộc đời khó nói trước được điều gì, có thể hôm nay yêu nhưng biết đâu sau này lại không đến được với nhau. Vậy nên anh không muốn tôi phải tổn thương khi đánh mất đời con gái.
Tôi chỉ mỉm cười không nói gì, có lẽ tôi đã đặt trái tim đúng chỗ. Người yêu tôi nói đúng không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng thứ ta cần làm bây giờ là trân trọng hiện tại.
Theo blogtamsu
Độc thân cá tính, vui vẻ, con gái chỉ đẹp khi chẳng thuộc về ai... Đôi khi nỗi đau đớn quá nhiều khiến lòng người chai sạn, mạnh mẽ đứng dậy, buông xuôi để rồi lạnh lùng bước tiếp sẽ là lựa chọn duy nhất. Và rồi, trong ký ức, chẳng còn chỗ cho những ký ức buồn. Ngày hôm qua còn đau nhói trong lòng, dấu kín mình trong căn phòng tối cô đơn, vắng lặng. Thì...